Mọi Người Đều Đang Đoán Kim Chủ Của Tôi Là Ai

Chương 18: Đồ tư bản ác độc

Trước Sau
Người phụ nữ Trần Vận này, đúng thật là bị anh ta chiều quá thành hư không biết tốt xấu nữa rồi.

Vì vậy những lời giải thích vốn định nói ra khỏi miệng bèn biến thành sỉ nhục khinh bỉ.

Cả người Trần Vận đều run lên, cô ta không thể nghĩ rằng Lý Bích Sinh sẽ nói như vậy với mình.

Cô ta khóc lóc nói, Lý Bích Sinh, anh đừng có hối hận! Sau này có quỳ xuống xin xỏ, tôi cũng sẽ không tha thứ cho anh đâu!

Người kia lại chỉ dùng một ánh mắt lạnh lùng nhìn Trần Vận, trong lòng cũng không gợn nổi chút sóng lớn nào.

Cho đến tận bây giờ anh ta mới phát hiện ra, người phụ nữ mình chiều chuộng đến cùng là có đức hạnh thế nào.

Anh ta chỉ cảm thấy bản thân mình mắt mù.

Vẫn là đối với cô ta一一 quá tốt rồi.

Chính Lý Bích Sinh đã thả tin cho các đơn vị truyền thông đăng lên, lúc thường Trần Vận đắc tội bao nhiêu người, lúc này liền có bấy nhiều người quay lại giẫm đạp, trong lúc nhất thời trên mạng đều sôi sùng sục vì những scandal của Trần Vận.

Truyền thông nhẩm tính lại những người bạn trai cũ của Trần Vận trước khi cô ta qua lại với Lý Bích Sinh, chỉ là thời gian hẹn hò đều không lâu, thậm chí ngay cả tin cô ta lúc trước khi còn đi học đã bắt nạt bạn học cũng bị đào lên.

Vì vậy chuyện liên quan như cái bạt tai của Trần Vận dành cho Lục Ninh khi quay phim cũng bị đưa lên hot search, thoạt nhìn như là đang ở hiện trường quay một cảnh nào đó, thế nhưng Trần Vận lại không ngừng NG, không ngừng giáng những bạt tai vào khuôn mặt của Lục Ninh, khiến cho gương mặt vốn đẹp đẽ của cậu cũng sưng lên. Không nói những cái khác, chuyện truyền ra đoạn video kia nhất định là do Lâm Tuyết Như làm.

Quay rõ nét thế này, nói không chừng còn là video từ chính tay chị ấy.

Vài nick weibo VIP cũng bắt đầu dẫn dắt tiết tấu trên mạng.

Ngay khi video Lục Ninh chịu đòn được tung ra, gần như fans của cậu đều đổ bộ vào weibo của Trần Vận, trong vòng vài tiếng ngắn ngủi lượt bình luận đã vượt qua con số hai trăm nghìn.

Fan 1: Biết ngay, Trần Tiện Nhân thời gian trước không @ Đại Ninh Tử của chúng ta là có nội tình mà! Quả nhiên là bắt nạt người khác!

Fan 2: Ninh bảo bảo thật đáng thương, ôm về thôi!

Fan 3: Ninh của chúng ta chỉ có mỗi khuôn mặt này thôi, vậy mà người phụ nữ đó lại đối xử với em bé như vậy, muốn đập mất bát ăn cơm của idol nhà chúng ta sao, quá độc ác rồi!

Fan 4: Thời gian trước còn có tin đồn…

Fan thứ N: Độc ác nhất trên đời chính là lòng dạ đàn bà mà, đệt mợ.



Người qua đường lại biểu thị thái độ không thể nào nhìn nổi, hình tượng của Trần Bạch Liên hoàn toàn sụp đổ nát bét rồi.

Lần này ngay cả anti-fans quả thật cũng hơi quá đáng.

Trần Vận bình thường quá kiêu ngạo, đắc tội với người khác nhưng mình lại chẳng hề hay biết, cuối cùng cũng đã đến lúc bản thân phải gánh chịu tất cả cho nên trong lúc nhất thời gần như đã rơi xuống đáy vực sâu. Ngay cả bản thân fans của cô ta đều lặng lẽ giống như biến mất hết vậy.

Trong cái giới này có nhiều màn như vậy lắm.

Hình tượng tiên nữ của Trần Vận vỡ vụn trở thành cậy thế hiếp người.

Trước đây có bao lời khen ngợi thì nay đều trở thành những tiếng chửi bới.

Cuộc đời của cô gái này từ nhỏ đã quá trôi chảy, đứng ở vị trí quá cao cho nên không biết rằng người khác đối tốt với mình thì phải đáng được trân trọng, mãi cho đến khi bản thân ngã lộn nhào một cái trên con đường vốn bằng phẳng của mình thì mới hiểu rõ được lòng người.

Cú ngã này quá mạnh, cô ta khổ sở là thế mà bên người lại không có ai chịu giang rộng vòng tay cho Trần Vận một cái ôm, lại nâng niu cô ta như ngọc ngà châu báu trong lòng bàn tay nữa.

“Ngày hôm qua khi Lý Bích Sinh nói lời chia tay, tôi đã tát anh ta một cái.”

Khóe miệng Trần Vận giật giật cô ta cười khổ, bây giờ nếu nói không hối hận vì chuyện mình đã làm sợ rằng đều là giả.

Thật ra là cô ta không nghĩ được rằng Lý Bích Sinh có thể ác đến như vậy.

Lý Cầm mở to mắt ra nhìn vào Trần Vận, chị ấy gào lên, “Bà trẻ ơi sao cô lại dám đánh người ta như vậy? Chẳng trách mà bây giờ lại lên hot search nằm như thế kia.”

Trần Vận cuống quýt đến độ gần như sắp khóc, “Tôi không nghĩ là anh ta sẽ đối xử với mình như thế, anh ta nói yêu tôi cơ mà sao bây giờ lại làm như vậy, chị bảo tôi phải làm thế nào đây?”

Lý Cầm thở dài, hận không thể đâm cô gái này vài nhát, “Bình thường đã bảo cô khiêm tốn làm việc thôi, đừng nên gây thù chuốc oán mà cô có nghe đâu? Làm cái gì thì làm chung quy lúc nào cũng phải chừa cho mình một con đường lui chứ. Lý Bích Sinh đã hoàn toàn từ bỏ cô rồi, giờ cô xem đi có biết bao nhiêu kẻ đang âm thầm bỏ đá xuống giếng đấy. Có ai là chịu đứng ra nói đỡ dùm cô không? Người như thế phần lớn đều đi hết cả rồi.”

Đã đến cơ sự này rồi thì Lý Cầm cũng chẳng còn cách nào, tương lai Trần Vận phải đối mặt sau khi mất đi Lý Bích Sinh là những u ám đáng sợ, một ngôi sao nữ đã mất đi danh tiếng trong sạch hậu quả nghiêm trọng nhất chính là sau khi mọi chuyện lắng xuống, công ty sẽ đóng băng người này, từ đây biến mất trong tầm mắt của đại chúng chẳng còn đáng giá nổi một đồng nữa.

Va vấp đầu tiên trong cuộc đời Trần Vận khiến cô ta có cảm giác như mình hoàn toàn xong rồi.

Thực ra Trần Vận dám có hành động như thế đối với Lý Bích Sinh, đến cùng là vì cô ta tự tin rằng mình được yêu, cô ta cho rằng chỉ cần yêu đương một hồi thì bạn trai mình sẽ yêu mình vô điều kiện, sẽ dâng cả thế giới cho mình, nhưng bỗng nhiên một ngày người kia lại nói lời chia tay, điều này khiến Trần Vận không chấp nhận nổi.

Cô ta vẫn luôn cho rằng mối quan hệ giữa mình và Lý Bích Sinh vẫn luôn bình đẳng, nhưng đến hiện tại cô ta rốt cuộc mới biết được, làm gì có cái gì gọi là bình đẳng, bình đẳng đã nói chẳng qua là hứng thú nhất thời của đàn ông bố thí cho mình mà thôi.

Con người vẫn thường phải trải qua đau khổ mới học được cách trưởng thành, đối với Trần Vận mà nói có lẽ đây cũng không thể coi là chuyện quá xấu.

Cùng với những tin tức bê bối ngập tràn của Trần Vận, trên tài khoản weibo của mình, đạo diễn Vương Lôi cũng đăng một bài lên tiếng về việc nữ chính của 《Trâm Hoa》đột xuất đổi người, lại một lần nữa đẩy Trần Vận bước đến nơi đầu sóng ngọn gió.



Thật ra đó cũng là lẽ thường tình, Vương Lôi chắc chắn sẽ không thể để cho một ngôi sao nữ với những lùm xùm như vậy làm nữ chính trong bộ phim của mình, dù cho cô ta dưới cái nhìn của ông là thích hợp nhất đối với nhân vật Lương Ái kia.

Ông ta là một người rất quý trọng danh tiếng của bản thân.

Có điều一一 ông ta còn có một đàn em, lần này đúng là mang phiền phức đến cho Vương Lôi rồi. Các cảnh quay của Trần Vận đã hoàn thành được một nửa, giờ lại phải tìm một nữ chính mới để quay lại phỏng chừng sẽ phải lãng phí thời gian thêm hơn nửa năm mất rồi.

Vương Lôi rõ hơn ai hết muốn đối phó với một người như Trần Vận, Hạ Đông Minh cái tên này cần phải tự mình ra tay sao? Không đâu, tay của Hạ tiên sinh quý giá lắm, thời gian đáng giá ngàn vàng cơ mà.

Hắn ta chỉ cần tỏ thái độ thôi.

Đúng là cái đồ tư bản ác độc.

Vương Lôi oán hận thầm nghĩ.

Lúc Lục Ninh ở nhà lướt weibo sau khi đọc được bài đăng của Vương Lôi, trong lòng lại âm thầm tính toán cảnh quay chung giữa mình và nữ chính… hình như chỉ có hai cảnh.

Cậu lau qua một chút mồ hôi lạnh trên trán, may quá chỉ cần quay bù hai cảnh mà thôi. Vẫn còn may là không phải quay tất cả lại từ đầu.

Nghĩ tới đây, Lục Ninh vẫn là không nhịn được vội gọi điện thoại cho Hạ Đông Minh, ấp úng nói: “Hành lý, hành lý của tôi…”

Giọng nói của Hạ Đông Minh ở đầu dây bên kia cũng trầm xuống, “Ở trong chuồng chó, tự đến mà lấy.”

Lục Ninh không tiếp lời mà đột nhiên lại hỏi, “Hạ tiên sinh, chuyện của Trần Vận… là ngài làm sao ạ?”

Hạ Đông Minh cau mày lại suy nghĩ một chút, rồi mới như bừng tỉnh khi nghĩ ra người cậu nhắc đến là ai, “Là cô tình nhân bé nhỏ của Lý Bích Sinh ấy à?”

Anh bật cười, người này mới đi xã giao ở bên ngoài lúc này mới vừa quay về biệt thự, Hạ Đông Minh tháo cà vạt ra trên người ra rồi nới lỏng cổ áo, sau đó ngửa mặt nằm trên sopha nghe giọng nói mềm nhũn của Lục Ninh ở đầu dây bên kia truyền tới, tự nhiên lại không nhịn cười được.

Cái đồ ngốc này còn thật sự nghĩ rằng anh đã làm gì Trần Vận cơ đấy.

“Tôi chẳng hề làm gì cả.”

Mà chỉ để Lý Bích Sinh năm lần bảy lượt đến tìm đều phải đứng ngoài cửa mà thôi.

Hạ tiên sinh không thừa nhận cho nên Lục Ninh cũng hết cách, dù sao người ta cũng là tư bản lắm tiền lắm của lắm thủ đoạn mà.

“Nếu hôm nay còn không đến nữa一一 là tôi vứt hành lý của cậu vào thùng rác đấy nhé.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau