Minh Vương – Bé Con Ba Tuổi Rưỡi

Chương 189:

Trước Sau
Cha Lý còn có thể nói cái gì đây?

Cha Lý vui vẻ chỉ kém chưa khoa tay múa chân.

Bà nội Hoắc có thể nhớ kỹ tên của hai đứa bé, đủ để chứng minh bà đã đem hai đứa bé đặt ở trong lòng.

Nhà họ Hoắc có gia thế lớn như vậy, mỗi ngày lui tới không biết bao nhiêu đứa nhỏ của danh môn thế gia.

Có thể được nhớ kỹ tên đã là một sự khẳng định rồi.

"Được rồi, vậy làm phiền cậu Tư Lâm và cậu Tư Cẩn."

Bà nội Hoắc: "Không sao đâu."

Cha Lý cười cười rời đi.

Lý Mục Dương lo lắng em trai quá ham chơi, không chăm sóc tốt cho Tể Tể, lại thấy em trai lôi kéo Tể Tể đi nên cũng đi theo ra ngoài.

Hoắc Tư Thần nhìn thấy, cũng không ở lại được nữa.

"Tể Tể, chờ anh ba nữa!"

Bà nội Hoắc nhìn, cười đến không ngậm miệng được.

"Hai đứa nhỏ nhà họ Lý này nhìn cũng không tệ. Anh trai ổn trọng, em trai đơn thuần, chất phác."

Hoắc Tư Cẩn nhẹ giọng lên tiếng: "Bà nội, Lý tổng có nói ông ấy dự định đem hai đứa con trai bồi dưỡng thành vị hôn phu nhị thập tứ hiếu, đến lúc trưởng thành sẽ để cho Tể Tể tự mình tuyển chọn?"

Bà nội Hoắc sửng sốt một chút, sau đó cười ha hả.

"Cũng không phải là không được! Dù sao thanh mai trúc mã hiểu rõ nhau cũng tốt hơn so với Trình Giảo Kim nửa đường xuất hiện đúng không?"

Ông nội Hoắc cũng tán thành: "Hôn phu đúng là cần bồi dưỡng từ nhỏ, lúc lớn lên mới trung tâm!"

Hoắc Tư Cẩn: "......"

Hoắc Tư Tước uể oải cười: "Chờ cha trở về, chúng cháu sẽ nói với cha, ông bà nội đồng ý để Tể Tể tìm người yêu từ bây giờ!"

Ông nội Hoắc và bà nội Hoắc đồng thời đen mặt.



Hoắc Tư Lâm cười trêu chọc: "Đó là bởi vì Tể Tể quá đáng yêu, tất cả mọi người đều thích, ông bà nội nói rất có lý, nhưng mà thời gian còn rất dài, hiện tại Tể Tể chỉ mới ba tuổi rưỡi, vẫn chỉ là một đứa nhỏ mà thôi."

Bà nội Hoắc lập tức gật đầu: "Đúng đúng! Ngược lại là Tư Lâm và Tư Cẩn, các cháu...... Có bạn gái chưa?"

Hoắc Tư Lâm: "Cháu đưa An An lên lầu nghỉ ngơi trước."

Hoắc Tư Cẩn: "Cháu đi xem mấy đứa nhỏ, cẩn thận không lại bị ngã."

Hoắc Tư Tước: "Cháu mang cho bọn nhỏ đi ăn chút đồ ăn vặt, Tể Tể nhất định rất thích."

Mấy đứa cháu trai cháu gái trong nháy mắt đi sạch sẽ.

Trong phòng khách chỉ còn lại ba người là ông nội Hoắc, bà nội Hoắc và Hoắc Trầm Huy.

Ông nội Hoắc hạ giọng, khóe mắt lại liếc nhìn lên bậc thang chỗ hai anh em Tư Lâm và An An.

"Sao lại để Tư Lâm đón An An trở về thế?"

Hoắc Trầm Huy cũng không giấu diếm: "Con muốn để Tể Tể nhìn xem tình trạng của An An như thế nào."

Sắc mặt của bà nội Hoắc cũng trầm xuống: "Con cũng hoài nghi An An này không phải là An An thật?"

Hoắc Trầm Huy đã nghĩ thoáng hơn, ánh mắt rất quả quyết.

"Hoặc là An An hoặc là không phải, chờ Tể Tể đi chơi về thử một lần liền biết."

Ông nội Hoắc: "Con tin tưởng Tể Tể như thế à?"

Vẻ mặt Hoắc Trầm Huy trở nên nặng nề, tay cũng nắm thành quyền từ lúc nào không biết.

"Là Tể Tể đã giải trừ ảnh hưởng từ thứ quỷ gì đó cho chúng ta, để chúng ta có thể làm chủ tâm tình của mình, con tin tưởng Tể Tể cũng có thể nhìn ra vấn đề của An An."

Lúc ông nói chuyện, ánh mắt không tự chủ mà nhìn về phía An An ở trên lầu.

Mà Hoắc An An đang được anh trai đỡ lên lầu, thông qua hệ thống đã nghe được đoạn đối thoại của ba người họ.

Móng tay cô ta bấm sâu vào trong lòng bàn tay, đáy mắt lộ ra một tia bất an.

【 Hệ thống, nếu tôi bị phát hiện không phải là Hoắc An An thì sẽ như thế nào? 】



*****

Hệ thống trầm mặc một lúc.

Mãi cho đến khi Hoắc Tư Lâm đưa Hoắc An An vào trong phòng nằm xuống sau đó rời đi, hệ thống mới trả lời vấn đề này của Hoắc An An.

【 Đây không phải là thế giới của yêu ma quỷ quái, bị phát hiện thì phát hiện thôi, chỉ cần cô không chịu thừa nhận, không ai có thể làm gì cô. 】

Hoắc An An đương nhiên biết, hiện tại có khả năng Minh Tể Tể là ma quỷ, cho nên mới khó giải quyết.

【 Hệ thống, cậu xác định tôi là người được tuyển chọn sao? 】

Lần này hệ thống trả lời rất nhanh, còn mang theo một chút tức giận.

【 Đương nhiên! Hệ thống từ khi được tạo ra chưa từng phạm sai lầm! 】

Hoắc An An hít thở thật sâu, xoa xoa huyệt thái dương có chút đau.

【 Lời mà cha tôi nói cậu cũng nghe thấy rồi đấy, lần này Minh Tể Tể tới đây chính là muốn xác định tôi có phải là Hoắc An An kia không! Một khi phát hiện tôi không phải là Hoắc An An chân chính, có phải Minh Tể Tể sẽ lập tức giết tôi?】

Hệ thống chần chờ.

【 Có lẽ...... là vậy!】

Hoắc An An: "......"

Hoắc An An nằm không yên, “vút” một cái từ trên giường đứng lên, sau đó lấy từ trong ngăn tủ những món đồ trang sức đáng tiền, toàn bộ cất vào trong một cái túi LV mà cô ta thích nhất, đắt nhất.

【 Hiện tại không nghĩ ra cách làm sao đối phó được Minh Tể Tể, tôi tuyệt đối không thể để cho nó đụng vào trán, phát hiện được sự khác thường của tôi!】

Hệ thống kinh ngạc.

【 Ký chủ muốn chạy trốn? 】

【 Không trốn thì làm gì, chờ con quỷ Minh Tể Tể kia đánh chết à?】

Hệ thống yên lặng.

【 Vậy đi nhanh đi, dù sao hiện tại tôi cũng không tra được tin tức gì của Minh Tể Tể, cứ rời đi trước, sau đó tôi lại hướng lên phía trên làm báo cáo, hỏi xem chuyện của Minh Tể Tể đến cùng là như thế nào, không thể cứ thế mà bắt nạt chân mệnh thiên nữ của hệ thống tôi như vậy! Nếu quả thật là yêu ma quỷ quái, bổn hệ thống nhất định phải có bug nếu không thì không có cách nào chơi tiếp được! 】

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau