Mạt Thế Vị Vương

Chương 46: Cái Này…

Trước Sau
Tần Vũ cũng không cố ý để thấp tiếng bước chân, nếu không sẽ hù Tần Tiểu Vũ như vậy cũng không tốt, Tần Vũ đi vào bên trong cánh cửa, thuận thế đóng cửa lại, hắn nhìn thấy Tần Tiểu Vũ vẫn nằm trong chăn không nhúc nhích, vẫn phát ra tiếng hít thở, dường như nàng cũng chưa đi ngủ.

Tần Vũ đi tới bên giường sau đó chui vào chăn, hắn hiện tại đang mặc đồ ngủ được khách sạn chuẩn bị sẵn, khách sạn này lắp các loại thiết bị cực kỳ tốt, thế nên các loại như áo ngủ thì trong khách sạn đương nhiên phải có, gian phòng này so với gian phòng trước kia Tần Vũ ở tốt hơn không biết bao nhiêu lần.

Vừa chui vào chăn Tần Vũ liền ngửi thấy mùi thơm của cơ thể thiếu nữ, điều này làm trong lòng hắn có cảm giác rất kích thích, hắn không phải thánh nhân, không thể nào vô cầu không có ham muốn, có một cô gái xinh đẹp như Tần Tiểu Vũ bên cạnh còn một bộ dạng ngoan ngoãn tùy thời phục tùng hắn, mặc hắn có thể ngắt hái, hắn không động tâm là không thể nào.

Sở dĩ chậm chạp không bước ra một bước kia là vì Tần Vũ trong lòng vẫn không rõ lắm chính mình đối với Tần Tiểu Vũ là dạng gì tình cảm, tình thân? Hay là tình ái? Hai người đều có tình cảm, vì không muốn làm thương hại đến Tần Tiểu Vũ, Tần Vũ quyết định đợi đến thời cơ chín muồi, điều này có lẽ là do kiếp trước hắn chưa có trải qua loại chuyện này, nên bản năng trong lòng có một loại sợ hãi.

Bất quá không có gì nhiều cũng không quá tay, Tần Vũ chậm rãi vươn bàn tay to, từ phía sau Tần Tiểu Vũ vuốt lên bụng dưới bằng phẳng và co giản.

Bàn tay to ấm áp che phủ da thịt mềm mại, thân thể thiếu nữ mềm mại khẽ run lên một chút, sau đó lại không có chút động tỉnh nào.

Xoa xoa chốc lát, Tần Vũ nuốt nước miếng một cái, lúc sau bàn tay từ bụng dưới dần đi lên, sờ sờ lên thứ mà mỗi người đàn ông đều mong mỏi, nhưng chỉ có hắn có thể đụng.

Cảm xúc xung mãn khiến trong lòng Tần Vũ rung động, nhưng ngay lập tức hắn có chút nghi hoặc, bởi vì cảm xúc này có gì đó không đúng, không phải là cảm xúc không tốt, mà là ngực của Tần Tiểu Vũ dường như to hơn trong trí nhớ của hắn một chút.

Tần Vũ mơ hồ ý thức được không ổn, hắn chậm rãi bóp thêm mấy cái, sau đó cảm giác muốn chạy khỏi phòng xông lên, thiếu nữ này tuyệt đối không phải là Tần Tiểu Vũ, nhưng mà trong doanh địa những người may mắn sống xót này có da thịt trơn mềm như thế cũng chỉ có…

“Khanh Khách, Tiểu Vũ, không phải sờ rồi, ngươi nha đầu kia không phải vừa sờ qua sao? Hiện tại sao lại vừa sờ vừa bóp nữa, có phải ngươi còn chưa phục?” Thiếu nữ này dĩ nhiên chính là Bạch Tiểu Na, nàng bị bang tay Tần Vũ vỗ về chơi đùa có nhột một chút, thế nên nàng bật cười nhẹ.

Chuyện này không phải chuyện đùa, Tần Vũ không hiểu tại sao Bạch Tiểu Na lại có mặt trong phòng Tần Tiểu Vũ, nhưng hiện tại không phải là lúc suy tính chuyện này, Tần Vũ hiện tại tim đập bình bịch, ở thời khắc sinh tử hắn cũng không có khẩn trương như vậy, Tần Vũ đầu óc vẫn chuyển nghĩ cách nhanh chóng về bên kia gian phòng, lúc này càng thêm phải chết là tiếng đập cửa vang lên.



“Tiểu Na, sao ngươi lại đóng cửa, mau mở cửa cho ta!” Người gõ cửa chính là Tần Tiểu Vũ, nàng hơi nghi hoặc một chút nói: “kỳ quái, ta vừa đi toilet ngươi ở trong đó nói chuyện với ai vậy?”

Giờ khắc này trong phòng không khí đọng lại. Bạch Tiểu Na vốn nụ cười mỹ lệ đọng lòng người cũng nhất thời đọng lại, đầu óc của nàng trống rỗng, người sờ soạng thận thể của nàng không phải là Tần Tiểu Vũ, vậy người đó là ai?

Tần Vũ chung quy không phải người bình thường, hắn trầm mặc từ trên giường đi xuống, sau đó tới mở cửa.

“Anh… Ngươi sao lại ở chổ này?” Tần Tiểu Vũ thấy người mở cửa là Tần Vũ cũng nhất thời bất ngờ.

Tần Vũ bây giờ cảm thấy vô cùng mất thể diện, hắn cũng không phải người hay chú ý mặt mũi, trên thực tế có thể khiến cho hắn quan tâm tới mặt mũi chỉ có Tần Tiểu Vũ, đang tại phòng Tần Tiểu Vũ gây ra chuyện sấu này, khiến Tần Vũ hận không thể tìm được khe đất mà chui vào.

“Ta…ta là tới tìm ngươi…” Tần Vũ bất đắc dĩ nói.

Tần Tiểu Vũ hơi suy nghĩ một chút một lúc sau chợt hiểu mọi chuyện là như thế nào, Tần Vũ là tới tìm nàng, nhưng hôm nay nàng và Bạch Tiểu Na ngủ chung, hơn nữa thừa dịp nàng đi ra ngoài Tần Vũ lại leo lên giường, điều này làm cho Tần Tiểu Vũ có cảm giác nữa khóc nữa cười.

Cái này thật đúng là nháo ra chuyện xấu lớn!

Mà trên mặt Bạch Tiểu Na cũng một mảng đỏ bừng, đôi mắt to của nàng đã đầy nước mắt chuẩn bị chảy xuống, nàng còn tưởng rằng người vừa đi vào là Tần Tiểu Vũ, cho nên khi Tần Vũ đưa tay sờ loạn mới không có để ý, ai biết…

Tần Vũ ho khan một tiếng, cũng không dám quay đầu lại nhìn Bạch Tiểu Na, chỉ lấy ánh mắt ra hiệu cho Tần Tiểu Vũ giúp hắn giải thích, hắn đi ra khỏi phòng như đang chạy trốn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau