[Mạt Thế] Trong Sinh: Thời Kỳ Diệt Vong
Chương 68: Giúp đỡ và cứu người
Cậu nhóc tên Chu Minh kia tưởng rằng mình sắp chết rồi thì không ngờ rằng có một luồng ánh nhẹ ấm áp bao quay cậu, Hứa Khải nhìn về phía đám người đang chém giết tang thi ở dưới mà vui mừng. Nhiên Kỳ đón lấy Chu Minh đặt ra phía sau, Bánh Bao như nhận được lệnh để người kia an toàn ngồi trên lưng rồi biến lớn. 4 chân duỗi nhẹ đã đạp chết mấy con tang thi, đám kia hoảng hốt mà sơ ý bị tang thi cào chúng. Nhiên Kỳ cười nhẹ một lưỡi dao khoét sâu vào tim hai kẻ ác độc kia, cậu bất mãn nhìn mấy viên tinh hạch nhỏ như hạt đậu này mà bất mãn
Sau khi cứu trợ Hứa Khải họ mới ổn định tâm trạng. toàn bộ người đi cũng đội trưởng Hứa chỉ xót lại anh và cậu bé kia. Hứa Khải đi tới bắt tay với họ
"Tôi không ngờ lại gặp được mọi người ở đây đấy"
"Chúng tôi cũng rất vui khi gặp lại anh"
"Mà mọi người đang đi đâu vậy, không phải đã đi đến thành phố D rồi sao"
"Có nhiệm vụ phải làm thôi"
Á Hiên là người đứng ra tiếp đón Hứa Khải chợt Hứa Khải nhớ đên điều gì đó bèn hỏi Á Hiên
"Anh có thấy Minh ở đâu không?"
"Là ai?"
Chợt Bánh Bao chạy về phía họ trên lưng nó là một cậu bé thật phần yếu ớt và mềm mại, Nhiên Kỳ xoa đầu Bánh Bao. Bánh bao thích thú vẫy đuôi hạ người cho Minh bước xuống rồi biến nhỏ lại, Minh chạy về phía Hứa Khải núp phía sau anh quay mặt về phía Nhiên Kỳ rụt rè nói
"Cảm....cảm ơn"
"Không có gì"
Nhiên Kỳ nở nụ cười tươi như ánh Mặt Trời, xe việt dã của Hứa Khải đã bị tang thi phá nát bèn thở dài. Văn Phong và mọi người ngỏ lời mời hai người họ đi chung, Văn Phong chạy đi lấy xe quét mã đang hoàng rồi bước vào lái xe tới chỗ bọn họ. Văn Phong mở hết cửa xe 9 người 1 thú cũng nhau chạy tới căn cứ B, Hứa Khải và Chu Minh mỗi người một vẻ. Chu Minh kinh ngạc ngó khắp nơi, đúng là một chiếc xe khiến người khác phải trầm trồ. Hứa Khải đã quen với mấy con người kỳ lạ và IQ cao này nên không lấy làm lạ gì nữa. Nhiên Kỳ tưg không gian bước ra bưng theo một bình trà thảo mộc và bánh quy. Chu Minh thấp thỏm húp trà thấy vậy Nhiên Kỳ nhẹ nhàng vội bắt chuyện làm quen
"Không cần căng thẳng như vậy đâu, trà ngon chứ"
"Rất ngon cả bánh nữa"
"Tôi vui vì cậu đã thích chúng, à quên giới thiệu với cậu tôi là Nhiên Kỳ"
"Chào cậu tôi là Chu Minh, còn đây là đội trưởng Hứa"
"Anh Hứa Khải thì tôi biết rồi, bọn tôi và anh ấy đã từng đi cùn nhau. Anh ấy là một người bạn tốt của bọn tôi"
"À vâng"
Chu Minh có chút ngạc nhiên khi Nhiên Kỳ tự nhiên nói tên của Hứa Khải trước mặt mọi người, cậu nhóc nhìn qua đội trưởng của mình không có chút phản ứng khó chịu bèn trong lòng có chút buồn man mác. Chu Minh thầm ghen tỵ với Nhiên Kỳ, Chu Minh luôn nhút nhát với lại trong đoàn đội Mặt Trời không ai dám gọi thẳng tên amh như vậy. Nếu có dù là cấp trên cũng bị Hứa Khải bố thí một cái liếc mắt rồi tự động im bặt
Họ trò chuyện vui vẻ với nhau chặn đường trở nên thật ngắn ấy vậy mà lại tới nơi rồi, Nhiên Kỳ cùng mọi người bước xuống cách căn cứ một khoản xa. Nhiên Kỳ thu xe vào trong không gian bảo Bánh Bao cũng vào trong luôn rồi mới an tâm cùng mọi người đi về phía căn cứ, họ định bụng sẽ ở lại đây chơi với Hứa Khải vài ngày rồi sẽ rời đi. Từ lúc đi vào rất nhiều ánh mắt nhìn về phía họ bàn tán không ngớt
"Là họ"
"Đúng là họ rồi"
"Những người trong video nổi khắp các căn cứ đó"
Bọn họ là dị năng giả đấy sao mà tai không thính cho được, dù có nói nhỏ tới cỡ nào thì cái khả năng của họ cũng đủ thượng thừa mà nghe hết từng chữ một. Tử Khiết cục súc mà thầm mắng chửi
"Mịa nó hết truyện để bàn tán à, chỉ giết tang thi thôi mà có cần làm quá vậy không?"
"Bình tĩnh nào Tử Khiết, nếu không anh lại đè em ra hôn đấy"
"Cút đi, để lão tử yên....ưm"
Văn Phong cúi đầu xuống hôn lấy đôi môi ngọt ngào kia, Giai Kỳ và Như Yến che miệng lại mà cười. Vu Thần bà Á Hiên không muốn Nhiên Kỳ bị nhiễm bẩn bèn che mắt cậu lại, Hứa Khải đã hiểu mọi chuyện từ khi gặp lại bọn họ nên chả có nổi một chút cảm xúc gì trên khuôn mặt, Chu Minh thì mặt đã đỏ đến man tai rồi. Nhiên Kỳ gỡ tay hai người Vu Thần và Á Hiên ngơ ngác mà hỏi, trông rất đáng yêu. Nên có mấy cô gái không nhịn được bèn chụp lén một tấm, nhưng kết quả là Vu Thần đã đập bể luôn cái điện thoại đó. May mắn Vu Thần con tốt tính đưa cho cô ta 200 viên tinh hạch để mua điện thoại mới, cô ta nhận được số tinh hạch lớn vui vẻ chạy đi.
"Có chuyện gì vậy, Vu Thần con không sao chứ"
"Baba con không sao có người chụp lén con nha nên có mới làm vậy"
"Con ngoan không sao đâu, baba bảo vệ con"
"Vâng"
Vu lật mặt nhanh như bánh tráng Thần được Nhiên Kỳ ôm lấy vỗ về bèn đưa anh mắt khiêu khích nhìn vị papa đáng kính của mình. Á Hiên không có một chút
giao động cảm xúc nào, nhưng trong lòng đang muốn đem đứa con trai bảo bối của mình vứt đi rồi. Vu Thần cảm thấy lạnh gáy bèn buông Nhiên Kỳ ra, đẩy baba lại gần papa cảm giác lạnh sống lưng từ đó cũng hết. Vu Thần bất lực mà nhìn papa hai mặt của mình mà bó tay. Mọi người đi thẳng tới quầy nhiệm vụ dưới sự chỉ dẫn của Hứa Khải và Chu Minh
Sau khi cứu trợ Hứa Khải họ mới ổn định tâm trạng. toàn bộ người đi cũng đội trưởng Hứa chỉ xót lại anh và cậu bé kia. Hứa Khải đi tới bắt tay với họ
"Tôi không ngờ lại gặp được mọi người ở đây đấy"
"Chúng tôi cũng rất vui khi gặp lại anh"
"Mà mọi người đang đi đâu vậy, không phải đã đi đến thành phố D rồi sao"
"Có nhiệm vụ phải làm thôi"
Á Hiên là người đứng ra tiếp đón Hứa Khải chợt Hứa Khải nhớ đên điều gì đó bèn hỏi Á Hiên
"Anh có thấy Minh ở đâu không?"
"Là ai?"
Chợt Bánh Bao chạy về phía họ trên lưng nó là một cậu bé thật phần yếu ớt và mềm mại, Nhiên Kỳ xoa đầu Bánh Bao. Bánh bao thích thú vẫy đuôi hạ người cho Minh bước xuống rồi biến nhỏ lại, Minh chạy về phía Hứa Khải núp phía sau anh quay mặt về phía Nhiên Kỳ rụt rè nói
"Cảm....cảm ơn"
"Không có gì"
Nhiên Kỳ nở nụ cười tươi như ánh Mặt Trời, xe việt dã của Hứa Khải đã bị tang thi phá nát bèn thở dài. Văn Phong và mọi người ngỏ lời mời hai người họ đi chung, Văn Phong chạy đi lấy xe quét mã đang hoàng rồi bước vào lái xe tới chỗ bọn họ. Văn Phong mở hết cửa xe 9 người 1 thú cũng nhau chạy tới căn cứ B, Hứa Khải và Chu Minh mỗi người một vẻ. Chu Minh kinh ngạc ngó khắp nơi, đúng là một chiếc xe khiến người khác phải trầm trồ. Hứa Khải đã quen với mấy con người kỳ lạ và IQ cao này nên không lấy làm lạ gì nữa. Nhiên Kỳ tưg không gian bước ra bưng theo một bình trà thảo mộc và bánh quy. Chu Minh thấp thỏm húp trà thấy vậy Nhiên Kỳ nhẹ nhàng vội bắt chuyện làm quen
"Không cần căng thẳng như vậy đâu, trà ngon chứ"
"Rất ngon cả bánh nữa"
"Tôi vui vì cậu đã thích chúng, à quên giới thiệu với cậu tôi là Nhiên Kỳ"
"Chào cậu tôi là Chu Minh, còn đây là đội trưởng Hứa"
"Anh Hứa Khải thì tôi biết rồi, bọn tôi và anh ấy đã từng đi cùn nhau. Anh ấy là một người bạn tốt của bọn tôi"
"À vâng"
Chu Minh có chút ngạc nhiên khi Nhiên Kỳ tự nhiên nói tên của Hứa Khải trước mặt mọi người, cậu nhóc nhìn qua đội trưởng của mình không có chút phản ứng khó chịu bèn trong lòng có chút buồn man mác. Chu Minh thầm ghen tỵ với Nhiên Kỳ, Chu Minh luôn nhút nhát với lại trong đoàn đội Mặt Trời không ai dám gọi thẳng tên amh như vậy. Nếu có dù là cấp trên cũng bị Hứa Khải bố thí một cái liếc mắt rồi tự động im bặt
Họ trò chuyện vui vẻ với nhau chặn đường trở nên thật ngắn ấy vậy mà lại tới nơi rồi, Nhiên Kỳ cùng mọi người bước xuống cách căn cứ một khoản xa. Nhiên Kỳ thu xe vào trong không gian bảo Bánh Bao cũng vào trong luôn rồi mới an tâm cùng mọi người đi về phía căn cứ, họ định bụng sẽ ở lại đây chơi với Hứa Khải vài ngày rồi sẽ rời đi. Từ lúc đi vào rất nhiều ánh mắt nhìn về phía họ bàn tán không ngớt
"Là họ"
"Đúng là họ rồi"
"Những người trong video nổi khắp các căn cứ đó"
Bọn họ là dị năng giả đấy sao mà tai không thính cho được, dù có nói nhỏ tới cỡ nào thì cái khả năng của họ cũng đủ thượng thừa mà nghe hết từng chữ một. Tử Khiết cục súc mà thầm mắng chửi
"Mịa nó hết truyện để bàn tán à, chỉ giết tang thi thôi mà có cần làm quá vậy không?"
"Bình tĩnh nào Tử Khiết, nếu không anh lại đè em ra hôn đấy"
"Cút đi, để lão tử yên....ưm"
Văn Phong cúi đầu xuống hôn lấy đôi môi ngọt ngào kia, Giai Kỳ và Như Yến che miệng lại mà cười. Vu Thần bà Á Hiên không muốn Nhiên Kỳ bị nhiễm bẩn bèn che mắt cậu lại, Hứa Khải đã hiểu mọi chuyện từ khi gặp lại bọn họ nên chả có nổi một chút cảm xúc gì trên khuôn mặt, Chu Minh thì mặt đã đỏ đến man tai rồi. Nhiên Kỳ gỡ tay hai người Vu Thần và Á Hiên ngơ ngác mà hỏi, trông rất đáng yêu. Nên có mấy cô gái không nhịn được bèn chụp lén một tấm, nhưng kết quả là Vu Thần đã đập bể luôn cái điện thoại đó. May mắn Vu Thần con tốt tính đưa cho cô ta 200 viên tinh hạch để mua điện thoại mới, cô ta nhận được số tinh hạch lớn vui vẻ chạy đi.
"Có chuyện gì vậy, Vu Thần con không sao chứ"
"Baba con không sao có người chụp lén con nha nên có mới làm vậy"
"Con ngoan không sao đâu, baba bảo vệ con"
"Vâng"
Vu lật mặt nhanh như bánh tráng Thần được Nhiên Kỳ ôm lấy vỗ về bèn đưa anh mắt khiêu khích nhìn vị papa đáng kính của mình. Á Hiên không có một chút
giao động cảm xúc nào, nhưng trong lòng đang muốn đem đứa con trai bảo bối của mình vứt đi rồi. Vu Thần cảm thấy lạnh gáy bèn buông Nhiên Kỳ ra, đẩy baba lại gần papa cảm giác lạnh sống lưng từ đó cũng hết. Vu Thần bất lực mà nhìn papa hai mặt của mình mà bó tay. Mọi người đi thẳng tới quầy nhiệm vụ dưới sự chỉ dẫn của Hứa Khải và Chu Minh
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất