Mạt Thế Vị Vương

Chương 5: Triệt Để Hỗn Loạn (1)

Trước Sau
Tần Vũ nghiên người tránh thế công của Tiểu Đình sau đó đánh một côn lên lưng Tiểu Đình.

“Phù Phù!”

Thân thể Tiểu Đình theo quáng tính dụng vào cái bàn làm cho cái bàn bị bể tan nát, nó gào thét xoay người, lần thứ hai đánh về phía Tần Vũ, Tần Vũ không hề hoảng hốt lại tránh né một cái, hắn đánh một gậy vào hai chân của nó làm cho nó ngã nhào trên mặt sàn.

Tần Vũ nhân cơ hội một cước đạp lên lưng nó, Tiểu Đình dùng sức tránh thoát, thiếu chút nữa đem Tần Vũ hất tung trên mặt sàn, Tần Vũ cũng không còn do dự, lấy đầu nhọn của thiết côn trực tiếp đâm vào sau đầu Tiểu Đình, đem đầu Tiểu Đình dâm xuyên đến độ đầu nhon của thiết côn chạm vào mặt sàn.

Tiểu Đình co quắp vài cái, rồi sau đó trực tiếp tử vong, không còn động đậy nữa.

Nhược điểm trí mạng của zombie chính là ở phần đầu.

Nếu như đầm nát trái tim của nó bọn nó vẫn có thể sống như cũ, cơ bản cơ thể nó đã tử vong cho nên trái tim không phải là chổ yếu hại của nó.

Nhưng đại não lại khác biệt, tuy rằng phần lớn não của zombie đã chết nhưng hệ thống thần kinh trung ương vẫn còn, sóng vi điện sẽ khống chế cơ thể tạo ra hành động, cho nên đem phá hư là được rồi.

“Anh, ngươi … ngươi giết nàng…” Tần Tiểu Vũ có chút kinh hoàng.

Tần Vũ đi tới nói: “Nàng đã biến thành Zombie rồi, ta giết chết chính là một con Zombie mà thôi, hiện tại chúng ta nhanh đi thôi.”

Tần Tiểu Vũ vẫn như củ kinh hoàng, nàng chợt phát hiện người vốn đã bị Tiểu Đình cắn đứt cổ, hắn vốn nên chết rồi, người Bác sĩ lảo đảo đứng lên.



“Đi.” Tần Vũ trực tiếp nắm cổ tay Tần Tiểu Vũ, lôi kéo nàng đi ra khỏi phòng y tế, tiện tay trực tiếp đem cửa phòng khóa lại

Cửa kia bị bác sĩ đã biến thành zombie đụng vang lên bang bang, Tần Tiểu Vũ kinh hồn bất định nói: "Anh, đây rốt cuộc là chuyện như thế nào?"

Tần Vũ đơn giản giải thích: "Giản đơn mà nói giống như là trong phim ảnh vậy, tận thế đã đến."

Nghe việc Tần Vũ nói rất hoang đường, nhưng đã trải qua tình cảnh vừa nãy, nàng cũng chỉ có thể tin.

Vẫn kéo theo Tần Tiểu Vũ đi xuống lầu, đi tới sân trường, lúc này huyết vũ vẫn đang rơi xuống, Tần Vũ sửng sốt, hắn lấy ra một kiện áo mưa khác, đối với Tần Tiểu Vũ nói: "mặc cái áo mưa này vào đi."

"Ừm." Tần Tiểu Vũ khéo léo gật đầu, nhận lấy áo mưa mặc vào người.

Tần Vũ chợt nghĩ có một chút rất kỳ quái, Tần Tiểu Vũ vừa rồi bị dính không ít huyết vũ, nhưng nàng như không có biểu hiện gì khác thường.

Tần Vũ vì vậy kỳ quái hỏi: "Ngươi mắc mưa không có cảm giác khó chịu sao?"

"Khó chịu? Không có a." Tần Tiểu Vũ mở trừng hai mắt, không rõ Tần Vũ là ý gì.

Tần Vũ nhíu mày, này huyết vũ có thể làm cho zombie, biến dị thú trong cơ thể virus xuất hiện tiến hóa, đối với nhân loại là không có chỗ tốt gì, hơn nữa nó còn có một đặc điểm, cho dù là người thường hay là người tiến hóa, cho dù là mạnh mẽ là yếu, chỉ cần da thịt tiếp xúc huyết vũ đều phải xuất hiện cảm giác đau nhói, thế nhưng Tần Tiểu Vũ lại không có có bất kỳ cảm giác gì.



"Đi thôi, phải nhanh lên một chút trở về, càng mưa càng lớn rồi." Chẳng qua bây giờ cũng không có thời gian lo lắng việc này, Tần Vũ mang theo Tần Tiểu Vũ đi ra trường học, lúc này trên đường phố hỗn loạn làm cho Tần Tiểu Vũ mở to hai mắt nhìn.

"Ngươi... Ngươi là đang làm gì? A!" Dưới mái hiên bên đường phố, có một người nam tử đang trú mưa, bỗng nhiên bên cạnh hắn đi tới một người phụ nữ, nữ nhân kia lung la lung lay đi đến, sau đó nhanh chóng đưa hắn ngã nhào xuống đất, một ngụm đem trên mặt hắn huyết nhục kéo xuống, người đàn ông đau kêu thảm thiết, muốn đẩy người đàn bà ra, nhưng nữ nhân lực lượng lại lớn, mặc cho hắn làm sao xô đẩy đều không thể lay động nàng chút nào.

Người đàn ông kêu thê lương thảm thiết, trên mặt da thịt bị cắn xé, lộ ra bạch cốt âm u, nhìn qua vô cùng ghê rợn.

"Bảo bối, ngươi đang làm gì? Mau buông ra a!" một màn giống nhau diễn ra khắp nơi trên phố, một thiếu phụ ôm một bé gái bốn năm tuổi, tiểu cô nương kia bỗng nhiên cắn một cái trên cánh tay của nàng, thiếu phụ đau đớn lớn tiếng kêu lên sợ hãi.

Thiếu phụ kinh hãi cúi đầu nhìn thấy trên mặt nữ nhi của nàng mọc ra từng khỏa nhọt xấu xí, hai tròng mắt dọc theo, giống như tròng măt dã thú.

Bé gái điên cuồng cắn xé, cánh tay nhỏ ngắn của nàng xiên vào bụng tiếu phụ, rồi sau đó lôi kéo, máu tươi, ruột chảy đầy đất, tràng diện vô cùng kinh tởm.

Rối loạn, ngày tận thế đã đến, virus sẽ ở trong vòng một ngày đưa toàn cầu, toàn bộ thế giới đều phải tiến nhập thời kỳ hắc ám.

Tần Tiểu Vũ bị dọa sợ bởi sự điên cuồng của mọi người trên đường phố, nàng chưa bao giờ nghĩ tới cảnh tượng chỉ có trong phim ảnh mới xuất hiện sẽ ở trước mắt của nàng chân thật diễn ra.

Tần Vũ vừa nhìn chung quanh, nhưng lại không có phát hiện ra một chiếc xe nào, hắn đối với Tần Tiểu Vũ nói: "Bắt đầu chạy, đừng có ngừng, chúng ta sẽ chạy bộ về nhà."

Nhà Tần Vũ chỗ ở cư xá cách Tần Tiểu Vũ trường học không xa, nếu như toàn lực chạy, khoản mười phút là có thể đến.

"Ừm." Tần Tiểu Vũ ngoan ngoãn gật đầu, tuy rằng bốn phía đều tràn đầy nguy hiểm, nhưng chỉ cần có Tần Vũ, trong lòng nàng không hiểu sao lại tràn đầy cảm giác an toàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau