[Mạt Thế] Trong Sinh: Thời Kỳ Diệt Vong

Chương 112: Gia đình dì của Như Yến

Trước Sau
Hello mọi người chắc hẳn mọi người đã biết về quá khứ không mấy tốt đẹp của mọi người trong mỗi bọn họ nên là từ chưong này tôi chính thức trả thù cho Như Yến sau bao nhiêu ngày lãng quên mấy cái này, nói đúng hơn là não tui bị suy giảm trí nhớ. Các bạn đoán Bạch Vọng sẽ là gì đây nào?

A: Tang thi

B:Dị năng giả

C:Khác

Hihi không xàm nữa mau vào chương mới thôi nào

♥️????????♥️????????♥️????♥️????????♥️????????♥️????????♥️????

Lại một ngày như bao ngày ở căn nhà đắc đỏ ở ngoại ô vủa căn cứ trung tâm, căn cứ đang dần được mở rộng nên các căn cứ ở thành phố A,B.... đều bị tách ra một quãng xa. Nếu muốn tới đó thay vì họ đi bộ thì bây giờ phải đi xe, nhờ có dị năng giả nên việc xây lại và mở rộng ngày càng nhanh chóng. Chỉ mất khoảng 1 tuần là mọi thứ đã xong xuôi, họ quay lại với công việc của bản thân. Đang trên đường đến chỗ căn cứ trung tâm tìm nhiệm vụ, họ ăn uống no nê

"Đên nơi rồi, may dọn dẹp lại rồi xuống xe" Văn Phong thông báo với mọi người, bọn họ thu dọn đống chiến tích của bản thân. Sau đó cùng nhau xuống xe, Văn Phong tìm chỗ đậu xe gần đó. Chưa kịp de xe vào liền bị cướp mất chỗ, Văn Phong cũng không rảnh đôi co với mấy con người không có ý thức này. Bèn đỗ xe bên cạnh một khoảng đi bộ về phía mọi người, bọn họ cùng nhau đi vào. Bảng nhiệm vụ được nâng cấp nhìn vào vô cùng xịn xò nhưng với cái tay nghề này họ chưa qua nổi Như Yến đâu. Tìm một lượt nhiệm vụ cấp 5, chả có cái nào thú vị nổi. Bảng nhiệm vụ cho dị năng giả được chia theo cấp từ 1-5, cấp một là an toàn. cấp 2-3 là bình thường, cấp 4 là nguy hiểm và cấp 5là cực kỳ nguy hiểm. Nên ngoài cấp 4 thì chả ai ngu gì đi lấy nhiệm vụ cấp 5, Á Hiên đứng ngó vào bảng nhiệm vụ cấp 5 mà khẽ thở dài.

"Anh Á Hiên, anh sao vậy?"

"Cấp 5 này thật nhẹ nhàng"

"Đúng vậy nha, hay chọn hết cả hai nhiệm vụ đi. Bảng cấp 5 này cũng chỉ có nagng đó"

"Ừ quyết định vậy đi"



Á Hiên chạy vào quầy đăng ký, Vu Thần và Như Yến cùng những người khác đang vui vẻ uống trà. Ai tron căn cứ trung tâm này cũng quen rồi, ai bảo họ là đoàn đội mạnh nhất ở đây. Ngay cả mấy người cấp trên cũng phải kiêng nể, một vài tin đồn nói rằng họ là người thảm sát đoàn đội Mặt Trời và phá hủy căn cứ kia. Thật đáng sợ nhỉ, nhưng họ thầm đính chính nhé tin đồn đó là thật. Chà có kẽ cũng tài giỏi ghê nhỉ? Tìm ra được manh mối là do họ làm luôn. Như Yến nhìn về phía bảng nhiệm vụ, mắt mở to vì kinh ngạc. Giai Kỳ lay lay cô chồng nhỏ này của mình

"Chị Như Yến"

"Hả sao"

"Có chuyện gì à"

"Không, không có"

Tên con trai của mụ ta đã nhận ra Như Yến bèn hống hách đi tới phía bàn họ. Mụ ta không vậy cũng đi tới kế bên là người ba đáng kính và cũng là chồng của mụ ta. Như Yến vẻ mặt như không, mấy cái ký ức kia sớm đã không còn là nỗi sợ của cô nữa rồi. Mà hiện giờ nó đối với Như Yến là một mối thù sâu sắc

"Chào em họ, lâu rồi không gặp. Anh lại không ngờ mày chưa chết đấy"

"Chà dạo này lớn lên xinh phết nhỉ, ngay cả đám bạn này cũng có vài người thật đẹp mắt đi"

"Ông nói gì đó hả, đúng là hồ ly tinh dám quyến rũ chồng bà". Truyện Tổng Tài

"Này này mụ già ngự tỷ của chúng tôi đâu phải cái loại rẻ tiền cùng đẳng cấp như bà đâu, bà nói vậy rất mất quan điểm đấy" Tử Khiết lên tiếng đâm chọt bà ta, cảm giác nhìn thấy gương mặt tức giận đó làm Tử Khiết thích thú.

Như Yến và mọi người nín môi nhịn cười, dì của Như Yến là em ruột của mẹ cô bà ta tên Hạ Kiều, con trai bà ta là Gia Tử, chồng bà ta là Gia Ngô. Ông ta nhìn vẻ ngoài ôn nhu, hiền lành đến đâu thì bản chất của ông ta lại ghê tởm đến đó. Giai Kỳ trừng đôi mắt lạnh lẽo hằn đầy tia phẫn nộ nhìn ông ta, vì sao à vì ông ta từng muốn cưỡng hiếp chị Như Yến của cô. Còn bà ta và hắn cũng chả tốt đẹp gì, mọi người ở đây từng thề với nhau nếu ai dám làm tổn thương hay chà đạp một người trong họ. Tất cả những người còn lại sẽ cho người đó ăn kết đắng, đúng là con người bản chất mãi chẳng thay đổi vậy thì bọn họ không cần nhân nhượng hay cảm thấy tội lỗi khi diệt trừ họ rồi nhỉ. Cười thầm vài tiếng man rợ trong lòng, Á Hiên quay lại họ liền lơ đi ba con người đang tức đến tím tái mặt mày kia mà rời đi. Trong xe bọn họ nhớ lại khuôn mặt đó của bọn hoh mà cười lăn cười bò. Vu Thần đang chăm chú cho em trai nhỏ của mình uống sữa, bé c này đặc biệt bám dính lấy Vu Thần. Còn Á Hiên và Nhiên Kỳ dù bé con cũng rất thích họ nhưng lại không bám lỳ như với Vu Thần

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau