Mau Xuyên Thành Nam Phụ Bẻ Cong Nam Chính
Chương 1: Thế giới 1 Khi nam chính băng sơn bá đạo bị bẻ cong
beta: Snivy
Kỳ Ngôn là một người may mắn được hệ thống lựa chọn.
[Nhiệm vụ của cậu chỉ hai chữ: Phá hủy couple.]
"Hệ thống, đây là ba chữ."
[Cậu có thể gọi tên mị: Soái Lạt Ma. Soái đến không thể nào sống nổi.]
"Ngại quá, tên quá dài lại quá khó nghe, tao không nhớ được."
[Kể từ hôm nay chúng ta chính thức là đồng bọn của nhau.]
"Tao cảm thấy mày luôn đánh trống lảng câu trả lời của tao."
[Nào, đôi bạn cùng tiến, vì chính nghĩa, vì một thế giới mới.]
"Nói tiếng người."
[Tay làm hàm nhai. Mị vì tích phân, ký chủ vì tiền nha.]
Cứ thế, một người và một hệ thống bắt đầu hành trình phá hủy lừa đảo liên hoa nữ chính, cướp đi nam chính.
- --
Khi Kỳ Ngôn mở mắt ra, trong đầu vang lên thanh âm của hệ thống.
[Ký chủ, nữ chính lần này có bàn tay vàng quá lớn, cậu phải cẩn thận.]
[Bàn tay vàng của nữ chính có thể sánh ngang với dưa chuột, xin ký chủ cẩn thận.]
[Nam chính bắt đầu có hảo cảm với nữ chính, hơn nữa tên bắn ra không thể thu lại, bàn tay vàng của nữ chính chói lào mù mắt người, xin ký chỉ cẩn thận.]
...
Cái bàn tay vàng nào mà không lớn, mi thử nói nghe xem?
Kỳ Ngôn cau mày che hệ thống, sau đó đọc lại mấy lần cốt truyện lần này.
Đây là một thiên tiểu thuyết thanh xuân vường trường, vào lúc khai giảng nữ chính Mạnh Chỉ Oánh chọc đến đại thiếu gia trường học Lạc Hàn, bởi bản thân không khuất phục trước hắn như bao người nên bị Lạc Hàn nhớ kỹ, sau đó xảy ra đủ chuyện khiến hai người lâu ngày sinh tình, cứ thế mà đến với nhau.
Thế mọi người cho rằng vậy là xong hử?
Không, không hề, nếu chỉ thế sao có thể trở thành một chậu máu chó chứ?
Sau đó, nữ chính bị nữ phụ hãm hại, nam chính do dự khiến nữ chính thương thấu tâm, tuyệt vọng rời khỏi nam chính. Mấy năm sau lại trở về, tỏa sáng rực rỡ, cuối cùng sống hạnh phúc bên nam chính.( Truyện chỉ có tại Ý VỊ NHÂN SINH ( ◕‿◕))
Nhân vật Kỳ Ngôn sắm vai chính là người vẫn luôn lặng im bảo hộ nữ chính, cùng nàng ra nước ngoài, sau đó nhìn nàng dùng danh nghĩa báo thù lại một lần nữa quay về trong vòng tay ôm ấp của nam chính, đúng, chính là luôn ôn hòa lễ độ nam phụ "Kỳ Ngôn".
[Ký chủ xin chú ý, độ hảo cảm nam chính đối với Kỳ Ngôn hiện tại: 50]
Độ hảo cảm 50 điểm, đồng nghĩa tình bạn đầy vun.
[Ký chủ xin chú ý lần nữa, độ hảo cảm nam chính với nữ chính hiện tại: 30]
..... Đều sắp dí kịp bạn thân từ nhỏ là nam phụ đây.
Kỳ Ngôn vô ngữ nhìn trần nhà, lẳng lặng sửa sang lại tư liệu đã tiếp thu.
"A Ngôn."
Một đạo thanh âm vô cảm vang lên.
"Tỉnh?"
"Ư,.."
Theo phản xạ Kỳ Ngôn "ư" một tiếng, thanh âm vừa tỉnh giấc mang theo âm khàn khàn nhè nhẹ, lại vô tình kích thích nhân tâm.
Trong khoảnh khắc đang xem văn bản Lạc Hàn bỗng khựng tay, hé mắt nhìn qua.
Kỳ Ngôn đã ngồi dậy trên sofa, tầm mắt mê mang nhìn xung quanh, sau đó chuyển đến người đang ngồi sau bàn làm việc, Lạc Hàn.
"Hóa ra là ở Văn phòng hội học sinh à..."
Lạc Hàn: "..." - Có chút manh a.
"Hàn, tôi đói bụng...."
Lời vừa dứt, trong ánh mắt khó hiểu của Lạc Hàn lại nằm xuống lần nữa.
"Trưa nay cậu ăn gì, mang cho mình một phần luôn nha."
"Văn bản hôm nay cậu còn chưa...."
"Giao cho cậu."
Khóe miệng đột nhiên câu lên nét cười, tay chống đầu nghiêng người nhìn hắn, đáy mắt không hề giấu giếm xẹt qua một tia giảo hoạt.
"Mình chính là thật tin tưởng cậu nha."
Lạc Hàn có chút kinh ngạc, Kỳ Ngôn trước giờ vẫn luôn ôn nhuận vô hại, rất ít khi biểu hiện thế này. Đối với bạn thân phá lệ chơi xấu, Lạc Hàn cảm thấy thực bình thường.
Cúi đầu tiếp tục xem văn kiện, ngữ khí hơi có chút bất đắc dĩ, lại mang theo dung túng thỏa hiệp, nói: "Không có lần sau."
[Độ hảo cảm Nam chính đối với Kỳ Ngôn +5. Độ hảo cảm hiện tại: 55]
Trong lòng giơ ngón cái với bản thân, Kỳ Ngôn thâm thâm vùi đầu ngủ.
( Truyện chỉ có tại Ý VỊ NHÂN SINH ( ◕‿◕))
~ vote this:
Các nhà ăn Tết vui vẻ nghen ~! Tân niên khoái hoạt nha~
Kỳ Ngôn là một người may mắn được hệ thống lựa chọn.
[Nhiệm vụ của cậu chỉ hai chữ: Phá hủy couple.]
"Hệ thống, đây là ba chữ."
[Cậu có thể gọi tên mị: Soái Lạt Ma. Soái đến không thể nào sống nổi.]
"Ngại quá, tên quá dài lại quá khó nghe, tao không nhớ được."
[Kể từ hôm nay chúng ta chính thức là đồng bọn của nhau.]
"Tao cảm thấy mày luôn đánh trống lảng câu trả lời của tao."
[Nào, đôi bạn cùng tiến, vì chính nghĩa, vì một thế giới mới.]
"Nói tiếng người."
[Tay làm hàm nhai. Mị vì tích phân, ký chủ vì tiền nha.]
Cứ thế, một người và một hệ thống bắt đầu hành trình phá hủy lừa đảo liên hoa nữ chính, cướp đi nam chính.
- --
Khi Kỳ Ngôn mở mắt ra, trong đầu vang lên thanh âm của hệ thống.
[Ký chủ, nữ chính lần này có bàn tay vàng quá lớn, cậu phải cẩn thận.]
[Bàn tay vàng của nữ chính có thể sánh ngang với dưa chuột, xin ký chủ cẩn thận.]
[Nam chính bắt đầu có hảo cảm với nữ chính, hơn nữa tên bắn ra không thể thu lại, bàn tay vàng của nữ chính chói lào mù mắt người, xin ký chỉ cẩn thận.]
...
Cái bàn tay vàng nào mà không lớn, mi thử nói nghe xem?
Kỳ Ngôn cau mày che hệ thống, sau đó đọc lại mấy lần cốt truyện lần này.
Đây là một thiên tiểu thuyết thanh xuân vường trường, vào lúc khai giảng nữ chính Mạnh Chỉ Oánh chọc đến đại thiếu gia trường học Lạc Hàn, bởi bản thân không khuất phục trước hắn như bao người nên bị Lạc Hàn nhớ kỹ, sau đó xảy ra đủ chuyện khiến hai người lâu ngày sinh tình, cứ thế mà đến với nhau.
Thế mọi người cho rằng vậy là xong hử?
Không, không hề, nếu chỉ thế sao có thể trở thành một chậu máu chó chứ?
Sau đó, nữ chính bị nữ phụ hãm hại, nam chính do dự khiến nữ chính thương thấu tâm, tuyệt vọng rời khỏi nam chính. Mấy năm sau lại trở về, tỏa sáng rực rỡ, cuối cùng sống hạnh phúc bên nam chính.( Truyện chỉ có tại Ý VỊ NHÂN SINH ( ◕‿◕))
Nhân vật Kỳ Ngôn sắm vai chính là người vẫn luôn lặng im bảo hộ nữ chính, cùng nàng ra nước ngoài, sau đó nhìn nàng dùng danh nghĩa báo thù lại một lần nữa quay về trong vòng tay ôm ấp của nam chính, đúng, chính là luôn ôn hòa lễ độ nam phụ "Kỳ Ngôn".
[Ký chủ xin chú ý, độ hảo cảm nam chính đối với Kỳ Ngôn hiện tại: 50]
Độ hảo cảm 50 điểm, đồng nghĩa tình bạn đầy vun.
[Ký chủ xin chú ý lần nữa, độ hảo cảm nam chính với nữ chính hiện tại: 30]
..... Đều sắp dí kịp bạn thân từ nhỏ là nam phụ đây.
Kỳ Ngôn vô ngữ nhìn trần nhà, lẳng lặng sửa sang lại tư liệu đã tiếp thu.
"A Ngôn."
Một đạo thanh âm vô cảm vang lên.
"Tỉnh?"
"Ư,.."
Theo phản xạ Kỳ Ngôn "ư" một tiếng, thanh âm vừa tỉnh giấc mang theo âm khàn khàn nhè nhẹ, lại vô tình kích thích nhân tâm.
Trong khoảnh khắc đang xem văn bản Lạc Hàn bỗng khựng tay, hé mắt nhìn qua.
Kỳ Ngôn đã ngồi dậy trên sofa, tầm mắt mê mang nhìn xung quanh, sau đó chuyển đến người đang ngồi sau bàn làm việc, Lạc Hàn.
"Hóa ra là ở Văn phòng hội học sinh à..."
Lạc Hàn: "..." - Có chút manh a.
"Hàn, tôi đói bụng...."
Lời vừa dứt, trong ánh mắt khó hiểu của Lạc Hàn lại nằm xuống lần nữa.
"Trưa nay cậu ăn gì, mang cho mình một phần luôn nha."
"Văn bản hôm nay cậu còn chưa...."
"Giao cho cậu."
Khóe miệng đột nhiên câu lên nét cười, tay chống đầu nghiêng người nhìn hắn, đáy mắt không hề giấu giếm xẹt qua một tia giảo hoạt.
"Mình chính là thật tin tưởng cậu nha."
Lạc Hàn có chút kinh ngạc, Kỳ Ngôn trước giờ vẫn luôn ôn nhuận vô hại, rất ít khi biểu hiện thế này. Đối với bạn thân phá lệ chơi xấu, Lạc Hàn cảm thấy thực bình thường.
Cúi đầu tiếp tục xem văn kiện, ngữ khí hơi có chút bất đắc dĩ, lại mang theo dung túng thỏa hiệp, nói: "Không có lần sau."
[Độ hảo cảm Nam chính đối với Kỳ Ngôn +5. Độ hảo cảm hiện tại: 55]
Trong lòng giơ ngón cái với bản thân, Kỳ Ngôn thâm thâm vùi đầu ngủ.
( Truyện chỉ có tại Ý VỊ NHÂN SINH ( ◕‿◕))
~ vote this:
Các nhà ăn Tết vui vẻ nghen ~! Tân niên khoái hoạt nha~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất