Minh Vương – Tể Tể Ba Tuổi Rưỡi
Chương 135:
Tể Tể được Thư Hiểu Nguyệt cố ý đề cập tới còn đang củng cố lại kết giới, sau đó mở miệng nhỏ ra, nuốt những âm khí dày đặc còn thừa ở bên ngoài.
Ở bên trong nhà ma, lệ quỷ bị trấn áp mấy chục năm lần đầu nhìn thấy có người lại đối phó với quỷ quái như thế, con mắt đều chấn kinh, tròng mắt lồi ra khỏi hốc mắt vì kinh ngạc.
"Cái này không khoa học!"
Bé vừa ăn, vừa nói chuyện cùng nó.
"Tại sao phải khoa học nha? Có thể ăn thì cứ ăn không phải được rồi sao?"
Lệ quỷ: "......"
Mấu chốt chính là nó đã biến thành đồ ăn!
Nó có thể không thèm để ý sao?
Âm khí quanh người của lệ quỷ nhanh chóng giảm xuống, luôn giả trang thành NPC cũng dần lộ ra diện mạo thật của nó.
Nó không chỉ mất một cái cánh tay, mà hiện tại nó chỉ là một cái đầu.
Bé nhìn cái đầu tròn vo kia, đi lại gần một chút để nhìn kỹ hơn, sau đó thổn thức một tiếng nói.
"Mày là quỷ không có tóc à!"
Quỷ không có tóc: "Ông đây khi còn sống là hòa thượng! Mày gặp qua hòa thượng nào có tóc chưa?"
Bé cảm thấy con quỷ này đang khinh thường bé còn nhỏ, ít tuổi không có kiến thức, thế là bé hất cằm nhỏ lên, hai tay chống ở eo.
"Gặp rồi! Đệ tử tục gia của phật môn, có thể để tóc!"
Quỷ không tóc: "......"
Chửi thề......
Sao nó lại muốn nói chuyện này cùng một đứa nhỏ nhân loại chứ?
Trực tiếp xử lý đứa nhỏ này không phải là được rồi sao?
Quỷ không tóc nhanh chóng kịp phản ứng lại, nó phát ra tiếng cười âm lãnh làm người ta sợ hãi.
"Bé gái à, Thiên Đường có lối bé không đi, Địa Ngục không cửa bé......"
Tể Tể bất mãn đánh gãy lời nói của nó: "Quỷ không tóc, mày nói sai rồi, Địa Phủ có cửa! Năm ngoái Địa Phủ vừa mới xây cửa xong, còn rất hoành tráng!"
Quỷ không tóc: "......"
A a a!
Lời nói âm ngoan cũng không có cách nào nói tiếp được!
Vậy trực tiếp đánh đi!
Quỷ không tóc thả ra âm khí, vô số âm khí lạnh lẽo khiếp người trào ra ngoài từ từ bên trong ngũ quan của nó.
Tể Tể nhìn thấy vậy, con mắt đều tỏa sáng.
"Oa! Mày cất giấu nhiều âm khí như vậy, đúng là đồ ăn ngon mà!"
Quỷ không tóc: "......???"
Màn sương mù đen dày đặc, giấu giếm sát cơ hung hãn đánh thẳng đến chỗ bé, cuối cùng...... Toàn bộ đều tiêu tán trong miệng nhỏ của bé.
Có tiếng răng rắc phát ra từ hốc mắt không có tròng mắt của con quỷ không tóc, nhìn lại thì thấy xương hốc mắt đã nứt ra.
Quỷ không tóc thấy bé ăn đến vui sướng, toàn bộ âm khí phát ra từ cái đầu trọc đều rụt trở về, sợ hãi đến mức run lẩy bẩy.
"Mày...... Mày...... Mày đến cùng là cái quái gì?"
Bé quyệt quyệt miệng nhỏ, vì được ăn no nên rất thỏa mãn.
"Bé là Tể Tể nha!"
Quỷ không tóc tức giận đến mức cái đầu bắn lên trên, trực tiếp đụng vào trần nhà!
"Ông đây hỏi mày đến cùng là thứ gì? Không phải hỏi tên của mày!"
Con nhóc này còn nhỏ như vậy, chắc chắn không phải yêu ma cùng thời với nó. Thời điểm lệ quỷ như nó đại sát tứ phương, đứa nhỏ này đoán chừng còn chưa biết ở nơi nào.
Tể Tể có chút mờ mịt, nghiêng đầu suy nghĩ một chút, sau đó lên tiếng.
"...... Cha của Tể Tể ở Địa Phủ?"
Quỷ không tóc: "...... Mày lừa quỷ à! Quỷ quái không có khả năng sinh ra tiểu quỷ!"
Có ai chưa từng làm quỷ chứ!
Những ma quỷ này nhìn giống con người nên có nhiều thứ giống với loài người ở trên dương gian.
Nhưng mẹ nó...... Quỷ quái căn bản không làm được chuyện kia.
Năm đó, sở dĩ nó trốn khỏi Địa Phủ, chẳng phải là vì chờ đầu thai quá lâu, dựa theo thời gian được sắp xếp của nó là trăm năm về sau mới có thể đi đầu thai.
Nếu đã có thời gian trăm năm, kêu nó thành thành thật thật đợi ở Địa Phủ giết thời gian, không bằng đi ra ngoài phiêu bạt!
Tìm một cô vợ quỷ, sinh ra mấy tiểu quỷ!
Khi làm người nó không nghĩ gì cả, nhưng sau khi làm quỷ thì nó phát hiện ra, sau khi chết mà có người đốt vàng mã cho là một chuyện rất tốt.
Nhưng chết cũng đã chết rồi!
Khi còn sống không có kết hôn sinh con, sau khi chết quỷ hồn của nó đã đi tìm bạn lữ, tìm hết nữ quỷ này đến nữ quỷ khác!
Thử trăm ngàn lần!
Cuối cùng phát hiện...... Địa Phủ cho phép yêu đương, nhưng tuyệt đối không sinh được con!
Một bước cuối cùng kia đã bị quy tắc của Địa Phủ áp chế, tất cả quỷ quái có thể ôm có thể hôn, nhưng đến một bước cuối cùng kia liền tự động trở thành ….
Tể Tể bĩu môi, bàn tay nhỏ đang chống eo đã chuyển sang khoanh tay ở trước ngực.
"Tể Tể không có lừa quỷ! Sinh không được tiểu quỷ chính là do mày vô dụng!"
Quỷ không tóc: "......"
Nó làm lệ quỷ đã mấy chục năm, hôm nay lại bị một đứa nhỏ không phải người, không phải quỷ công kích?
Lại còn ở trên phương diện tôn nghiêm của đàn ông!
Quỷ không tóc tức giận!
Âm khí nồng đậm từ ngũ quan tràn ra ngoài một lần nữa, hóa thành những thanh kiếm dài băng lãnh đâm thẳng vào trái tim của Tể Tể.
Quỷ không tóc cay nghiệt nói!
"Ông đây sẽ giết mày!"
Tể Tể nhìn con quỷ kia lại đưa đồ ăn ngon tới, đôi mắt to đen nhánh của bé lại sáng lên.
Ở bên trong nhà ma, lệ quỷ bị trấn áp mấy chục năm lần đầu nhìn thấy có người lại đối phó với quỷ quái như thế, con mắt đều chấn kinh, tròng mắt lồi ra khỏi hốc mắt vì kinh ngạc.
"Cái này không khoa học!"
Bé vừa ăn, vừa nói chuyện cùng nó.
"Tại sao phải khoa học nha? Có thể ăn thì cứ ăn không phải được rồi sao?"
Lệ quỷ: "......"
Mấu chốt chính là nó đã biến thành đồ ăn!
Nó có thể không thèm để ý sao?
Âm khí quanh người của lệ quỷ nhanh chóng giảm xuống, luôn giả trang thành NPC cũng dần lộ ra diện mạo thật của nó.
Nó không chỉ mất một cái cánh tay, mà hiện tại nó chỉ là một cái đầu.
Bé nhìn cái đầu tròn vo kia, đi lại gần một chút để nhìn kỹ hơn, sau đó thổn thức một tiếng nói.
"Mày là quỷ không có tóc à!"
Quỷ không có tóc: "Ông đây khi còn sống là hòa thượng! Mày gặp qua hòa thượng nào có tóc chưa?"
Bé cảm thấy con quỷ này đang khinh thường bé còn nhỏ, ít tuổi không có kiến thức, thế là bé hất cằm nhỏ lên, hai tay chống ở eo.
"Gặp rồi! Đệ tử tục gia của phật môn, có thể để tóc!"
Quỷ không tóc: "......"
Chửi thề......
Sao nó lại muốn nói chuyện này cùng một đứa nhỏ nhân loại chứ?
Trực tiếp xử lý đứa nhỏ này không phải là được rồi sao?
Quỷ không tóc nhanh chóng kịp phản ứng lại, nó phát ra tiếng cười âm lãnh làm người ta sợ hãi.
"Bé gái à, Thiên Đường có lối bé không đi, Địa Ngục không cửa bé......"
Tể Tể bất mãn đánh gãy lời nói của nó: "Quỷ không tóc, mày nói sai rồi, Địa Phủ có cửa! Năm ngoái Địa Phủ vừa mới xây cửa xong, còn rất hoành tráng!"
Quỷ không tóc: "......"
A a a!
Lời nói âm ngoan cũng không có cách nào nói tiếp được!
Vậy trực tiếp đánh đi!
Quỷ không tóc thả ra âm khí, vô số âm khí lạnh lẽo khiếp người trào ra ngoài từ từ bên trong ngũ quan của nó.
Tể Tể nhìn thấy vậy, con mắt đều tỏa sáng.
"Oa! Mày cất giấu nhiều âm khí như vậy, đúng là đồ ăn ngon mà!"
Quỷ không tóc: "......???"
Màn sương mù đen dày đặc, giấu giếm sát cơ hung hãn đánh thẳng đến chỗ bé, cuối cùng...... Toàn bộ đều tiêu tán trong miệng nhỏ của bé.
Có tiếng răng rắc phát ra từ hốc mắt không có tròng mắt của con quỷ không tóc, nhìn lại thì thấy xương hốc mắt đã nứt ra.
Quỷ không tóc thấy bé ăn đến vui sướng, toàn bộ âm khí phát ra từ cái đầu trọc đều rụt trở về, sợ hãi đến mức run lẩy bẩy.
"Mày...... Mày...... Mày đến cùng là cái quái gì?"
Bé quyệt quyệt miệng nhỏ, vì được ăn no nên rất thỏa mãn.
"Bé là Tể Tể nha!"
Quỷ không tóc tức giận đến mức cái đầu bắn lên trên, trực tiếp đụng vào trần nhà!
"Ông đây hỏi mày đến cùng là thứ gì? Không phải hỏi tên của mày!"
Con nhóc này còn nhỏ như vậy, chắc chắn không phải yêu ma cùng thời với nó. Thời điểm lệ quỷ như nó đại sát tứ phương, đứa nhỏ này đoán chừng còn chưa biết ở nơi nào.
Tể Tể có chút mờ mịt, nghiêng đầu suy nghĩ một chút, sau đó lên tiếng.
"...... Cha của Tể Tể ở Địa Phủ?"
Quỷ không tóc: "...... Mày lừa quỷ à! Quỷ quái không có khả năng sinh ra tiểu quỷ!"
Có ai chưa từng làm quỷ chứ!
Những ma quỷ này nhìn giống con người nên có nhiều thứ giống với loài người ở trên dương gian.
Nhưng mẹ nó...... Quỷ quái căn bản không làm được chuyện kia.
Năm đó, sở dĩ nó trốn khỏi Địa Phủ, chẳng phải là vì chờ đầu thai quá lâu, dựa theo thời gian được sắp xếp của nó là trăm năm về sau mới có thể đi đầu thai.
Nếu đã có thời gian trăm năm, kêu nó thành thành thật thật đợi ở Địa Phủ giết thời gian, không bằng đi ra ngoài phiêu bạt!
Tìm một cô vợ quỷ, sinh ra mấy tiểu quỷ!
Khi làm người nó không nghĩ gì cả, nhưng sau khi làm quỷ thì nó phát hiện ra, sau khi chết mà có người đốt vàng mã cho là một chuyện rất tốt.
Nhưng chết cũng đã chết rồi!
Khi còn sống không có kết hôn sinh con, sau khi chết quỷ hồn của nó đã đi tìm bạn lữ, tìm hết nữ quỷ này đến nữ quỷ khác!
Thử trăm ngàn lần!
Cuối cùng phát hiện...... Địa Phủ cho phép yêu đương, nhưng tuyệt đối không sinh được con!
Một bước cuối cùng kia đã bị quy tắc của Địa Phủ áp chế, tất cả quỷ quái có thể ôm có thể hôn, nhưng đến một bước cuối cùng kia liền tự động trở thành ….
Tể Tể bĩu môi, bàn tay nhỏ đang chống eo đã chuyển sang khoanh tay ở trước ngực.
"Tể Tể không có lừa quỷ! Sinh không được tiểu quỷ chính là do mày vô dụng!"
Quỷ không tóc: "......"
Nó làm lệ quỷ đã mấy chục năm, hôm nay lại bị một đứa nhỏ không phải người, không phải quỷ công kích?
Lại còn ở trên phương diện tôn nghiêm của đàn ông!
Quỷ không tóc tức giận!
Âm khí nồng đậm từ ngũ quan tràn ra ngoài một lần nữa, hóa thành những thanh kiếm dài băng lãnh đâm thẳng vào trái tim của Tể Tể.
Quỷ không tóc cay nghiệt nói!
"Ông đây sẽ giết mày!"
Tể Tể nhìn con quỷ kia lại đưa đồ ăn ngon tới, đôi mắt to đen nhánh của bé lại sáng lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất