[Mạt Thế] Trong Sinh: Thời Kỳ Diệt Vong

Chương 176: Chiếu tướng

Trước Sau
"Chà dạo này thí nghiệm có chút trục trặc nên muốn mọi người giùp đỡ đôi chút"-Tố Tố

"Cái thí nghiệm ban tặng dị năng giả cho người bình thường đó à"-Văn Phong

"Đúng là nó"-Tố Tố

"Hừ quả báo"-Giai Kỳ

"Tôi nói nhá việc của ai làm thì người đó tự chịu đi"-Gia Tử

"Chúng tôi không rảnh đi thu dọn chiến trường cho bất kỳ ai đâu"-Như Yến

"Biến về được rồi đấy"-Tử Khiết

"Bye bye bà cô già nha"-Bạch Vọng

"Phư phư"-Vu Thần

"Thôi cháu cười toẹt ra luôn đi nín mệt lắm"-Chu Minh

"Phép lịch sự cuối cùng của thằng bé đấy kệ đi"-Hứa. Khải

"Mấy người"-Tố Tố

Trước cái tình huống như thế này cơn giận của Tố Tố chẳng giữ được nữa, ả ra lệnh cho hai bên dị năng giả kia tấn công bọn họ. Nhiên Kỳ đứng ra che chắn, hai bên kia không hẹn cùng nhau khụy gối mà cúi đầu

"Có chuyện gì vậy?"-Tố Tố

"Nếu cô thành tâm muốn biết"-Giai Kỳ

"Chúng tôi sẽ thật tâm trả lời"-Tử Khiết



"Để đề phòng thế giơi bị phá hoại"-Như Yến

"Với vẻ đẹp ngây ngất lòng người"-Văn Phong

"Ta Bạch Vọng"

"Ta Vu Thần"

"Sẽ trừng trị các ngươi"-Gia Tử

"Hello mọi người sai lời hết trơn rồi kìa"-Chu Minh

"Bọn họ bị điên nặng rồi"-Hứa Khải

"E hèm, muốn biết. Đơn giản thôi!"-Á Hiên

"Những dị năng giả trước kia cô dùng để thí nghiệm hiện tại đều chết hết rồi phải không? Mà này dị năng của tôi bị cô rút nhiều gấp đôi bọn chúng đấy nên khi cô tiêm nó vào người những kẻ kia thì những kẻ đó đã hoàn toàn phụ thuộc vào sự điều khiển của tôi. Bởi vì chả có dị năng nào mà tấn công chủ nhận của nó cả"-Nhiên Kỳ

"Vậy nên ván cờ này từ ngay lúc đầu cô đã thua rồi"-Á Hiên

"không, không phải như vậy?"-Tố Tố

"Haha thật đáng thương làm sao"-Giai Kỳ

"Quê quá trời luôn hà"-Tử Khiết

"Mấy người im hết đi, tôi vẫn chưa thua. Tôi còn cứu vãn được chuyện này"-Tố Tố

"Xin lỗi nhé ăn cắp dị năng của người khác, cơ thể của người kia cũng dần bị tê liệt mà thôi"-Như Yến

"Các người nói vậy là có ý gì cơ chứ"-Tố Tố

"Ai dà sao ngu thế?"-Chu Minh



"Ý của bọn họ là nếu muốn cứu những người đó cần phải có thuốc giải"-Hứa Khải

"Mấy người mua đưa thuốc giải đây"-Tố Tố

"Cô gái à cô nên nhớ cô đang ở địa phần của ai, đừng có dở cái thói tiểu thư đó ở đây"-Gia Tử

"Hai da ngứa mắt, mỏi mồm quá đi mất"-Văn Phong

"Cô à cô về đi, tiễn vong"-Bạch Vọng

"Con với em ấy đi ngủ trưa đây, oải quá rồi"-Vu Thần

Bạch Vọng và Vu Thần đi lên lầu, Tố Tố bây giờ đã hoàn toàn không đứng vững nổi nữa. Hai chân ả khụy xuống, đôi mắt oán hận nhìn về phía Á Hiên, chợt trong đầu ả loé lên một điều gì đó

"Hiện tại các người muốn gì mới chịu đem thuốc giải giao ra đây"-Tố Tố

"Đơn giản thôi, chúng tôi muốn có quyền nắm giữ cao nhất cái căn cứ này. Thứ hai chúng tôi yêu cầu những người nằm trong nhóm nghiên cứu của Tư Minh thuộc quyền sở hữu của chúng tôi các người không có bất kỳ quyền hành gì đối với họ nữa. Thứ ba quyền hành huấn luyện dị năng giả tập luyện đối chọi với tang thi chiều sắp tới"-Á Hiên

"Mấy người làm vậy là có mục đích gì, tôi nghĩ các người sẽ giết tôi chứ"-Tố Tố

"Hmmm cô gái à cho cô chết dễ dàng như vậy sao, tôi nói thiệt nhá. Để cho chúng tôi huấn luyện cô cũng không dễ thở đâu"-Giai Kỳ

"Từ từ mà thưởng thức đi, để cô chết dễ dàng như vậy."-Tử Khiết

"Thì đó không phải là chúng tôi"-Như Yến

"Cửa phía bên kia mời đi cho"-Văn Phong

"Mà còn nữa, nhớ làm nhanh gọn lẹ tôi thì có thể chịu được sự lề mề của mấy người. Còn bọn họ thì không đâu, đừng để đến khi đầu rơi khỏi cô mới thấy hối hận"-Nhiên Kỳ

Sau lời nhắc nhở nhẹ nhàng của Nhiên Kỳ đám người Tố Tố lảo đảo rời đi, ngay trong ngày hôm đó ả chính thức thua trận.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau