Mỗi Một Thế Giới Đều Thấy Sai Sai

Chương 119: Phương tây huyết tộc văn [3]

Trước Sau
Nghĩ đến hậu quả khi thân vương tỉnh lại, mấy con dơi già đuổi theo sau người đàn ông ở đằng xa trong lòng hận muốn chết. Hôm nay huyết tộc trong không có huyết hoàng, thân vương chính là vương giả huyết tộc tôn quý nhất. Hắn thống lĩnh huyết tộc hơn mười ngàn năm, đè bảy vị trưởng lão dưới chân cơ hồ không ngóc đầu lên được.

Không có ai lại muốn bị người khống chế mãi, huống chi áp chế đến hàng nghìn hàng vạn năm. Cho nên, cuối cùng tham lam chiến thắng lý trí, bảy trưởng lão liên hiệp, trong buổi tiệc tiến cống cho thân vương máu Thánh nữ giáo hội nghe nói là ngọt nhất thế giới, thuần khiết cực phẩm cũng chỉ có thân vương bệ hạ tôn quý nhất huyết tộc mới có thể thưởng thức được.

Thân vương huyết tộc không nghi ngờ gì uống vào, mưu kế được như ý mấy vị trưởng lão thật sự thở phào nhẹ nhõm, bọn hắn thấy thân vương uống máu rồi ngủ say, sau đó chuyển người xuống căn phòng dưới tầng hầm của lâu đài, để cho người của giáo hội trói bạc giam cầm lên quan tài gỗ. Bọn hắn muốn giam cầm thân vương bệ hạ duy nhất huyết tộc này ở đây cả đời.

Nhưng mà, nghìn tính vạn tính, bọn hắn làm sao cũng không nghĩ ra mới giam cầm thân vương bệ hạ mười năm, đã bị người đột phá căn phòng dưới lòng đất giam cầm thân vương bệ hạ, hơn nữa còn thành công cướp người.

Người cướp thân vương, bọn hắn không những không đuổi kịp, thậm chí ngay cả người này hình dáng ra sao cũng không thấy.

Đây đúng là lần mất mặt nhất của mấy vị trưởng lão trong nghìn vạn năm qua lần, có một không hai.

Người đàn ông dĩ nhiên biết mấy vị trưởng lão huyết tộc vẫn còn ở đằng xa đuổi theo mình, có điều, y cũng không vội, thậm chí có lúc còn cố ý dừng lại chờ, đến khi những người đó đến gần, lại bay nhanh hơn. Hành động này, thật khiến mấy con dơi đuổi theo kia tức giận đến mức lửa bốc ba trượng.

Anh, anh đúng là sỉ nhục trưởng lão huyết tộc mà.

Nếu người đàn ông biết suy nghĩ trong lòng mấy thân vương huyết tộc lúc này, nhất định sẽ cười ha ha vào mặt bọn hắn, chỉ thế này thôi đã sỉ nhục? Ta còn chưa tính sổ các người khiến cho thân vương bệ hạ nhà ta ngủ say đâu, đến khi y tính sổ, thì sẽ khiến những thân vương huyết tộc này biết, cái gì mới gọi là chân chính sỉ nhục.

Người đàn ông vốn đang muốn cùng những người này giết thời gian một lát, kết quả con dơi nhỏ màu vàng bị y đặt ở trong túi áo tựa hồ cử động một cái, người đàn ông có chút khẩn trương nhìn thân vương nhà y một cái, xác nhận còn chưa tỉnh thì mới thở phào nhẹ nhõm. Nhưng cũng ngừng trò chơi ông đuổi tôi chạy với mấy trưởng lão này, trực tiếp sải cánh bay thật xa, đến nỗi, mấy trưởng lão huyết tộc phía sau ngay cả bóng dáng của y cũng không thấy đâu.

Trong lòng rất là căm tức trưởng lão huyết tộc quanh quẩn trên không trung mấy vòng, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ trở lại lâu đài, bọn hắn còn cần thương nghị thật kỹ lưỡng một phen, lỡ như thân vương bệ hạ trở lại bọn hắn nên đối phó thế nào.

Nếu lúc này Thiệu Khiêm tỉnh, hơn nữa biết suy nghĩ của những người này, nói không chừng sẽ cười ha ha thẳng mặt bọn hắn, chờ hắn quay lại nên đối phó thế nào? Nếu không trực tiếp làm thịt bọn hắn cũng thật có lỗi với mấy giọt máu của mình.

Nhưng mà, bây giờ hắn đang ngủ, cũng không có biện pháp biết trong lòng mấy trưởng lão kia cuối cùng đang nghĩ gì. Cùng với, bây giờ hắn thậm chí còn bị người bỏ trong túi bắt đi.

Người đàn ông mang thân vương nhà mình về chỗ trú ẩn, mượn bóng tối che giấu căn nhà hai tầng này, nâng thân vương đang ngủ say nhà y trong bàn tay, chu mỏ liên tục hôn mấy lần, chỉ sợ tiểu thân vương nhà y trong túi tiền của mình chịu nhiều ủy khuất.

Sau khi xác nhận thân vương bệ hạ nhà mình không bị tổn thương gì, hai tay người đàn ông nâng con dơi màu vàng tiến vào kim ốc. Sau khi đi vào còn không quên đóng ba cây đinh bạc trên cửa và cửa sổ.

Sau khi đóng đinh gã này vẫn chưa yên tâm kiểm tra cẩn thận một lần, khi xác nhận thân vương bệ hạ có tỉnh lại cũng không thể ra ngoài lúc này mới yên tâm lên lầu.



Chỉ là, sau khi lên lầu thì lại thấy lo. Tuy y có thể cưỡng chế thân vương bệ hạ nhà y biến thành con dơi, nhưng lại không thể để thân vương bệ hạ nhà mình đổi trở lại. Điều này thật sự làm cho người đàn ông ảo não muốn chết, vậy thì mình chẳng phải thiếu rất nhiều phúc lợi?

Không thể không nói, cũng may lúc này Thiệu Khiêm đã ngủ rồi, bằng không hắn có thể cầm đế giày đánh người chạy thật xa.

Người đàn ông trở về phòng một tay cầm con dơi, một tay thay quần áo, vội vàng tắm sau đó nằm trên giường. Cơ mà, mới nằm trên giường lại bị làm khó rồi, y nên đặt thân vương bệ hạ trên gối thượng hạng, hay là cầm trong tay tốt đây?

Nếu để lên gối, y sẽ sợ sau khi thân vương bệ hạ tỉnh lại thì bay loạn. Nếu cầm trong tay, lại lo mình ngủ tướng xấu, bóp đau bé dễ thương nhà y (bé dễ thương con khỉ gì), lúc này tình thế thật khó xử. Người đàn ông lần đầu tiên cảm thấy bạn đời quá nhỏ có chỗ tốt cũng có chỗ xấu, chỗ tốt chính là đi đến đâu cũng có thể mang đến đó, còn như chỗ xấu ấy…

Tình cảnh hiện tại chẳng lẽ không coi là chỗ xấu?

Người đàn ông nâng con dơi màu vàng nhỏ suy nghĩ rất lâu, cuối cùng thả lên ngực mình, nhìn hắn thu cánh nằm sấp trên ngực mình, trong lòng có cảm giác thỏa mãn không nói nên lời.

Đem con dơi màu vàng về hang ổ tạm thời của mình người đàn ông thỏa mãn, nhưng mà, cơ thể tuy đã chìm vào giấc ngủ, nhưng ý thức cũng không biến mất Thiệu Khiêm thật sự tức giận muốn giậm chân.

Tuy hắn không thấy người đàn ông bây giờ làm cái gì, nhưng cảm giác lại không có biến mất. Điều cũng đồng nghĩa với, đàn ông làm gì với con dơi, hắn cũng có thể cảm nhận được…

Gã này nhất định đã sờ toàn thân trên dưới mình một lần đúng không? Đúng không? Đúng không? Mỗi một thế giới đều mở thuộc tính kỳ lạ là kiểu tào lao gì vậy? Hơn nữa càng ngày càng phát triển theo hướng dâm dê là tình huống gì đây?

Thiệu Khiêm thật muốn lớn tiếng gào thét, nhưng mà, cũng không có ích lợi gì, bây giờ hắn không nói chuyện được, cho dù có muốn đánh người đi nữa, cũng chỉ có thể nhịn.

Cũng không lâu lắm, người đàn ông nằm xuống, đặt hắn lên ngực, nghe nhịp tim hữu lực của người đàn ông, cảm giác phiền não trong lòng Thiệu Khiêm mới chậm rãi bình thường trở lại. Có lẽ mỗi một thế giới làm thành thói quen, mỗi khi hắn nghe nhịp tim hữu lực của người đàn ông có, luôn cảm thấy rất an toàn, bình tĩnh.

Nóng nảy trong lòng lui đi, lúc này ý thức của hắn cũng không ngủ được, Thiệu Khiêm quyết định tiếp nhận kịch tình thế giới này. Tuy thế giới này bị bạn đời nhà mình tìm được, nhưng, biết kịch tình rồi, cũng có thể biết thân phận của hắn cùng với chuyện gì xảy ra ở thế giới này phải không?

Nghĩ tới đây, Thiệu Khiêm kêu hệ thống trực tiếp đưa kịch tình tới, nhưng, lần này hắn lại không giống ngày thường thả ra lực linh hồn để canh gác. Một điều là, trên người bạn đời nhà mình hắn không thích thả lực linh hồn, một điều khác chính là bạn đời đang ở đây, dù có chuyện gì, y nhất định không để mình bị thương.

Chỉ một lát sau, hệ thống đã đưa kịch tình tới, Thiệu Khiêm trực tiếp để ý thức chìm trong kịch tình.

Mà lúc này người đàn ông còn chưa ngủ say khi Thiệu Khiêm tiếp xúc với hệ thống, lại cảm giác được dao động kỳ lạ kia, dao động kia thoáng cái rồi biến mất, nếu như không chú ý cứ tưởng là ảo giác.

Nhưng mà, đối với mỗi một chi tiết của bạn đời nhà mình đều vạn phần chú ý người đàn ông đương nhiên hiểu, đây không phải ảo giác gì cả, tựa như dao động khi bạn đời nhà y sắp tỉnh dậy. Loại chuyện vượt ngoài dự đoán của mình, làm cho người đàn ông cảm thấy rất phiền não, y rất là ghét cảm giác mất khống chế này, y càng sợ nếu có một ngày, bạn đời nhà y đột nhiên rời khỏi thế giới này, y nên ngăn cản thế nào? Mà có thể ngăn cản thế nào?



Câu trả lời dĩ nhiên là phủ định, người đàn ông không nghĩ ra bất kỳ biện pháp nào ngăn cản dao động kỳ lạ này. Nhận biết này khiến cho y từ đáy lòng sinh ra một cảm giác hung ác, thậm chí trong đại não u ám suy nghĩ, nếu như không thể hoàn toàn chiếm được bạn được, thì hãy hủy diệt đi.

Tất nhiên, người đàn ông sẽ không thực hiện suy nghĩ trong lòng, dù đáy lòng y có tức giận nóng nảy đi nữa, từ đầu đến cuối vẫn cất giữ một tia thanh minh, đó chính là vô luận như thế nào cũng không nên thương tổn bạn đời.

Người đàn ông vốn đang vui vẻ giờ đây tâm trạng có chút xuống thấp, một tay ôm bạn đời nhà y rất là lo lắng, y cảm thấy, hình như mình phải rất cố gắng rất cố gắng mới có thể làm cho bạn đời nhà y lưu lại. Đây đúng là một câu chuyện bi thương.

Nhưng mà, bây giờ y có rối rắm đi nữa, Thiệu Khiêm đắm chìm trong kịch tình cũng không thể biết. Có lẽ, bây giờ Thiệu Khiêm càng rối rắm hơn người đàn ông một ít?

Thế giới này nói đơn giản thì cũng đơn giản, đơn giản là cục diện huyết tộc và giáo hội nước lửa không dung thôi. Mà thân phận của Thiệu Khiêm, cũng coi là một thân vương tôn quý nhất cũng là xui xẻo nhất của thế giới bóng tối.

Vị thân vương này ra đời rất là tôn quý, là con của hai vị ba đời kết hợp mang thai tự nhiên sinh ra, sự ra đời của hắn phá vỡ lời nguyền huyết tộc không thể mang thai tự nhiên.

Cũng chính bởi vì sự ra đời của hắn, khiến giáo hội cảm nhận được nguy cơ trước giờ chưa từng có, huyết tộc thuần chủng cao cấp ít, mới là tình cảnh có lợi đối với giáo hội. Nhưng, đứa con thuần chủng do hai vị ba đời dựng dục, độ tinh khiết trong huyết thống dĩ nhiên không cần nói cũng biết, nghe nói năm đó Thần giáng xuống thần dụ, nói đứa trẻ dựng dục tự nhiên, sẽ thay đổi trạng thái cạnh tranh của giáo hội và huyết tộc.

Ý chỉ của Thần khiến giáo hội thật là khủng hoảng, năm đó giáo hội chỉ điều động Thánh kỵ sĩ đào tạo nhiều năm tiễu trừ ám sát đứa bé mới sinh ra này. Nhưng mà, đứa trẻ dựng dục tự nhiên này, có thể nói là hy vọng của huyết tộc, thì làm sao có thể để giáo hội dễ dàng diệt trừ như thế?

Giáo hội điên cuồng tấn công, huyết tộc không cam lòng yếu thế chống cự và giết hại không chút kiêng kị, tình cảnh điên cuồng vén lên chiến trường dài đến mấy trăm năm như chiến trận Tu La.

Nhưng mà, cuộc chiến tranh này ai cũng không chiếm được lợi ích, huyết tộc tổn thất hai vị ba đời cuối cùng, mà giáo hội thì cũng mất đi Thánh kỵ sĩ tốn tâm huyết đào tạo cùng với giáo hoàng bệ hạ.

Cuộc chiến tranh này, có thể nói là tổn thất cả đôi.

Cuối cùng, giáo hội và huyết tộc thương vong thảm trọng bất đắc dĩ dừng tay, song phương lập được hiệp nghị không được tùy ý xâm chiếm lãnh địa của đối phương. Mà người ký hiệp nghị này, chính là đứa trẻ được dựng dục tự nhiên đã lớn lên cùng với thánh tử của giáo hội lúc đó. Mà bảy vị trưởng lão huyết tộc bốn đời và bốn vị quân chủ loài người bị ảnh hưởng nghiêm trọng lúc đầu làm người chứng kiến ký tên bên trên.

Vạn năm sau đó, có thể nói là song phương sống chung cũng yên ổn vô sự, hoặc nên nói là, song phương sau khi trải qua cuộc đại chiến kia đều đã thương vong thảm trọng, căn bản cũng không có biện pháp tìm đối phương gây phiền phức mà thôi.

Mà đứa trẻ dựng dục tự nhiên này, chính là thân vương bệ hạ Ansel Thiệu Khiêm xuyên vào, có lẽ chiến tranh năm đó để lại cho hắn ấn tượng quá mức thảm thiết, cho nên đối với chiến tranh mà nói hắn càng hy vọng hòa bình, hy vọng huyết tộc cao cấp cũng có thể có một cuộc sống yên tĩnh an ổn.

Nhưng mà, suy nghĩ của hắn quá mức tốt đẹp, dù hắn hướng đến hòa bình, nhưng chung quy cũng không cách nào thay đổi sự thật bọn họ là huyết tộc, cần hút máu loài người mà sống.

Mâu thuẫn của loài người, giáo hội, huyết tộc vẫn chưa hoàn toàn trở nên gay gắt. Thậm chí dã tâm và tham lam của một số người đối với dục vọng về vị trí cao nhất cũng bộc phát hoàn toàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau