Mạt Thế Trọng Sinh: Đại Lão Bắt Đầu Tích Trữ Trăm Vạn Vật Tư

Chương 47

Trước Sau
Cô ăn bò kho một mình, đồng thời còn nấu một nồi lớn đầy thịt bò cho Hạ Thiên ăn, không thêm bất cứ nguyên liệu gì, chỉ có một chút muối.

Cô ăn cái gì thì Hạ Thiên ăn cái đó.

Cô và Hạ Thiên một người một chó trốn trong căn cứ ăn uống sảng khoái.

Mà lúc này, tất cả mọi thứ bên ngoài sớm đã thay đổi.

Bây giờ đã là ngày thứ mười của thời kỳ mạt thế!

Nhưng không giống mấy ngày trước ở giai đoạn đầu nữa.

Thông báo cứu viện trong radio không còn được phát ra, tất cả các thông báo của nhà nước đều đã bị tạm dừng, sự hoảng sợ của người dân và trong nhà gần như không còn một giọt lương thực nào, tất cả đều rơi xuống đáy cốc.

Mấy ngày nay, người dân đã lần lượt lao ra ngoài tìm đồ ăn.

Hoặc là chết đói, hoặc là bị cắn chết, một khi bị đẩy vào tình thế tuyệt vọng, zombie đã không còn đáng sợ như vậy nữa!

Tuy nhiên, sau làn sóng này, số lượng zombie ở trong thành phố đã bắt đầu tăng vọt.



Những người có thể an toàn thoát khỏi đám zombie thực sự không còn bao nhiêu.

Trong số mười người đi ra ngoài tìm đồ ăn, thì có đến chín người phải chết!

Không đùa được đâu!

Bởi vì sự sợ hãi và thiếu kinh nghiệm đối với zombie của mọi người trong giai đoạn trước đã khiến bọn họ không dám đối mặt trực tiếp với chúng.

Bốn phương tám hướng không có nơi nào không có zombie, chúng sẽ bất ngờ tấn công bạn, trong quá trình tìm kiếm thức ăn, nếu bất hạnh gặp phải một nhóm zombie thì bạn sẽ trở thành đồ ăn trong mâm cỗ của chúng!

Số lượng zombie mới trong thành phố bắt đầu tăng vọt, hơn nữa những người bị nhốt trong nhà đã bị bỏ đói bao lâu thì đám zombie ở bên ngoài cũng bị bỏ đói bấy lâu.

Trong tình trạng đói khái, lũ zombie sẽ bắt đầu điên cuồng xâm chiếm những nơi có con người sinh sống.

Ví dụ như…

“Mẹ nó! Cánh cửa nhà của tôi thực sự không thể chống đỡ được nữa rồi! Mấy ngày nay tiếng kêu gào của lũ zombie bên ngoài càng ngày càng lớn, ngày nào cũng đập cửa nhà tôi, tôi đã dùng tất cả mọi thứ có thể để chặn cửa! Mỗi ngày tôi đều nhốt mình trong căn phòng tận cùng, tại sao lũ zombie vẫn còn phát hiện ra tôi!”

“Trong nhà tôi còn rất nhiều đồ ăn, có người nào đến cứu tôi không, tôi sẵn sàng dùng vật tư để trao đổi!”

Hàn Thanh Hạ nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi có ngoại hình không tồi đang cầu cứu trong video phát sóng trực tiếp.



Có lẽ nghề nghiệp của anh ta là một blogger ẩm thực.

Chẳng trách, trong nhà có một số lượng lớn thực phẩm được các bên quảng cáo gửi đến, còn có những đồ ăn mình thường mua để revieu.

Số lượng tích trữ tương đối khả quan.

Hơn nữa ngày thường anh ta thích ru rú trong nhà, không ra ngoài nhiều, điều này khiến anh ta trở thành một trong những người may mắn trong cuộc khủng hoảng zombie này.

Điều xui xẻo duy nhất chính là nơi anh ta thuê lại là một căn hộ dành cho giới trẻ.

Hầu như tất cả mọi người trong tầng lầu của anh ta đều đã biến dị.

Lũ zombie suốt ngày lang thang bên ngoài căn hộ của anh ta, sau vài ngày đắm chìm trong hoảng sợ, blogger kia nghe theo lời khuyên của các cư dân mạng, gia cố cửa chỉnh, cố gắng trốn vào căn phòng trong cùng, giảm bớt mùi hương trên người mình.

Nhưng bây giờ, anh ta chỉ có thể cảm nhận được tiếng đập cửa càng ngày càng lớn.

Giống như toàn bộ zombie trong toà nhà này đều đang tụ tập bên ngoài cửa nhà anh ta!

Sau khi blogger gửi ra tin nhắn yêu cầu giúp đỡ, chẳng bao lâu sau đã nhận được phản hồi của một huấn luyện viên thể hình sống trong cùng toà nhà với anh ta!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau