Mau Xuyên Thành Nam Phụ Bẻ Cong Nam Chính
Chương 65: Khi nam chính là người thú thời viễn cổ bị bẻ cong (12)
Editor: Potato
Beta: Water
- -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Vào thời điểm Hùng Tháp Khắc lên tiếng, bên trong đám đông như thể nổ tung, thậm chí còn có người la lên phản đối.
Tộc vượn có bao nhiêu ác độc bọn họ đều biết rõ, nhưng lỡ như thư thú kia thật sự không phải là người của tộc vượn, mà là người thú tiến hóa của chủng tộc khác, vậy thì không phải chính bọn họ đã hủy hoại cả một đời của người ta hay sao?
Kỳ Ngôn hình như bị sự lớn tiếng của Hùng Tháp Khắc dọa sợ, cậu liền sáp sáp rụt rụt phía sau Thi Ngang.
"Cho nên tốt nhất vẫn nên chờ mấy ngày đi." Bảo Trạch không dấu vết mà nhìn lướt qua Hùng Tháp Khắc, ý vị không rõ nói: "Ta sẽ điều tra nàng thật tốt, trong thời gian ngắn nhất cho Hùng Tháp Khắc một công đạo."
"Ừ." Thi Ngang gật gật đầu, "Cũng chỉ có thể làm như vậy."
Kỳ Ngôn nhấp môi, thần sắc mất mát, còn mang theo một tia sợ hãi, tất cả những biểu hiện này đều bị Lộ Nhĩ ở đối diện nhìn ở trong mắt.
[ Lộ Nhĩ đối với Kỳ Ngôn độ hảo cảm +10, độ hảo cảm trước mắt: 65 ]
Lộ Nhĩ đi tới, đem Kỳ Ngôn nhẹ nhàng ôm trong lòng ngực:" Đừng lo lắng, ta sẽ không để nàng làm tổn thương ngươi."
Ngữ khí kiên định như thế khiến người ta không thể nào không hoài nghi đây là một lời hứa hẹn, Kỳ Ngôn gật gật đầu, đầu dựa vào bờ ngực đáng tin cậy của Lộ Nhĩ.
"Như vậy là ngươi nguyện ý làm bạn lữ của ta sao?"
Mỗi một câu nói, lồng ngực của Lộ Nhĩ liền chấn động một tiếng, cùng với tiếng nhịp tim đập hữu lực, khiến Kỳ Ngôn có chút hoảng thần.
Người nam nhân này, nguyện ý đem điểm yếu đuối của mình, trưng ra trước mặt cậu.
Kỳ Ngôn nghĩ như vậy, trong đầu xẹt qua từng màn ký ức, tự giác nói ra:" Được thôi...."
"Thật à?" Lộ Nhĩ ngạc nhiên kêu lên, cánh tay của hắn siết chặt Kỳ Ngôn thể hiện nội tâm kích động và hưng phấn của hắn.
"Ừa........" Kỳ Ngôn sắc mặt ửng đỏ, lắp bắp nói: "Xin đừng....... Bỏ rơi ta........"
"Sẽ không! Ta thề!" Lộ Nhĩ vui vẻ đứng lên, đồng thời bế Kỳ Ngôn lên, ôm cậu xoay một vòng.
[ Lộ Nhĩ đối với Kỳ Ngôn độ hảo cảm +10, độ hảo cảm trước mắt: 75 ]
Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh
Ở một bên khác, Thi Ngang, Mãng Hi và Bảo Trạch đang thương lượng, thấy cảnh Lộ Nhĩ ôm Kỳ Ngôn, liền nghi hoặc nhìn qua, lại thấy Lộ Nhĩ hướng bọn họ đắc ý cười nói: "Tiểu thư thú đã nguyện ý làm bạn lữ của ta rồi đó!"
Trong lúc nhất thời, ba con hùng thú kia đều đực mặt ra.
Ngươi cái tên hươu có sừng này nhân lúc chúng ta bàn chuyện công việc đã tranh thủ làm cái gì?!
"Lộ Nhĩ!" Mãng Hi lập tức đứng lên, trừng mắt nhìn Lộ Nhĩ: "Đấm nhau không?!"
Lộ Nhĩ vừa định đồng ý, lại chạm đến ánh mắt ngập nước của người trong lòng ngực, thế là hắn dứt bỏ hết thảy, "Thôi bỏ đi, ta muốn bồi tiểu thư thú, không rảnh để đánh nhau với ngươi."
Mãng Hi: "........ " Đây là ngược chó độc thân đúng không?
"Đêm nay Kỳ Ngôn sẽ ngủ cùng ta đúng không?" Lộ Nhĩ nhìn Kỳ Ngôn trong mắt dần hiện ra mong chờ nhè nhẹ.
Kỳ Ngôn mặt càng thêm đỏ, cậu rủ đầu, ở mặt khác thì có ba con hùng thú căm tức nhìn Lộ Nhĩ, ngượng ngùng nói: "Chờ, chờ chân ta tốt hơn, chúng ta liền ngủ với nhau........"
Nhận được lời hứa hẹn như thế, Lộ Nhĩ vui vẻ như ăn đường.
So với Thi Ngang và Mãng Hi đang phẫn nộ, biểu hiện của Bảo Trạch càng thêm thoải mái. Đối với tiểu thư thú, Bảo Trạch phát hiện hắn cũng có nhận định khác về Kỳ Ngôn, hắn không lo. Cho nên bây giờ tiểu thư thú lựa chọn ai, đều không sao cả, dù sao sau này tiểu thư thú cũng sẽ chọn lựa thêm bạn lữ, thì khẳng định thế nào hắn cũng sẽ có một chân.
Bảo Trạch chính là cái loại người vô dục vô cầu, chỉ cần nhận định hắn một cái, mặc kệ vui mừng, hắn đều sẽ tranh thủ.
Bất quá Lộ Nhĩ như vậy mà lại được tiểu thư thú đồng ý, thật lòng thì Bảo Trạch cũng có chút không thoải mái.
[ Bảo đối với Kỳ Ngôn độ hảo cảm +5, độ hảo cảm trước mắt: 35 ]
Thạch ốc ban đầu vốn dùng để thương nghị nháy mắt liền náo nhiệt lên, khiến cho những người đi ngang qua đó đều muốn nhìn xem có chuyện gì.
Kỳ Ngôn khóc trong lòng ngực Lộ Nhĩ, mặc kệ bọn họ nói cái gì, so với việc ngay lập tức chinh phục tất cả bọn họ, Kỳ Ngôn muốn từng bước từng bước nhìn xem tấm lòng của bọn họ ra sao.
*
~~end chương 12 TG4~~
P/S: Cái cap hình nó hổng liên qua gì tới đam luôn á, nhưng thấy nó ý nghĩa quá nên up luôn ^^
Beta: Water
- -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Vào thời điểm Hùng Tháp Khắc lên tiếng, bên trong đám đông như thể nổ tung, thậm chí còn có người la lên phản đối.
Tộc vượn có bao nhiêu ác độc bọn họ đều biết rõ, nhưng lỡ như thư thú kia thật sự không phải là người của tộc vượn, mà là người thú tiến hóa của chủng tộc khác, vậy thì không phải chính bọn họ đã hủy hoại cả một đời của người ta hay sao?
Kỳ Ngôn hình như bị sự lớn tiếng của Hùng Tháp Khắc dọa sợ, cậu liền sáp sáp rụt rụt phía sau Thi Ngang.
"Cho nên tốt nhất vẫn nên chờ mấy ngày đi." Bảo Trạch không dấu vết mà nhìn lướt qua Hùng Tháp Khắc, ý vị không rõ nói: "Ta sẽ điều tra nàng thật tốt, trong thời gian ngắn nhất cho Hùng Tháp Khắc một công đạo."
"Ừ." Thi Ngang gật gật đầu, "Cũng chỉ có thể làm như vậy."
Kỳ Ngôn nhấp môi, thần sắc mất mát, còn mang theo một tia sợ hãi, tất cả những biểu hiện này đều bị Lộ Nhĩ ở đối diện nhìn ở trong mắt.
[ Lộ Nhĩ đối với Kỳ Ngôn độ hảo cảm +10, độ hảo cảm trước mắt: 65 ]
Lộ Nhĩ đi tới, đem Kỳ Ngôn nhẹ nhàng ôm trong lòng ngực:" Đừng lo lắng, ta sẽ không để nàng làm tổn thương ngươi."
Ngữ khí kiên định như thế khiến người ta không thể nào không hoài nghi đây là một lời hứa hẹn, Kỳ Ngôn gật gật đầu, đầu dựa vào bờ ngực đáng tin cậy của Lộ Nhĩ.
"Như vậy là ngươi nguyện ý làm bạn lữ của ta sao?"
Mỗi một câu nói, lồng ngực của Lộ Nhĩ liền chấn động một tiếng, cùng với tiếng nhịp tim đập hữu lực, khiến Kỳ Ngôn có chút hoảng thần.
Người nam nhân này, nguyện ý đem điểm yếu đuối của mình, trưng ra trước mặt cậu.
Kỳ Ngôn nghĩ như vậy, trong đầu xẹt qua từng màn ký ức, tự giác nói ra:" Được thôi...."
"Thật à?" Lộ Nhĩ ngạc nhiên kêu lên, cánh tay của hắn siết chặt Kỳ Ngôn thể hiện nội tâm kích động và hưng phấn của hắn.
"Ừa........" Kỳ Ngôn sắc mặt ửng đỏ, lắp bắp nói: "Xin đừng....... Bỏ rơi ta........"
"Sẽ không! Ta thề!" Lộ Nhĩ vui vẻ đứng lên, đồng thời bế Kỳ Ngôn lên, ôm cậu xoay một vòng.
[ Lộ Nhĩ đối với Kỳ Ngôn độ hảo cảm +10, độ hảo cảm trước mắt: 75 ]
Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh
Ở một bên khác, Thi Ngang, Mãng Hi và Bảo Trạch đang thương lượng, thấy cảnh Lộ Nhĩ ôm Kỳ Ngôn, liền nghi hoặc nhìn qua, lại thấy Lộ Nhĩ hướng bọn họ đắc ý cười nói: "Tiểu thư thú đã nguyện ý làm bạn lữ của ta rồi đó!"
Trong lúc nhất thời, ba con hùng thú kia đều đực mặt ra.
Ngươi cái tên hươu có sừng này nhân lúc chúng ta bàn chuyện công việc đã tranh thủ làm cái gì?!
"Lộ Nhĩ!" Mãng Hi lập tức đứng lên, trừng mắt nhìn Lộ Nhĩ: "Đấm nhau không?!"
Lộ Nhĩ vừa định đồng ý, lại chạm đến ánh mắt ngập nước của người trong lòng ngực, thế là hắn dứt bỏ hết thảy, "Thôi bỏ đi, ta muốn bồi tiểu thư thú, không rảnh để đánh nhau với ngươi."
Mãng Hi: "........ " Đây là ngược chó độc thân đúng không?
"Đêm nay Kỳ Ngôn sẽ ngủ cùng ta đúng không?" Lộ Nhĩ nhìn Kỳ Ngôn trong mắt dần hiện ra mong chờ nhè nhẹ.
Kỳ Ngôn mặt càng thêm đỏ, cậu rủ đầu, ở mặt khác thì có ba con hùng thú căm tức nhìn Lộ Nhĩ, ngượng ngùng nói: "Chờ, chờ chân ta tốt hơn, chúng ta liền ngủ với nhau........"
Nhận được lời hứa hẹn như thế, Lộ Nhĩ vui vẻ như ăn đường.
So với Thi Ngang và Mãng Hi đang phẫn nộ, biểu hiện của Bảo Trạch càng thêm thoải mái. Đối với tiểu thư thú, Bảo Trạch phát hiện hắn cũng có nhận định khác về Kỳ Ngôn, hắn không lo. Cho nên bây giờ tiểu thư thú lựa chọn ai, đều không sao cả, dù sao sau này tiểu thư thú cũng sẽ chọn lựa thêm bạn lữ, thì khẳng định thế nào hắn cũng sẽ có một chân.
Bảo Trạch chính là cái loại người vô dục vô cầu, chỉ cần nhận định hắn một cái, mặc kệ vui mừng, hắn đều sẽ tranh thủ.
Bất quá Lộ Nhĩ như vậy mà lại được tiểu thư thú đồng ý, thật lòng thì Bảo Trạch cũng có chút không thoải mái.
[ Bảo đối với Kỳ Ngôn độ hảo cảm +5, độ hảo cảm trước mắt: 35 ]
Thạch ốc ban đầu vốn dùng để thương nghị nháy mắt liền náo nhiệt lên, khiến cho những người đi ngang qua đó đều muốn nhìn xem có chuyện gì.
Kỳ Ngôn khóc trong lòng ngực Lộ Nhĩ, mặc kệ bọn họ nói cái gì, so với việc ngay lập tức chinh phục tất cả bọn họ, Kỳ Ngôn muốn từng bước từng bước nhìn xem tấm lòng của bọn họ ra sao.
*
~~end chương 12 TG4~~
P/S: Cái cap hình nó hổng liên qua gì tới đam luôn á, nhưng thấy nó ý nghĩa quá nên up luôn ^^
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất