Meme Của Anh Đẹp Hơn Người Thật

Chương 12: Vợ bé nhỏ

Trước Sau
Edit & Beta: Nimi

Báo ứng tới nhanh quá, Giang Tầm lắc lắc di động trong tay hướng về phía cậu: "Bạn nhỏ Cố à, tôi chờ cậu giải thích tận 8 tiếng rồi mà chẳng thấy gì, tôi đành phải tự mình tới tìm lời giải thích."

Trong phòng hóa trang chật hẹp chỉ có hai người bọn họ.

Cố Vị tuy không thấp, nhưng Giang Tầm rõ ràng cao hơn cậu rất nhiều, khoảng cách giữa hai người lúc này lại rất gần, càng làm cho cậu cảm nhận được sự áp bách. Cửa phía sau đã bị khóa, mà Giang Tầm hiện tại đang chắn ở trước mặt cậu, chặn hết sạch đường lui.

Cố Vị có chút chột dạ, cho nên cậu không dám ngẩng đầu nhìn Giang Tầm, tầm mắt hạ xuống, dừng ở bàn tay đang buông bên người đối phương.

Bàn tay này thật đẹp mắt, ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng. Cố Vị có một chút thủ khống*, bàn tay nào đẹp cậu đều có thể nhìn chăm chú lâu thật lâu.

(* chỉ những người thích tay đẹp)

Đôi tay như vậy quả là trời sinh phù hợp với ngành thể thao điện tử.

Lúc trước cậu đi theo mấy anh trong nhóm xem thi đấu đã từng nhìn qua ống kính đặc tả thao tác tay của Giang Tầm, biết được tốc độ tay của anh rất nổi danh trong toàn bộ giới E-sport. Đó là thời điểm Cố Vị bắt đầu nhớ rõ Giang Tầm, cũng là lúc cậu bắt đầu lưu các loại meme của anh.

"Vậy mà cũng có thể thất thần được?" Giang Tầm quơ quơ tay trước mặt Cố Vị, "Bạn nhỏ Cố, cậu đang nhìn cái gì thế?"



Màu tóc nhạt làm nổi bật làn da rất trắng của Cố Vị, lông mi cũng rất dài. Dưới sân khấu, cậu có vẻ như đã thu lại khí thế rất A náo loạn khán đài hồi nãy.

Cố Vị không nói chuyện, tầm mắt mông lung, vẫn dừng tại dưới cổ Giang Tầm.

"Hỏi cậu đấy, đang nhìn cái gì?" Giang Tầm nhướng mày, lại nói: "Cậu có phải là đang rất muốn xin lỗi nó đúng không?"

"Đúng vậy." Cố Vị lòng tràn đầy cảm giác hối lỗi với meme, nghe loáng thoáng thấy "rất muốn xin lỗi" gì đó liền lập tức gật đầu, ngẩng đầu lên thì thấy Giang Tầm đang cười xấu xa, mới ý thức được "nó" trong miệng Giang Tầm rốt cục là cái gì.

"Anh... " Cố Vị nhất thời không biết nói sao, "Anh sao lại... "

Sao lại thích bắt nạt người khác như vậy.

"Nhọc lòng cậu còn nhớ rõ." Bạn nhỏ quá dễ bắt nạt, tâm tình Giang Tầm tự nhiên vô cùng tốt.

Cố Vị lớn bằng này rồi nhưng chuyện cười người lớn còn chưa nghe qua vài cái, làm sao là đối thủ của đại lưu manh Giang Tầm được.Vốn là đã sắp xếp tốt câu chữ, giờ lại tan thành mây khói.

Cổ áo trang phục biểu diễn của Cố Vị thật sự trễ, cà vạt bị cậu nới lỏng trong lúc nhảy, cậu hiện tại cúi đầu xuống, cổ áo lỏng lẻo hờ hững mở ra. Nhìn từ góc độ của Giang Tầm, có thể vừa đúng lúc nhìn thấy điểm anh hồng như ẩn như hiện trên ngực cậu.

Cố Vị còn chưa tẩy trang, chớp chớp đôi mắt đào hoa cẩn thận nhìn tới nhìn lui, hàng mi dài như ánh lên tia sáng, mang theo vẻ quyến rũ mà chính cậu cũng không nhận ra.



Giang Tầm đột nhiên cảm thấy, cái chuyện đính hôn mà gia trưởng hai bên vẽ ra này thật sự cũng không tệ.

Giang Tầm giới tính nam, yêu thích nam, anh hoàn toàn có thể thoải mái hào phóng mà thừa nhận rằng kiểu dáng như Cố Vị thật sự khớp với tiêu chuẩn kén vợ của anh.

"Sợ tôi như vậy à?" Giang Tầm hỏi, "Nói đi."

"Ai sợ anh." Cố Vị tỏ vẻ không phục, tầm mắt vẫn ngó qua ngó lại, nhưng vẫn không dám nhìn thẳng Giang Tầm.

"Không sợ thì tốt." Giang Tầm cố ý dọa cậu, "Vợ bé nhỏ mà nhà tôi tìm cho tôi, nếu sợ tôi thì làm sao mà tôi bắt nạt được nữa."

Một chút lý trí Cố Vị vừa mới vất vả gom về nghe vậy lại liền nổ thành một đóa pháo hoa, tim bắt đầu đập dồn dập.

"Chúng ta không đính hôn, em cũng không phải vợ nhỏ bé gì của anh." Cố Vị nỗ lực đấu tranh, chỉ ra sự thật.

*Giờ Cố Vị đã biết thực ra là mình hiểu lầm Giang Tầm, rất có thái độ ăn năn hối lỗi, nên mình sẽ đổi xưng hô thành em luôn nha.

Giang Tầm thoáng kéo ra một chút khoảng cách, cho Cố Vị có không gian để thở, lại nói: "Hiện tại biết căng thẳng rồi? Lúc trước nói với tôi có thể tiếp 180 người sao không căng thẳng? Còn có hồi trưa đăng bài mắng tôi trong vòng bạn bè."

Giang Tầm thở dài nói: "Main dancer đại nhân của nhóm nhạc nam đỉnh lưu T.ATW à, các fans nhỏ nhà cậu có biết cậu miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo như thế này không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau