Chương 47
Y lúc ấy là đặc biệt được mời vào, không cần phải bắt đầu công việc của nghệ sĩ mà bị vứt xuống khu làm việc của nhân viên. Vì công ty đặc biệt tiếp đãi khách hàng chu đáo, phần nhiều đều là người có tiền đầu tư, có khách tới liền bưng trà dâng nước, thỉnh thoảng còn để cho nghệ sĩ đảm nhận, chịu trách nhiệm một chút công tác chạy vặt.
Vị trí ấy tương đương với trợ lý nghệ sĩ, chỉ khác điểm đổi chỗ ngồi trong văn phòng thành chạy việc, cấp bậc rất thấp, tiền lương cũng không cao càng không có phúc lợi, cơ hội đến tổ kịch quay phim càng không cần nhắc đến. Y thật không biết ông chủ mời y vào công ty là có dụng ý gì, từ lúc y đến liền bị vướng chân mãi không thể rời khỏi vị trí chạy vặt. Sau một thời gian y phát hiện những nghệ sĩ trong công ty sống rất sung sướng, tỷ như thường xuyên đổi điện thoại, thay siêu xe, túi Hermers đắt tiền chỉ có thể nhìn được trên web cũng có thể tùy thời mà khoe ra.
Vừa nhìn tâm lý liền bất bình, rõ ràng bọn họ chỉ vừa mới ra mắt không quan lâu, cũng không phải diễn viên xuất thân chính quy, nhưng quay bộ phim nào cũng là nhân vật chính, mà khi đó Cố Hoài Dương đến nhân vật phụ còn không lấy được, quả thật là bất công mà.
Sau này trong lúc vô tình y mới phát hiện được, bọn họ nổi tiếng là nhờ đồng ý ký hợp đồng, ký một cái liền kéo dài mười năm, đưa ra lý do để thuận lợi bồi dưỡng. Ký chưa được ba tháng đã người có trực tiếp đến hỏi bọn họ có hay không muốn dùng quy tắc ngầm, câu hỏi được hỏi qua nhiều nhất chính là “có thích nam nhân giàu có nào không?”, có một số nam nghệ sĩ không muốn, nhưng hợp đồng đã ký không thể tùy tiện nói không là không được, nếu làm trái sẽ phải bồi thường một số tiền rất lớn, nếu muốn chạy thì sẽ có một đám người lao ra chặn đường đi, không những thế còn đánh đấm, bề ngoài là người qua đường, giả vờ không có bất kỳ quan hệ nào với công ty…
Những loại tin tức tương tự lần lượt lọt vào tai, đối lập hoàn toàn với thực tế giàu có sạch sẽ của nghệ sĩ, Cố Hoài Dương chợt nhận ra người lần đó ngỏ ý muốn ký hợp đồng đã không chịu nói rõ cho y biết, tự mình cho rằng y chỉ cần bước vào giới giải trí sẽ bị sa ngã cho nên mới muốn ký kết.
Cố Hoài Dương tổng cảm thấy công ty kia so với lừa gạt y đi làm diễn viên cấp ba còn muốn ác liệt hơn, người trước luôn hứa hẹn muốn quay chụp cái gì quyết định đều ở bọn họ thế nhưng sau cùng lại gạt đi, công ty kia dùng phương pháp đó đã lừa gạt được rất nhiều người, bề ngoài sạch sẽ nhưng bên trong hoàn toàn thối nát.
Những lời đồn đãi là thật hay giả không có cách nào khảo chứng, có thể có người ác ý thêm mắm dậm muối, nhưng dù sao Cố Hoài Dương cũng chỉ lưu lại hai tháng liền rời đi. Thả cho cơ hội ký hợp đồng chạy mất thật sự đáng tiếc nhưng mà bình thường cũng không phải không tốt.
Nhiếp Minh Viễn cùng với những người y đã từng tiếp xúc bất đồng, từ đầu đến cuối hắn không cưỡng bách y làm bất cứ chuyện gì, y không đáp ứng ký kết trở thành nghệ sĩ của Canh Giờ, hắn cũng tôn trọng quyết định của y. Hắn xuất hiện, đem đến cho cuộc sống sinh hoạt của y một tia sáng, lấy tình bạn bè chân thành đối đãi, giúp đỡ y, khích lệ y nhận lấy vai diễn tiếp bước ước mơ, y chính là muốn một người bạn như vậy, thậm chí cảm thấy có thể vì hắn mà thay đổi cuộc sống của mình.
Lăn qua lộn lại vô tình nhớ đến cách Nhiếp Minh Viễn hôn y để chứng minh tính hướng của hắn, gương mặt trong bóng tối của Cố Hoài Dương liền nóng lên, nhịp tim bất giác đập nhanh hơn, hậu tri hậu giác cho rằng, chẳng lẽ Nhiếp Minh Viễn thích y? Suy nghĩ vừa hiện lên trong đầu đã vội vàng bị xút đi mất, Nhiếp Minh Viễn nếu đã thích nam nhân, chắc hẳn bình thường cũng tiếp xúc qua rất nhiều cho nên khi hai người bọn họ ở cùng nhau mới có hành vi thân mật, y bất quá chỉ là một trong những người bạn của hắn mà thôi.
Bạn? Đường Vũ buồn bực nhìn di động đã ngưng kết nối, không nghĩ tới Nhiếp Minh Viễn sẽ cự tuyệt lời mời của mỹ nam, người này lúc trước trong buổi chọn ca sĩ được hắn nhìn trúng, cậu ta tâm cao khí ngạo đòi được Nhiếp Minh Viễn thích, Nhiếp Minh Viễn cũng thuận tiện phủng cậu ta, theo đuổi cậu ta, nhưng người này tự cho mình là đúng mà cự tuyệt, Nhiếp Minh Viễn tự nhiên cũng không còn hứng thú theo đuổi, chỉ sợ đã có mục tiêu mới, dù sao nam nữ muốn cùng hắn kết giao nhiều không kể hết.
Không ngờ là nam ca sĩ đó lại chủ động liên lạc Nhiếp Minh Viễn, điện thoại gọi qua cho hắn liền bị chuyển ngược qua cho anh. Anh đành thay Nhiếp Minh Viễn trả lời qua loa cho có lệ, qua quít vài lần không khỏi cảm thấy cậu ta đáng thương, dù sao thì hiện tại người ta cũng nổi tiếng không kém gì Quý Mộ Ảnh. Nếu như ngày trước có người gọi điện đến ước hẹn, Nhiếp Minh Viễn sẽ hăng hái đáp ứng không chừng, chứ không giống như bây giờ không chút do dự từ chối, còn ra lệnh cho y từ chối hết những lời mời tương tự, hiện hắn có bạn rất quan trọng.
Bạn bè so với đối tượng theo đuổi càng quan trọng hơn? Nếu lấy tính cách Nhiếp Minh Viễn ra xét nhất định không đúng, nhưng nếu là thật anh chắc chắn sẽ cười đến quần cũng tụt mất, gần đây đời sống về đêm của Nhiếp Minh Viễn không còn phong phú như trước, ngày trước còn phát hiện hắn mua hai vé xem kịch “Trói buộc”, hắn là loại người thích không khí ồn áo náo nhiệt lại có thể im lặng ngồi nghe kịch nói? Chẳng lẽ còn có nguyên nhân khác, vừa nghĩ, Đường Vũ vừa sắp xếp an bài công việc ngày mai cho Nhiếp Minh Viễn.
Nhiếp Minh Viễn nhận được kế hoạch ngày mai, điều chỉnh lại thời gian mở hội nghị, đem công tác xuất ngoại bàn giao cho nhân viên khác, lại cự tuyệt lời mời tham gia yến hội mới gửi kế hoạch trở lại cho Đường Vũ. Đóng điện thoại, Nhiếp Minh Viễn phát hiện hắn đã đem quá nhiều lực chú ý đặt trên tổ kịch, đây không phải là chuyện tốt, nhưng lúc không có Cố Hoài Dương ở bên, nhớ nhung trong lòng liền quanh quần không dứt, hắn đã hoàn toàn si mê Cố Hoài Dương.
Vị trí ấy tương đương với trợ lý nghệ sĩ, chỉ khác điểm đổi chỗ ngồi trong văn phòng thành chạy việc, cấp bậc rất thấp, tiền lương cũng không cao càng không có phúc lợi, cơ hội đến tổ kịch quay phim càng không cần nhắc đến. Y thật không biết ông chủ mời y vào công ty là có dụng ý gì, từ lúc y đến liền bị vướng chân mãi không thể rời khỏi vị trí chạy vặt. Sau một thời gian y phát hiện những nghệ sĩ trong công ty sống rất sung sướng, tỷ như thường xuyên đổi điện thoại, thay siêu xe, túi Hermers đắt tiền chỉ có thể nhìn được trên web cũng có thể tùy thời mà khoe ra.
Vừa nhìn tâm lý liền bất bình, rõ ràng bọn họ chỉ vừa mới ra mắt không quan lâu, cũng không phải diễn viên xuất thân chính quy, nhưng quay bộ phim nào cũng là nhân vật chính, mà khi đó Cố Hoài Dương đến nhân vật phụ còn không lấy được, quả thật là bất công mà.
Sau này trong lúc vô tình y mới phát hiện được, bọn họ nổi tiếng là nhờ đồng ý ký hợp đồng, ký một cái liền kéo dài mười năm, đưa ra lý do để thuận lợi bồi dưỡng. Ký chưa được ba tháng đã người có trực tiếp đến hỏi bọn họ có hay không muốn dùng quy tắc ngầm, câu hỏi được hỏi qua nhiều nhất chính là “có thích nam nhân giàu có nào không?”, có một số nam nghệ sĩ không muốn, nhưng hợp đồng đã ký không thể tùy tiện nói không là không được, nếu làm trái sẽ phải bồi thường một số tiền rất lớn, nếu muốn chạy thì sẽ có một đám người lao ra chặn đường đi, không những thế còn đánh đấm, bề ngoài là người qua đường, giả vờ không có bất kỳ quan hệ nào với công ty…
Những loại tin tức tương tự lần lượt lọt vào tai, đối lập hoàn toàn với thực tế giàu có sạch sẽ của nghệ sĩ, Cố Hoài Dương chợt nhận ra người lần đó ngỏ ý muốn ký hợp đồng đã không chịu nói rõ cho y biết, tự mình cho rằng y chỉ cần bước vào giới giải trí sẽ bị sa ngã cho nên mới muốn ký kết.
Cố Hoài Dương tổng cảm thấy công ty kia so với lừa gạt y đi làm diễn viên cấp ba còn muốn ác liệt hơn, người trước luôn hứa hẹn muốn quay chụp cái gì quyết định đều ở bọn họ thế nhưng sau cùng lại gạt đi, công ty kia dùng phương pháp đó đã lừa gạt được rất nhiều người, bề ngoài sạch sẽ nhưng bên trong hoàn toàn thối nát.
Những lời đồn đãi là thật hay giả không có cách nào khảo chứng, có thể có người ác ý thêm mắm dậm muối, nhưng dù sao Cố Hoài Dương cũng chỉ lưu lại hai tháng liền rời đi. Thả cho cơ hội ký hợp đồng chạy mất thật sự đáng tiếc nhưng mà bình thường cũng không phải không tốt.
Nhiếp Minh Viễn cùng với những người y đã từng tiếp xúc bất đồng, từ đầu đến cuối hắn không cưỡng bách y làm bất cứ chuyện gì, y không đáp ứng ký kết trở thành nghệ sĩ của Canh Giờ, hắn cũng tôn trọng quyết định của y. Hắn xuất hiện, đem đến cho cuộc sống sinh hoạt của y một tia sáng, lấy tình bạn bè chân thành đối đãi, giúp đỡ y, khích lệ y nhận lấy vai diễn tiếp bước ước mơ, y chính là muốn một người bạn như vậy, thậm chí cảm thấy có thể vì hắn mà thay đổi cuộc sống của mình.
Lăn qua lộn lại vô tình nhớ đến cách Nhiếp Minh Viễn hôn y để chứng minh tính hướng của hắn, gương mặt trong bóng tối của Cố Hoài Dương liền nóng lên, nhịp tim bất giác đập nhanh hơn, hậu tri hậu giác cho rằng, chẳng lẽ Nhiếp Minh Viễn thích y? Suy nghĩ vừa hiện lên trong đầu đã vội vàng bị xút đi mất, Nhiếp Minh Viễn nếu đã thích nam nhân, chắc hẳn bình thường cũng tiếp xúc qua rất nhiều cho nên khi hai người bọn họ ở cùng nhau mới có hành vi thân mật, y bất quá chỉ là một trong những người bạn của hắn mà thôi.
Bạn? Đường Vũ buồn bực nhìn di động đã ngưng kết nối, không nghĩ tới Nhiếp Minh Viễn sẽ cự tuyệt lời mời của mỹ nam, người này lúc trước trong buổi chọn ca sĩ được hắn nhìn trúng, cậu ta tâm cao khí ngạo đòi được Nhiếp Minh Viễn thích, Nhiếp Minh Viễn cũng thuận tiện phủng cậu ta, theo đuổi cậu ta, nhưng người này tự cho mình là đúng mà cự tuyệt, Nhiếp Minh Viễn tự nhiên cũng không còn hứng thú theo đuổi, chỉ sợ đã có mục tiêu mới, dù sao nam nữ muốn cùng hắn kết giao nhiều không kể hết.
Không ngờ là nam ca sĩ đó lại chủ động liên lạc Nhiếp Minh Viễn, điện thoại gọi qua cho hắn liền bị chuyển ngược qua cho anh. Anh đành thay Nhiếp Minh Viễn trả lời qua loa cho có lệ, qua quít vài lần không khỏi cảm thấy cậu ta đáng thương, dù sao thì hiện tại người ta cũng nổi tiếng không kém gì Quý Mộ Ảnh. Nếu như ngày trước có người gọi điện đến ước hẹn, Nhiếp Minh Viễn sẽ hăng hái đáp ứng không chừng, chứ không giống như bây giờ không chút do dự từ chối, còn ra lệnh cho y từ chối hết những lời mời tương tự, hiện hắn có bạn rất quan trọng.
Bạn bè so với đối tượng theo đuổi càng quan trọng hơn? Nếu lấy tính cách Nhiếp Minh Viễn ra xét nhất định không đúng, nhưng nếu là thật anh chắc chắn sẽ cười đến quần cũng tụt mất, gần đây đời sống về đêm của Nhiếp Minh Viễn không còn phong phú như trước, ngày trước còn phát hiện hắn mua hai vé xem kịch “Trói buộc”, hắn là loại người thích không khí ồn áo náo nhiệt lại có thể im lặng ngồi nghe kịch nói? Chẳng lẽ còn có nguyên nhân khác, vừa nghĩ, Đường Vũ vừa sắp xếp an bài công việc ngày mai cho Nhiếp Minh Viễn.
Nhiếp Minh Viễn nhận được kế hoạch ngày mai, điều chỉnh lại thời gian mở hội nghị, đem công tác xuất ngoại bàn giao cho nhân viên khác, lại cự tuyệt lời mời tham gia yến hội mới gửi kế hoạch trở lại cho Đường Vũ. Đóng điện thoại, Nhiếp Minh Viễn phát hiện hắn đã đem quá nhiều lực chú ý đặt trên tổ kịch, đây không phải là chuyện tốt, nhưng lúc không có Cố Hoài Dương ở bên, nhớ nhung trong lòng liền quanh quần không dứt, hắn đã hoàn toàn si mê Cố Hoài Dương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất