[Mau Xuyên] Sổ Tay Ngược Cặn Bã Của Chuyên Gia Trà Xanh
Chương 7: Quý Phi Nương Nương Người Đẹp, Chiêu Trò Xấu 7
“Ngươi còn cái gì không dám làm?”
Không đợi Vương Tuyền phản ứng, Chiêu Thánh Đế đã hất một ly trà nóng vào mặt của hắn ta!
“Quý Phi của quả nhân, quả nhân chưa từng nói nặng lời, ngươi là cái thá gì chứ?”
Trong lòng Vương Tuyền không ngừng kêu khổ. Hắn ta vừa dập đầu vừa xin tha, lá trà trên mặt cũng không dám lấy xuống.
“Bệ hạ! Bệ hạ…”
Ngay khi Chiêu Thánh Đế muốn dùng chân đá hắn ta, Ngu Đại ở bên cạnh yếu ớt mở miệng: “Vương tiểu công công không có ý gì khác. Chắc hẳn hắn ta thấy sức khỏe của thần thiếp nhiều ngày chưa ổn, muốn để bệ hạ lâm hạnh những tỷ tỷ khác… Thần thiếp đồng ý, thần thiếp đồng ý hết…”
“Bệ hạ, đúng thật là thần thiếp không nên độc chiếm bệ hạ một mình… Thần thiếp cầu xin bệ hạ, đêm nay bệ hạ…”
Ngu Đại còn chưa nói xong, giọng nói nghẹn ngào đã khiến Chiêu Thánh Đế nghe thấy mà co rụt trái tim lại.
Nhưng mà.
Lời nói của nàng.
Lại khiến Chiêu Thánh Đế giận quá hóa cười.
Đôi mắt đen không thấy đáy của hắn hung hăng nhìn về phía Vương Tuyền: “Nói! Là tiện nhân nào nói ngươi làm như thế?”
Chỉ là Chiêu Thánh Đế, hai chân Vương Tuyền còn không đứng vững được, miễn bàn đến việc những đồ vật tra tấn ở trong phòng hình phạt.
Hắn ta không cần Chiêu Thánh Đế gọi người đi lên, đã khai ra toàn bộ.
Hóa ra là do Từ nương nương lâu rồi chưa được nhận thánh sủng.
Nàng ta dùng bạc mua chuộc thái giám bên cạnh Chiêu Thánh Đế, năm người bao gồm kể cả Vương Tuyền. Nàng ta nói bọn họ tìm mọi cách để dẫn bệ hạ đến ở trong cung điện của Từ nương nương.
Từ nương nương còn phái riêng người đi ra ngoài cung mua xuân cung đồ, học mấy chiêu. Đêm nay nàng ta sẽ mặc vũ y, ở cửa tẩm cung của nàng ta...
Chiêu Thánh Đế vừa nghe xong những lời này, lập tức vô cùng chán ghét. Hắn nói người kéo tất cả đám thái giám này xuống rồi đánh chết.
Tiếng kêu khóc lóc xin tha càng lúc càng xa. Ngu Đại xoa xoa đầu gối của mình bị đau do quỳ, thở dài khe khẽ.
“Đại Nhi cảm thấy quả nhân xử trí nặng sao?”
Cái trò của Vương Tuyền kia, Ngu Đại đã được nam nhân ôm đặt lên trên giường. Lúc này người đã xử lý xong rồi nhưng Chiêu Thánh Đế vẫn chưa rời đi.
Hắn nghe thấy Ngu Đại thở dài, lập tức híp mắt hỏi nàng.
Ngu Đại lắc đầu, nàng nhìn nam nhân có thân hình cao lớn thon dài bên cạnh giường: “Những nô tài đó vọng tưởng làm trái với thánh ý của bệ hạ, bệ hạ xử trí không nặng.”
Chiêu Thánh Đế thoáng vừa lòng. Hắn ngồi xuống, bàn tay to ấm áp đặt lên đầu gối của nàng, nhẹ nhàng xoa cho nàng. Lần đầu tiên hắn cảm thấy kỳ lạ, có người quỳ trước mặt hắn muốn mời thái y. Sau đó thấy phần xanh tím trên đùi Quý Phi thì hắn hơi buồn cười.
Cơ thể của Đại Nhi không khỏi có chút yếu ớt, quý giá. Cách xa khỏi hoàng cung vàng ngọc huy hoàng này, cũng không biết nơi nào có thể nuôi sống được vật nhỏ như thế này.
“Đó là lý do gì?”
Chiêu Thánh Đế vừa mới làm vài người chết, tâm trạng khá tốt, có chút nhàn tình nhã trí nói chuyện với Quý Phi.
Ngu Đại nhìn nam nhân trước mắt.
Chiêu Thánh Đế là người thắng sống sót trong cuộc chiến đoạt ngôi đẫm máu. Trong cuộc chiến đoạt hoàng quyền này, tất cả huynh đệ tỷ muội của hắn một là bỏ mạng, hai là đóng giữ ở biên cương, vĩnh viễn không được đặt chân một bước vào kinh đô.
Dòng máu chảy trong người của hoàng thất chính là lạnh lẽo.
Gien nhà họ Văn Nhân vô cùng tốt. Nhìn khuôn mặt của Văn Nhân Sư là có thể biết được, hắn và mỹ nam yêu nghiệt hay bơ tiểu sinh phổ biến ở trong thế giới nào đó hoàn toàn khác biệt. Ngũ quan của hắn cũng thuộc về phạm trù tuấn mỹ tinh xảo nhưng không có vẻ nữ tính nào.
Mày kiếm, mắt sáng, đáy mắt hắn sâu không thấy đáy. Hắn giống như một con thú hoang đen tối, tùy thời di chuyển, tùy thời sẽ lao đến cắn đứt cổ bạn.
Dù hắn không mặc long bào, cả người cũng tự mang quý khí, không giận mà uy nghiêm.
Không đợi Vương Tuyền phản ứng, Chiêu Thánh Đế đã hất một ly trà nóng vào mặt của hắn ta!
“Quý Phi của quả nhân, quả nhân chưa từng nói nặng lời, ngươi là cái thá gì chứ?”
Trong lòng Vương Tuyền không ngừng kêu khổ. Hắn ta vừa dập đầu vừa xin tha, lá trà trên mặt cũng không dám lấy xuống.
“Bệ hạ! Bệ hạ…”
Ngay khi Chiêu Thánh Đế muốn dùng chân đá hắn ta, Ngu Đại ở bên cạnh yếu ớt mở miệng: “Vương tiểu công công không có ý gì khác. Chắc hẳn hắn ta thấy sức khỏe của thần thiếp nhiều ngày chưa ổn, muốn để bệ hạ lâm hạnh những tỷ tỷ khác… Thần thiếp đồng ý, thần thiếp đồng ý hết…”
“Bệ hạ, đúng thật là thần thiếp không nên độc chiếm bệ hạ một mình… Thần thiếp cầu xin bệ hạ, đêm nay bệ hạ…”
Ngu Đại còn chưa nói xong, giọng nói nghẹn ngào đã khiến Chiêu Thánh Đế nghe thấy mà co rụt trái tim lại.
Nhưng mà.
Lời nói của nàng.
Lại khiến Chiêu Thánh Đế giận quá hóa cười.
Đôi mắt đen không thấy đáy của hắn hung hăng nhìn về phía Vương Tuyền: “Nói! Là tiện nhân nào nói ngươi làm như thế?”
Chỉ là Chiêu Thánh Đế, hai chân Vương Tuyền còn không đứng vững được, miễn bàn đến việc những đồ vật tra tấn ở trong phòng hình phạt.
Hắn ta không cần Chiêu Thánh Đế gọi người đi lên, đã khai ra toàn bộ.
Hóa ra là do Từ nương nương lâu rồi chưa được nhận thánh sủng.
Nàng ta dùng bạc mua chuộc thái giám bên cạnh Chiêu Thánh Đế, năm người bao gồm kể cả Vương Tuyền. Nàng ta nói bọn họ tìm mọi cách để dẫn bệ hạ đến ở trong cung điện của Từ nương nương.
Từ nương nương còn phái riêng người đi ra ngoài cung mua xuân cung đồ, học mấy chiêu. Đêm nay nàng ta sẽ mặc vũ y, ở cửa tẩm cung của nàng ta...
Chiêu Thánh Đế vừa nghe xong những lời này, lập tức vô cùng chán ghét. Hắn nói người kéo tất cả đám thái giám này xuống rồi đánh chết.
Tiếng kêu khóc lóc xin tha càng lúc càng xa. Ngu Đại xoa xoa đầu gối của mình bị đau do quỳ, thở dài khe khẽ.
“Đại Nhi cảm thấy quả nhân xử trí nặng sao?”
Cái trò của Vương Tuyền kia, Ngu Đại đã được nam nhân ôm đặt lên trên giường. Lúc này người đã xử lý xong rồi nhưng Chiêu Thánh Đế vẫn chưa rời đi.
Hắn nghe thấy Ngu Đại thở dài, lập tức híp mắt hỏi nàng.
Ngu Đại lắc đầu, nàng nhìn nam nhân có thân hình cao lớn thon dài bên cạnh giường: “Những nô tài đó vọng tưởng làm trái với thánh ý của bệ hạ, bệ hạ xử trí không nặng.”
Chiêu Thánh Đế thoáng vừa lòng. Hắn ngồi xuống, bàn tay to ấm áp đặt lên đầu gối của nàng, nhẹ nhàng xoa cho nàng. Lần đầu tiên hắn cảm thấy kỳ lạ, có người quỳ trước mặt hắn muốn mời thái y. Sau đó thấy phần xanh tím trên đùi Quý Phi thì hắn hơi buồn cười.
Cơ thể của Đại Nhi không khỏi có chút yếu ớt, quý giá. Cách xa khỏi hoàng cung vàng ngọc huy hoàng này, cũng không biết nơi nào có thể nuôi sống được vật nhỏ như thế này.
“Đó là lý do gì?”
Chiêu Thánh Đế vừa mới làm vài người chết, tâm trạng khá tốt, có chút nhàn tình nhã trí nói chuyện với Quý Phi.
Ngu Đại nhìn nam nhân trước mắt.
Chiêu Thánh Đế là người thắng sống sót trong cuộc chiến đoạt ngôi đẫm máu. Trong cuộc chiến đoạt hoàng quyền này, tất cả huynh đệ tỷ muội của hắn một là bỏ mạng, hai là đóng giữ ở biên cương, vĩnh viễn không được đặt chân một bước vào kinh đô.
Dòng máu chảy trong người của hoàng thất chính là lạnh lẽo.
Gien nhà họ Văn Nhân vô cùng tốt. Nhìn khuôn mặt của Văn Nhân Sư là có thể biết được, hắn và mỹ nam yêu nghiệt hay bơ tiểu sinh phổ biến ở trong thế giới nào đó hoàn toàn khác biệt. Ngũ quan của hắn cũng thuộc về phạm trù tuấn mỹ tinh xảo nhưng không có vẻ nữ tính nào.
Mày kiếm, mắt sáng, đáy mắt hắn sâu không thấy đáy. Hắn giống như một con thú hoang đen tối, tùy thời di chuyển, tùy thời sẽ lao đến cắn đứt cổ bạn.
Dù hắn không mặc long bào, cả người cũng tự mang quý khí, không giận mà uy nghiêm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất