Mỗi Ngày Đều Bị Hamster Nhà Mình Thay Phiên Nhau Thao

Chương 2: Chạy trốn thất bại, thô bạo phá thân

Trước Sau
Edit: Miee (OnhaMiee)

_______________

"Thương... Hamster? "Trình Vũ vẻ mặt "Anh đùa tôi đấy à ".

Cậu cảm giác mình thật sự gặp phải hai tên thần kinh biến thái còn có chứng hoang tưởng nghiêm trọng!

Trình Số mở khóa trên mắt cá chân ra thuận thế lên giường kéo hai chân, tay phải cách quần lót nhẹ nhàng vuốt ve đáy chậu của cậu.

Trình Vũ cả người căng chặt dùng hết sức co hai chân giãy dụa: "Biến thái, buông tôi ra! Đừng chạm vào nơi đó! "

Đầu ngón tay cọ xát tựa hồ cảm nhận được một mảnh ẩm ướt, Trình Số hơi nhíu mày dễ như trở bàn tay ngăn chặn tất cả phản kháng của Trình Vũ đưa tay kéo quần lót cậu ra.

Một đóa hoa bí ẩn lặng lẽ bung nở giữa hai chân.

Y dứt khoát vươn hai ngón tay đâm vào hoa huy*t dò xét, làm càn cọ cọ.

Trình Thương cũng kinh ngạc nhìn hoa huy*t kia đẩy hai cánh môi âm hộ ra đem cái miệng nhỏ kia tách mở ra.

"Song tính?" Trình Thương dọc theo hoa huy*t cứng rắn mở ra lại cắm vào một ngón tay.

Cái huyệt vốn nhỏ xinh hơn phụ nữ bình thường bị cường ngạnh cắm vào ba ngón tay, Trình Vũ đau đến mức nắm chặt ga trải giường mép huyệt khẩu chung quanh bị chống đến trắng bệch.

"Đau quá... Lấy ra đi! "

"Lấy ra?" Trình Thương cười lạnh một tiếng, ngón tay càng thêm xâm nhập dò xét: "Em có tư cách gì mà đòi cự tuyệt. "

Trình Số chậm rãi rút ngón tay nhìn cái miệng nhỏ kia, ánh mắt nhàn nhạt nói: "Thời gian còn dài, đừng để lần đầu tiên đã chơi hỏng em ấy. "

Trình Thương "chậc" một tiếng luyến tiếc vẫn rút ra, từ trong ngăn kéo lấy ra một ống bôi trơn.

Thân ống bóng loáng rất dễ dàng bị huyệt khẩu nuốt vào theo động tác bóp chặt chất bôi trơn lãnh lẽo trơn trượt phun vào hoa huy*t ấm áp mềm mại chưa từng được ghé thăm.

Trình Vũ bị kích thích đến căng thẳng thân thể, muốn tránh về phía sau, lại bị ôm thắt lưng lại kéo trở lại.

Bình tĩnh, bình tĩnh cậu đối với mình mặc niệm.

Chỉ có thể sử dụng bệnh thần kinh để đánh bại bệnh thần kinh!

Khi Trình Thương cầm dương v*t nhắm vào hoa huy*t chuẩn bị *** vào, đột nhiên nghe được một tiếng " Em xin lỗi".



Hăn dừng động tác có chút kinh ngạc ngẩng đầu.

Ánh mắt Trình Vũ bi thương nhìn hắn: "Lúc ấy em cho rằng các anh đã chết. Em đã rất khổ sở, nhưng vẫn không thể không buông tay. Em không có ý bỏ rơi các anh, mấy năm nay vẫn luôn nhớ các anh. "

Trình Thương có chút mềm lòng hắn muốn tin tưởng những lời này, thậm chí có chút hối hận vì hành động thô bạo vừa rồi.

Hắn vươn tay muốn chạm vào mặt Trình Vũ, Trình Vũ cũng không cự tuyệt ánh mắt vẫn ôn nhu nhìn như cũ.

"Em muốn ôm anh, có được không?"

Trình Thương căn bản không cách nào cự tuyệt, một bên cởi dây thừng, một bên cúi đầu từ trong cổ họng bức ra một tiếng "Được".

Trình Số ở một bên thờ ơ lạnh nhạt bàng quan hết thảy, chỉ có lúc Trình Vũ nói ra những lời kia, đáy mắt có chút dao động.

Sau khi đoạt được lại tự do, việc đầu tiên Trình Vũ làm chính là một cước đạp lên người biến thái, sau đó xông xuống giường mở cửa.

Trình Thương ngây ngẩn cả người, ngơ ngác ôm bụng mình, một cước này đối với hắn mà nói cũng không nặng không tạo thành bất kỳ thương tổn nào trên thân thể nhưng hắn lại cảm thấy tất cả hy vọng xa vời của mình đều bị đạp nát.

"Quả nhiên không nên sinh ra bất kỳ thương tiếc chờ mong nào đối với em cả. Vẫn nên đem em nhốt ở chỗ này mỗi ngày đều *** em, chơi hỏng em mới là kết cục thích hợp nhất."

Trình Vũ ghé trên cửa dùng sức xoay tay nắm cửa nhưng cửa lại giống như bị khóa chết, đập thế nào cũng không thể may may lay động.

Xong rồi, sắp toi rồi!

Trình Vũ xoay người dán lưng lên cửa, chột dạ biện giải: "Em cũng không biết chuyện gì xảy ra, vừa rồi chân tê dại không cẩn thận đạp anh một cái, em sợ anh tính sổ mới chạy đi. "

"Ồ, thật phải không vậy? ". Trình Thương sắc mặt nhìn không ra hỉ nộ nhàn nhạt nói. "Nhưng anh lại không muốn nghe em nói những thứ này nữa. "

Trình Vũ hai tay lung tung vẫn múa may chống cự: "Anh em tốt có chuyện gì chúng ta từ từ nói... "A" Lời khẩn cầu còn chưa dứt tất cả lời nói đều bị chặn lại ngoại trừ rên rỉ cái gì cũng không cách nào phát ra.

Cậu bị Trình Thương một đường từ bên cửa kéo trở về hung hăng ném lên giường. Sự chống cự của cậu ở trước mặt Trình Thương tựa như trẻ con sức mạnh căn bản không phải cùng một cấp bậc.

"Tôi đã nói rồi" Trình Số khống chế hai tay cậu dùng dây thừng trói sau lưng cũng không nhìn về phía Trình Thương nhưng Trình Thương biết đây là nói với hắn: "Em ấy sẽ dùng vẻ mặt vô tội như vậy mê hoặc "

"Ừm" Trình Thương một tiếng đơn giản đáp mở hai chân Trình Vũ ra liền *** vào.

"Ô" Trình Vũ phí công vặn vẹo thân thể huyệt dâm mềm mại bị cường ngạnh mở ra cảm giác đau đớn cùng chua xót dọc theo dương v*t cắm vào thân thể tăng lên bản thân chỉ có thể vô lực bị xuyên xỏnlấp đầy.

Một tấm màng mỏng bị hung ác chọc nát Trình Vũ kịch liệt cựa quậy,trong miệng phát ra tiếng kêu đau đớn hàm hồ Trình Số ở phía sau ôm cậu khống chế tất cả giãy dụa xoa xoa nhũ đầu khi thì siết chặt kéo véo.

Ngực của song tính nhân vốn đã mềm mại hơn nam giới bình thường núm vú của Trình Vũ càng thêm mẫn cảm thân thể bị ma sát mềm nhũn.

Mãi cho đến khi hạ thân dán sát vào nhau, Trình Thương mới dừng lại rút ra một đoạn, tơ máu trộn lẫn d*m thủy trong lỗ huyệt theo dương v*t chảy ra, phong tình dâm mỹ này tựa hồ kích thích Trình Thương, hắn cầm lấy tính khí đứng thẳng của Trình Vũ, dùng ngón tay ma sát lỗ tiểu.



"Em nghĩ phụ nữ có thể thỏa mãn được thân thể dâm đãng của em sao?"

Thân thể Trình Vũ xụi lơ đột nhiên kịch liệt rung lắc Trình Thương đột nhiên nắm chặt dương v*t của cậu đầu ngón út chọc vào cái miệng nhỏ trên đỉnh dương v*t.

Không, không... Ôi...Bỏ tôi ra... sẽ hỏng mất...

Trình Vũ muốn xin tha nhưng miệng bị khẩu cầu chặn lại ngoại trừ tiếng khóc mơ hồ cũng không phát ra được gì nữa.

"Chính là như vậy, ngoại kêu dâm phát tình cái gì cũng không cần phát ra." Trình Thương lộ ra một tia hưởng thụ, háng lại lại hung hăng điên cuồng đỉnh vào âm đ*o.

Quy đầu hình như chọc trúng một cái miệng nhỏ ẩn giấu, hắn kinh ngạc đến mức đâm một vòng bức Trình Vũ không nhịn được khóc càng lớn ác ý cười nói: "Hóa ra đĩ dâm cũng có tử cung sao? "

"Ngoan ngoãn mở tử cung ra, để cho anh *** vào nào." Vừa nói càng *** sâu chống đỡ ngay cửa tử cung. "Chờ bị anh hiếp lớn bụng không biết có thể tiết sữa hay không nhỉ đến lúc đó dùng sữa súc ruột được không? "

Trình Thương tưởng tượng Trình Vũ vác bụng lớn sản sữa lại bị sữa của mình rót đầy bụng. Ánh mắt si mê nhìn Trình Vũ.

Trình Vũ nghe được lời này kinh hoảng sợ hãi lắc đầu dương v*t trước người lại chưa chạm vào đã bắn ra.

Tinh dịch chảy xuống bị Trình Thương lau lên mặt Trình Vũ, nhẹ nhàng hôn vòng eo đĩ đực lại là hung tàn không ăn nhập với vẻ mặt ôn nhu phía trên.

Cửa tử cung mất đi tất cả năng lực chống cự bị xỏ xiên. dương v*t chịch vào tử cung làm nước mắt sinh lý chảy ra, dương v*t trước người run rẩy bắn ra nước tiểu, Trình Vũ trực tiếp mất khống chế.

Sau khi thọc rút ra vào mấy trăm cái, tinh dịch nóng bỏng tưới vào tử cung. Trình Vũ mất đi tất cả phản ứng vô lực nằm liệt trên người Trình Số.

"Thật đáng yêu." Trình Thương rút dương v*t, nhìn tinh dịch của mình theo miệng thịt huyệt sưng đỏ không cách nào khép lại chảy ra.

Trình Số ôm Trình Vũ không nói gì chỉ hơi gật đầu, xoay cậu hướng về phía mình móc hết tinh dịch bên trong sau đó mới nâng mông Trình Vũ ngồi xuống tính khí của y.

Trình Vũ bị ôm vào trong ngực mông thịt dâm loạn, khẩu cầu đã bị gỡ xuống nhưng vẫn không phát ra được thanh âm gì.

Trình Thương cầm ống bôi trơn bị vứt ở một bên chen vào hậu huyệt đang đóng chặt, ngón tay cắm vào nới lỏng.

Xác nhận hậu huyệt đã chuẩn bị thừa nhận tốt, ý bảo Trình Số rút tính khí ra một chút cho hắn đi vào.

Trình Số tát bép vào mông Trình Vũ một cái ngữ khí thỏa mãn: "Thả lỏng một chút, để cho tôi đi ra ngoài".

Trình Vũ đã sớm mất đi ý thức tự nhiên không có khả năng đáp lại chỉ có cái huyệt cái bị ** *** đến nát vụn, vô thức phun ra một đống d*m thủy nhễu nhão.

Ánh mắt Trình Thương trầm xuống trong chớp mắt, cho dù hắn và Trình Số ước định cùng nhau trả thù Trình Vũ,nhưng trong lòng vẫn không thể khống chế ghen tị muốn chiếm hữu cậu làm của riêng.

Hắn đem tính khí nhắm vào hậu huyệt Trình Vũ khai phá hết thảy thịt ruột ngăn trở đã hóa mềm mại vô lực tiến vào đến tận cùng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau