[Mau Xuyên] Sổ Tay Ngược Cặn Bã Của Chuyên Gia Trà Xanh
Chương 26: Quý Phi Nương Nương Người Đẹp, Chiêu Trò Xấu 26
Giống như bây giờ mỗi ngày nàng ở bên cạnh Chiêu Thánh Đế, buổi tối mỗi ngày thị tẩm, eo đau nhiều nha ~
Được yêu chiều sao? Đổi bằng eo đau.
“Ngươi nói nô tỳ của ngươi làm ta bị thương, còn có gì để nói nữa!!!”
Liên Đáp Ứng cũng là buồn cười.
Nàng ta ôm chân Thư Phi trong lòng ngực, giống như ôm lấy toàn thế giới.
Lý cũng thẳng, khí chất cũng mạnh, ánh mắt trừng Ngu Đại cũng dám chứa thù hận hơn.
“… Liên tỷ tỷ, ngươi đứng lên trước.”
Ngu Đại lo lắng nhìn Liên Đáp Ứng: “Trên mặt đất lạnh, ngươi đừng tức giận, đừng làm bản thân bị thương.”
Liên Đáp Ứng phun nước miếng sang bên cạnh: “Ngươi bớt giả vờ làm người có lương thiện đi!!! Vừa rồi khi ngươi để nô tỳ của mình làm thương ta thì tại sao không nói câu nào?!! Bây giờ biến ta thành cái dạng này, lại giả mù sa mưa. Ngươi thật quá ghê tởm!!!”
“…”
Ngu Đại giữ im lặng, rũ xuống lông mi xuống, mang theo bị thương nho nhỏ.
“…”
Huyệt Thái Dương của Thư Phi nhảy thình thịch.
Nếu không phải có nhiều người ở đây như vậy, nàng ta sẽ không nghĩ đến tình cảm cũ, trực tiếp nhét đồ vật vào miệng người này rồi ném sang một bên là được!!! Đỡ phải nói những lời này, chọc người khác không vui.
“Liên Đáp Ứng, người nói chuyện cần phải có chứng cứ.”
Tay tiểu muội nhẹ nhàng vỗ về sống lưng của Quý Phi, giúp nàng thuận khí: “Nương nương nhà của nô tỳ từng nói với người một câu nặng lời nào chưa? Do lỗ tai người điếc hay là đôi mắt mù, xem không hiểu vừa rồi là do nô tỳ tự mình chủ trương?”
“Ngươi dám mắng ta?!! Ngươi làm sao dám…”
“Nô tỳ chết cũng không đáng tiếc, nhưng nếu người cứ bôi nhọ nương nương như vậy.” Tiểu muội nghiêm túc nói: “Trước khi nô tỳ chết, nhất định phải kéo theo người đi gặp bệ hạ nói lý một lần!”
“…”
“…”
Sự lợi hại của tiểu muội, mọi người hoặc ít hoặc nhiều người đã nhìn ra một ít.
Lúc này không ai nghi ngờ tính chân thật trong lời nói của nàng ấy.
Liên Đáp Ứng được hưởng qua sự lợi hại của tiểu muội, cũng không dám dễ dàng mở miệng, chỉ là tay ôm đùi Thư Phi càng nắm chặt hơn.
Ngu Đại cười cười.
Nàng nắm lấy tay tiểu muội, không né không tránh nhìn về phía Liên Đáp Ứng.
“Tiểu muội, ngươi nói bậy gì đó… Bổn cung còn muốn ngươi ở bên cạnh bổn cung thật lâu dài. Nếu ngươi không thể ở bên cạnh bổn cung, cơ thể này của bổn cung… Thật sự không ổn.”
Tiểu muội cụp mi rũ mắt, không nói một lời. Nàng ấy nghe nương nương nhà nàng ấy nói chuyện.
Liên Đáp Ứng chỉ cảm thấy cạn lời.
Chỉ là một tỳ nữ mà thôi, đến mức này sao? Cung nữ hầu hạ nhiều như vậy, hơn nữa cung Lạc Hoàng còn nhiều người như vậy, còn không kiếm được người thứ hai có thể thay thế ác nô này sao?!
Thật là khiến người ta cười chết!
Quả nhiên Ngu Đại giống y như đúc trong lời đồn, rất làm ra vẻ...
“Cho nên, Liên tỷ tỷ.”
Ngu Đại đặt chén trà còn một nửa lên bàn. Lực độ của nàng hơi nặng chút, phát ra tiếng vang, dẫn đến lực chú ý của mọi người.
Ngươi cảm thấy ta làm ra vẻ.
Được thôi.
Vậy ta làm ra vẻ cho ngươi xem nhá.
Nàng khẽ mỉm cười, rõ ràng đôi mắt cong đẹp như vậy, nhưng không duyên cớ khiến người ta cảm thấy vô cớ lạnh lẽo.
“Tỷ tỷ cũng không nên nói lung tung, thật muốn tức giận tiểu muội nhà ta, lấy chết làm minh chứng trong sạch...”
“Vậy muội muội cũng cách ngày đó không xa.”
“Thật ra ta không sao cả, chỉ là bệ hạ sẽ đau lòng.”
Hai câu trước khiến mọi người nghe xong chỉ cảm thấy vô nghĩa. Đường đường là Quý Phi sẽ bởi vì một tỳ nữ mà làm ra chuyện tốt xấu này sao?
Sao có thể! Nói ra đi ai tin chứ!!
Nhưng là nghe được câu sau...
Chỉ có thể nói.
Dưới khối hỏa lực hấp dẫn quân địch này, Ngu Đại siết đến gắt gao.
Được yêu chiều sao? Đổi bằng eo đau.
“Ngươi nói nô tỳ của ngươi làm ta bị thương, còn có gì để nói nữa!!!”
Liên Đáp Ứng cũng là buồn cười.
Nàng ta ôm chân Thư Phi trong lòng ngực, giống như ôm lấy toàn thế giới.
Lý cũng thẳng, khí chất cũng mạnh, ánh mắt trừng Ngu Đại cũng dám chứa thù hận hơn.
“… Liên tỷ tỷ, ngươi đứng lên trước.”
Ngu Đại lo lắng nhìn Liên Đáp Ứng: “Trên mặt đất lạnh, ngươi đừng tức giận, đừng làm bản thân bị thương.”
Liên Đáp Ứng phun nước miếng sang bên cạnh: “Ngươi bớt giả vờ làm người có lương thiện đi!!! Vừa rồi khi ngươi để nô tỳ của mình làm thương ta thì tại sao không nói câu nào?!! Bây giờ biến ta thành cái dạng này, lại giả mù sa mưa. Ngươi thật quá ghê tởm!!!”
“…”
Ngu Đại giữ im lặng, rũ xuống lông mi xuống, mang theo bị thương nho nhỏ.
“…”
Huyệt Thái Dương của Thư Phi nhảy thình thịch.
Nếu không phải có nhiều người ở đây như vậy, nàng ta sẽ không nghĩ đến tình cảm cũ, trực tiếp nhét đồ vật vào miệng người này rồi ném sang một bên là được!!! Đỡ phải nói những lời này, chọc người khác không vui.
“Liên Đáp Ứng, người nói chuyện cần phải có chứng cứ.”
Tay tiểu muội nhẹ nhàng vỗ về sống lưng của Quý Phi, giúp nàng thuận khí: “Nương nương nhà của nô tỳ từng nói với người một câu nặng lời nào chưa? Do lỗ tai người điếc hay là đôi mắt mù, xem không hiểu vừa rồi là do nô tỳ tự mình chủ trương?”
“Ngươi dám mắng ta?!! Ngươi làm sao dám…”
“Nô tỳ chết cũng không đáng tiếc, nhưng nếu người cứ bôi nhọ nương nương như vậy.” Tiểu muội nghiêm túc nói: “Trước khi nô tỳ chết, nhất định phải kéo theo người đi gặp bệ hạ nói lý một lần!”
“…”
“…”
Sự lợi hại của tiểu muội, mọi người hoặc ít hoặc nhiều người đã nhìn ra một ít.
Lúc này không ai nghi ngờ tính chân thật trong lời nói của nàng ấy.
Liên Đáp Ứng được hưởng qua sự lợi hại của tiểu muội, cũng không dám dễ dàng mở miệng, chỉ là tay ôm đùi Thư Phi càng nắm chặt hơn.
Ngu Đại cười cười.
Nàng nắm lấy tay tiểu muội, không né không tránh nhìn về phía Liên Đáp Ứng.
“Tiểu muội, ngươi nói bậy gì đó… Bổn cung còn muốn ngươi ở bên cạnh bổn cung thật lâu dài. Nếu ngươi không thể ở bên cạnh bổn cung, cơ thể này của bổn cung… Thật sự không ổn.”
Tiểu muội cụp mi rũ mắt, không nói một lời. Nàng ấy nghe nương nương nhà nàng ấy nói chuyện.
Liên Đáp Ứng chỉ cảm thấy cạn lời.
Chỉ là một tỳ nữ mà thôi, đến mức này sao? Cung nữ hầu hạ nhiều như vậy, hơn nữa cung Lạc Hoàng còn nhiều người như vậy, còn không kiếm được người thứ hai có thể thay thế ác nô này sao?!
Thật là khiến người ta cười chết!
Quả nhiên Ngu Đại giống y như đúc trong lời đồn, rất làm ra vẻ...
“Cho nên, Liên tỷ tỷ.”
Ngu Đại đặt chén trà còn một nửa lên bàn. Lực độ của nàng hơi nặng chút, phát ra tiếng vang, dẫn đến lực chú ý của mọi người.
Ngươi cảm thấy ta làm ra vẻ.
Được thôi.
Vậy ta làm ra vẻ cho ngươi xem nhá.
Nàng khẽ mỉm cười, rõ ràng đôi mắt cong đẹp như vậy, nhưng không duyên cớ khiến người ta cảm thấy vô cớ lạnh lẽo.
“Tỷ tỷ cũng không nên nói lung tung, thật muốn tức giận tiểu muội nhà ta, lấy chết làm minh chứng trong sạch...”
“Vậy muội muội cũng cách ngày đó không xa.”
“Thật ra ta không sao cả, chỉ là bệ hạ sẽ đau lòng.”
Hai câu trước khiến mọi người nghe xong chỉ cảm thấy vô nghĩa. Đường đường là Quý Phi sẽ bởi vì một tỳ nữ mà làm ra chuyện tốt xấu này sao?
Sao có thể! Nói ra đi ai tin chứ!!
Nhưng là nghe được câu sau...
Chỉ có thể nói.
Dưới khối hỏa lực hấp dẫn quân địch này, Ngu Đại siết đến gắt gao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất