Mặt Trời Của Tiểu Bảo Bối

Chương 137: Con muốn có gia đình

Trước Sau
Độ chấp nhận của bé con thật sự rất cao, tuy là biết cha mình không phải là rồng như hoạt hình bé hay xem, nhưng bé vẫn thắc mắc hỏi.

"Chú! Chú thật sự là người sao? Vậy tại sao cậu cả lại gọi chú là rồng rơi vảy? Hay là giống trong mấy phim con hay xem, chú có thể tu luyện thành người rồi?"

Cố Long suy sụp ngồi xổm xuống nắm lấy hai vai con trai, chuyện lần này vẫn nên nói rõ, lỡ như bé con khóc lóc đòi rồng thật thì hắn không biết làm cách nào. Mèo thành tinh thì hắn còn giả tiếng mèo được, rồng kêu thế nào hắn làm sao mà biết?

Cố Long dở khóc dở cười đáp.

"Chú tên là Cố Long, Long có nghĩa là Rồng, cậu cả gọi chú là rồng vì không thích gọi tên chú thôi. Lục Khiết à, tranh thủ lúc trí não còn phát triển con nên chịu khó học thêm vài thứ, không nên xem nhiều phim truyền hình nhảm nhí như vậy? Xem nhiều có khi sẽ ngốc luôn đó"

Tiểu Lục Khiết bĩu môi chỉ tay sang Tiểu Bảo Bối tố cáo.

"Nhưng mà ba ba tối nào cũng xem với con, thậm chí còn thích xem phim hơn con. Chú đang chê ba con ngốc sao?"

Cố Long cảm thấy tình hình không ổn, lén lút nhìn sang Tiểu Bảo Bối. Tiểu Bảo Bối nhìn chằm chằm hắn với vẻ mặt thất vọng, Cố Long cười ngượng nhìn Tiểu Lục Khiết giải bày.

"À thì thật ra xem phim thì không ngốc đâu, chỉ có chú ngốc thôi!"

Tiểu Lục Khiết gật gù như ông cụ non, cái tay mũm mỉm bỏ một ngón vào miệng, cậu đi đến Tiểu Bảo Bối. Sau đó nắm ống quần cậu giật giật nói.

"Ba ba, chú Long biết nhận lỗi, còn không dám trách ba ba. Chứng tỏ là sợ vợ, có thể làm ba lớn của con!"



Tôn Đặng Dương giật mình, lần đầu nghe tin mình có ba lớn, bé con hoàn toàn không hề sốc tinh thần hay vui vẻ. Việc đầu tiên bé làm chính là xem thử Cố Long có chịu nhận lỗi về mình không.

Tiểu Bảo Bối trong lòng không vui, lí nhí đáp.

"Không...không phải ba lớn, nếu con có ba lớn thì con sẽ rời xa ba nhỏ sao?"

Bé con thở dài thườn thượt, như một người từng trải đời mà ôm chân Bảo Bối đáp.

"Ba nhỏ mấy hôm nay có phải bỏ lỡ bộ phim 'Quyền Lực Gia Đình' rồi không? Trong phim cũng có cảnh chồng cũ của cô nữ chính quay về muốn giành con, cô nữ chính vì sợ mất con nên đã giả vờ ở bên cạnh chồng cũ rồi cướp hết tài sản của chú nam chính đấy. Ba nhỏ, hay là ba cũng làm vậy đi"

Tiểu Bảo Bối hai mắt mở tròn xoe, lắp bắp hỏi.

"Vậy nữ chính vừa có tiền vừa giữ được con hả? Còn nam chính thì sao?"

Cố Long: "..."

Tôn Đặng Dương: "..."

Nguyên Lăng: "..."

Trọng điểm Tiểu Lục Khiết muốn nói chính là hy vọng Tiểu Bảo Bối ở bên cạnh Cố Long, như thế chẳng phải vừa có tiền vừa ở bên cạnh cậu sao? Bé con cũng thừa biết cái chú tên Cố Long này là người trong album ảnh mà ba nhỏ hay lén lút ngắm nhìn. Bé biết, trong lòng ba bé đang tương tư ai. Nhưng bé không dám nói, vì sợ ba xấu hổ... đừng đùa nha, bé sắp lớn rồi, còn vài tháng nữa là vào lớp một rồi đó...



Cố Long thì khác, trong lòng hắn thề sau khi mang được vợ con về nhà thì chỉ nên cho Lục Khiết xem hoạt hình, mấy cái phim tình cảm hay gia đình này kia tuyệt đối không nên xem. Giờ nhìn thử xem, miệng còn hôi sữa mà lại ranh mãnh như vậy. Chẳng phải là phát triển quá sớm rồi sao?

Cố Long thầm thở dài, bỗng nhiên Tiểu Lục Khiết quay sang nhìn Cố Long hỏi.

"Chú Long, chú Khánh và cả chú Tinh Anh đều nói chú có rất nhiều tiền, Meo Meo cũng do chú mở ra có đúng không?"

Bé con vừa hỏi vừa khì khì như thể đang thăm dò, Cố Long chợt cảm thấy nguy hiểm.

"Chú! Con sẽ gả ba nhỏ cho chú, nhưng chú có dám để ba con đứng tên tài sản không. Mặc dù ba con không được thông minh. Nhưng...nhưng nếu chú chịu thì con gả ba con cho chú, đợi sau này con lớn rồi con giúp chú quản lí tài sản có được không?"

Cố Long nhìn Sở Khiết mơ hồ hỏi.

"Con trai, sao con có thêm một người ba nữa mà không bất ngờ vậy? Con cảm thấy bình thường thật sao?"

Bé con gật gù đáp.

"Thật ra cậu cả và cậu hai đều nói con không có mẹ, con chỉ có hai ba ba thôi. Hai ba ba cũng được, chẳng phải các cậu con cũng đều có cậu Tinh Anh và Từ Khánh sao? Con cũng muốn có hai ba ba đến lớp xem con đọc thơ, con cũng muốn có một nhà ba người đến lớp họp phụ huynh giúp con. Chưa kể đến việc cậu Khánh nói ba lớn con rất giàu, sau này có tiền nhớ chia cho mấy cậu một ít"

Cố Long đang sụt sùi cảm động, nghe đến câu cuối bé con thành thật khai báo mà lại rủa Từ Khánh không ít từ ngữ khó nghe, Tôn Đặng Dương còn nhắn tin vào group gia đình.

"Từ Khánh, anh không nên dạy cháu nó biết tiền sớm quá. Nhưng mà lỡ sau này bé con cho tiền mấy người thật thì nhớ chia cho tôi một ít nhé, cảm ơn..."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau