Mở Cửa Hàng Búp Bê Trong Game Sinh Tồn

Chương 63: Tượng cốt điêu mỹ nhân

Trước Sau
Edit: Ngọc

Beta: Hạ Y

________

Bỏ lại nam quỷ đang run sợ, Yến Lâu đẩy cửa phòng nằm ở cuối hành lang, bên trong là một căn phòng nhỏ chất đầy tượng, xung quanh không có cửa sổ, ánh sáng mờ ảo khiến lòng người hoảng hốt, nhưng Yến Lâu nghĩ ngay đến căn ám thất trên tường thành của hoàng cung, còn có hơi thở của Nicholas…

Hừ, không nghĩ đến nữa!

Yến Lâu ủ rũ nhìn quanh căn phòng, trước mặt là hai bức tượng thạch cao không có cánh tay tỉ lệ bằng người thật, một nam một nữ, trên mấy chiếc bàn dài xung quanh ngổn ngang những chiếc đầu bằng thạch cao, thoạt nhìn trước mắt đều là một mảng trắng.

Kill-6 và Kill-7 cẩn thận tìm kiếm tất cả các bức tượng thạch cao, không thấy bóng dáng của cốt điêu, nhưng Yến Lâu khẳng định nàng đang ở đây, bởi vì âm khí trong phòng dày đặc như đám mây đen.

Yến Lâu đi một vòng, sau đó đứng trước hai pho tượng thạch cao, có điều cậu khó chịu chính là phần chân đế được nâng lên khiến hai pho tượng cao hơn Yến Lâu một đoạn. Cậu híp mắt gõ vào bức tượng nam, âm thanh trầm đục, cậu lại gõ sang bức tượng nữ, âm thanh không khác nhau là bao.

Cậu quay người suy nghĩ một lát, đột nhiên để tay ra sau lưng đánh nát bức tượng nam, một cái gì đó nhợt nhạt khảm ở giữa bệ thạch cao.

Không đợi Kill-6 lại gần lấy nó ra, chợt cốt điêu bay thẳng mặt Yến Lâu, Yến Lâu không hề né tránh, hiện giờ cốt điêu muốn chuyển hướng bỏ chạy nhưng bị cậu dễ dàng chặn lại.

Cốt điêu to bằng bàn tay, khéo léo tinh xảo, tay cầm nặng trịch, chất xương tinh tế hơi lạnh, đường nét dịu dàng, uyển chuyển, từ tư thế múa của mỹ nhân có thể thấy được khi còn sống nàng có dung nhan quyến rũ, cũng có thể nhìn ra tài năng phi thường của nhà điêu khắc.

Cốt điêu run nhẹ mấy cái, nhanh chóng bình tĩnh, giống như một vật đã chết.

Yến Lâu khống chế cốt điêu tiếp tục đi tìm cái kế tiếp, nhưng vừa mới xuống tầng đã phát hiện tòa nhà nghệ thuật bị bao vây, một nhóm sinh viên trẻ thần sắc ngẩn ngơ chặn ở cổng chính. Nhìn thấy sắc mặt bọn họ tái nhợt, quầng mắt thầm đen, đôi mắt tê dại, cử động cứng ngắc, không biết còn tưởng rằng họ xuyên đến ngày tận thế bị xác sống bao vây.

Suy nghĩ của Yến Lâu lại bay xa, cậu nhớ tới tập tài liệu trong phòng làm việc, còn thiếu một ít trục quang, cậu phải tranh thủ đến thế giới tận thế một lần.

Cậu cảm nhận được cốt điêu đang run nhẹ, âm khí xung quanh nhanh chóng tăng vọt, lan ra ngoài, mọi người đột nhiên bị kích động, từng người liều mạng đâm đầu vào cửa.

Cánh cửa thủy tinh bị người đập vỡ, nhóm người giẫm lên thủy tinh vỡ xông lên, liều lĩnh đánh thẳng về phía Yến Lâu.

Yến Lâu nhíu mày đầy ghét bỏ, phất tay áo tránh khỏi một nhóm người, nhưng bọn họ nhanh chóng không nao núng tấn công lần thứ hai. Chỉ cần có cốt điêu ở đây, nhóm người này sẽ không biết mệt mỏi mà tiến lên cản trở cậu, cho dù đầu rơi máu chảy, cũng chẳng màng đến tính mạng.

Yến Lâu không muốn vì bọn họ mà lỡ mất thời gian, cho nên cậu trực tiếp nhét cốt điêu vào trong không gian, tạm thời dùng không gian ngăn cách sức mạnh cốt điêu.

Không có sự khống chế của cốt điêu, nhóm người ngơ ngẩn tại chỗ một hồi lâu, có vài người trọng thương ngất đi.

Yến Lâu lạnh lùng lướt qua bọn họ, dẫn theo Kill-6 và Kill-7 tiếp tục đi tìm cốt điêu tiếp theo.

Mở cửa, Yến Lâu chợt nghe thấy tiếng chuông “leng keng” vang lên, cho dù là người đã rời xa mái trường mấy chục năm cũng không khỏi căng thẳng.

Cậu đi đến tòa nhà dạy học, khi đi ngang qua ký túc xá nữ cậu phát hiện âm khí dày đặc đã biến mất, chẳng lẽ cốt điêu đã bị người khác mang đi?

Rất nhiều sinh viên ra vào tòa nhà dạy học, âm khí dày đặc bị khuấy đảo, tạm thời Yến Lâu không rõ nó đang chảy về phía nào.

Cậu hơi nhíu mày suy nghĩ, một lát sau lập tức đi vào tòa nhà dạy học, dù thế nào thì ở đây chắc chắn có tung tích của cốt điêu.

Tiếng chuông vang lên lần thứ hai, sinh viên bên ngoài lục tục trở về phòng học, trên hành lang chỉ còn lại mấy người Yến Lâu.

Bọn họ không hợp với không khí của trường học, nhanh chóng đã có người để ý tới.

Cánh cửa của một phòng học bên cạnh mở ra, một người phụ nữ mặc âu phục đẩy đẩy gọng kính, nhíu mày hỏi: “Mấy người là ai? Đến đây làm gì?”

Yến Lâu không nói gì, cậu nhướn đôi mắt màu hổ phách, ánh mắt phản chiếu hình ảnh một người phụ nữ bị khói đen bao phủ.



Người phụ nữ này nghiêm khắc nói: “Nhân viên không liên quan không được đến tòa nhà dạy học, ảnh hưởng đến việc học của sinh viên!”

Yến Lâu hỏi: “Cốt điêu ở đâu?”

Người phụ nữ ngẩn người, sau đó vẻ mặt có chút bối rối, mắng chửi: “Tôi không biết cậu đang nói cái gì, nhanh chóng biến đi! Đừng ở đây ảnh hưởng đến việc tôi đứng lớp, nếu không tôi gọi bảo vệ đến đuổi mấy cậu!”

Yến Lâu không nhiều lời, dẫn theo Kill-6 và Kill-7 đi lên tầng: “Kill-6, theo dõi bà ta.”

Kill-6 nghe vậy quay người, khoác áo choàng màu đen lên, sau đó bóng dáng biến mất trong không khí.

Phòng học trên tầng không có người học, chỉ có một vài sinh viên mang sách đến phòng trống tự học, Yến Lâu lướt qua cửa sổ, quan sát từng người ở đây.

Đi đến phòng học trung tâm thì cậu dừng lại.

Trong phòng học có không ít người, có bốn nữ sinh đang ngồi ở giữa, trong đó có một cô gái cao gầy xinh đẹp, là loại xinh đẹp mà thường được tôn làm nữ thần.

Nhưng Yến Lâu để ý nữ sinh mặc váy caro ở bên cạnh, cô gái này tuy không ưu tú hơn các bạn nhưng cũng nhỏ nhắn đáng yêu. Lúc này âm khí trong phòng đang lan ra, cô tựa như một nguồn âm khí không ngừng tỏa ra sức ảnh hưởng.

Bốn nữ sinh cúi đầu trao đổi một hồi, cô gái xinh nhất và một người khác đứng dậy chuẩn bị rời đi, còn cô gái tỏa ra âm khí kia thì ở lại phòng học tiếp tục tự học.

Khi hai người đi ngang qua Yến Lâu, nữ sinh xinh đẹp ngẩng đầu nhìn cậu, sau đó nở nụ cười dịu dàng, đôi mắt đẹp hạnh hơi cong mang vài phần phong tình.

Một cơn gió thổi qua, hai người bạn đi mất, Yến Lâu nhìn bóng dáng nữ sinh cao gầy, đột nhiên nói với Kill-7: “Cậu đi theo cô ấy, cần thận đừng để bị phát hiện.”

“Rõ.”

Yến Lâu nhíu mày nhìn người còn lại trong phòng học, vừa rồi có người rời đi thì âm khí trên người nữ sinh này đã nhạt đi rất nhiều, dường như nữ sinh nhỏ nhắn này bị dính phải một ít âm khí, nhưng trực giác nói cho Yến Lâu biết cô gái này không hề hợp lý… Có lẽ là vì quá sạch sẽ.

Âm khí vô tình bị nhiễm sẽ nhanh chóng tiêu tán dưới ánh mặt trời nhưng cô gái này dường như có quan hệ thân thiết với nữ sinh thấp bé trong lớp, tiếp xúc hàng ngày như vậy mà hoàn toàn không bị ảnh hưởng?

Không bao lâu, hai nữ sinh trong phòng học thu dọn đồ rồi rời đi.

Yến Lâu hơi khó hiểu, cậu tưởng bốn người có quan hệ thân thiết với nhau, sao lại cố ý chia thành hai nhóm rời đi?

Cậu biến thành hồn ma đi theo sau hai người, muốn nhanh chóng tìm ra yêu hận tình thù giữa bọn họ, chị em tốt chỉ là vẻ bề ngoài, ghen ghét đố kỵ mới là chân tướng.

Bốn nữ sinh là bạn cùng phòng trong ký túc xá, nữ sinh xinh đẹp rời đi trước là Ban Hoa, bởi vì khuôn mặt xinh đẹp, tính cách dịu dàng nên rất được mọi người chào đón, còn người mà nữ sinh thấp bé thích lại nằm trong số những người theo đuổi Ban Hoa. Trong lòng nữ sinh thấp bé sinh ra bất mãn với Ban Hoa, nhưng ở ngoài mặt lại là quan hệ chị em thân thiết, chỉ là thường hay nói xấu Ban Hoa với người bạn cùng phòng cũng không thích cô ấy.

Yến Lâu không quan tâm đến những suy nghĩ của các cô gái, nữ sinh thấp bé có thể có âm khí nặng như vậy, hẳn là trong tay cô bé có cốt điêu.

Hai nữ sinh trở về ký túc xá, Yến Lâu ở dưới tầng ký túc xá do dự hồi lâu, đang lo lắng không biết có nên lên hay không, vừa hay nữ sinh thấp bé đeo cặp sách xuống tầng.

Âm khí khổng lồ được khuếch tán từ chiếc cặp của cô, Yến Lâu nhíu mày, thuận lợi như vậy à?

Nữ sinh đeo cặp trên lưng đi đến rừng cây phía sau trường, cô cảnh giác nhìn xung quanh một lúc, sau đó mở cặp sách lấy ra cốt điêu trắng tinh và một con dao.

Cô cầm cốt điêu đứng ở dưới cây, sau đó dùng dao cứa lên cổ tay, vẻ mặt điên cuồng, lẩm bẩm: “Nữ thần, Nữ thần, xin ngài ban cho ta dung mạo xinh đẹp, ta có thể mang đến cho ngài bất cứ thứ gì ngài muốn, chỉ cần cho ta thêm hai ngày nữa… Xin ngài phù hộ… Ta nhất định phải thắng con tiện nữ kia!”

Máu tươi chảy lên cốt điêu, trong nháy mắt bị nó hấp thụ sạch sẽ, âm khí trên cốt điêu quá nặng, năng lượng từ máu tươi làm hao mòn phong ấn trên bức tượng, khiến tốc độ chạy trốn của Đan Chi trở nên nhanh hơn.

Yến Lâu vung tay đánh ngất nữ sinh, sau đó nhặt cốt điêu màu trắng ở đó, trong nháy mắt âm khí nồng đậm rục rịch có ý định phản công, nhưng thực lực giữa hai người quá chênh lệch, nó nhanh chóng an phận.

Trước khi Kill-6 và Kill-7 đến báo cáo tình hình cho cậu, Yến Lâu tiếp tục tìm kiếm mục tiêu tiếp theo, đi ra phía sau rừng cây cậu phát hiện âm khí bốn phía rất nặng, bầu trời cũng âm u, không biết là sắc trời về khuya hay là do sự ảnh hưởng của âm khí.

Khả năng duy nhất chính là Đan Chi đang trốn ở chỗ tối đã phát hiện hành động của bọn họ, bắt đầu chuẩn bị phản công.



Âm khí lan rộng, càng ngày càng có nhiều người bị kiểm soát, nhưng Yến Lâu coi như không nhìn thấy.

Cậu ngẩng đầu cẩn thận quan sát kỹ dòng chảy của âm khí, một lát sau quay người đi về phía tòa nhà hành chính, giữa đường nhìn thấy bà giáo viên trung niên đang vội vã đi về phía ký túc xá.

Ánh mắt Yến Lâu nhíu lại, lập tức đổi hướng.

Kill-6 vẫn còn bám theo sau người phụ nữ này, nhìn thấy Yến Lâu lập tức báo cáo: “Chủ nhiệm lớp, nhận được điện thoại, về nhà.”

Yến Lâu: “…” Nói nhiều thêm vài chữ sẽ chết à?

Theo ý của Kill-6 là người phụ nữ này là giáo viên chủ nhiệm, nhận được cuộc điện thoại từ trước, hiện giờ đang chuẩn bị về nhà.

“Ai gọi điện?” Yến Lâu hỏi.

“Chồng.”

“À.” Cậu cũng không muốn nói nhiều, trao đổi với đội quân Kill rất tốn sức.

Người phụ nữ vội vàng trở về nhà, chồng của bà hình như cũng vừa mới trở về, người phụ nữ nôn nóng hỏi: “Anh đi đâu? Làm gì? Lại đi tìm con đàn bà đó phải không?”

Trong nháy mắt người đàn ông kia hơi khó chịu, hình như muốn mở miệng nói bà là cái quái gì, nhưng trên người gã có âm khí lượn lờ, sắc mặt gã trở nên dịu dàng: “Không có, em nghĩ gì thế? Anh đi mua đồ ăn cho em mà, em xem, mua mãi mới được xương sườn mới.”

Người phụ nữ nhẹ nhàng thở phào: “Không là tốt, không là tốt… Tiểu Long đâu?” 

Người đàn ông nói: “Ở trong phòng làm bài tập.”

Người phụ nữ gật đầu, bắt đầu thuần thục chặt xương sườn: “Anh ra ngoài ngồi đi, sắp có thể ăn cơm rồi.”

“Được, cảm ơn bà xã.”

Trên mặt người phụ nữ lộ vẻ hạnh phúc, nhưng vẻ nghiêm túc và những nếp nhăn già nua khiến người khác không chú ý lắm.

Dùng cốt điêu để duy trì gia đình khỏi nguy cơ tan vỡ?

Yến Lâu chưa từng nghĩ cốt điêu còn có tác dụng này, cậu xuyên qua tường nhìn bé trai trong phòng, sách vở bày một đống trên bàn, có vài chữ nguệch ngoạc trên đó, còn đứa bé thì đang chuyên chú cầm máy chơi game.

Sau khi quan sát Yến Lâu đi đến phòng ngủ, cậu đoán cốt điêu bị người phụ nữ giấu trong nhà.

Bọn họ tìm kiếm trong phòng ngủ một lần nhưng không thấy tung tích của cốt điêu, bởi vì âm khí trong phòng quá nặng, Yến Lâu cũng không thể nhận biết cụ thể nơi phát sinh, chỉ có thể đi tìm từng chút một.

Trong phòng ngủ không có, vậy cốt điêu sẽ bị giấu ở đâu?

Yến Lâu ra khỏi phòng ngủ, nhìn quanh, chợt chú ý tới bàn thờ nằm ở một góc trong phòng khách, bên trong có một pho tượng Phật.

Người đàn ông đang ngồi ở ghế sofa xem TV, tình cờ chớp mắt cái đã chứng kiến cảnh pho tượng Phật nhà mình tự dưng bay lên, sau khi tượng Phật bị dỡ bỏ, phía sau lộ ra một bức tượng nhỏ màu trắng, đáng sợ hơn là pho tượng trắng đó cũng bay lên.

“Bà, bà xã…” Người đàn ông kinh hoàng gọi: “Nhà chúng ta có ma quỷ lộng hành!”

“Cái gì?” Người phụ nữ cầm dao thái thịt chạy đến, vừa nhìn thấy cốt điêu bay lên biết tình hình không ổn.

Gia đình của bà bởi vì ông chồng ngoại tình, đứa con nghịch ngợm, chính tính cách của bà cứng rắn mà gần như tan vỡ, chính cốt điêu đã giúp bà níu lại được gia đình đầm ấm, bà tuyệt đối không cho phép điều này bị phá hỏng!

Nỗi ám ảnh về gia đình đã cho bà dũng khí, bà bất chấp nguy hiểm, hét lên, cầm dao thái thịt xông về phía trước.

Người chồng:??? Bà xã của tôi mạnh mẽ như vậy ư?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau