Mạt Thế Vị Vương

Chương 47: Giao Dịch Thành

Trước Sau
Trở lại gian phòng của mình, Tần Vũ nằm trên giường nở nụ cười khổ, hắn không nghĩ tới mình luôn luôn cẩn thận, vậy mà hôm nay lại gây ra một chuyện xấu hổ nư vậy, không lâu sau thần sắc Tần Vũ cũng khôi phục nghiêm túc, đây gọi là trên đâu chữ sắc có cây đao đi nha? Nếu như người nằm trên giường không phải là Bạch Tiểu Na mà là một người nào đó co địch ý với hắn, nói không chừng hắn đã chết.

Nói cho cùng Tần Vũ cho dù là người sống hai đời chung quy cũng là một người trẻ, sự tình với Tần Tiểu Vũ không khỏi làm cho Tần Vũ mất bình tĩnh, bằng không thì hắn nhất định có thể sớm phát hiện nằm trên giường không phải là Tần Tiểu Vũ.

Tần Vũ nghĩ tới đây không khỏi không cho hắn bài học.

Tần Vũ lắc đầu, hắn không còn muốn nghĩ đến chuyện này nhiều, hắn rất nhanh thì lâm vào giấc ngủ.

“Bạch lão gia tốt!” Sáng ngày thứ ai Tần Vũ rời giường liền nhìn thấy Tần Tiểu Vũ cùng Bạch Tiểu Na cũng đang bận nấu cơm, mà Tần Vũ thì hướng về Bạch Thiên Hào lên tiếng chào hỏi.

“Tiểu Vũ còn sớm như thế sao ngươi không ngủ thêm một lát? Phải đợi một hồi nữa mới có thể ăn cơm đó!” Bạch Thiên Hào hòa ái cười nói.

Thấy thế Tần Vũ trong lòng thở phào nhẹ nhõm, xem ra Bạch Tiểu Na không nói chuyện tối hôm qua cho Bạch Thiên Hào, bằng không thì sẽ thêm phiền toái, nhưng mà cũng đúng, Bạch Tiểu Na đang tuổi thiếu nữ nên không đem chuyện này nói lung tung, cho dù là thân nhân của nàng cũng không nói.

“Đã không còn sớm, ta mỗi ngày đều dậy sớm, Bạch lão gia so với ta vừa mới dậy thì đã trở về chẳng lẽ lão gia có thói quen luyện quyền mỗi sáng hay sao?” Tần Vũ bất đồng thanh sắc thử dò xét hỏi.

Nhưng mà loại dò xét này Bạch Thiên Hào tự nhiên là có thể phát giác được, hăn là người từng trải, dáng tươi cười không đổi nói: “Đúng vậy a, ta trước đây mỗi ngày đều có thói quen luyện quyền, là Tiểu Na nói cho ngươi biết hay sao?”

Mà Tần Vũ lại không rả lời, hắn lần nữa nói: “Nếu như ta không nhìn lầm Bạch lão gia ngươi lúc còn trẻ không để ý sức bền thân thể, điên cuồng luyện tập cho nên mới dẫn đến thân thể để lại thương thế khó khôi phục đến nay trở thành ám thương.”

Kỳ thực trong thời kỳ hòa bình không có bao nhiêu người có thể đem cổ vũ thuật luyện tới cảnh giới cao thâm nguyên nhân vì thiếu thực chiến, mà một nguyên nhân khác là trong thời hòa bình thân thể nhân loại quá yếu đuối, thân thể rất dễ lưu lại ám thương, giống như Bạch Thiên Hào.

Bạch Thiên Hào thu lại nụ cười trên mặt: “Không biết Tần tiểu huynh đệ hỏi việc này là có nguyên nhân gì?”

Bạch Thiên Hào đối với Tần Vũ thái độ thay đổi rõ ràng, cũng không tiếp tục xưng hô thân thiết với hắn là Tiểu Vũ nữa.



Tần Vũ lắc đầu cười cười nói: “Bạch lão gia không cần khẩn trương, ta là muốn cùng ngươi làm một cuộc giao dịch.”

“Giao dịch, là cái gì giao dịch?” Bạch Thiên Hào lông mày hơi nhíu lại hỏi.

“Gia gia, ngươi với hắn ở đây đang nói chuyện gì vậy?” Mà ở bên kia Bạch Tiểu Na vô cùng không hợp thời cắt ngang cuộc nói chuyện của hai người: “Cón có Tần Vũ, ngươi mau đến giúp đỡ!”

Bạch Tiểu Na thái độ đối với Tần Vũ cũng có thay đổi, đương nhiên là vì chuyện tối qua rồi, Tần Vũ cười nói: “ta lập tức tới.”

Thái độ của Bạch Tiểu Na đối với Tần Vũ khiến cho Bạch Thiên Hào có chút không rõ, nhưng hắn biết cháu gái mình rất có trình độ, đối với ai cũng nói chuyện hết sức khách khí, mà Tần Vũ đã cứu mạng nàng, nhưng nàng đối với Tần Vũ không có khách khí như vậy, điều này làm cho hắn nghi ngờ khó hiểu.

“Giao dịch này rất đơn giản, tao có thể chữa trị thương thế của ông, để cho ngươi thoát thai hoán cốt! mà ngươi đem sở học truyền thụ hết cho ta, không được tàng tư.” Tần Vũ tức thời tiếp tục đề tài vừa rồi, miễn cho cho bị người rất tinh minh Bạch Thiên Hào phát giác chuyện gì không đúng.

“Người trẻ tuổi, có thể ngươi cũng có chút bản lĩnh, nhưng tình huống của ta thì ta là người hiểu rõ nhất, không có khả năng phục hồi, đương nhiên… nếu ngươi muốn học bản lĩnh của ta thì ta cũng có thể dạy ngươi.” Bạch Thiên Hào là người thông minh, hắn hết sức kiêng kỵ Tần Vũ, cho nên hắn không có từ chối ngay, dù sao hắn hiện tại không tin rằng Tần Vũ có thể lợi hại hơn hắn.

Tần Vũ lắc đầu, hắn tin tưởng Bạch Thiên Hào sẽ dạy cho hắn, nhưng tâm bất cam tình bất nguyện sẽ có giữ lại, hắn đưa mắt nhìn về vòng bảo hộ một bên thang lâu bằng sắt, sau đó dùng sức bóp mạnh.

“Kẽo kẹt!” Vòng bảo hộ bị Tần Vũ dùng sức bóp chặt chịu không nổi phát sinh tiếng kêu, vòng bảo hộ đúng là đã bị Tần Vũ bóp lún xuống.

“Đây là thanh âm gì?” Những người khác hơi nghi hoặc một chút nên ra xem, nhưng Tần Vũ đã thu tay về sắc mặt như thường, những người khác không phát hiện ra thanh âm xuất phát từ đâu nên cũng không quá để ý.

“Này…”

Bạch Thiên Hào trong mắt tràn đầy khiếp sợ, người thường không thể nào có được lực lượng như vậy, không… không phải là con người có thể có được, chuyện này không thể nghi ngờ là đã làm cho hắn chấn động.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau