[Mạt Thế] Trong Sinh: Thời Kỳ Diệt Vong
Chương 144: Tiêu diệt Bạch Mập
Thân hình trên cá dưới tua còn có ruột,gan, phèo, phổi phơi bày ra bên ngoài trông thật mắc ói làm sao. Cái hình thể không thể nào hài hoà hơn, vật thể có bốn mắt. Hai con mắt dưới đang căn tròn nhìn chằm chằm vào Vu Thần và Bạch Vọng, ánh mắt nhuốm màu đỏ trông vô cùng dưc tợn
Miệng cá mập chảy dãi những chiếc răng sắt nhọn cứa cứa vào nhau tạo ra một tiếng động vô cùng khó nghe, mấy cái xúc tua chỉa chỉa ra vì thích thú đáng bám chặt lấy mặt sàn. Như Yến đã hoàn thành xong nhiệm vụ bèn nhanh chóng quáy lại phía bọn họ, Bạch Mập đã phát hiện ra điều gì đó ben dùng xúc tu quật một phát về phía bên phải. Giai Kỳ cảm thấy có điềm xấu bèn leo theo cái xúc tua kia, Như Yến thấy xúc tu lao nhanh tới thân thủ nhẹ nhàng tránh ra.
Nhưng đây là bẫy con Bạch Mập thích thú phập thêm một cái nữa, Giai Kỳ lao nhanh tới ôm trọn lấy Như Yến lăn ra phái xa. Vì cú đánh rất mạnh nên hai người đều bị thương, mọi người thấy vậy liền nhanh chóng di chuyển tới phía hai người họ. Nhưng đã dụ Bạch Mập lên đây thì phải để nó ăn, nó nhanh chóng phân tán xúc tu chặn lại mọi đường đi của họ
Nhiên Kỳ may mắn tránh nhanh khỏi xúc tua của nó tiến đến chỗ Giai Kỳ và Như Yến, điều này làm nó vô cùng bất mãn. Nó lên cơn gào lên một tiếng bắt đầu tiến lại tấn công cậu nhưng Á Hiên đâu để nó ngang nhiên mà đi như vậy. Anh dùng Hoả hệ phóng cho noa mấy phát, mấy cái tua rắc rối bị nướng trụi nhưng không lâu sau lại mọc lại như bình thường. Nó bỏ qua Nhiên Kỳ bèn quay lại tấn công bọn họ, thủ sẵn thế chiến đấu mọi người cùng xông lên
Nhiên Kỳ bên này đang dùng Quang hệ chữa trị cho Giai Kỳ và Như Yến, đợi hai người họ hoàn toàn khoẻ hẳn mới quay lại hỗ trợ mọi người chiến đấu. Nhưng khi họ quay lại thì một khung cảnh hoang tàn đã hiện ra trước mắt, tàu bị phá hủy một nửa, máy móc ngừng hoạt động. Tiếp đến là một tiếng 'Rầm' lớn, mọi người bị quật một cái va chạm mạnh vào vành tàu trông vô cùng thê thảm.
Nhìn nó xem ngày càng hưng phấn biến lớn hơn, Nhiên Kỳ phóng dị năng về phía nó khiến nó triệt để quay về phía cậu. Nhiên Kỳ dụ nó ra xa mọi người, Như Yến chạy theo hỗ trợ. Giai Kỳ ở lại nhanh chóng trị thương ho mọi người, con cá mập há miệng tạo thành một quả cầu nước lớn phóng liên tục vào hai người họ
Nhiên Kỳ và Như Yến nhẹ nhàng tránh đòn tấn công nhưng cầu nước nó phóng ra ngày càng nhiều và vô cùng nhanh sơ xuất một cái là thảm luôn chớ đùa. Mọi người đã được Giai Kỳ xử lý vết thương xong xuôi bèn chạy lại phái hai người, bọn họ mỗi người một đầu bắt đầu túm lấy một cái xúc tua. Theo hiệu lệnh của Á Hiên cầm lấy chúng chạy thật nhanh về phía người lại cưd như thế áp chế được phần chân của nó một lúc. Chu Minh quan sát nó, là do cậu ta sai chỗ nào tại sao lại không tìm ra tinh hạch của chúng
Nhiên Kỳ cùng mọi người bắt đầu thở dốc, họ dường như đã quên đi điều gì đó rất quan trọng. Nhiên Kỳ bắt đầu hét lên
"Mọi người sao vậy? Đây không phải sức mạnh của chúng ta"-Nhiên Kỳ
"Ý em là sao?"-Như Yến
"Tôi nghĩ em ấy nói đúng, dây không phải chúng ta. Càng không phải thực lực thật sự của chúng ta"-Á Hiên
"Đúng vậy, mọi người mà con biết vô cùng sáng chói. Không phải như vầy"-Bạch Vọng
"Mọi người dần quên rồi, chúng ta không nên như vậy? Hãy nhớ rằng sức mạnh này sinh ra để làm gì?"-Hứa Khải
Mọi người nhanh chóng vực dậy tinh thần, Nhiên Kỳ gỡ bỏ dây xích quấn quanh lõi trái tim của bản thân. Dấu ấn dị năng hiện rõ trong con mắt, lấp lánh và tuyệt đẹp. Nhiên Kỳ lao nhanh về phía nó với một tốc độ siêu thanh, từng đòn tấn công từ dị năng như muốn phá vỡ toàn bộ cơ thể của nó. Uy áp của người này khiến nó sợ rồi, Á Hiên và mọi trong Ánh Sáng cười nhẹ. Đến lúc trò chơi thực sự bắt đầu rồi. Họ nhàn hạ che dấu đi cấp bật dị năng quá lâu rồi, nên mới có loại cảm giác ỷ lại. Bây giờ là luca bộc lộ nó, là lúc giải phóng ra vì lý do gì sao. Vì muốn bảo vệ gia đình của mình, bảo vệ những người đồng đội kia.
Cứ thế từng cái bóng lướt nhanh qua mặt băng, bốn con mặt của Bạch Mập nhìn đến lú lẩn. Hứa Khải cười nhẹ
"Cảm giác này cũng thật tuyệt"-Hứa Khải
"Phải nhỉ? Đã lâu rồi chúng ta chưa từng dùng hết sức lực cùng nhau chiến đấu như vầy"-Á Hiên
"Khoảng thời gian đó thật quý báu"-Giai Kỳ
"Đúng vậy"-Văn Phong
"Một lần nữa chúng ta nắm tay nhau chiến đấu nào"-Như Yến
"Đây có vẻ như lại là một kỷ niệm đáng nhớ nữa của chúng ta"-Nhiên Kỳ
"Đi nào mọi người"-Vu Thần
"Được"-Mọi người
Họ cứ thế phòng dị năng vào Bạch Mập, dưới uy áp khủng bố của doanh binh đoàn Ánh Sáng nó khẽ run rẩy. Nó biết rằng hiện tại mình đã chọc chúng toàn thú dữ rồi nhưng nó vẫn như vậy lao tới, Gia Tử và những người còn lại đứng xem mà không ngừng kinh ngạc
Miệng cá mập chảy dãi những chiếc răng sắt nhọn cứa cứa vào nhau tạo ra một tiếng động vô cùng khó nghe, mấy cái xúc tua chỉa chỉa ra vì thích thú đáng bám chặt lấy mặt sàn. Như Yến đã hoàn thành xong nhiệm vụ bèn nhanh chóng quáy lại phía bọn họ, Bạch Mập đã phát hiện ra điều gì đó ben dùng xúc tu quật một phát về phía bên phải. Giai Kỳ cảm thấy có điềm xấu bèn leo theo cái xúc tua kia, Như Yến thấy xúc tu lao nhanh tới thân thủ nhẹ nhàng tránh ra.
Nhưng đây là bẫy con Bạch Mập thích thú phập thêm một cái nữa, Giai Kỳ lao nhanh tới ôm trọn lấy Như Yến lăn ra phái xa. Vì cú đánh rất mạnh nên hai người đều bị thương, mọi người thấy vậy liền nhanh chóng di chuyển tới phía hai người họ. Nhưng đã dụ Bạch Mập lên đây thì phải để nó ăn, nó nhanh chóng phân tán xúc tu chặn lại mọi đường đi của họ
Nhiên Kỳ may mắn tránh nhanh khỏi xúc tua của nó tiến đến chỗ Giai Kỳ và Như Yến, điều này làm nó vô cùng bất mãn. Nó lên cơn gào lên một tiếng bắt đầu tiến lại tấn công cậu nhưng Á Hiên đâu để nó ngang nhiên mà đi như vậy. Anh dùng Hoả hệ phóng cho noa mấy phát, mấy cái tua rắc rối bị nướng trụi nhưng không lâu sau lại mọc lại như bình thường. Nó bỏ qua Nhiên Kỳ bèn quay lại tấn công bọn họ, thủ sẵn thế chiến đấu mọi người cùng xông lên
Nhiên Kỳ bên này đang dùng Quang hệ chữa trị cho Giai Kỳ và Như Yến, đợi hai người họ hoàn toàn khoẻ hẳn mới quay lại hỗ trợ mọi người chiến đấu. Nhưng khi họ quay lại thì một khung cảnh hoang tàn đã hiện ra trước mắt, tàu bị phá hủy một nửa, máy móc ngừng hoạt động. Tiếp đến là một tiếng 'Rầm' lớn, mọi người bị quật một cái va chạm mạnh vào vành tàu trông vô cùng thê thảm.
Nhìn nó xem ngày càng hưng phấn biến lớn hơn, Nhiên Kỳ phóng dị năng về phía nó khiến nó triệt để quay về phía cậu. Nhiên Kỳ dụ nó ra xa mọi người, Như Yến chạy theo hỗ trợ. Giai Kỳ ở lại nhanh chóng trị thương ho mọi người, con cá mập há miệng tạo thành một quả cầu nước lớn phóng liên tục vào hai người họ
Nhiên Kỳ và Như Yến nhẹ nhàng tránh đòn tấn công nhưng cầu nước nó phóng ra ngày càng nhiều và vô cùng nhanh sơ xuất một cái là thảm luôn chớ đùa. Mọi người đã được Giai Kỳ xử lý vết thương xong xuôi bèn chạy lại phái hai người, bọn họ mỗi người một đầu bắt đầu túm lấy một cái xúc tua. Theo hiệu lệnh của Á Hiên cầm lấy chúng chạy thật nhanh về phía người lại cưd như thế áp chế được phần chân của nó một lúc. Chu Minh quan sát nó, là do cậu ta sai chỗ nào tại sao lại không tìm ra tinh hạch của chúng
Nhiên Kỳ cùng mọi người bắt đầu thở dốc, họ dường như đã quên đi điều gì đó rất quan trọng. Nhiên Kỳ bắt đầu hét lên
"Mọi người sao vậy? Đây không phải sức mạnh của chúng ta"-Nhiên Kỳ
"Ý em là sao?"-Như Yến
"Tôi nghĩ em ấy nói đúng, dây không phải chúng ta. Càng không phải thực lực thật sự của chúng ta"-Á Hiên
"Đúng vậy, mọi người mà con biết vô cùng sáng chói. Không phải như vầy"-Bạch Vọng
"Mọi người dần quên rồi, chúng ta không nên như vậy? Hãy nhớ rằng sức mạnh này sinh ra để làm gì?"-Hứa Khải
Mọi người nhanh chóng vực dậy tinh thần, Nhiên Kỳ gỡ bỏ dây xích quấn quanh lõi trái tim của bản thân. Dấu ấn dị năng hiện rõ trong con mắt, lấp lánh và tuyệt đẹp. Nhiên Kỳ lao nhanh về phía nó với một tốc độ siêu thanh, từng đòn tấn công từ dị năng như muốn phá vỡ toàn bộ cơ thể của nó. Uy áp của người này khiến nó sợ rồi, Á Hiên và mọi trong Ánh Sáng cười nhẹ. Đến lúc trò chơi thực sự bắt đầu rồi. Họ nhàn hạ che dấu đi cấp bật dị năng quá lâu rồi, nên mới có loại cảm giác ỷ lại. Bây giờ là luca bộc lộ nó, là lúc giải phóng ra vì lý do gì sao. Vì muốn bảo vệ gia đình của mình, bảo vệ những người đồng đội kia.
Cứ thế từng cái bóng lướt nhanh qua mặt băng, bốn con mặt của Bạch Mập nhìn đến lú lẩn. Hứa Khải cười nhẹ
"Cảm giác này cũng thật tuyệt"-Hứa Khải
"Phải nhỉ? Đã lâu rồi chúng ta chưa từng dùng hết sức lực cùng nhau chiến đấu như vầy"-Á Hiên
"Khoảng thời gian đó thật quý báu"-Giai Kỳ
"Đúng vậy"-Văn Phong
"Một lần nữa chúng ta nắm tay nhau chiến đấu nào"-Như Yến
"Đây có vẻ như lại là một kỷ niệm đáng nhớ nữa của chúng ta"-Nhiên Kỳ
"Đi nào mọi người"-Vu Thần
"Được"-Mọi người
Họ cứ thế phòng dị năng vào Bạch Mập, dưới uy áp khủng bố của doanh binh đoàn Ánh Sáng nó khẽ run rẩy. Nó biết rằng hiện tại mình đã chọc chúng toàn thú dữ rồi nhưng nó vẫn như vậy lao tới, Gia Tử và những người còn lại đứng xem mà không ngừng kinh ngạc
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất