Chương 38: Tốc Độ Cùng Phục Chế
Nhưng Tần Vũ cũng không quá lo lắng, tận dụng thời gian vừa rồi bọn họ đã chạy được hơn mười mét, kéo ra khoản cách trên năm mươi mét với con phi hỏa trùng, ở khoản cách này con phi hỏa trùng muốn truy sát bọn họ cũng không phải chuyện dễ dàng.
“Tê ngang!”
Đôi mắt con phi hỏa trùng tràn ngập phẫn nộ, chiếc mõ dài của nó be bét máu, chiếc mõ chim của nó muốn gảy sau vụ nổ của hai quả hỏa cầu, nó phát ra tiếng Xì Xiii tức giận, rồi sau đó hai cãnh vũ động, hướng về phía hai người Tần Vũ trong ký ức mà bay đi, tuy rằng hai người Tần Vũ đã vượt ra ngoài phạm vi hồng ngoại thị giác, nhưng nó vẫn nhớ lộ tuyến hai người bỏ chạy, chỉ cần bay thật nhanh là có thể đuổi kịp hai người bọn họ, sau đó đốt cho chúng cháy thành than.
Phi hỏa trùng trên người quang mang nhàn nhạt lóe lên, tốc độ của nó tăng gấp đôi, tốc độ nhanh đến mức phía sau nó xuất hiện tàn ảnh, chỉ một hơi bay được hai mươi mét.
Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ cũng biến sắc, vừa kéo dài khoản cách được một chút thì chỉ trong vài giây con phi hỏa trùng đã kéo lại gần, điều này khiến bọn họ trong lòng không rét mà run.
“Nó có năng lực không phải hỏa diễm mà là tốc độ?” Tần Vũ nghĩ đến, “Đúng, con phi hỏa trùng này mặc dù có thể phóng ra hỏa diễm nhưng thật ra đó là năng lực của chủng tộc nó, mà không phải năng lực chân chính của nó, năng lực chân chính của nó quả thật là tốc độ.”
Năng lực tốc độ, là một loại năng lực khi thi triển năng lực này khiến cho tự thân tốc độ tăng lên gấp đôi, loại tốc độ này không chỉ là tốc độ chạy, mà còn có tốc độ hồi phục vết thương…. Các loại có liên quan tới tốc độ, năng lực này xem như là năng lực tương đối khá.
Mà phi hỏa trùng có thể phóng hỏa là năng lực của chủng tộc nó, mà không phải là năng lực của dị tộc, nói cách khác, một con chó biến dị có khứu giác tốt, nhưng khứu giác tốt là năng lực của loài chó, chứ không phải năng lực của biến dị thú, thì con phi hỏa trùng cũng giống như thế.
Tần Vũ cắn rằng: “Không được, nó có được tốc độ năng lực, chúng ta căn bản không thể chạy trốn khỏi nó, nếu không thể chạy thoát thì chỉ còn cách đối mặt.”
Tần Vũ biết với thực lực của mình khó có thể đánh chết phi hỏa trùng, nhưng hắn có thể đánh cho nó bị thương rồi hai người trốn thoát.
Nghĩ tới đây, Tần Vũ nói nhỏ với Tần Tiểu Vũ: “Ngươi trốn sang một bên, đừng đi ra ngoài!”
“Tốt!” Tần Tiểu Vũ hơi do dự một chút, sau đó đáp ứng, nàng biết bây giờ không phải lúc do dự, tuy rằng muốn cùng Tần Vũ kề vai chiến đấu, nhưng nàng vẫn biết thực lực của mình cong yếu đối mặt với con phi hỏa trùng này chỉ có chết.
Tần Tiểu Vũ đưa thiết côn trong tay cho Tần Vũ, sau đó chuyển sang một phương hướng khác chạy trốn vào một ngôi nhà cách Tần Vũ khoản hai mươi met, năng lực cường hóa của nàng có tác dụng trong vòng bốn mươi thước cho nên nàng không thể trốn quá xa Tần Vũ, bằng không năng lực của nàng cũng không còn tác dụng.
Tần Vũ xoay người đối mặt với con phi hỏa trùng đang bay tới, trong mắt hắn hàn mang dâng lên, nói thất, kiếp trước hắn phải trốn đông trốn tây, hắn đã quá chán ghét cảnh sống như vậy, hắn hiện tại không muốn lẫn trốn nữa, hăn muốn đối mặt với khó khăn.
“Tê!”
Phi hỏa trùng tốc độ nhanh như một vệt sáng, hướng thẳng Tần Vũ mà lao xuống, một chiếc chân trước nhắm thẳng đâu Tần Vũ mà đè xuống, dưới tốc độ và trọng lượng của con phi hỏa trùng, lực lượng khi nó lao xuống có thể đè nát một tòa nhà, chớ nói gì là da thịt của Tần Vũ.
Phi hỏa trùng có tốc độ năng lực, tốc độ của nó quả thật đáng sợ, Tần Vũ mới dừng lại xoay người thì nó đã lao tới, đổi người khác thì ngay cả cơ hội tránh né cũng không có, nhưng Tần Vũ sắc mặt bình tĩnh, hắn động thận, đạp chân xuống đất, hỏa diễm tập trung dưới lòng bàn chân, phát sinh một tiếng oanh, hỏa diễm trong lòng bàn chân bùng nổ phát sinh lực khiến hắn bay qua mặt bên, cùng lúc đó, thiết côn trong tay hắn cũng đâm ra.
“Phốc xùy!”
Hỏa diễm bạo phát sinh ra tốc độ cực nhanh khiến cho Tần Vũ có thể tránh được công kích của con phi hỏa trùng, Tần Vũ đem thiết côn vung ra đâm vào bụng con phi hỏa trùng, sau một kích bụng con phi hỏa trùng bị thương một vết thật lớn.
“Tê!”
Máu tươi tuôn ra, phi hỏa trùng xong tới trươc hơn mười mét mới dừng lại, nó phát ra tiếng Xì xiii thống khổ, ở dưới bụng nó có một vết thương dài chừng hai mét, máu tươi cuồn cuộn tuôn ra, vừa nảy đòn tấn công của nó là dùng hết mười phần lực, nhưng tấn công không trúng đích còn bị thiết côn đâm vào bụng bị dư lực đòn công kích của mình làm cho vết thương thêm nghiêm trọng, Tần Vũ chỉ đâm thiết côn và giử chặt nó mà thôi.
“Thật tốt quá…” Tần Tiểu Vũ nhìn thấy cảnh này cũng rất vui mừng, cũng may Tần Vũ không sao cả, trái lại con phi hỏa trùng đã bị thương máu chảy lênh láng.
Phi hỏa trùng đã tức giận tới cực điểm, lúc này Tần Vũ dường như có ngọn lửa nhàn nhạt bốc lên, phi hỏa trùng cũng không biết tại sao, đứng trước con người nhỏ bé như Tần Vũ nhưng nó bắt đầu cảm thấy nguy hiểm mãnh liệt.
“Tê ngang!”
Đôi mắt con phi hỏa trùng tràn ngập phẫn nộ, chiếc mõ dài của nó be bét máu, chiếc mõ chim của nó muốn gảy sau vụ nổ của hai quả hỏa cầu, nó phát ra tiếng Xì Xiii tức giận, rồi sau đó hai cãnh vũ động, hướng về phía hai người Tần Vũ trong ký ức mà bay đi, tuy rằng hai người Tần Vũ đã vượt ra ngoài phạm vi hồng ngoại thị giác, nhưng nó vẫn nhớ lộ tuyến hai người bỏ chạy, chỉ cần bay thật nhanh là có thể đuổi kịp hai người bọn họ, sau đó đốt cho chúng cháy thành than.
Phi hỏa trùng trên người quang mang nhàn nhạt lóe lên, tốc độ của nó tăng gấp đôi, tốc độ nhanh đến mức phía sau nó xuất hiện tàn ảnh, chỉ một hơi bay được hai mươi mét.
Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ cũng biến sắc, vừa kéo dài khoản cách được một chút thì chỉ trong vài giây con phi hỏa trùng đã kéo lại gần, điều này khiến bọn họ trong lòng không rét mà run.
“Nó có năng lực không phải hỏa diễm mà là tốc độ?” Tần Vũ nghĩ đến, “Đúng, con phi hỏa trùng này mặc dù có thể phóng ra hỏa diễm nhưng thật ra đó là năng lực của chủng tộc nó, mà không phải năng lực chân chính của nó, năng lực chân chính của nó quả thật là tốc độ.”
Năng lực tốc độ, là một loại năng lực khi thi triển năng lực này khiến cho tự thân tốc độ tăng lên gấp đôi, loại tốc độ này không chỉ là tốc độ chạy, mà còn có tốc độ hồi phục vết thương…. Các loại có liên quan tới tốc độ, năng lực này xem như là năng lực tương đối khá.
Mà phi hỏa trùng có thể phóng hỏa là năng lực của chủng tộc nó, mà không phải là năng lực của dị tộc, nói cách khác, một con chó biến dị có khứu giác tốt, nhưng khứu giác tốt là năng lực của loài chó, chứ không phải năng lực của biến dị thú, thì con phi hỏa trùng cũng giống như thế.
Tần Vũ cắn rằng: “Không được, nó có được tốc độ năng lực, chúng ta căn bản không thể chạy trốn khỏi nó, nếu không thể chạy thoát thì chỉ còn cách đối mặt.”
Tần Vũ biết với thực lực của mình khó có thể đánh chết phi hỏa trùng, nhưng hắn có thể đánh cho nó bị thương rồi hai người trốn thoát.
Nghĩ tới đây, Tần Vũ nói nhỏ với Tần Tiểu Vũ: “Ngươi trốn sang một bên, đừng đi ra ngoài!”
“Tốt!” Tần Tiểu Vũ hơi do dự một chút, sau đó đáp ứng, nàng biết bây giờ không phải lúc do dự, tuy rằng muốn cùng Tần Vũ kề vai chiến đấu, nhưng nàng vẫn biết thực lực của mình cong yếu đối mặt với con phi hỏa trùng này chỉ có chết.
Tần Tiểu Vũ đưa thiết côn trong tay cho Tần Vũ, sau đó chuyển sang một phương hướng khác chạy trốn vào một ngôi nhà cách Tần Vũ khoản hai mươi met, năng lực cường hóa của nàng có tác dụng trong vòng bốn mươi thước cho nên nàng không thể trốn quá xa Tần Vũ, bằng không năng lực của nàng cũng không còn tác dụng.
Tần Vũ xoay người đối mặt với con phi hỏa trùng đang bay tới, trong mắt hắn hàn mang dâng lên, nói thất, kiếp trước hắn phải trốn đông trốn tây, hắn đã quá chán ghét cảnh sống như vậy, hắn hiện tại không muốn lẫn trốn nữa, hăn muốn đối mặt với khó khăn.
“Tê!”
Phi hỏa trùng tốc độ nhanh như một vệt sáng, hướng thẳng Tần Vũ mà lao xuống, một chiếc chân trước nhắm thẳng đâu Tần Vũ mà đè xuống, dưới tốc độ và trọng lượng của con phi hỏa trùng, lực lượng khi nó lao xuống có thể đè nát một tòa nhà, chớ nói gì là da thịt của Tần Vũ.
Phi hỏa trùng có tốc độ năng lực, tốc độ của nó quả thật đáng sợ, Tần Vũ mới dừng lại xoay người thì nó đã lao tới, đổi người khác thì ngay cả cơ hội tránh né cũng không có, nhưng Tần Vũ sắc mặt bình tĩnh, hắn động thận, đạp chân xuống đất, hỏa diễm tập trung dưới lòng bàn chân, phát sinh một tiếng oanh, hỏa diễm trong lòng bàn chân bùng nổ phát sinh lực khiến hắn bay qua mặt bên, cùng lúc đó, thiết côn trong tay hắn cũng đâm ra.
“Phốc xùy!”
Hỏa diễm bạo phát sinh ra tốc độ cực nhanh khiến cho Tần Vũ có thể tránh được công kích của con phi hỏa trùng, Tần Vũ đem thiết côn vung ra đâm vào bụng con phi hỏa trùng, sau một kích bụng con phi hỏa trùng bị thương một vết thật lớn.
“Tê!”
Máu tươi tuôn ra, phi hỏa trùng xong tới trươc hơn mười mét mới dừng lại, nó phát ra tiếng Xì xiii thống khổ, ở dưới bụng nó có một vết thương dài chừng hai mét, máu tươi cuồn cuộn tuôn ra, vừa nảy đòn tấn công của nó là dùng hết mười phần lực, nhưng tấn công không trúng đích còn bị thiết côn đâm vào bụng bị dư lực đòn công kích của mình làm cho vết thương thêm nghiêm trọng, Tần Vũ chỉ đâm thiết côn và giử chặt nó mà thôi.
“Thật tốt quá…” Tần Tiểu Vũ nhìn thấy cảnh này cũng rất vui mừng, cũng may Tần Vũ không sao cả, trái lại con phi hỏa trùng đã bị thương máu chảy lênh láng.
Phi hỏa trùng đã tức giận tới cực điểm, lúc này Tần Vũ dường như có ngọn lửa nhàn nhạt bốc lên, phi hỏa trùng cũng không biết tại sao, đứng trước con người nhỏ bé như Tần Vũ nhưng nó bắt đầu cảm thấy nguy hiểm mãnh liệt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất