Mạt Thế Vị Vương

Chương 2: Trong Mơ, Hiện Thực? (2)

Trước Sau
“Không sai được, truyền thuyết ngày tận thế đến bầu trời chuyển sắc hồng, sau một trận mưa máu liền bộc phát nguy cơ virus, toàn cầu mấy chục tỉ nhân khẩu trong đó có hơn một nữa bị nhiễm virus, biến thành zombie, mà động vật càng là biến thành biến dị thú đáng sợ.” Tần Vũ thầm nghĩ quả là như thế, hắn đã có thể xác định, hắn chính xác là xuyên không tới hơn 100 năm trước, ngày cuối cùng trước giờ tận thế, bắt đầu thời kỳ hắc ám.

“Tần Vũ, ngươi nhanh làm việc cho ta! Bây giờ là giờ làm việc!” Lý chủ quản nhìn thấy cử động của Tần Vũ, rõ ràng là không đem hắn để vào trong mắt, hắn nhất thời sắc mặt âm trầm xuống, cảm thấy uy nghiêm của mình như bị khiêu khích.

“Ngươi tiểu tử này tới công ty chúng ta là đã một năm rồi, nhưng không có nữa điểm tác dụng, vẫn làm tiêu tốn điện nước của công ty, nếu không phải ngươi luôn chăm chỉ làm việc, ta đã đuổi việc ngươi rồi.” Lý chủ quản hùng hùng hổ hổ nói.

“Căn cứ lịch sử ghi chép, thời kỳ hòa bình sẽ kết thúc vào hôm nay, thời gian còn lại của ta không nhiều lắm.” Tần Vũ cảm thấy thời gian gấp gáp, lịch sử không có ghi chép rõ hôm nay thời gian nào là thời gian bắt đầu bạo phát, hắn phải mau chóng chuẩn bị.

Ở kiếp trước hắn thực sự rất không cam tâm, kỳ thực hắn không cho là mình kém hơn người khác, hắn chỉ là sinh ra không gặp thời mà thôi, Tần Vũ sinh ra thì thời kỳ hắc ám đã bắt đầu được 100 năm, lúc đó lũ zombie đã bắt đầu có chỉ số thông minh, mỗi một con zombie đều có chỉ số sức mạnh khác thường, người bình thường căn bản không có khả năng săn giết.

Tần Vũ coi như gặp may mắn, ngẫu nhiên nhặt được một viên đá tiến hóa sinh lực, nhờ vào đó mới trở thành người tiến hóa, sau khi trở thành người tiến hóa cùng thời gian lăn lộn mới trở thành người cấp B tiến hóa, vào lúc đó trên thế giới, thực lực như hắn vẫn được coi là không tệ, hắn có thể cùng với những người tiến hóa khác lập thành tổ đội cùng nhau đến hoang dã săn bắn, đang tiếc cuối cùng gặp phải một con zombie cường đại tới hóa hình dẫn tới toàn quân bị giết chết.

Nhưng bây giờ với trước đây không giống nhau, ở đầu thời kỳ hắc ám này Zombie chưa tiến hóa, chờ tới trăm năm sau lúc zombie đã tiến hóa mạnh mẽ, hắn có thể nhân cơ hội này tích súc thực lực, trở thành cường giả chân chính.

“Đây là ông trời cho ta cơ hội sao? Ta nhất định phải nắm giử tốt cơ hội này!” Nghĩ tới đây, Tần Vũ nhìn cửa mà đi đến, hắn nhất định mau chóng chuẩn bị sẵn sàng.

“Tần Vũ, ngươi lỗ tai bị điếc sao? Lý chủ quản đã bị làm cho tức nổ phổi, trong công ty hắn cùng chủ tịch có chút quan hệ thân thích, từ xưa tới nay còn chưa có ai có dũng khí nói với hắn như vậy, tay của hắn kéo vai Tần Vũ”

“Muốn chết!” Tần Vũ ánh mắt mãnh liệt, bắt lại cổ tay của Lý chủ quản, dùng sưc uốn kéo, đồng thời đá một cước vào cái bụng béo của Lý chủ quản.



“Ngươi…” đau đớn kịch liệt khiến người của Lý chủ quản cong như con tôm, trên mặt mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, một chữ đều không nói ra được.

“Cổ thân thể này thật đúng là gầy yếu.” Tần Vũ cũng không để ý đến Lý chủ quản đang xụi xuống trên đất, trong phòng làm việc một đám đồng nghiệp chết đứng như mới gặp ma, ánh mắt nhìn về người đang đi ra khỏi phòng làm việc.

“Chẳng qua ta sẽ rất nhanh trở nên mạnh mẽ, ở kiếp trước ta dường như chỉ là con kiến cố gắn sinh tồn, ở kiếp này ta nhất định trở thành cường giả chân chính!” Tần Vũ âm thầm hạ quyết tâm, chỉ có trở thành cường giả mới có thể trong thời mạt thế sống tốt.

“Ta còn … phải gọi điện thoại cho Tiểu Vũ” Tần Vũ suy nghĩ một chút, cỗ thân thể này còn có một em gái, tên là Tần Tiểu Vũ, cùng hắn lớn lên, hai người từ nhỏ sống nương tựa lẫn nhau, mặc dù không phải là anh em ruột, nhưng so với anh em ruột còn thân hơn.

“Tút tút tút…” Nhưng mà đã gọi vài lần nhưng bên kia vẫn không có ai nhấc máy, Tần Vũ nhíu mày, hắn định gọi thêm một lần nữa nhưng máy di dộng reo lên, điện báo cho thấy là Tần Tiểu Vũ.

“Uy, anh, sao giờ này anh lại gọi điện cho ta? Ta đang trong lớp học, thấy điện thoại của anh nên phải đi ra ngoài gọi cho anh.” Vừa bắt điện thoại, từ đầu dây bên kia vang lên một cái thanh thúy thanh âm dễ nghe.

Tần Tiểu vũ quả thật cảm thấy lạ, hiện tại nàng đã học lớp mười hai, theo lý thuyết Tần Vũ không nên gọi điện quấy rầy giờ học của nàng mới đúng.

“Tiểu Vũ, ngươi mau chóng về nhà đi.” Tần Vũ nói thẳng, ngữ khí của hắn có chút cứng nhắc, lạnh như băng, ở thời kỳ hắc ám nhiều năm như vậy, mới vừa trọng sinh, hắn không chú ý, hắn vẫn dùng giọng điệu như vậy nói chuyện.

“Anh…anh, ta … ta làm sai điều gì sao?” Nghe được Tần Vũ giọng nói nghiêm khắc, âm thanh lạnh lùng, Tần Tiểu Vũ lại càng hoảng sợ, trong lòng thấp thỏm nói, ở trong ấn tượng của nàng, chỉ có nàng chọc Tần Vũ tưc giận thì hắn mới dùng giọng điệu như vậy nói chuyện với nàng.

“Không có… không có, nói chung là trong nhà có việc quan trọng, ngươi nhanh chóng trở về nhà.” Tần Vũ có chút buồn bực, cố gắn đem thanh âm điều hòa lại một chút, đây là lần đầu tiên hăn dùng giọng điệu như vây nói chuyện, đương nhiên còn chưa quen thuộc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau