[Mạt Thế] Trong Sinh: Thời Kỳ Diệt Vong

Chương 12: Tang thi cấp 3?

Trước Sau
Chiếc xe cuối cùng cũng đến nơi đợi mọi người đi vào hết, Vu Nhiên Kỳ mới thu xe việc dã của bọn họ vào không gian rồi nhanh chóng chạy vô theo. Trung tâm thương mại mới mấy ngày Mạt Thế giáng xuống mà đã trở nên lộn xộn như vậy rồi sao. Tử Khiết chửi thề một tiếng

"Ơ cái beep gì vậy, cái này là trung tâm thương mại à, tôi thấy khác dell nào cái khu tàn tích đâu chứ"

"Tử Khiết cậu nói nhỏ thôi không lại kéo thêm mấy con tang thi kia tới nữa"

"Văn Phong im đi"

"....."

Như Yến không thương tiếc đấm vào đầu hai tên đang làm ồn nãy giờ một cái đau điếng "Con mịa nó bọn mày im đi ồn chết đi được"

Á Hiên không thèm để ý, mắt đảo quanh quan sát, Giai Kỳ chạy vào ngăn cản, Nhiên Kỳ cười trừ bỗng lên tiếng tránh họ lại đánh nhau ầm lên "Mọi người giờ chúng ta đảo quanh mấy khu này thu thập được gì thì cứ lấy, nhớ xem hạng sử dụng nhé. Thu thập xong thì chúng ta tập trung ở cửa kho của trung tâm"

Bọn họ nghe xong cũng theo phân phó mà chia ra, Á Hiên, Giai Kỳ, Như Yến đi với nhau xem xét và thu thập vật tư ở tầng 1 và 2. Tử Khiết, Văn Phong lên tầng 3,4 thu thập, Nhiên Kỳ tách ra đến xem xét kho và tầng 5. Họ gật đầu rồi cũng chia nhau ra, Á Hiên quay lại nhìn tấm lưng nhỏ dần đi lên tầng 5, trên tầng 5 là khu trang sức lộng lẫy, Nhiên Kỳ ồ lên

Lưu ý nhỏ cắt ngang:

[...] cái này dùng để nói một mình

".." độc thoại nội tâm, suy nghĩ của từng người

".." đối thoại với nhau



{..} lời của tác giả

Quay lại nào ????????♥️????????♥️????????♥️????????♥️????????♥️????????????????♥️????????♥️????????♥️????????♥️????????♥️????

[ Theo như thông tin kiếp trước, có vài người ngoài dùng tinh hạch hay lõi trái tim để thăng cấp thì dị năng giả không gian rất đặc biệt họ còn dùng cả bảo thạch để phụ trợ thêm. Để mình thử thu đống này vào không gian hết xem sao]

Nói là làm Nhiên Kỳ thu hết đống trang sức lấp lánh này vào không gian, trong số chúng có cả bảo thạch. Bảo thạch vừa tiến vào không gian liền hoá thành ánh sáng bay về phía thác nước rồi biến mất, còn một phần bay vào cơ thể của Bạch Vu Thần. Vu Nhiên Kỳ như với được kinh hỉ bèn cười ngốc ở đó, sau đó có một đống trang sức không thu được nằm lăn lốc trên sàn nhà. Vu Nhiên Kỳ chợt nhận ra cái không gian này cũng biết nhìn quá đi chứ mấy cái thứ vàng bạc và bảo thạch giả này lại chả thèm nhận. Xong nhiệm vụ Nhiên Kỳ là người đầu tiên xuất hiện ở kho đông lạnh của trung tâm thương mại này, Nhiên Kỳ không gấp, kỹ càng xem xét mọi thứ còn dùng tinh thân lực xem xét bên trong. Dạo quanh ngóc ngách của kho lạnh một vòng thứ đập vào mắt của Nhiên Kỳ là một ánh mắt vô hồn của thứ gì đó, uy lực thật ghê gớm

Vu Nhiên Kỳ cầm chặt con dao trên tay mở tung cánh cửa kho tạo nên một tiếng động lớn, chưa kịp định thần một bóng đen nhào về phía cậu may mắn Á Hiên đã ôm cậu né đi. Nhiên Kỳ giật mình ngạc nhiên, ngu ngơ trưng cái vẻ mặt khó hiểu ra với anh

"Sao anh lại ở đây

"Tôi mà không ở đây em đã làm mồi cho thứ kinh khủng kia rồi"

Nhiên Kỳ liếc nhìn về phía cửa kho, cậu chợt chửi thầm

"Cái quần đùi gì vậy chưa gì mà đã gặp tang thi cấp 3 rồi mà còn lại là hệ tốc độ. Ngày ni bước chân ra khỏi nhà bằng chân trái à sao đen thế"

Con tang thi kia lao về phía hai người, hai người tách ra tránh né tốc độ bàn thờ của nó, bây giờ dị năng của Á Hiên có thể dùng rồi. Bên tay phải của Á Hiên hiện lên một quả cầu màu vàng bên trong xuất hiện tia sét màu đen, Nhiên Kỳ chợt nhận ra đây là Lôi Hệ biến dị. A A quá phấn khích rồi, Á Hiên lao về phía con tang thi kia bàn tay liên tục phóng quả cầu về phía nó. Con tang thi gào lên, tức giận lao nhanh về phía nó, Vu Nhiên Kỳ cười khanh khách. Á Hiên làm nó mất cảnh giác chỉ tấn công về phía mình, tốc độ của nó rất nhanh suýt nữa đã cào chúng thân thể anh. Vu Nhiên Kỳ cũng khẩn trương hít một hơi vào, lao nhanh về phía tang thu đang vồ nhanh lấy Á Hiên. Á Hiên không vì thế mà chịu thua thiệt, Lôi hệ biến thành một thanh kiếm đen tuyền bao bọc bên ngoài toàn là sét. Cả hai lao về phía con tang thi, 'xoẹt' đầu con tang thi rơi xuống nền đất máu đen phun ra khắp nơi. Vu Nhiên Kỳ và Á Hiên không hẹn mà cùng nhau ghét bỏ tránh xa thứ máu đen tanh tưởi kia, đám người Giai Kỳ nghe tiếng động chạy tới. Cảnh tưởng duy nhất còn sót lại là Nhiên Kỳ moi ra từ óc con tang thi một khối đá màu trắng tuyệt đẹp, cậu lôi ra một cái khăn chăm chú lau sạch sẽ. Rồi đưa nó cho Á Hiên cất, cả đám bọn họ bắt đầu lục soát kho lạnh.

Tự nhiên cảm thấy văn phong của mình không lôi cuốn, tính cách nhân vật muốn khai triển lại không khai triển được. Có nên dừng bộ này không nhỉ? Rối não quá

Cầu cmt nha~

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau