Mặt Trời Của Tiểu Bảo Bối

Chương 122: Xe cấp cứu

Trước Sau
Cố Long mang Bảo Bối đến thuê một căn phòng tại khách sạn cao cấp ở biển. Hắn rút chứng minh thư ra đưa cho lễ tân, sau đó rất dứt khoát nói.

"Cho tôi thuê phòng đắt nhất ở đây một đêm. Chỉ cần một phòng thôi là đủ"

Lễ tân nhìn nam nhân đẹp trai ở trước mặt, một tay của hắn còn đang nắm chặt lấy bàn tay của một chàng trai dễ thương khác đi bên cạnh. Nhìn hai người nắm tay nhau, lễ tân hiểu lầm còn tưởng bọn họ muốn cuồng nhiệt với nhau trên giường một đêm nên mỉm cười lịch sự gật đầu đồng ý. Sau một loạt thao tác nhanh gọn, Cố Long cũng nhận được thẻ phòng.

Tiểu Bảo Bối ngoan ngoãn đi theo hắn vào thang máy, cậu vụng về vò vò góc áo nói.

"Anh...anh cả mà biết được chuyện Bảo Bối đi với anh sẽ đánh đòn em mất"

Cố Long nắm chặt tay Bảo Bối, nhìn cửa thang máy đã đóng lại. Hắn làm ra vẻ mặt tội nghiệp thề thốt.

"Anh thề anh không làm gì đâu, chúng ta chỉ ngủ một đêm rồi về. Anh không nói, em không nói anh cả sẽ không biết"

Mà Cố Long tin chắc dù Chính Lâm có biết việc này cũng sẽ không làm gì quá đáng. Vì dù sao hắn cũng đã nói trước với đám người nhà họ Tiểu.

Những khách sạn nằm cạnh biển thường có giá rất đắt đỏ, giá trị càng cao càng sang trọng. Căn phòng Cố Long đặt là căn phòng đắt nhất, bên trong có một chiếc giường lớn, nội thất đầy đủ, mọi thứ đều rất tốt.

Tiểu Bảo Bối ôm cái cặp nhỏ vào lòng, bàn tay để vào trong điện thoại lục lọi một hồi rồi theo thói quen gọi điện cho anh hai thông báo mình sẽ qua đêm, sáng mai cậu lại về.

Anh hai nghe vậy thì thương em trai ngốc muốn đi đón cậu về, nào ngờ Từ Khánh đã giật điện thoại dặn dò.

"Bé ngốc! Nghe lời anh Khánh, nếu em cảm thấy sợ hãi Cố Long thì cứ đá vào hạ bộ của hắn."

Từ Khánh dứt khoát dặn dò một câu rồi tắt máy, đừng hỏi vì sao cậu không lo cho Bảo Bối. Mà là hãy hỏi Cố Long có thể chịu được bao nhiêu vết cắn hay cú đá của Bảo Bối. Bình thường ở nhà, cậu hay cắn nhau với Tôn Đặng Dương để giành thức ăn cho nên tuyệt đỉnh công phu của Bảo Bối chính là cắn lộn đó...

Cố Long thay đồ nhờ khách sạn giặt giúp, bản thân mình lại chui vào phòng tắm tẩy rửa đi những nơi trên cơ thể bị dính cát. Đến lúc hắn đi ra thì trên người vẫn còn đọng nước, bản thân lại mặc áo choàng tắm của khách sạn, bên trong chỉ mặc duy nhất cái quần lót.

Không biết là do hắn tắm quá lâu, hay do Bảo Bối đi chơi quá mệt, hoặc có thể là cậu tin tưởng biết hắn sẽ không giở trò với mình mà đã nằm trên giường, hai tay ôm cái cặp nhỏ vào lồng ngực, cả người co ro ngủ say. Đến cả tất cũng không thèm cởi.



Dáng vẻ ngây ngô mà năm năm rồi hắn mới tìm lại được, lúc hai người bên nhau. Bảo Bối thường xuyên ngủ quên, lúc đó Cố Long sẽ nhẹ nhàng giúp cậu cởi đồ, chỉnh lại tư thế cho cậu ngủ ngon hơn.

Năm năm qua, giấc mơ ngủ trên chiếc giường sang trọng do chính tay mình làm ra tiền đã thành hiện thực nhưng lại thiếu đi một hơi ấm thân thuộc. Hắn nhiều đêm chỉ có thể thức trắng vì nhớ một người hắn đã từng bỏ lỡ.

Hắn giúp cậu cởi tất, theo thói quen nhiều năm không bỏ mà chỉnh tư thế giúp Bảo Bối, còn giúp cậu cởi đi cái quần yếm bằng jean cho cậu dễ ngủ.

Nhưng mà đúng là ma xui quỷ khiến, lúc giúp cậu cởi quần yếm thì đôi mắt của Cố Long không an phận nhìn xuống đôi chân trắng nõn thẳng tấp của Bảo Bối, chưa kể đến việc phía dưới của cậu bây giờ cũng chỉ mặc mỗi chiếc quần lót.

Cố Long năm năm ở xa chỉ có thể dùng tay phải cùng hình ảnh vợ cũ để thủ dâm giờ phút này làm sao chịu nổi nữa? Hắn nhìn cậu đang ngủ say thì trong đầu liền có ý nghĩ xấu.

Mặt hắn áp sát đến Bảo Bối, bàn tay không yên phận sờ đùi cậu. Hắn dùng đôi môi của mình áp lên môi Bảo Bối, lợi dụng lúc cậu đang ngủ mà dùng lưỡi tách miệng cậu ra.

Một nụ hôn triền miên, Cố Long trèo lên người Bảo Bối bàn tay bắt đầu sờ soạn ngực cậu.

Bảo Bối bị hôn đến khó thở nên phải tỉnh, nào ngờ vừa mở mắt đã thấy Cố Long đang hôn mình. Chưa kể bàn tay hắn còn đang sờ soạn cậu.

Một lần nữa, âm thanh của Từ Khánh vang lên trong đầu.

"Nếu Cố Long hôn em hay ôm em thì em cứ đá thẳng vào hạ bộ cho anh"

Bảo Bối nghe lời, theo phản xạ tự nhiên co chân lên dùng lòng bàn chân lấy sức đạp vào hạ bộ của Cố Long. Mà cú này...còn đau hơn cú ở biển.

Bốp!

"Ai ui..."

Cố Long chỉ kịp kêu lên hai tiếng rồi ngã lăn xuống giường rồi ngất xỉu, đêm hôm đó... thay vì Cố Long được ở khách sạn thì đã được xe cấp cứu đưa đến bệnh viện khẩn cấp

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau