Mỗi Ngày Ảnh Đế Đều Livestream Nấu Cơm
Chương 41
Ngày hôm sau, Nguyễn Đường dậy rất sớm, làm chút bánh nếp nhân thịt, thêm cốc sữa nóng, ăn cực ngon. Bánh nếp nhân thịt là món ăn đặc sản ở quê Nguyễn Đường, làm dễ nhưng lại ngon, phù hợp với yêu cầu trong nhà ăn, vì vậy Nguyễn Đường quyết định hôm nay sẽ dạy học trò làm món này.
Anh đóng gói số bánh nếp còn lại vào hộp bảo quản, lần lượt chuyển cho Hạ Vân Sâm và Hạ Vân Dật.
Nói đến phần của Hạ Vân Sâm, Nguyễn Đường có thể tiện tay mang theo khi đến quân bộ, cơ mà hôm nay là ngày đảo chiều dư luận, hẳn là Hạ Vân Sâm sẽ rất bận, anh không quấy rầy thì tốt hơn.
Gọi xe bay xong anh liền xuất phát tới quân bộ.
Có Hạ Vân Sâm thiết lập thân phận cố vấn cho, anh thông qua các thiết bị kiểm soát ra vào rất dễ. Trong cổng có rất nhiều xe chuyên dụng của quân bộ, anh chọn bừa một chiếc, quét quang não ở cửa xe, xe tự mở và khởi động, Nguyễn Đường chỉ việc nhập điểm đến thì xe sẽ chạy đến điểm dừng.
Vào phòng dạy học, sáu học trò của anh đã đến đầy đủ, đồng thời cũng đang ôn lại bài mà hôm qua Nguyễn Đường dạy, trong phòng thơm mùi trứng, những học sinh chăm chỉ và nghiêm túc như thế, giáo viên nào cũng sẽ thích, Nguyễn Đường không tự chủ cười thỏa mãn.
"Nguyễn tiên sinh!" Mọi người thấy Nguyễn Đường đến, liền đứng nghiêm chào theo kiểu quân đội.
Nguyễn Đường gật đầu cười, sau đó hỏi: "Mọi người ăn sáng chưa?"
Đầu tiên là mọi người gật đầu, sau lại là lắc đầu.
Thấu hiểu nước biển đắng nên khao khát sông hồ ngọt, uống dịch sinh dưỡng bao lâu, nay ăn thực phẩm thiên nhiên rồi, không nuốt dịch dinh dưỡng lại được nữa, bọn họ đến sớm một mặt là để luyện tập, một mặt là định lấy chỗ thành phẩm làm đồ ăn sáng. Cho nên trước khi Nguyễn Đường đến, họ đã ăn một chén trứng hấp nhỏ, chỉ là không đủ no, giờ vẫn còn đói.
Nguyễn Đường mỉm cười nói: "Vậy thì vừa hay, hôm nay tôi sẽ dạy mọi người làm bánh nếp nhân thịt."
Nguyễn Đường vừa nói vừa lấy bột gạo nếp và thịt ba chỉ ra khỏi tủ, đầu tiên là rửa sạch thịt, sau đó băm nhỏ, cho vào tô rồi đập thêm một quả trứng gà cộng với không ít hành và gừng để khử tanh, thêm chút muối, tương, gia vị, nhân thịt như vậy là xong.
Tiếp theo đổ gạo nếp vào một chiếc bát to, thêm một thìa bột mì, bôt mì có thể khiến bột nếp dai hơn, khi ăn sẽ không bị quá dính. Sau thì thêm nước ấm và nhào bột, vì là bột nếp nên không cần phải để nghỉ, cắt thành những miếng nhỏ ngay lúc đó là được.
Nguyễn Đường vừa làm vừa giải thích: "Bột gạo nếp phải nhào đều tay, có như thế thì bánh mới không bị nứt."
Anh bao bánh như bánh trôi, cán mỏng bột nếp, gói nhân vào giữa, sau đó thu miệng, vê tròn, ép nhẹ rồi bỏ vào đĩa.
Anh cho dầu vào chảo, chờ nóng dầu thì lần lượt thả bánh vào, rán lửa vừa. Xung quanh bánh nếp bắt đầu sôi bọt khí của dầu, kêu xèo xèo, mặt dưới bánh cũng dần chuyển thành màu vàng. Nguyễn Đường cho thêm chút nước vào chảo dầu, đậy vung, đợi nước gần cạn thì lật mặt sau của bánh lên tiếp tục rán. Chẳng mấy chốc mà cả hai mặt bánh đều biến thành màu vàng ruộm, vậy là coi như hoàn thành.
"Công đoạn đổ nước lúc gần cuối, chúng ta không nên đổ nước vào bánh, mà phải đổ dọc theo thành chảo." Lần này Nguyễn Đường không chỉ để họ quan sát, mà anh còn giải thích cặn kẽ những lưu ý nhỏ trong lúc làm, hi vọng bọn họ có thể thành công ngay lần thử đầu tiên, "Mọi người nắm rõ rồi chứ?"
"Đã rõ!"
"Vậy thì lại đây nếm thử nào." Nguyễn Đường nói xong liền lấy bánh ra đĩa, đặt lên bàn cho các học trò nếm thử.
Những chiếc bánh nếp vàng xốp giòn ngon thơm phức, không nhiều nhưng đủ chia.
Bánh nếp nhân thịt khá nhỏ, vì không phải bột mì nên nó không có độ nở, bù lại nó có độ dẻo của gạo nếp, rán với dầu khiến nó giòn vỏ ngoài, bên trong mềm, nhân thịt đơn giản cộng với bánh dẻo, cắn một cái thơm lừng cả miệng, quả thực quá ngon.
"Ngon quá! Thực sự rất là ngon luôn ấy!" Mấy người ăn như hùm như sói, có thể thấy họ thích bánh nếp này nhiều thế nào.
"Ăn rồi thì mọi người thử làm xem, tranh thủ một lần là làm được."
"Rõ!"
Những anh lính này có sức rất lớn, dù là băm thịt hay nhào bột đều không có bất cứ vấn đề gì, chỉ là lúc nêm gia vị, bọn họ vẫn còn hơi không tự tin, chỉ lo cho nhiều hoặc cho ít quá, ảnh hưởng đến hương vị.
Nguyễn Đường thấy có vấn đề, nên bổ sung: "Hai thìa nước gừng, một thìa nước tương, nửa thìa muối."
Có đơn vị đo là thìa, động tác của các anh lính nhanh hơn hẳn, rất nhanh đã đến bước rán bánh.
Lúc đổ nước dọc theo thành chảo không thể tránh khỏi tình trạng dầu sôi bắn bọt khí, nhưng mà mọi người cũng không phản ứng quá lớn, tránh cũng không thèm tránh.
Rất nhanh, những chiếc bánh nếp nhân thịt vàng óng xốp giòn được cho ra đĩa, nhìn qua thì không có vấn đề gì, tiếp theo là đánh giá hương vị.
Nguyễn Đường cầm dao, cắt mỗi chiếc bánh một miếng nhỏ để nếm thử, dù sao gạo nếp là thực phẩm rất dễ no, nếu không cắt ra thì anh không thể ăn hết cả sáu cái được.
Triệu Quang Minh và Vương Quân là xuất sắc nhất, độ dẻo và nhân thịt đều tương tự như bánh mẫu. Những người khác ngoài canh độ lửa không chính xác ra thì cũng được coi như hợp lệ. Đặc biệt là anh lính mặt tròn Lưu Hải Đào cùng anh lính Thôi Lượng có năng khiếu không cao lắm, hai người này lại có biểu hiện vô cùng tốt.
"Mọi người làm tốt lắm, tiếp tục phát huy." Nguyễn Đường không keo kiệt khen họ, nếu họ còn đói thì để họ ăn thêm.
Đợi mọi người đã no bụng, anh sẽ bắt đầu giai đoạn dạy học thứ hai, lần này vẫn là những món có cấp độ xử lý nhập môn, khoai tây thái sợi chua cay.
Món này không khó, nhưng thứ thử thách duy nhất là khả năng dùng dao, thấy mấy anh lính vụng về gọt vỏ khoai tây, Nguyễn Đường chỉ thấy buồn cười. Đặc biệt là người luôn có biểu hiện tốt nhất – Tiết Thụy, củ khoai tây trên tay giờ nhìn như chó gặm.
Ngay khi Nguyễn Đường vẫn đang dạy học trò nấu ăn, thì trên tinh võng đã sôi sùng sục.
Vốn sau hai ngày xử lý lạnh, phía Ngụy Trác cũng không có động thái mới, chuyện này đã hạ nhiệt không ít, khán giả cũng lấy lại được lí trí, bắt đầu nghi ngờ sao lúc đó mình lại thấy hành vi che giấu thân phận của Nguyễn Đường là không có mục đích tốt, dù sao dựa theo logic thông thường, chuyện này rất đáng để mang ra tạo sự nổi tiếng, vừa là ảnh đế vừa là đầu bếp bốn sao, thân phận này đặt vào gà nhà ai thì cũng chỉ hận không thể thông cáo báo chí rộng khắp.
Nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có mỗi cái bài đăng trên blog của Ngụy Trác là có tính lừa dối, khu bình luận là hàng loạt "thủy quân" định hướng, khiến dòng suy nghĩ của họ bị lệch. Còn một điểm nữa là, nhìn fan của Nguyễn Đường tuy nhiều nhưng fan cứng lại không có mấy, cho nên sau khi bị định hướng mới trở nên rời rạc như thế.
Ngay khi dư luận bắt đầu xuất hiện nghi vấn, luật sư nổi tiếng nhất đế quốc Chu Tĩnh bỗng đăng một bài viết, biểu thị hắn thay mặt đầu bếp bốn sao Nguyễn Đường khởi kiện Ngụy Trác, điều này lập tức thu hút sự chú ý của dân mạng.
"Chu Tĩnh V: Bản thân nhận được ủy thác của Nguyễn Đường tiên sinh, khởi kiện Ngụy Trác tiên sinh với tội danh đánh cắp bí mật thương mại và xâm phạm đời sống cá nhân. [Ảnh][Ảnh] @Nguyễn Đường V @Ngụy Trác V." Hai tấm ảnh đi kèm, một là giấy ủy thác, hai là công hàm luật sư chính thức. Trên công hàm là bằng chứng Ngụy Trác ăn cắp bản cam kết hủy hợp đồng mà Nguyễn Đường bí mật ký, ngoài ra còn chứng cứ hắn lấy hồ sơ bệnh án bất hợp pháp, rõ ràng, chi tiết này khiến hắn không còn đường chối cãi.
Căn cứ vào số trên công hàm luật sư, có thể thấy Chu Tĩnh đã đệ đơn lên tòa án và phía tòa cũng tiếp nhận đồng thời tiến hành lập hồ sơ, chứng tỏ lần này họ quyết tâm lãm rõ chứ không phải chỉ là hù dọa.
"Chu Tĩnh V: [Ảnh][Ảnh] Khởi kiện @Bát quái đại vương @Cùng đi ăn dưa @Truyền thông mênh mông... Với tội danh bôi nhọ danh dự và nhân phẩm của người khác."
Mọi người còn chưa kịp định thần, Chu Tĩnh đã đăng bài khởi kiện liên tiếp Ngụy Trác và toàn bộ cơ quan truyền thông có liên quan đến scandal này.
Thái độ cứng rắn của Chu Tĩnh khiến bè lũ Ngụy Trác và tay sai bối rối, bọn chúng không ngờ tờ cam kết hủy hợp đồng kia lại có hiệp định bảo mật, lúc đó còn nghĩ cho nhân viên chụp trộm hợp đồng là một nước cờ hay, không ngờ lại là cục đá tự đập vào chân. Trong thoáng chốc, tất cả những blog truyền thông liên quan đều xóa bài và xin lỗi, nhưng Chu Tĩnh như bóng ma, bám mãi chẳng rời.
"Chu Tĩnh V: Tất cả nội dung trên weibo đều đã được chụp lại làm bằng chứng. [Ảnh][Ảnh][Ảnh]"
Không một ai ngờ tới, Chu Tĩnh lại đoán được bọn họ sẽ xóa bài, lưu hết toàn bộ chứng cứ. Gió Đông thổi ngược như thế, làm cư dân mạng hồ hởi mang ghế bưng bỏng ngô ra hóng hớt.
[Tui muốn ăn đêm: Hahahahaha Chỉ cười mà hổng có nói chi [đầu chó]]
[Uống thuốc nam: Xin hỏi, mặt của @Ngụy Trác V có đau không?]
[Bá Bá V: Hahahaha cười chết, Ngụy Trác: Tôi không dám đăng đàn tố lung tung nữa!]
Bởi hai ngày trước tất cả các bên liên quan đến Tề Trác đều nhảy múa tung trời, nhưng không có tin gì mới để bôi đen, phía bên Nguyễn Đường lại im lặng, bây giờ tình thế xoay chuyển, bọn chúng cũng nhanh chóng cập nhật tin tức và tính toán.
Tuy nhiên hiện giờ không thể bó tay chịu trói, tuy chuyện ăn cắp bí mật đã như ván đóng thành thuyền, mà không cắn một miếng thịt của Nguyễn Đường xuống thì sao bọn chúng cam lòng?
Thoát khỏi lớp ngụy trang, lời nói của chúng lại càng mang tính sắc bén.
"Ngụy Trác V: Người ngay thẳng không nói chuyện mờ ám, tôi hỏi @Nguyễn Đường V, từ một cậu trai vị thành niên vào showbiz, theo nghiệp diễn xuất, tận tâm với nghề, rèn luyện chuyên cần thì lấy đâu ra thời gian thức tỉnh kỹ năng nấu nướng? Nhiều nguyên liệu nấu ăn mới như thế, cậu chỉ liếc mắt là biết làm? Toàn những món ăn và phương pháp chế biến trước giờ chưa thấy, lẽ nào cậu có thiên phú dị bẩm? Hoặc là nói sau lưng có bí mật nào đó không thể nói ra?!"
Nghi vấn lớn nhất trên người Nguyễn Đường, đó chính là khả năng nấu nướng siêu phàm này của anh, dù sao cách anh nấu lẫn tốc độ của anh đều mang theo hai từ "yêu nghiệt", hoàn toàn vượt ra khỏi sự phát triển của ngành nghề ẩm thực hiện tại.
[Ôm cây ôm không nổi: Tôi không thở được mọi người ạ, khi nào thì thông minh và ưu tú lại là sai vậy?]
Mà bất kể thế nào, trong hầu hết suy nghĩ của mọi người, "tài trí" của Nguyễn Đường phải xếp vào hàng bất thường, thực thể không tồn tại, tuy dư luận không công kích Nguyễn Đường nữa, mà phía sau có không ít người bàn luận.
"Viện khoa học không người biết V: Viện khoa học đã tung ra ba loại gia vị mới trong khu mua sắm nhờ vào công của cố vấn @Nguyễn Đường V, mặt khác cũng sắp phát triển một loạt các sản phẩm đã được gia công sẵn, kính xin mong đợi!"
Anh đóng gói số bánh nếp còn lại vào hộp bảo quản, lần lượt chuyển cho Hạ Vân Sâm và Hạ Vân Dật.
Nói đến phần của Hạ Vân Sâm, Nguyễn Đường có thể tiện tay mang theo khi đến quân bộ, cơ mà hôm nay là ngày đảo chiều dư luận, hẳn là Hạ Vân Sâm sẽ rất bận, anh không quấy rầy thì tốt hơn.
Gọi xe bay xong anh liền xuất phát tới quân bộ.
Có Hạ Vân Sâm thiết lập thân phận cố vấn cho, anh thông qua các thiết bị kiểm soát ra vào rất dễ. Trong cổng có rất nhiều xe chuyên dụng của quân bộ, anh chọn bừa một chiếc, quét quang não ở cửa xe, xe tự mở và khởi động, Nguyễn Đường chỉ việc nhập điểm đến thì xe sẽ chạy đến điểm dừng.
Vào phòng dạy học, sáu học trò của anh đã đến đầy đủ, đồng thời cũng đang ôn lại bài mà hôm qua Nguyễn Đường dạy, trong phòng thơm mùi trứng, những học sinh chăm chỉ và nghiêm túc như thế, giáo viên nào cũng sẽ thích, Nguyễn Đường không tự chủ cười thỏa mãn.
"Nguyễn tiên sinh!" Mọi người thấy Nguyễn Đường đến, liền đứng nghiêm chào theo kiểu quân đội.
Nguyễn Đường gật đầu cười, sau đó hỏi: "Mọi người ăn sáng chưa?"
Đầu tiên là mọi người gật đầu, sau lại là lắc đầu.
Thấu hiểu nước biển đắng nên khao khát sông hồ ngọt, uống dịch sinh dưỡng bao lâu, nay ăn thực phẩm thiên nhiên rồi, không nuốt dịch dinh dưỡng lại được nữa, bọn họ đến sớm một mặt là để luyện tập, một mặt là định lấy chỗ thành phẩm làm đồ ăn sáng. Cho nên trước khi Nguyễn Đường đến, họ đã ăn một chén trứng hấp nhỏ, chỉ là không đủ no, giờ vẫn còn đói.
Nguyễn Đường mỉm cười nói: "Vậy thì vừa hay, hôm nay tôi sẽ dạy mọi người làm bánh nếp nhân thịt."
Nguyễn Đường vừa nói vừa lấy bột gạo nếp và thịt ba chỉ ra khỏi tủ, đầu tiên là rửa sạch thịt, sau đó băm nhỏ, cho vào tô rồi đập thêm một quả trứng gà cộng với không ít hành và gừng để khử tanh, thêm chút muối, tương, gia vị, nhân thịt như vậy là xong.
Tiếp theo đổ gạo nếp vào một chiếc bát to, thêm một thìa bột mì, bôt mì có thể khiến bột nếp dai hơn, khi ăn sẽ không bị quá dính. Sau thì thêm nước ấm và nhào bột, vì là bột nếp nên không cần phải để nghỉ, cắt thành những miếng nhỏ ngay lúc đó là được.
Nguyễn Đường vừa làm vừa giải thích: "Bột gạo nếp phải nhào đều tay, có như thế thì bánh mới không bị nứt."
Anh bao bánh như bánh trôi, cán mỏng bột nếp, gói nhân vào giữa, sau đó thu miệng, vê tròn, ép nhẹ rồi bỏ vào đĩa.
Anh cho dầu vào chảo, chờ nóng dầu thì lần lượt thả bánh vào, rán lửa vừa. Xung quanh bánh nếp bắt đầu sôi bọt khí của dầu, kêu xèo xèo, mặt dưới bánh cũng dần chuyển thành màu vàng. Nguyễn Đường cho thêm chút nước vào chảo dầu, đậy vung, đợi nước gần cạn thì lật mặt sau của bánh lên tiếp tục rán. Chẳng mấy chốc mà cả hai mặt bánh đều biến thành màu vàng ruộm, vậy là coi như hoàn thành.
"Công đoạn đổ nước lúc gần cuối, chúng ta không nên đổ nước vào bánh, mà phải đổ dọc theo thành chảo." Lần này Nguyễn Đường không chỉ để họ quan sát, mà anh còn giải thích cặn kẽ những lưu ý nhỏ trong lúc làm, hi vọng bọn họ có thể thành công ngay lần thử đầu tiên, "Mọi người nắm rõ rồi chứ?"
"Đã rõ!"
"Vậy thì lại đây nếm thử nào." Nguyễn Đường nói xong liền lấy bánh ra đĩa, đặt lên bàn cho các học trò nếm thử.
Những chiếc bánh nếp vàng xốp giòn ngon thơm phức, không nhiều nhưng đủ chia.
Bánh nếp nhân thịt khá nhỏ, vì không phải bột mì nên nó không có độ nở, bù lại nó có độ dẻo của gạo nếp, rán với dầu khiến nó giòn vỏ ngoài, bên trong mềm, nhân thịt đơn giản cộng với bánh dẻo, cắn một cái thơm lừng cả miệng, quả thực quá ngon.
"Ngon quá! Thực sự rất là ngon luôn ấy!" Mấy người ăn như hùm như sói, có thể thấy họ thích bánh nếp này nhiều thế nào.
"Ăn rồi thì mọi người thử làm xem, tranh thủ một lần là làm được."
"Rõ!"
Những anh lính này có sức rất lớn, dù là băm thịt hay nhào bột đều không có bất cứ vấn đề gì, chỉ là lúc nêm gia vị, bọn họ vẫn còn hơi không tự tin, chỉ lo cho nhiều hoặc cho ít quá, ảnh hưởng đến hương vị.
Nguyễn Đường thấy có vấn đề, nên bổ sung: "Hai thìa nước gừng, một thìa nước tương, nửa thìa muối."
Có đơn vị đo là thìa, động tác của các anh lính nhanh hơn hẳn, rất nhanh đã đến bước rán bánh.
Lúc đổ nước dọc theo thành chảo không thể tránh khỏi tình trạng dầu sôi bắn bọt khí, nhưng mà mọi người cũng không phản ứng quá lớn, tránh cũng không thèm tránh.
Rất nhanh, những chiếc bánh nếp nhân thịt vàng óng xốp giòn được cho ra đĩa, nhìn qua thì không có vấn đề gì, tiếp theo là đánh giá hương vị.
Nguyễn Đường cầm dao, cắt mỗi chiếc bánh một miếng nhỏ để nếm thử, dù sao gạo nếp là thực phẩm rất dễ no, nếu không cắt ra thì anh không thể ăn hết cả sáu cái được.
Triệu Quang Minh và Vương Quân là xuất sắc nhất, độ dẻo và nhân thịt đều tương tự như bánh mẫu. Những người khác ngoài canh độ lửa không chính xác ra thì cũng được coi như hợp lệ. Đặc biệt là anh lính mặt tròn Lưu Hải Đào cùng anh lính Thôi Lượng có năng khiếu không cao lắm, hai người này lại có biểu hiện vô cùng tốt.
"Mọi người làm tốt lắm, tiếp tục phát huy." Nguyễn Đường không keo kiệt khen họ, nếu họ còn đói thì để họ ăn thêm.
Đợi mọi người đã no bụng, anh sẽ bắt đầu giai đoạn dạy học thứ hai, lần này vẫn là những món có cấp độ xử lý nhập môn, khoai tây thái sợi chua cay.
Món này không khó, nhưng thứ thử thách duy nhất là khả năng dùng dao, thấy mấy anh lính vụng về gọt vỏ khoai tây, Nguyễn Đường chỉ thấy buồn cười. Đặc biệt là người luôn có biểu hiện tốt nhất – Tiết Thụy, củ khoai tây trên tay giờ nhìn như chó gặm.
Ngay khi Nguyễn Đường vẫn đang dạy học trò nấu ăn, thì trên tinh võng đã sôi sùng sục.
Vốn sau hai ngày xử lý lạnh, phía Ngụy Trác cũng không có động thái mới, chuyện này đã hạ nhiệt không ít, khán giả cũng lấy lại được lí trí, bắt đầu nghi ngờ sao lúc đó mình lại thấy hành vi che giấu thân phận của Nguyễn Đường là không có mục đích tốt, dù sao dựa theo logic thông thường, chuyện này rất đáng để mang ra tạo sự nổi tiếng, vừa là ảnh đế vừa là đầu bếp bốn sao, thân phận này đặt vào gà nhà ai thì cũng chỉ hận không thể thông cáo báo chí rộng khắp.
Nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có mỗi cái bài đăng trên blog của Ngụy Trác là có tính lừa dối, khu bình luận là hàng loạt "thủy quân" định hướng, khiến dòng suy nghĩ của họ bị lệch. Còn một điểm nữa là, nhìn fan của Nguyễn Đường tuy nhiều nhưng fan cứng lại không có mấy, cho nên sau khi bị định hướng mới trở nên rời rạc như thế.
Ngay khi dư luận bắt đầu xuất hiện nghi vấn, luật sư nổi tiếng nhất đế quốc Chu Tĩnh bỗng đăng một bài viết, biểu thị hắn thay mặt đầu bếp bốn sao Nguyễn Đường khởi kiện Ngụy Trác, điều này lập tức thu hút sự chú ý của dân mạng.
"Chu Tĩnh V: Bản thân nhận được ủy thác của Nguyễn Đường tiên sinh, khởi kiện Ngụy Trác tiên sinh với tội danh đánh cắp bí mật thương mại và xâm phạm đời sống cá nhân. [Ảnh][Ảnh] @Nguyễn Đường V @Ngụy Trác V." Hai tấm ảnh đi kèm, một là giấy ủy thác, hai là công hàm luật sư chính thức. Trên công hàm là bằng chứng Ngụy Trác ăn cắp bản cam kết hủy hợp đồng mà Nguyễn Đường bí mật ký, ngoài ra còn chứng cứ hắn lấy hồ sơ bệnh án bất hợp pháp, rõ ràng, chi tiết này khiến hắn không còn đường chối cãi.
Căn cứ vào số trên công hàm luật sư, có thể thấy Chu Tĩnh đã đệ đơn lên tòa án và phía tòa cũng tiếp nhận đồng thời tiến hành lập hồ sơ, chứng tỏ lần này họ quyết tâm lãm rõ chứ không phải chỉ là hù dọa.
"Chu Tĩnh V: [Ảnh][Ảnh] Khởi kiện @Bát quái đại vương @Cùng đi ăn dưa @Truyền thông mênh mông... Với tội danh bôi nhọ danh dự và nhân phẩm của người khác."
Mọi người còn chưa kịp định thần, Chu Tĩnh đã đăng bài khởi kiện liên tiếp Ngụy Trác và toàn bộ cơ quan truyền thông có liên quan đến scandal này.
Thái độ cứng rắn của Chu Tĩnh khiến bè lũ Ngụy Trác và tay sai bối rối, bọn chúng không ngờ tờ cam kết hủy hợp đồng kia lại có hiệp định bảo mật, lúc đó còn nghĩ cho nhân viên chụp trộm hợp đồng là một nước cờ hay, không ngờ lại là cục đá tự đập vào chân. Trong thoáng chốc, tất cả những blog truyền thông liên quan đều xóa bài và xin lỗi, nhưng Chu Tĩnh như bóng ma, bám mãi chẳng rời.
"Chu Tĩnh V: Tất cả nội dung trên weibo đều đã được chụp lại làm bằng chứng. [Ảnh][Ảnh][Ảnh]"
Không một ai ngờ tới, Chu Tĩnh lại đoán được bọn họ sẽ xóa bài, lưu hết toàn bộ chứng cứ. Gió Đông thổi ngược như thế, làm cư dân mạng hồ hởi mang ghế bưng bỏng ngô ra hóng hớt.
[Tui muốn ăn đêm: Hahahahaha Chỉ cười mà hổng có nói chi [đầu chó]]
[Uống thuốc nam: Xin hỏi, mặt của @Ngụy Trác V có đau không?]
[Bá Bá V: Hahahaha cười chết, Ngụy Trác: Tôi không dám đăng đàn tố lung tung nữa!]
Bởi hai ngày trước tất cả các bên liên quan đến Tề Trác đều nhảy múa tung trời, nhưng không có tin gì mới để bôi đen, phía bên Nguyễn Đường lại im lặng, bây giờ tình thế xoay chuyển, bọn chúng cũng nhanh chóng cập nhật tin tức và tính toán.
Tuy nhiên hiện giờ không thể bó tay chịu trói, tuy chuyện ăn cắp bí mật đã như ván đóng thành thuyền, mà không cắn một miếng thịt của Nguyễn Đường xuống thì sao bọn chúng cam lòng?
Thoát khỏi lớp ngụy trang, lời nói của chúng lại càng mang tính sắc bén.
"Ngụy Trác V: Người ngay thẳng không nói chuyện mờ ám, tôi hỏi @Nguyễn Đường V, từ một cậu trai vị thành niên vào showbiz, theo nghiệp diễn xuất, tận tâm với nghề, rèn luyện chuyên cần thì lấy đâu ra thời gian thức tỉnh kỹ năng nấu nướng? Nhiều nguyên liệu nấu ăn mới như thế, cậu chỉ liếc mắt là biết làm? Toàn những món ăn và phương pháp chế biến trước giờ chưa thấy, lẽ nào cậu có thiên phú dị bẩm? Hoặc là nói sau lưng có bí mật nào đó không thể nói ra?!"
Nghi vấn lớn nhất trên người Nguyễn Đường, đó chính là khả năng nấu nướng siêu phàm này của anh, dù sao cách anh nấu lẫn tốc độ của anh đều mang theo hai từ "yêu nghiệt", hoàn toàn vượt ra khỏi sự phát triển của ngành nghề ẩm thực hiện tại.
[Ôm cây ôm không nổi: Tôi không thở được mọi người ạ, khi nào thì thông minh và ưu tú lại là sai vậy?]
Mà bất kể thế nào, trong hầu hết suy nghĩ của mọi người, "tài trí" của Nguyễn Đường phải xếp vào hàng bất thường, thực thể không tồn tại, tuy dư luận không công kích Nguyễn Đường nữa, mà phía sau có không ít người bàn luận.
"Viện khoa học không người biết V: Viện khoa học đã tung ra ba loại gia vị mới trong khu mua sắm nhờ vào công của cố vấn @Nguyễn Đường V, mặt khác cũng sắp phát triển một loạt các sản phẩm đã được gia công sẵn, kính xin mong đợi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất