Chương 17: Dập tan tin đồn
Doãn Đông không có anh chị em nào hết, cha mẹ ông là một cặp vợ chồng giáo viên bình thường, đã qua đời từ lâu.
Lúc Doãn Sướng còn nhỏ ông nội đã qua đời. Nghe nói, bà nội rất bất mãn với công việc làm diễn viên của Doãn Đông, lúc ông nội ra đi, Doãn Đông bởi vì bận đóng phim nên không thể về kịp, mâu thuẫn giữa hai mẹ con lên tới đỉnh điểm, rất ít khi lui tới.
Năm trước, bà mẹ 80 tuổi của Doãn Đông cuối cùng vì bệnh mà mất, Doãn Đông điệu thấp về quê lo chuyện hậu sự, cũng không bắt Doãn Sướng trở về gấp.
Bởi vì từ nhỏ không có cơ hội thân cận ông bà nội nên Doãn Sướng không cảm thấy mất mát gì lớn. Cho đến khi luật sư Vương nói với hắn, hắn là được Doãn Đông nhận nuôi, lúc này Doãn Sướng mới bừng tỉnh, có thể là bởi vì hắn không có quan hệ huyết thống với ông bà cho nên mới xa cách như vậy.
Diêu Mạn Hòe nhíu mày, lại hỏi: “Là bởi vì những bình luận đó sao?”
Trên mạng có không ít người mắng Doãn Sướng là vì muốn độc chiếm tài sản nên không quan tâm tới Thiệu Quân Lăng, Diêu Mạn Hòe lo lắng hắn chịu ảnh hưởng bởi dư luận, khuyên hắn nói: “Dì nói với con từ lâu rồi mà, là người của công chúng, phải nghe người ta mắng chửi là chuyện bình thường, con đi quản bọn chúng nói hươu nói vượn để làm gì?”
Doãn Sướng lắc đầu, hắn thừa nhận, khi vừa đọc xong bài báo, hắn xác thật đã chịu ảnh hưởng khá nhiều, sinh ra bị lừa gạt, bị phản bội, bị bỏ rơi, cảm xúc từ từ thay đổi, hắn còn cảm thấy ba mình đúng là tra nam mười phần hỗn đản.
Nhưng bình tĩnh suy nghĩ lại, Doãn Đông là loại người bỉ ổi, lừa dối, lăng nhăng sao?
Những người qua đường đó không biết, nhưng hắn còn không biết con người của Doãn Đông sao?
Nếu Doãn Đông đã sớm biết sự tồn tại của Thiệu Quân Lăng thì tuyệt đối sẽ không mặc kệ thằng nhóc lưu lạc đầu đường, bị đưa đến Viện Phúc Lợi đâu.
Có lẽ đứa nhỏ này là Doãn Đông tự nguyện có, ông hoàn toàn không biết chuyện này cho đến nửa năm trước.
Nhưng vì sao Doãn Đông giấu diếm chân tướng với mọi người? Không chỉ có hắn, còn có Dương Gia Giai, Diêu Mạn Hòe, luật sư Vương chỉ là ở trong điện thoại nghe Doãn Đông đề cập đến hai lần —— những người này đều là thân tín thân cận nhất của Doãn Đông.
Giải thích duy nhất có thể là, đứa nhỏ này sinh ra không thể gặp ánh sáng, càng ít người biết lai lịch càng tốt.
Mà lý do Doãn Đông gạt hắn đoán là —— bởi vì Thiệu Quân Lăng mới là con ruột, địa vị của thằng nhóc quan trọng hơn với đứa con nuôi như hắn, Doãn Đông lo lắng nói ra chân tướng sẽ tổn thương chính mình nên mới lựa chọn giấu diếm.
Không chỉ như vậy, trước khi Diêu Mạn Hoè tới đây, Doãn Sướng cũng đã gọi điện thoại cho luật sư Vương.
Luật sư Vương biết được hắn tìm thấy chứng nhận DNA của Doãn Đông và Thiệu Quân Lăng, phá lệ khiếp sợ, ông nói nếu đây là bằng chứng xác thực thì Thiệu Quân Lăng có thể là người kế thừa hợp pháp một nửa tài sản của Doãn Đông.
Hôm nay, Doãn Sướng nhìn thấy hoàn cảnh Thiệu Quân Lăng trưởng thành, cảm giác mình giống như một con cưu chiếm thước sao (chim cắt chiếm tổ chim khách), cướp đi mọi thứ vốn nên thuộc về Thiệu Quân Lăng.
Doãn Sướng nói với Diêu Mạn Hòe: “Luật sư Vương nói với con, ba ba mua bảo hiểm 3000 vạn cho con, có nghĩa là 3000 vạn đó là tiền riêng ba để lại cho con, những tài sản khác con không nên độc chiếm. Hiện tại Thiệu Quân Lăng còn nhỏ, số tiền này con có thể giúp nó quản lý, chờ đến khi nó trưởng thành, nếu nó hỏi thì con sẽ đưa cho nó, hoặc là đến lúc đó chúng ta đưa ra tòa án giải quyết.”
“Tiểu Sướng, con biết rõ ba ba thương con biết bao nhiêu, con không cần phải tự ủy khuất bản thân mình……” Diêu Mạn Hòe vẫn cứ cảm thấy Doãn Sướng quyết định chuyện này xuất phát từ giận dỗi, hoặc là nói, là đứa nhỏ này quá mức “Hiểu chuyện”.
“Con không có ủy khuất chính mình.” Doãn Đông thương hắn, đó là tình cảm không phải là bổn phận. Doãn Sướng ngữ khí bình tĩnh nhưng trong mắt lại lộ ra một cách dứt khoát, “Con nghĩ nếu ba có để lại di chúc, cũng sẽ không phân phát như vậy, nói không chừng ba sẽ lấy phần lớn tài sản đi làm từ thiện. Con đã mười tám tuổi rồi, ba ba đã cho con nền tảng giáo dục rất tốt, còn trải sẵn thảm hoa cho con, sau này con cần tiền thì con sẽ tự kiếm.”
Diêu Mạn Hòe thở dài, có chút đau lòng cho Doãn Sướng, cũng khâm phục lòng dạ của hắn: “Tùy con đi, con đã hợp pháp thừa kế tài sản của ba con, con muốn làm thế nào với nó là quyền của con.”
Bất quá, Diêu Mạn Hòe cũng xác thật không lo lắng Doãn Sướng không có tiền, nếu hắn đã quyết định tiến vào giới giải trí, chờ hắn bắt đầu công tác, mỗi ngày đều hốt bạc là chuyện sớm muộn thôi.
Kế tiếp, Diêu Mạn Hòe lại hỏi Doãn Sướng muốn an trí Thiệu Quân Lăng như thế nào.
Người là hắn mang về, nhưng trong mắt Diêu Mạn Hòe thì Doãn Sướng vẫn là đứa con nít cần người lớn chiếu cố.
Hơn nữa, cô nghe người Viện Phúc Lợi nói, trong quá trình Thiệu Quân Lăng trưởng thành có thể chịu qua một ít thương tổn, tính tình không ổn định, cũng không thích hợp tiếp xúc với đám đông.
Diêu Mạn Hòe nghĩ đến mình mới là người nhận nuôi Thiệu Quân Lăng, không khỏi kiến nghị nói: “Nếu không thì dì mang Thiệu Quân Lăng về nhà mình trước đi?”
Doãn Sướng cũng đang sầu lo vấn đề này, hắn lúc ấy chỉ nghĩ cứu Thiệu Quân Lăng ra ngoài, không nghĩ tới đem người ở lại bên mình. Hiện tại hai người ở chung đích xác có chút xấu hổ.
“Dì hỏi nó xem?” Doãn Sướng hướng Thiệu Quân Lăng, lúc nãy hắn cùng Diêu Mạn Hòe nói chuyện, Thiệu Quân Lăng liền mở ra hộp nhạc tự mình chơi. Có lẽ là trước kia Doãn Đông dẫn nó đến đây chơi có chỉ cho nó.
Diêu Mạn Hòe đi qua mềm giọng nói: “Quân Lăng, con về nhà với dì nha?”
Thiệu Quân Lăng đưa lưng về phía cô chơi với hộp nhạc, dường như không nghe lời cô nói, không trả lời.
Diêu Mạn Hòe lại vòng đến trước mặt Thiệu Quân Lăng, kiên nhẫn mà nói: “Nhà dì cũng rất lớn, đến lúc đó dì sẽ chuẩn bị phòng riêng cho con, mua đồ chơi cho con, con thích không?”
Lúc này đây Thiệu Quân Lăng có phản ứng, thằng nhóc xoay người nửa vòng, kéo dài khoảng cách với Diêu Mạn Hòe.
Khóe miệng Diêu Mạn Hòe giựt giựt: “……” Damn, cái thằng nhóc quỷ sứ này mặt mũi cũng không cho!
Doãn Sướng còn cho rằng dụ dỗ con nít thì phụ nữ làm tốt hơn đàn ông, nhưng nhìn thấy hình ảnh vừa nãy, hắn phát hiện Diêu Mạn Hòe cũng không gặp may mắn hơn mình bao nhiêu.
Diêu Mạn Hòe bất đắc dĩ mà quay về: “Nếu không thì dì tìm người giúp việc tạm thời cho hai đứa ha?”
Doãn Sướng nhíu mày, đã có một đứa nhỏ không thân thiết, còn thêm người giúp việc xa lạ làm hắn cảm giác càng không được tự nhiên. Nếu sau này hai đứa tựa vào nhau sinh sống thì hắn vẫn nên suy xét gọi Fiona từ nước ngoài trở về.
“Vẫn là thôi đi, mấy ngày nay tạm chấp nhận một chút, con cũng nên làm quen với nó……” Doãn Sướng nhìn bóng dáng Thiệu Quân Lăng, nghĩ thầm, ít ra thì đứa nhỏ này không ầm ĩ gì cả, “Thật sự không được thì chúng ta nghĩ đến biện pháp khác.”
Nếu Doãn Sướng đã nói như vậy, Diêu Mạn Hòe cũng không ép hai đứa quyết định ngay bây giờ, cô nói vài câu khuyên nhủ rồi về nhà.
Đêm đó, Doãn Sướng đem phòng cho khách dọn dẹp một chút, nhường chỗ ngủ cho Thiệu Quân Lăng, còn mình ngủ ở phòng Doãn Đông. Thiệu Quân Lăng cũng rất nghe lời, tới thời gian liền đứng dậy ngoan ngoãn về phòng, không khóc cũng không nháo, không biết có phải do Doãn Đông trước kia dạy dỗ hay không.
Một ngày đầy kịch tính cứ như vậy trôi qua.
Sáng sớm ngày kế, Diêu Mạn Hòe liên hệ Viện Phúc Lợi, rồi sau đó lại làm Doãn Sướng mang Thiệu Quân Lăng đi Cục Dân Chính, bốn phía lần đầu tụ họp, chính thức kí kết giấy tờ nuôi nhận Thiệu Quân Lăng.
Giữa trưa cùng ngày, Viện Phúc Lợi thông qua kênh truyền thông chính quy, trình bày nguyên nhân xảy ra.
Bọn họ đề cập tới chuyện Doãn Đông sinh thời xác thật đã tính toán nhận nuôi Thiệu Quân Lăng, bởi vì người không may mắn qua đời nên quá trình nhận nuôi bị gián đoạn, bọn họ cũng tỏ vẻ phi thường tiếc nuối. May mà sắp tới người đại điện của Doãn Đông, bà Diêu liên lạc với bọn họ tỏ ý sẽ là người tiếp tục quá trình nhận nuôi, bọn họ cũng trưng cầu ý nguyện của Thiệu Quân Lăng, quyết định tiếp thu đơn nhận nuôi của bà Diêu.
Tin tức này phát ra không bao lâu, phòng làm việc official Weibo Doãn Đông liền tiến hành chuyển phát, còn biểu đạt xin lỗi với Viện Phúc Lợi và Doãn Đông quá cố. Bởi vì chuyện Doãn Đông gặp rủi ro, phòng làm việc lâm vào cảnh hỗn loạn, không kịp thời tìm đọc bưu kiện Viện Phúc Lợi gửi đến, mới đưa đến tình thế biến hóa, khiến cho công chúng hiểu lầm, tổn hại danh dự rất lớn cho Doãn Đông.
Sau đó, các nhà truyền thông khác liên tục chuyển phát lời xin lỗi cùng thanh minh, còn có một ít nhà báo tiếp tục tìm hiểu câu chuyện.
Bọn họ phỏng vấn người của Viện Phúc Lợi, được biết Doãn Đông sinh thời lấy danh nghĩa cá nhân giúp đỡ Viện Phúc Lợi gần 500 vạn.
Hơn nữa, Doãn Sướng cùng Thiệu Quân Lăng đến bệnh viện chính quy tiến hành giám định quan hệ thân nhân, kết qủa giám định cho thấy, hai người không có huyết thống anh em—— kết quả này càng xác nhận Doãn Sướng không phải là con ruột của Doãn Đông, Thiệu Quân Lăng mới là.
Nhưng quần chúng không chút nào cảm kích, Doãn Đông chỉ công khai với bên ngoài một người con trai là Doãn Sướng, cho nên bọn họ đã nhận định thân phận của Doãn Sướng.
Truyền thông phát biểu quan điểm nói, xem ra Thiệu Quân Lăng không lớn lên cùng Doãn Đông chỉ do trùng hợp, cũng có thể đúng là bởi vì nguyên nhân này nên Doãn Đông mới quyết định nhận nuôi thằng bé.
Nhìn đến kết quả này, từng người ở trên mạng đã từng mắng chửi Doãn Đông và Doãn Sướng bị vả miệng thật mạnh.
Truyền thông còn cho thấy, tuy rằng Thiệu Quân Lăng được bà Diêu nhận nuôi, nhưng kinh phí dưỡng dục đều do Doãn Sướng gánh vác. Không chỉ như vậy, Doãn Sướng còn quyết định giữ lại tài sản cố định của Doãn Đông, đợi đến khi Thiệu Quân Lăng trưởng thành sẽ để cho thằng bé quyết định.
Tin tức này vừa lên, toàn bộ cư dân mạng lại sôi trào.
“Ý gì đây? Không có quan hệ huyết thống còn đi nhận người ta làm em trai?”
“Mấy người nói Doãn Sướng chiếm đoạt tài sản đâu? Đưa mặt ra đây coi!”
“Đây mới là nhà giàu chân chính á, không thiếu tiền từ nhỏ mới dưỡng được người vậy nè, trên căn bản không ngại số tài sản này nha.”
……
Cuối cùng, văn phòng luật sư Vương Diễm lại thêm vào một phần nhằm vào giải trí Chó Săn, tuyên bố khởi tố cá nhân tổn hại danh dự Doãn Đông, Doãn Sướng, truy tố trách nhiệm của giải trí Chó Săn.
Việc này người trong nghề đều biết, giải trí Chó Săn tuyên bố tin tức đều tìm từ cẩn thận, chủ yếu lấy kích động cùng lầm đạo làm chủ, rất khó chân chính định tội. Nhưng bọn bọ liên tiếp phản kích cùng với thái độ không sợ nghi ngờ cũng đã làm công chúng tin tưởng Doãn Đông bị vu hãm.
Vì thế, dư luận lại lần nữa phản chiến, sôi nổi dời đi chiến hỏa đi phun những người làm truyền thông bịa đặt phỉ báng bất lương, có thể nói lúc trước mắng cha con Doãn Đông có bao nhiêu tàn nhẫn, hiện tại mắng bọn paparazzi có biết bao cẩu huyết càng hăng say.
Qua một khoảng thời gian ầm ĩ, một trận ồn ào huyên náo dư luận phong ba mới hoàn toàn bình ổn trở lại.
Lúc Doãn Sướng còn nhỏ ông nội đã qua đời. Nghe nói, bà nội rất bất mãn với công việc làm diễn viên của Doãn Đông, lúc ông nội ra đi, Doãn Đông bởi vì bận đóng phim nên không thể về kịp, mâu thuẫn giữa hai mẹ con lên tới đỉnh điểm, rất ít khi lui tới.
Năm trước, bà mẹ 80 tuổi của Doãn Đông cuối cùng vì bệnh mà mất, Doãn Đông điệu thấp về quê lo chuyện hậu sự, cũng không bắt Doãn Sướng trở về gấp.
Bởi vì từ nhỏ không có cơ hội thân cận ông bà nội nên Doãn Sướng không cảm thấy mất mát gì lớn. Cho đến khi luật sư Vương nói với hắn, hắn là được Doãn Đông nhận nuôi, lúc này Doãn Sướng mới bừng tỉnh, có thể là bởi vì hắn không có quan hệ huyết thống với ông bà cho nên mới xa cách như vậy.
Diêu Mạn Hòe nhíu mày, lại hỏi: “Là bởi vì những bình luận đó sao?”
Trên mạng có không ít người mắng Doãn Sướng là vì muốn độc chiếm tài sản nên không quan tâm tới Thiệu Quân Lăng, Diêu Mạn Hòe lo lắng hắn chịu ảnh hưởng bởi dư luận, khuyên hắn nói: “Dì nói với con từ lâu rồi mà, là người của công chúng, phải nghe người ta mắng chửi là chuyện bình thường, con đi quản bọn chúng nói hươu nói vượn để làm gì?”
Doãn Sướng lắc đầu, hắn thừa nhận, khi vừa đọc xong bài báo, hắn xác thật đã chịu ảnh hưởng khá nhiều, sinh ra bị lừa gạt, bị phản bội, bị bỏ rơi, cảm xúc từ từ thay đổi, hắn còn cảm thấy ba mình đúng là tra nam mười phần hỗn đản.
Nhưng bình tĩnh suy nghĩ lại, Doãn Đông là loại người bỉ ổi, lừa dối, lăng nhăng sao?
Những người qua đường đó không biết, nhưng hắn còn không biết con người của Doãn Đông sao?
Nếu Doãn Đông đã sớm biết sự tồn tại của Thiệu Quân Lăng thì tuyệt đối sẽ không mặc kệ thằng nhóc lưu lạc đầu đường, bị đưa đến Viện Phúc Lợi đâu.
Có lẽ đứa nhỏ này là Doãn Đông tự nguyện có, ông hoàn toàn không biết chuyện này cho đến nửa năm trước.
Nhưng vì sao Doãn Đông giấu diếm chân tướng với mọi người? Không chỉ có hắn, còn có Dương Gia Giai, Diêu Mạn Hòe, luật sư Vương chỉ là ở trong điện thoại nghe Doãn Đông đề cập đến hai lần —— những người này đều là thân tín thân cận nhất của Doãn Đông.
Giải thích duy nhất có thể là, đứa nhỏ này sinh ra không thể gặp ánh sáng, càng ít người biết lai lịch càng tốt.
Mà lý do Doãn Đông gạt hắn đoán là —— bởi vì Thiệu Quân Lăng mới là con ruột, địa vị của thằng nhóc quan trọng hơn với đứa con nuôi như hắn, Doãn Đông lo lắng nói ra chân tướng sẽ tổn thương chính mình nên mới lựa chọn giấu diếm.
Không chỉ như vậy, trước khi Diêu Mạn Hoè tới đây, Doãn Sướng cũng đã gọi điện thoại cho luật sư Vương.
Luật sư Vương biết được hắn tìm thấy chứng nhận DNA của Doãn Đông và Thiệu Quân Lăng, phá lệ khiếp sợ, ông nói nếu đây là bằng chứng xác thực thì Thiệu Quân Lăng có thể là người kế thừa hợp pháp một nửa tài sản của Doãn Đông.
Hôm nay, Doãn Sướng nhìn thấy hoàn cảnh Thiệu Quân Lăng trưởng thành, cảm giác mình giống như một con cưu chiếm thước sao (chim cắt chiếm tổ chim khách), cướp đi mọi thứ vốn nên thuộc về Thiệu Quân Lăng.
Doãn Sướng nói với Diêu Mạn Hòe: “Luật sư Vương nói với con, ba ba mua bảo hiểm 3000 vạn cho con, có nghĩa là 3000 vạn đó là tiền riêng ba để lại cho con, những tài sản khác con không nên độc chiếm. Hiện tại Thiệu Quân Lăng còn nhỏ, số tiền này con có thể giúp nó quản lý, chờ đến khi nó trưởng thành, nếu nó hỏi thì con sẽ đưa cho nó, hoặc là đến lúc đó chúng ta đưa ra tòa án giải quyết.”
“Tiểu Sướng, con biết rõ ba ba thương con biết bao nhiêu, con không cần phải tự ủy khuất bản thân mình……” Diêu Mạn Hòe vẫn cứ cảm thấy Doãn Sướng quyết định chuyện này xuất phát từ giận dỗi, hoặc là nói, là đứa nhỏ này quá mức “Hiểu chuyện”.
“Con không có ủy khuất chính mình.” Doãn Đông thương hắn, đó là tình cảm không phải là bổn phận. Doãn Sướng ngữ khí bình tĩnh nhưng trong mắt lại lộ ra một cách dứt khoát, “Con nghĩ nếu ba có để lại di chúc, cũng sẽ không phân phát như vậy, nói không chừng ba sẽ lấy phần lớn tài sản đi làm từ thiện. Con đã mười tám tuổi rồi, ba ba đã cho con nền tảng giáo dục rất tốt, còn trải sẵn thảm hoa cho con, sau này con cần tiền thì con sẽ tự kiếm.”
Diêu Mạn Hòe thở dài, có chút đau lòng cho Doãn Sướng, cũng khâm phục lòng dạ của hắn: “Tùy con đi, con đã hợp pháp thừa kế tài sản của ba con, con muốn làm thế nào với nó là quyền của con.”
Bất quá, Diêu Mạn Hòe cũng xác thật không lo lắng Doãn Sướng không có tiền, nếu hắn đã quyết định tiến vào giới giải trí, chờ hắn bắt đầu công tác, mỗi ngày đều hốt bạc là chuyện sớm muộn thôi.
Kế tiếp, Diêu Mạn Hòe lại hỏi Doãn Sướng muốn an trí Thiệu Quân Lăng như thế nào.
Người là hắn mang về, nhưng trong mắt Diêu Mạn Hòe thì Doãn Sướng vẫn là đứa con nít cần người lớn chiếu cố.
Hơn nữa, cô nghe người Viện Phúc Lợi nói, trong quá trình Thiệu Quân Lăng trưởng thành có thể chịu qua một ít thương tổn, tính tình không ổn định, cũng không thích hợp tiếp xúc với đám đông.
Diêu Mạn Hòe nghĩ đến mình mới là người nhận nuôi Thiệu Quân Lăng, không khỏi kiến nghị nói: “Nếu không thì dì mang Thiệu Quân Lăng về nhà mình trước đi?”
Doãn Sướng cũng đang sầu lo vấn đề này, hắn lúc ấy chỉ nghĩ cứu Thiệu Quân Lăng ra ngoài, không nghĩ tới đem người ở lại bên mình. Hiện tại hai người ở chung đích xác có chút xấu hổ.
“Dì hỏi nó xem?” Doãn Sướng hướng Thiệu Quân Lăng, lúc nãy hắn cùng Diêu Mạn Hòe nói chuyện, Thiệu Quân Lăng liền mở ra hộp nhạc tự mình chơi. Có lẽ là trước kia Doãn Đông dẫn nó đến đây chơi có chỉ cho nó.
Diêu Mạn Hòe đi qua mềm giọng nói: “Quân Lăng, con về nhà với dì nha?”
Thiệu Quân Lăng đưa lưng về phía cô chơi với hộp nhạc, dường như không nghe lời cô nói, không trả lời.
Diêu Mạn Hòe lại vòng đến trước mặt Thiệu Quân Lăng, kiên nhẫn mà nói: “Nhà dì cũng rất lớn, đến lúc đó dì sẽ chuẩn bị phòng riêng cho con, mua đồ chơi cho con, con thích không?”
Lúc này đây Thiệu Quân Lăng có phản ứng, thằng nhóc xoay người nửa vòng, kéo dài khoảng cách với Diêu Mạn Hòe.
Khóe miệng Diêu Mạn Hòe giựt giựt: “……” Damn, cái thằng nhóc quỷ sứ này mặt mũi cũng không cho!
Doãn Sướng còn cho rằng dụ dỗ con nít thì phụ nữ làm tốt hơn đàn ông, nhưng nhìn thấy hình ảnh vừa nãy, hắn phát hiện Diêu Mạn Hòe cũng không gặp may mắn hơn mình bao nhiêu.
Diêu Mạn Hòe bất đắc dĩ mà quay về: “Nếu không thì dì tìm người giúp việc tạm thời cho hai đứa ha?”
Doãn Sướng nhíu mày, đã có một đứa nhỏ không thân thiết, còn thêm người giúp việc xa lạ làm hắn cảm giác càng không được tự nhiên. Nếu sau này hai đứa tựa vào nhau sinh sống thì hắn vẫn nên suy xét gọi Fiona từ nước ngoài trở về.
“Vẫn là thôi đi, mấy ngày nay tạm chấp nhận một chút, con cũng nên làm quen với nó……” Doãn Sướng nhìn bóng dáng Thiệu Quân Lăng, nghĩ thầm, ít ra thì đứa nhỏ này không ầm ĩ gì cả, “Thật sự không được thì chúng ta nghĩ đến biện pháp khác.”
Nếu Doãn Sướng đã nói như vậy, Diêu Mạn Hòe cũng không ép hai đứa quyết định ngay bây giờ, cô nói vài câu khuyên nhủ rồi về nhà.
Đêm đó, Doãn Sướng đem phòng cho khách dọn dẹp một chút, nhường chỗ ngủ cho Thiệu Quân Lăng, còn mình ngủ ở phòng Doãn Đông. Thiệu Quân Lăng cũng rất nghe lời, tới thời gian liền đứng dậy ngoan ngoãn về phòng, không khóc cũng không nháo, không biết có phải do Doãn Đông trước kia dạy dỗ hay không.
Một ngày đầy kịch tính cứ như vậy trôi qua.
Sáng sớm ngày kế, Diêu Mạn Hòe liên hệ Viện Phúc Lợi, rồi sau đó lại làm Doãn Sướng mang Thiệu Quân Lăng đi Cục Dân Chính, bốn phía lần đầu tụ họp, chính thức kí kết giấy tờ nuôi nhận Thiệu Quân Lăng.
Giữa trưa cùng ngày, Viện Phúc Lợi thông qua kênh truyền thông chính quy, trình bày nguyên nhân xảy ra.
Bọn họ đề cập tới chuyện Doãn Đông sinh thời xác thật đã tính toán nhận nuôi Thiệu Quân Lăng, bởi vì người không may mắn qua đời nên quá trình nhận nuôi bị gián đoạn, bọn họ cũng tỏ vẻ phi thường tiếc nuối. May mà sắp tới người đại điện của Doãn Đông, bà Diêu liên lạc với bọn họ tỏ ý sẽ là người tiếp tục quá trình nhận nuôi, bọn họ cũng trưng cầu ý nguyện của Thiệu Quân Lăng, quyết định tiếp thu đơn nhận nuôi của bà Diêu.
Tin tức này phát ra không bao lâu, phòng làm việc official Weibo Doãn Đông liền tiến hành chuyển phát, còn biểu đạt xin lỗi với Viện Phúc Lợi và Doãn Đông quá cố. Bởi vì chuyện Doãn Đông gặp rủi ro, phòng làm việc lâm vào cảnh hỗn loạn, không kịp thời tìm đọc bưu kiện Viện Phúc Lợi gửi đến, mới đưa đến tình thế biến hóa, khiến cho công chúng hiểu lầm, tổn hại danh dự rất lớn cho Doãn Đông.
Sau đó, các nhà truyền thông khác liên tục chuyển phát lời xin lỗi cùng thanh minh, còn có một ít nhà báo tiếp tục tìm hiểu câu chuyện.
Bọn họ phỏng vấn người của Viện Phúc Lợi, được biết Doãn Đông sinh thời lấy danh nghĩa cá nhân giúp đỡ Viện Phúc Lợi gần 500 vạn.
Hơn nữa, Doãn Sướng cùng Thiệu Quân Lăng đến bệnh viện chính quy tiến hành giám định quan hệ thân nhân, kết qủa giám định cho thấy, hai người không có huyết thống anh em—— kết quả này càng xác nhận Doãn Sướng không phải là con ruột của Doãn Đông, Thiệu Quân Lăng mới là.
Nhưng quần chúng không chút nào cảm kích, Doãn Đông chỉ công khai với bên ngoài một người con trai là Doãn Sướng, cho nên bọn họ đã nhận định thân phận của Doãn Sướng.
Truyền thông phát biểu quan điểm nói, xem ra Thiệu Quân Lăng không lớn lên cùng Doãn Đông chỉ do trùng hợp, cũng có thể đúng là bởi vì nguyên nhân này nên Doãn Đông mới quyết định nhận nuôi thằng bé.
Nhìn đến kết quả này, từng người ở trên mạng đã từng mắng chửi Doãn Đông và Doãn Sướng bị vả miệng thật mạnh.
Truyền thông còn cho thấy, tuy rằng Thiệu Quân Lăng được bà Diêu nhận nuôi, nhưng kinh phí dưỡng dục đều do Doãn Sướng gánh vác. Không chỉ như vậy, Doãn Sướng còn quyết định giữ lại tài sản cố định của Doãn Đông, đợi đến khi Thiệu Quân Lăng trưởng thành sẽ để cho thằng bé quyết định.
Tin tức này vừa lên, toàn bộ cư dân mạng lại sôi trào.
“Ý gì đây? Không có quan hệ huyết thống còn đi nhận người ta làm em trai?”
“Mấy người nói Doãn Sướng chiếm đoạt tài sản đâu? Đưa mặt ra đây coi!”
“Đây mới là nhà giàu chân chính á, không thiếu tiền từ nhỏ mới dưỡng được người vậy nè, trên căn bản không ngại số tài sản này nha.”
……
Cuối cùng, văn phòng luật sư Vương Diễm lại thêm vào một phần nhằm vào giải trí Chó Săn, tuyên bố khởi tố cá nhân tổn hại danh dự Doãn Đông, Doãn Sướng, truy tố trách nhiệm của giải trí Chó Săn.
Việc này người trong nghề đều biết, giải trí Chó Săn tuyên bố tin tức đều tìm từ cẩn thận, chủ yếu lấy kích động cùng lầm đạo làm chủ, rất khó chân chính định tội. Nhưng bọn bọ liên tiếp phản kích cùng với thái độ không sợ nghi ngờ cũng đã làm công chúng tin tưởng Doãn Đông bị vu hãm.
Vì thế, dư luận lại lần nữa phản chiến, sôi nổi dời đi chiến hỏa đi phun những người làm truyền thông bịa đặt phỉ báng bất lương, có thể nói lúc trước mắng cha con Doãn Đông có bao nhiêu tàn nhẫn, hiện tại mắng bọn paparazzi có biết bao cẩu huyết càng hăng say.
Qua một khoảng thời gian ầm ĩ, một trận ồn ào huyên náo dư luận phong ba mới hoàn toàn bình ổn trở lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất