Mạt Thế Vị Vương

Chương 15: Người Sống Khác

Trước Sau
Ở trên đường phố tổng cộng có ba người đang chạy trối chết, bởi vì phía sau bọn họ có bốn con zombie đang đuổi theo, ba người này đều hơn hai mươi tuổi, đầu tóc nhuộm xanh nhuộm đỏ, ngươi cầm đầu là tên nhuộm tóc vàng hắn lớn tiếng bắt chuyện với hai người đồng bạn, có thể nhận ra thể lực của bọn họ đã bị tiêu hao không ít.

Tốc độ của những con zombie đích thực nhanh hơn bọn họ rất nhiều, bọn họ lag nhờ những chiếc xe trên đường cùng nhiều chướng ngại vật khác mà có thể chạy trươc những con zombie một đoạn, nhưng cư chạy như vậy kéo dài thì cuối cùng bọn họ sẽ không kiên trì nổi, bởi vì những con zombie này không biết mệt.

“Nhanh nhảy vào trong!” Tên tóc vàng chợt nhìn thấy cánh cửa sắt của dãy nhà mà Tần Vũ đang ở, hắn vội vàng nói với hai người đồng bạn của hắn, sau đó liền là người đầu tiên leo lên cửa sắt, lộn người vào trong khu chung cư.

Hai người đồng bạn của hắn cũng luống cuống tay chân leo vào trong cửa sắt.

“Thình thịch, thình thịch!”

Bốn năm con zombie đuổi theo phía sau ra sức đập mạnh vào cửa sắt, đồng thời từ khe hở của cửa săt thò tay vào, muốn phải bắt được bọn ba người, thế nhưng có cửa sắt kiên cố ngăn cách, hành động này cửa zombie chỉ là phí công.

“Chúng ta hảy đi mau.” Tên tóc đỏ chính là đồng bạn của tóc vàng nói, hắn thực sự cảm thấy sợ những con zombie này, nhưng cửa sắt quả thật kiên cố, bọn nó thật sự là không thể tiến vào trong.

Mà tóc xanh lại bỗng nhiên chỉ vào một cánh cửa sổ nói: “mau nhìn kìa, có người còn sống!”

“Bị phát hiện?” Tần Vũ nhíu mày, đem rèm cửa sổ kéo vào.

Tóc vang mừng rỡ nói: “Rốt cuộc cũng gặp được người sống, đi tới xem!”

“Thình thịch, thình thịch!”

Không lâu sau của nhà Tần Vũ liền vang lên tiếng gõ cửa, đồng thời vang lên thanh âm của tóc vàng: “có ai không?”



Tần Vũ gương mặt không chút biểu cảm, Tần Tiểu Vũ có chút lo lắng, cũng im lặng không nói gì.

“Có ai không? Đừng giả bộ, chúng ta vừa nãy đã nhìn thấy! nhanh mở cửa cho bọn ta!” Tóc vàng đã không kiên nhẫn kêu lên, hai người đồng bạn của hắn cũng dùng chân dạp mạnh vào cửa nhà.

“Ta đi xem.” Tần Vũ nhíu mày, hắn quả thực không muốn giao tiếp cùng ba người nhìn bề ngoài không giống người tốt này, thế nhưng hành động đạp cửa này của bọn chúng quả thực đáng ghét.

Tần Vũ đi tới trước cửa, mở cửa ra.

“Ta nói ngươi lỗ tai bị điếc hay sao? Ta gọi lâu như vậy mới …” Tóc vàng nhìn thấy Tần Vũ rốt cuộc mở cửa, hắn liền mở miệng mắng to.

“Có việc gì sao?” Tần Vũ chợt đem đầu nhọn thiết côn nhắm ngay cổ tóc vàng, lạnh lùng nói.

Cây thiết côn này tuy đã được rửa sạch, nhưng vẫn còn lưu lại mùi máu tanh nồng đậm, điều này làm cho tóc vàng không tự chủ lui lại phái sau vài bước, khí thế cửa hắn cũng yếu đi.

Tóc vàng giơ cao hai tay giả mù sa mưa cười nói? “Người anh em, đừng như vậy, chúng ta không phải người xấu, chỉ là gặp được người còn sống khác, chúng ta tâm tình kích động…”

“Đúng vậy, đùng vậy!” Tóc xanh, tóc đỏ cũng liên tục nói.

“Có việc gì sao?” Tần Vũ vẫn lạnh lùng như cũ nói ra mấy chữ kia, chỉ là giọng điệu trầm trọng hơn.

Thái độ Tần Vũ như vậy đã làm cho ba người trong lòng tức giận, nhưng bọn hắn kiên kỵ vũ khí trong tay Tần Vũ, hơn nữa trên người Tần Vũ phát ra khí thế vô hình càng làm bọn họ sợ hãi, cho nên bọn họ cũng không động thủ.

Tóc vàng ngại ngùng cười nói: “Người anh em, chúng ta có thể vào nhà nói chuyện không?”

“Không được.” Tần Vũ vẫn như cũ giọng điệu lạnh băng, nhưng lại hết sức cương quyết, chân thật đáng tin.



Tóc vàng nhịn tức, hắn nói: “Người anh em ah, có thể cho ta một chút thức ăn không, chúng ta đã đói mấy ngày hom nay rồi.”

Tần Vũ hơi nghiên đầu, đối với Tần Tiểu Vũ nói: “Tiểu Vũ, lấy cho bọn hắn một ít thức ăn.”

“Ah!” Tần Tiểu Vũ gật đầu, đi vào phòng chứa thức ăn, không lâu sau nàng cầm ra mấy túi mì ăn liền và mấy cái banh bao.

Tần Tiểu Vũ ôm thức ăn đưa tới, gương mặt đẹp của Tần Tiểu Vũ khiến cho ba người bọn tóc vàng nhìn chằm chằm, mà tóc và lúc lấy thức ăn vẫn liếc nhing Tần Tiểu Vũ, hắn đưa canh tay để lúc nhận thức ăn tranh thủ chiếm tiện nghi, thế nhưng Tần Vũ đã đề phòng điều đó, hắn cũng không có nói cái gì, chỉ là đem thiết côn mũi nhọn đâm thẳng tới, cách cổ tóc vàng chỉ năm sáu centimet.

Thấy vẻ mặt lạnh lùng của Tần Vũ, tóc vàng toát mồ hôi lạnh, đành phải thành thành, thật thật nhận lấy thức ăn.

“Thình thịch!”

Đợi tóc vàng nhận thức ăn xong, Tần Vũ đóng cửa bịch môt tiếng, thuận tay khóa trái cửa lại,

“Mẹ nó! Đóng cái gì nhanh vậy tiểu tử thối!” Tóc vàng may là lui về sau kiệp thời, bằng không khẳng định mũi đều bị cửa đập vào.

“Đi!” Ba người tóc vàng đương nhiên la không rời khỏi, hiện tại là sắp tới tối, bọn họ tiến vào căn nhà sát vách của Tần Vũ, gian phòng đã từng là phòng của lão nhân kia, chỉ là không lâu trươc đã biến thành zombie và bị Tần Vũ giết chết.

“Bọn họ cuối cùng cungc đi, vừa nhìn liền biết không phải hạng tốt đẹp gì.” Tần Tiểu Vũ thở phào nhẹ nhỏm, trong lòng nàng vẫn còn sợ đám lưu manh tóc xanh tóc đỏ này.

Tần Vũ vẫn không nói gì, vẫn tiếp tục tập luyện như ngày thường, đối với ba người khi nảy, Tần Vũ trong lòng đã sinh sát ý, ba người này rõ ràng không phải hạng tốt đẹp gì, Tần Vũ có thể thấy sát ý trong đôi mắt bọn chúng, đây là người đã từng giết người mới có.

Vừa nảy bọn họ muốn vào nhà, nếu như Tần Vũ đồng ý rồi, bọn họ sẽ được một tấc lền muốn tiến một thước, đảo khách thành chủ, thậm chí là Tước chiếm cừu sào (ý nói chim chiếm hang cừu)

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau