Mạt Thế Vị Vương

Chương 8: Thang Lầu Kinh Hoàng (2)

Trước Sau
"Ta không sao." Tần Vũ lắc đầu, hắn từ cả người xương đều bị té gảy zombie thân thượng bò lên, lúc trước hắn rơi xuống thời gian cả người là đệm ở zombie trên người, hơn nữa hắn hai cánh tay vẫn còn án lấy zombie đầu của, cho nên hắn không có việc gì, này zombie trên người đè ép chừng một trăm cân nặng Tần Vũ, đầu càng là quăng mạnh xuống đất, dường như như dưa hấu nứt ra rồi.

"Nguy hiểm thật..." Nhớ tới tình cảnh vừa nãy Tần Vũ cũng là sợ hãi, nhắc tới hắn cũng có phần chủ quan, cho rằng trở lại cư xá thì đã an toàn, trên thực tế nhà này trong lầu phỏng chừng cũng có không ít người biến thành zombie, nhất định phải cẩn thận một chút mới được, bằng không thì lúc nào cũng có thể mất mạng nhỏ.

"Chúng ta lên đi." Tần Vũ thu thập tâm tình, rút về cái kia thiết côn từ trên người zombie, liền hướng đi lên lầu.

Tần Tiểu Vũ nhìn Tần Vũ bóng lưng, trong nội tâm nàng tràn đầy phức tạp, bất kể lúc nào đều là Tần Vũ bảo hộ lấy nàng, mà nàng chỉ có thể ở phái sau, nàng tại trong lòng phát thệ, sau này mình nhất định phải có năng lực bảo hộ Tần Vũ.

Đi ra khỏi vài bước, Tần Vũ nhìn Tần Tiểu Vũ đứng tại chỗ không nhúc nhích, hắn nghi ngờ quay đầu hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"

"Không sao." Tần Tiểu Vũ vội vã đi theo.

Lên lầu ba đến cửa nhà, Tần Vũ mở cửa ra, hai người đi vào nhà Tần Vũ trực tiếp đem cánh cửa khóa trái lại, sau đó hắn lại đóng cửa sổ lại, kéo rèm cửa sổ lên, phòng ngừa động tỉnh trong phòng sẽ đưa tới những con zombie khác.

Sau khi hoàn thành hết các công việc Tần Vũ trước tiên đi tắm, vừa cùng cong zombie rớt từ trên lầu xuống hắn không có bị thương nhiều, nhưng toàn thân thể mặt mũi hắn bị máu zombie dính đầy.

Tần Tiểu Vũ ngồi trên ghế salon đang suy nghĩ điều gì đó, dù sao thì tận thế đã đến, chuyện này làm cho nàng vẫn không thể thích nghi, thời gian tới không lẽ bọn họ sẽ trải qua như một số bộ phim viễn tưởng, trong tiểu thuyết những nhân vật chính giống nhau, bi thảm ở trong ngày tận thế tàn khốc ôm nhau cầu sinh?

Tần Vũ đối với Tần Tiểu Vũ nói: “ta tắm trươc.”

“Ah.” Tần Tiểu Vũ lên tiếng, nhìn Tần Vũ đi vào buồng vệ sinh, đôi mắt to trong veo như nước của nàng chớp chớp, lộ ra nụ cười giảo hoạt.

Tần Vũ đi vào buồng vệ sinh, sau khi cởi sạch quần áo, hắn nhìn trong gương cái thân thể hơi có vẻ gầy gò của thiếu niên có chút yên lặng, cho dù là kẻ thù ở kiếp trước hay là vận mệnh đời này của hắn đều không được tốt, ở kiếp trươc thì không cần phải nói nữa, sinh ra trong mạt thế cha mẹ hắn chết khi hắn mới có mấy tuổi, một mình hắn chật vật sinh tồn.

Mà đời này Tần Vũ cũng là một đứa bé mồ côi, vì sinh tồn mà phải đi làm từ sớm, dùng thân thể gầy gò sáng đi sớm tối về trể để đổi thù lao để sống qua ngày. Nhưng không biết vì sao, nhớ đến thân hình xinh đẹp của Tần Tiểu Vũ, trong lòng của hắn lại cảm thấy thỏa mãn.



Đời nay Tần Vũ cùng Tần Tiểu Vũ không phải là anh em ruột, nhưng lại so với anh em ruột còn thân thiết hơn, bọn họ từ nhỏ đã cùng nhau lớn lên, hai người nương tựa vào nhau mà sống cho tới nay.

“Thình thịch.” Vừa nghĩ tới người thì nghe tiếng gõ cửa, nhìn qua khe cửa Tần Vũ vó thể thấy người đứng ngoài của không ai khác chính là Tần Tiểu Vũ.

Tần Vũ liền hỏi? “có chuyện gì vậy”

Phòng bên ngoài Tần Tiểu Vũ nhỏ giọng nói: “anh ngươi kéo của xuống, ngươi không mang dầu gội vào sao tắm được”

Tần Vũ hơi nghi hoặc một chút, vì vậy liền mở cửa, ngay lập tức Tần Tiểu Vũ đẩy cửa xông vào, Tần Vũ ngẫn ngơ, Tần Tiểu Vũ lúc này toàn thân chỉ mặc một chút quần lót trắng và áo ngực, chân ngọc thon dài, eo thon làm cho Tần Vũ mặt mày choáng váng.

Tần Vũ vội vàng xoay người lại, hắn trầm giọng nói: “ngươi đây là đang chơi trò gì?”

Tần Tiểu Vũ lấy một bộ dạng đương nhiên nói: “ đương nhiên là tắm a.”

Tần Vũ cảm thấy hết nói nỗi, hắn tuy dang đưa lưng về phía Tần Tiểu Vũ, nhưng phía trước hắn có tâm gương phản chiếu đầy đủ cơ thể của Tần Tiểu Vũ, cơ thể thiếu nữ 17 tuy ràng chưa hoàn toàn phát dục, nhưng tràn đầy sức hấp dẫn.

Tần Vũ nói: “Ngươi để ta tắm trước rồi hảy tới phiên ngươi, hay là ta nhường ngươi tắm trước đi.”

Không để Tần Vũ kịp có động tác khác, Tần Tiểu Vũ đã từ sau ôm lấy hắn, nàng thoáng chút e thẹn, nhưng cũng khí phách nói: “Ngươi có cái gì phải xấu hổ, ta với ngươi đâu phải lần đầu tắm chung….”

Cảm thụ được thân thể ôn nhu mềm mại kề sát ngay phía sau thân thể hắn, Tần Vũ có cảm giác bối rối, ở kiếp trước hắn đối với chuyện yêu đương nam nữ hoàn toàn xa lạ, bởi vì dưới hoàn cảnh sống khắc nghiệt sinh tồn đã khó khăn, nào còn thời gian nghĩ tới những thứ này?

Sau cùng Tần Vũ ngồi trên ghế, mà Tần Tiểu Vũ thì giúp hắn tắm rửa

Sau khi tắm rửa xong, Tần Vũ cảm giác việc này còn mệt hơn chiến đấu với 100 con zombie, Tần Tiểu Vũ nha đầu này cũng qua lớn mật, chẳn lẻ cô ấy không sợ hắn nổi thú tính sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau