Meme Của Anh Đẹp Hơn Người Thật

Chương 39: Meme mà cậu cũng giành với tui hả?

Trước Sau
Edit & Beta: NiMi

Siêu thoại CP #Nại Nhân Tầm Vị# thế đơn lực mỏng, vẫn chưa có nhiều fan lắm, Cố Vị lướt một lượt siêu thoại, phát hiện đa số mọi người ở đây đều là tự phát, chỉ là không hiểu tại sao hôm qua Búp bê cầu nắng của Nhím nhỏ đăng bài ủ dột không muốn sống, sau lại đột nhiên gặp kỳ tích mà sống dậy, phấn chấn kiên định cho rằng Giang Tầm và Cố Vị là sự thật.

@ Búp bê cầu nắng của Nhím nhỏ: #Nại Nhân Tầm Vị# đến đây, alo mọi người chú ý, tin hot free đây. Hôm nay chúng ta ở đây, ở siêu thoại Giang Tầm này, từ nay về sau chúng ta chính là nhóm fan CP mở đường đầu tiên của siêu thoại này.

Cố Vị: “…”

Hơn nữa Búp bê cầu nắng còn nói, về sau ai ở siêu thoại KY*, gặp đâu sẽ đánh đó.

*Ky: Hiểu nôm na là mọi người đang thảo luận về một chủ đề thì bạn bỗng nhiên chen ngang, nhưng lại nói về một thứ khác, xu cà na, rất không liên quan đến chủ đề đó.

Cố Vị không hiểu lắm, chính chủ là cậu hai ngày nay rõ ràng rất an phận, yên lặng trà trộn vào địa bàn Giang Tầm, yên lặng nỗ lực tìm hiểu phân tích hình tượng nhân vật trong kịch bản, không hề xuất hiện trong tầm mắt công chúng, không biết bạn fan CP này đột nhiên đón được ở đâu một nguồn năng lượng cải tử hồi sinh trong chớp mắt thế nhỉ?

Vì ngôn luận của chị gái này quá mức phù phiếm, cho nên không tránh khỏi việc rước đến một đám anti.

Anti 1: Đừng *** *** nữa (đoạn này trong nguyên tác để beep beep) nữa, hai người họ là không thể nào, có tương tác thì cũng chỉ là kịch bản của tổ tiết mục thôi.

Anti 2: Tao đang watching mày, chờ ngày tụi mày thoát fan quay lại cắn.

Anti 3: Ôm Giang Tầm đi, bọn tôi không muốn dính vào cái này, chỉ mong Tầm Thần chuyên tâm chơi game, mỗi ngày xem anh ấy đánh game là đủ rồi, đừng bám lấy anh ấy có được không?

Anti 4: Tao nhận tao là anti của Cố Vị, tại bình luận này tao xin thề, nếu Giang Tầm và Cố Vị là thật, tao sẽ livestream ăn cớt gà.

@ Búp bê cầu nắng của Nhím nhỏ: @ Anti 4, Tầm Thần không lên tiếng nên mấy người vẫn còn mạnh mồm đúng không, đã chụp màn hình lưu lại trên đầu trang, chờ ngày mày livestream, lúc đấy đừng sợ quá mà chạy.

Mấy người này, người thì thấy đầu ra cược, người thì cược cớt gà, Cố Vị lớn từng này, đây là lần đầu tiên thấy người ta có thể chiến nhau theo cách đỉnh thế này, nhịn không được mà ở lại theo dõi thêm một lát.

Cậu xem chưa được bao lâu thì đã thấy đối thủ gửi tin nhắn đến——

[ Cua Càng To ]: [ Hình ảnh ]

Cố Vị liếc mắt một cái là nhận ra đây là bảng xếp hạng minh tinh đại lục theo tuần, sáng sớm nay vừa công bố thứ hạng, Giang Ảnh vừa vặn xếp trên cậu một bậc.

[ Cua Càng To ]: Đôi khi nỗ lực so với nhân khí còn quan trọng hơn nhiều.

[ Cua Càng To ]: Chúc mừng.jpg.

Cố Vị: “…”

Giang Ảnh này, từ khi hai người họ biến thành đối thủ của nhau, từ đó trong bảng xếp hạng nào mà Giang Ảnh cao hơn cậu thì đều chụp lại gửi cho cậu xem. Mà khi bị tụt hạng so với Cố Vị, Giang Ảnh sẽ im lặng không nói một lời nào.

Nói mới nhớ, tính cách của Giang Tầm và em trai thật sự một chút cũng không giống nhau.

Nghĩ đến Giang Tầm, bên tai Cố Vị lại vang lên lời Giang Tầm kêu cậu là dancer đại nhân.

Cách gọi này thường là fans dùng để gọi cậu, nhưng mà không hiểu sao khi Giang Tầm gọi thế cậu lại thấy tim mình đập nhanh hơn mấy nhịp.

[ Yêu Tui Thì Cho Tui Thu Tiền ]: Thức đêm không tốt cho sức khoẻ, đừng cày vote nửa đêm nữa.

[ Cua Càng To]: Hứ, là tui khoẻ hơn cậu thôi.

[ Cua Càng To]: Hàm Hàm Đỏ Mặt.jpg.



[ Yêu Tui Thì Cho Tui Thu Tiền]: Hàm Hàm Đỏ Mặt.jpg.



[ Cua Càng To]: Ớ? Sao cậu cũng có meme này.

[ Yêu Tui Thì Cho Tui Thu Tiền ]:?

[ Yêu Tui Thì Cho Tui Thu Tiền ]: Cái meme này vốn dĩ là của tui mà.

Đối thủ này cũng kính nghiệp quá rồi đó, đoạt tài nguyên đoạt hot search thì thôi đi, ngay cả meme cũng phải giành với cậu nữa.



*

Cửa phòng bị đẩy ra, Giang Tầm đi vào mang theo một mùi hương bạch trà thanh thanh mộc mạc phủ kín căn phòng, Cố Vị bỏ điện thoại qua một bên, nhận bữa sáng từ tay Giang Tầm.

“Hôm nay anh có lịch trình gì không ạ?” Cố Vị một bên uống sữa bò, một bên hỏi Giang Tầm.

“Như bình thường, huấn luyện cả ngày.” Giang Tầm duỗi tay lau sữa bên khoé miệng Cố Vị, “Em có cảm thấy sinh hoạt của tuyển thủ chuyên nghiệp như bọn anh rất nhàm chán không?”

Bọn họ không hề toả sáng rực rỡ như trong mắt fans, sau màn ảnh họ chính là những tấm gương của sự kiên trì cùng nỗ lực tập luyện không ngừng nghỉ.

“Không, em cảm thấy rất thú vị.” Cố Vị lắc đầu, “Em rất thích nơi này.”

Thích nơi này, thích ở nơi này vì mỗi người ở đây đều ngày ngày cố gắng vì ước mơ của mình.

Bây giờ cậu có thể khẳng định mình hoàn toàn trở thành một fans của Giang Tầm, không phải vì anh đẹp trai, cũng không phải vì mấy tấm meme của anh, mà là vì cái cách mà Giang Tầm nỗ lực trong Thể thao điện tử làm cậu mê muội.

Cái này chắc là tình cảm của fans với thần tượng của mình nhỉ, Cố Vị nghĩ thầm.

“Bây giờ hình như em là fan của anh rồi.” Cố Vị đem suy nghĩ trong lòng nói cho Giang Tầm nghe.

“Chưa được đâu.” Giang Tầm nói, “Người giả làm fan như em chưa đủ tiêu chuẩn, nếu muốn đạt chuẩn fan, em còn phải phấn đấu thêm nữa.”

Cố Vị cúi đầu cười trộm.

“Phấn đấu thế nào ạ?” Cậu hỏi.

“Học đoạn vũ đạo hồi nãy đi.” Giang Tầm nói.

Cố Vị: “…”

Đáng ra cậu không nên hỏi mà.

Mấy ngày gần đây sinh hoạt đột nhiên trở nên phong phú hơn, Cố Vị nhớ mình đã rất lâu không nghĩ tới chuyện hôn sự rồi.

Ba cậu – Cố Thải hình như lại đang chạy deadline bản thảo, chuyện hôn sự của cậu có khi bị ông ném lên chính tầng mây rồi.

“Suy nghĩ cái gì vậy?” Giang Tầm nhìn thấy cậu tự nhiên ngây ra, “Ăn một bữa sáng mà cũng có thể nghĩ chuyện đông chuyện tây hả.”

Cố Vị a một tiếng, phục hồi tinh thần tiếp tục đấu tranh với bữa sáng của mình.

“Trợ lý của em nhờ anh chú ý chế độ ăn của em.” Giang Tầm nói, “Kế hoạch dinh dưỡng anh có rồi, trưa nay em muốn ăn gì?”

“Không ăn cần tây, mộc nhĩ, xà lách, rau chân vịt, củ niễng*, còn lại đều có thể ăn được ạ.” Cố Vị bẻ ngón tay đếm mấy món mình không ăn nói cho Giang Tầm.

*củ niễng: Niễng hay củ niễng, giao bạch, lúa bắp, lúa miêu, là một loài cỏ sống lâu năm thuộc chi Zizania trong họ Hòa thảo. Nó cũng là loài duy nhất thuộc chi này có khu vực sinh sống bản địa là châu Á, trong khi các loài còn lại là bản địa Bắc Mỹ. Nghe bảo 1 năm có 1 vụ và được chị em Hà Nội săn lắm. Nói dị chứ tui người HN tui cũng không biết củ này luôn.

“Em còn kén chọn đấy.” Giang Tầm cúi đầu nhìn trên bảng kế hoạch dinh dưỡng có món rau chân vịt: “Gọi “anh” nghe nào?”

Giao dịch này cậu lời chán, Cố Vị uống xong sữa bò đặt lên bàn: “Anh, hôm nay em vẫn xem anh huấn luyện ạ?”

Giang Tầm nói, “Anh có thể bớt chút thời gian mang em đi chơi game cho em tìm chút cảm giác.”

“Được ạ.” Cố Vị nghĩ nghĩ, kịch bản 《Sáng tỏ như trăng》 có cảnh Mâu Tử Hàm huấn luyện, tuy chưa đến mức như tuyển thủ chuyên nghiệp, nhưng Cố Vị hi vọng mình có thể diễn được cảnh này, không mong xuất sắc, chỉ mong không mắc sai lầm là được.

Giang Tầm hiển nhiên rất rõ ràng mục đích tới đây của cậu, thậm chí còn chuẩn bị kế hoạch chu toàn hơn chính bản thân cậu.

Dưới lầu 1 câu lạc bộ TMW là sảnh của đội huấn luyện trẻ, lúc Cố Vị đứng cạnh cửa quan sát liền thấy cô gái đầu Na Tra cậu gặp buổi sáng đang lẫn trong đám thanh niên ngoài đó.

Cô gái nhỏ đứng quay lưng về phía cửa, trên người mặc áo khoác của TMW, logo cung tên cùng bụi gai quấn quanh ở phía sau phản chiếu ánh đèn loé qua, giao diện màn hình của cô hiện kết quả hai chữ thắng lợi.

Cô bé dựa lưng ra sau, hiển nhiên mà hưởng thụ ánh mắt tán thưởng của mọi người xung quanh.

“Đó là Dịch Tình của đội huấn luyện trẻ.” Giang Tầm nhìn theo hướng của cậu giới thiệu đơn giản.

“Tầm Thần!” Dịch Tình xoay người thấy Giang Tầm và Cố Vị đang đứng cạnh cửa, “Chào buổi sáng hai người ạ.”



“Ừ, mọi người tiếp tục đi.” Giang Tầm gật gật đầu, cùng Cố Vị ra ngoài.

“Thật tốt quá.” Dịch Tình nhìn hướng hai người đi, trên mặt đầy vẻ tươi cười mỹ mãn, “Thật tốt quá.”

“Đúng vậy, bao giờ chúng ta mới đạt đến vị trí của Tầm Thần.” Đồng đội cạnh cô tán thành, “Tui cũng muốn ăn liền 200 mạng.”

“Cậu thì biết cái gì.” Dịch Tình nhìn đồng đội lắc đầu, “Thứ tui và cậu theo đuổi trong cuộc đời này đâu có giống nhau.”

Đồng đội: “???”

*

Tuyển thủ chuyên nghiệp là chúa thức khuya, cho nên buổi sáng ở phòng huấn luyện chỉ có lác đác vài người.

“Bọn họ còn đang ngủ.” Giang Tầm nói, “Đã rất lâu tụi anh không biết sáng sớm là gì.”

“Vậy anh bây giờ…” Cố Vị lo lắng Giang Tầm làm việc và nghỉ ngơi không đều đặn.

“Không có việc gì.” Giang Tầm ấn Cố Vị ngồi xuống ghế cạnh mình: “Anh được xem như một tuyển thủ khá có kỷ luật.”

“Xem qua một chút game này nhé?” Giang Tầm cong lưng phía sau Cố Vị, dùng con chuột click vào icon trò chơi.

Cố Vị nhìn chằm chằm icon game không chớp mắt, lúc Giang Tầm cúi xuống, mặt hai người gần như chạm vào nhau làm cậu hơi khẩn trương, gần như còn có thể nghe thấy tiếng hô hấp của chính mình.

Cố Vị không thường chơi game lắm, cũng không hiểu nhiều về loại game《Quy Tắc》đang đứng đầu này, cậu nhìn Giang Tầm mở giao diện đăng nhập, điền tài khoản và mật khẩu lưu loát nhanh chóng, sau đó trực tiếp đăng nhập.

Thanh tiến độ đăng nhập chạy xong, màn hình giao hiện game hiện ra trước mặt, Giang Tầm mở chọn tổ đội, đặt con chuột qua bên cạnh Cố Vị.

“Không cần quá khẩn trương.” Giang Tầm nói bên tai Cố Vị, “Nút W S A D dùng để di chuyển, chuột để điều chỉnh góc nhìn, em thử trước lấy cảm giác, chơi một lát là quen ngay.”

Nghe anh nói xong, Cố Vị cũng gác bỏ cảm giác xa lạ sang một bên, nghe theo lời Giang Tầm nói, click mở trò chơi.

Bàn phím và chuột của Giang Tầm đều rất đặc biệt, không giống với loại mà Cố Vị thường thấy bên ngoài, cậu đem ngón tay đặt lên các phím di chuyển mà Giang Tầm đã dạy.

“Di chuyển theo chấm tương đối tiết kiệm sức lực.” Giang Tầm nói, “Con chuột này có thể không hợp với em lắm.”

Trò chơi xếp đồng đội ngẫu nhiên cho Cố Vị, Cố Vị mới vừa chơi cũng không biết tương tác với đồng đội như thế nào, chỉ biết nghe theo lời Giang Tầm, điều khiển nhân vật di chuyển quanh bản đồ.

“WSAD tương ứng với trước, sau, trái, phải.” Giang Tầm đứng phía sau giảng giải, thỉnh thoảng đưa tay phủ lên tay cậu giúp cậu điều chỉnh phương hướng và góc nhìn.

10 phút trước, trong ký túc xá của TMW, Hùng Tử đột nhiên trợn mắt bừng tỉnh nhớ ra nay tháng này mình vẫn chưa livestream đủ chỉ tiêu, vì thế vội vàng mở máy tính của ký túc xá chuẩn bị livestream bù cho đủ.

Hùng Tử mở livestream, vào game, ghép đội, xong nhìn thấy tên đồng đội mà vui vẻ.

tmw-xun.

Ầy, thế mà cậu là được ghép đội với đội trưởng nhà mình, là acc clone của đội trưởng.

Sáng ra, Giang Tầm không chịu chăm sóc đối tượng đính hôn của mình, lại còn đi chơi game.

Không hổ là đội trưởng.

Không hổ là người dẫn dắt bọn họ đạt chức quán quân thế giới.

Anh em mạng xem phát sóng cũng kinh ngạc không kém.

[jioahgiojagoi]: Đây là acc clone của Giang Tầm đúng không, viết thường, đúng là duyên phận, sáng sớm đã cho hai người gặp nhau.

[ Bánh bông lan chà bông ]: Gom đủ hai vị lão đại của TMW, 666666, buổi sáng xem phát sóng trực tiếp đúng là chí lí.

[ Gấu nhỏ thống trị thế giới ]: Ghi hình đi, các anh em, ván này chỉ là xem là bữa sáng thôi, mọi người cùng nhau vui vẻ đê.

[ Quả Lê ]: Hôm qua Tầm Thần kết thúc livestream sớm quá, không nghĩ đến ngồi xem Hùng Tử lại gặp được Tầm Thần, vui quá.

Nhân vật trong game của Hùng Tử là một anh chàng cao to mặc áo khoác hồng nhạt đội mũ đen, nhìn bình luận của mọi người, ý chí chiến đấu của cậu cũng tăng vọt lên, ID của cậu tên là TMW- Gấu trúc nhỏ được thao tác di chuyển, quyết tâm vượt mọi chông gai, phá hết vòng vây, một đường hướng đến vị trí được đánh dấu trong bản đò – vị trí của Giang Tầm.

“Đội trưởng, em tới đây.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau