[Mạt Thế] Trong Sinh: Thời Kỳ Diệt Vong

Chương 63: Thắng rồi

Trước Sau
Từng đợt tấn công gián xuống, bọn họ dùng tốc độ nhanh gấp đôi những lần trước mà né đi. Nhiên Kỳ dùng Quang hệ tạo ra một luồng Ánh sáng vây hãm lấy con tang thi, Á Hiên dùng Hoả hệ diến dị-Lam hoả nhắm vào những điểm yếu trên cơ thể nó. Nó gầm lên đau đớn

"Chật lũ con người bẩn thỉu, tao sẽ nhai hết đám chúng mày"

"Nhiều lời quá, chưa biết ai thắng ai đâu"-Tử Khiết

Nhiên Kỳ siết chặt hơn, nó dùng Ám hệ bao bọc lấy Nhiên Kỳ. Làn khói đen bắt đầu xâm nhập sâu vào bên trong lõi trái tim, cứ thế mà định thuần hoá tinh hạch sau đó một nhát kết liễu cậu. Mọi người hoảng sợ nhưng vẫn phải khẽ rơi nước mắt chống lại tang thi, dời đi tầm mắt của nó khỏi Nhiên Kỳ. Á Hiên như bùng phát mất đi kiểm soát, dị năng như gào thét mà bay tứ tung. Những đòn đánh ngày càng dồn dập khiến con tang thi có chút run rẩy, khí tức này khiến nó nghĩ ngay đến 'ngài ấy'. Nhiên Kỳ khó thở làm khói đên vẫn xâm nhập vào người cậu, khi nó chạm đến lõi trái tim của của một nguồn đánh sáng đanh bay làn khói kia. Nhiên Kỳ thở hổn hển nhưng vẫn chạy nahnh về phía Á Hiên, từ phía sau cậu cố gắng tiếp cận anh.

Đôi mắt bạch kim đẹp đẽ nhuốm màu u tối, Á Hiên cứ thế phóng hoả cầu liên tục vào tang thi nó kiên quyết chống trả. Như Yến,Văn Phong,Tử Khiết và Giai Kỳ cảm nhận được giao động mạnh của tinh hạch, nó phát ra từ Á Hiên mọi người xốt sắn cả lên. Nếu không mau ngăn anh lại có lễ sẽ bạo phát rồi mất mạng, Nhiên Kỳ dùng Quang hệ tạm thời trấn an sự hoảng loạn của anh. Cậu từ từ tiến tới ôm chầm lấy anh, cơ thể anh từ bao giờ đã bị lửa bao bọc nên khi Nhiên Kỳ ôm anh có rất khó khăn. Lửa toả nhiệt từ cơ thể ra vô cùng nóng, nó như muốn thiêu đốt mọi thứ trở về cát bụi vậy

Nhiên Kỳ giọng nhẹ nhàng nói bên tay anh. tay không ngừng ôm chặt từ phía sau

"Em ổn rồi, không sao cả. Làm ơn xin anh mau tỉnh lại đi, nếu càng như vậy anh sẽ chết mất"

Á Hiên nghe thấy giọng nói quen thuộc bên tai ben dần thả lỏng cơ thể, nhưng đôi mắt kia vẫn đục ngầu một màu u tối. Nhiên Kỳ khẽ rơi nước mắt, Á Hiên tim đau xót mắt vô hồn trở lại như ban đầu xoay người lại ôm lấy Nhiên Kỳ mà dỗ dành

"Anh về rồi, đừng khóc nữa. Anh xin lỗi em"

"Mừng anh quay về"



Con tang thi bị thồn cậu lương và cho ăn bơ hơi nhiều từ nãy về đến giờ có chút bất mãn, độc mồm mà chửi

"Con mịa chúng mày show ân ái thì xuống âm phủ mà show cho diêm vương xem đi. Mù mắt tao rồi, cái tình yêu đồng tính luyến ai này thật khinh tởm"

Văn Phong nghe vậy liền trầm mặt, con mắt khẽ thoát qua một tia buồn bã. Tử Khiết nắm chặt tay, sau đó bước tới gần nắm tay Văn Phong mà gào lên với nó

"Con m* mày mới là thứ ghê tởm, đồng tính luyến ái không ghê tởm. Tôi thích Văn Phong và tình cảm của tôi rất thiêng liêng, tao không thích mày chà đạp lên thứ tình cảm thiêng liêng ấy"

Ơ khoan vậy khác gì Tử Khiết đang tỏ tình Văn Phong, Văn Phong nghe lọt đúng câu 'Tôi thích Văn Phong' của Tử Khiết. Như Yến và Giai Kỳ hốt hoảng sau đó nụ cười biến thái dần hiện ro. trên khuôn mặt xinh đẹp của hai cô gái. Nhiên Kỳ và Á Hiên nhìn Tử Khiết bằng ánh mắt bất lực, con tang thi ánh mắt ghét bỏ lao về phía Tử Khiết đấm cho hắn một phát bay tới toà nhà kia.

Văn Phong gào lớn tên Tử Khiết hớt hải chạy đến ôm lấy cậu ta, con tang thi đứng đó vỗ tay xem phim

"Nhìn đi phim phải toàn cảnh đau khổ như vậy mới thật sự hay hahah"

"Thằng chó"

Văn Phong gào lên liên tục, cùng mọi người hăng hái chiến. Từng nguồn dị năng phóng quá phóng lại loé sáng cả một vùng thành phố đổ nát, họ đánh tới tối. Cả người ngả mệt, đành liều một phen vậy. Cả 6 người một con cún hợp lực năng lượng phóng về lõi trái tim của nó, nó cũng ra chốt hạ. Dao động, run lắc mạnh mẽ. Con tang thi gào lên tức giận tinh hạch rơi ra khỏi tim nó, nó ngã xuống. Mọi người hú hét một phen, rồi cả đám ngất lịm đi. Sau đó có luồng ánh sáng bao bọc họ và họ biến mất

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau