Chương 22: 《 New Face 》
Diêu Mạn Hòe còn nói trong điện thoại, giáo viên đưa ra quyết định này không phải bởi vì thằng bé có điểm số logic cao mà bọn họ còn tham khảo chỉ số thông minh và sơ yếu lý lịch của Thiệu Quân Lăng, họ biết được thằng bé trước giờ sinh hoạt ở Viện Phúc Lợi, không được tiếp thu giáo trình mầm non như những đứa trẻ gia đình khác mà có thể đạt được thành tích cao thì đúng là hiếm thấy.
Bất quá, chất lượng giáo dục ở Quốc tế Đức Âm có khởi điểm rất cao, tố chất đầu vào lẫn đầu ra cao hơn các trường bình thường khác nên giáo viên lo lắng Thiệu Quân Lăng theo không kịp các bạn, họ đề nghị Thiệu Quân Lăng nên học lại lớp một, cũng như tham gia học phụ đạo sau giờ lên lớp, bảo đảm thằng bé sẽ phát triển toàn diện, chờ đến khi thằng bé nắm được kiến thức cơ bản thì căn cứ vào thành tích của thằng bé để nó được nhảy lớp.
Điều này yêu cầu Thiệu Quân Lăng phải ở lại ký túc xá một năm, cách hai tuần nửa tháng mới được về thăm nhà, cho đến khi thằng bé có thể đuổi kịp bạn cùng lớp mới thôi.
Thật ra Doãn Sướng không có dị nghị gì, vốn dĩ Thiệu Quân Lăng không hay nói chuyện, hai người bọn họ ở chung cũng cảm thấy xấu hổ, nếu nửa tháng thấy mặt một lần, hắn còn thấy nhẹ nhàng hơn.
Sau khi quyết định nhập học, Doãn Sướng liền thay Thiệu Quân Lăng mua quần áo mới, giày mới, cặp sách mới, muốn để thằng bé sau này không mất mặt với bạn bè.
Kỳ thật diện mạo của Thiệu Quân Lăng giống với Doãn Đông, vốn dĩ không khó coi, hơn nữa trước khi Doãn Đông qua đời đã từng mua không ít quần áo mới cho thằng bé. Nhưng không biết có phải vấn đề khí chất hay không mà Thiệu Quân Lăng mặc quần áo gì đều có vẻ cà lơ phất phơ.
Hơn nữa, thằng bé không tự chủ mà lộ ra vẻ hung hãn, như là luôn chuẩn bị gây sự với người ta.
Lần trước Doãn Sướng gọi video với Ivan, ánh mắt của thằng nhóc này trong lúc vô tình lại mang ý nghĩa “khiêu khích” với Ivan.
Thằng bé bây giờ còn nhỏ, lại dữ dằn, nếu gặp được bạn cùng lứa tuổi thì Doãn Sướng hy vọng nó sẽ mất đi tính nết trái gió trở trời của mình. Bất quá Doãn Sướng cảm thấy có lẽ là trước kia Thiệu Quân Lăng ở Viện Phúc Lợi chịu không ít khi dễ nên tính tình mới thành ra như bây giờ, chờ thằng bé đi học, ở chung với bạn bè có tố chất tốt hơn thì sẽ chậm rãi thay đổi mà thôi.
Ngày đưa Thiệu Quân Lăng đến trường lại xuất hiện thêm một vấn đề mới.
Ngày thường đứa trẻ luôn tỏ vẻ nhu mì ở trước mặt Doãn Sướng nay lại phản nghịch ra mặt.
Bắt đầu từ tối hôm qua, thằng bé tự nhốt mình trong phòng ngủ, Doãn Sướng gọi nó, nó không ra, buổi sáng Doãn Sướng trực tiếp vào phòng tìm nó thì nó lại làm trò chui xuống gầm giường.
“Nhóc…… Anh mang nhóc đi học thôi mà, nhóc trốn cái gì?” Doãn Sướng thấy tức cười vì hành động của Thiệu Quân Lăng, hắn cũng không thể chui xuống dưới gầm giường để bắt người, chỉ có thể đứng ở mép giường.
Lúc đầu còn có kiên nhẫn nhẹ nhàng khuyên bảo.
“Nhóc được nhận vào trường Đức Âm không thích sao?”
“Trong trường học có rất nhiều bạn nhỏ cùng tuổi với nhóc, mấy đứa có thể cùng nhau học tập, cùng nhau vui chơi.”
“Thiệu Quân Lăng, nhóc có nghe thấy không? Mau ra đây.”
……
Nói một hồi lâu, Thiệu Quân Lăng cũng không dao động, Doãn Sướng nhìn thời gian thấy sắp trễ cũng nhịn không được có chút nóng giận.
“Anh đếm từ một đến ba, nếu nhóc không ra thì anh không khách khí,” mềm không được, vậy chỉ có thể cứng rắn thôi, “Một, hai,……”
Còn chưa đếm đến ba, Doãn Sướng không kiên nhẫn mà duỗi tay nâng chân góc giường lên.
Thiệu Quân Lăng đang núp trong góc: “……!!!”
Doãn Sướng một tay nâng giường, một tay nắm lấy Thiệu Quân Lăng đang muốn chạy trốn, tiểu gia hỏa tức khắc phát ra một tràng la hét như heo bị thọc tiết.
Doãn Sướng nghe muốn điếc tai nhưng không buông tay, bắt lấy cánh tay Thiệu Quân Lăng, không thể nhịn được nữa mà đánh một cái vào ót thằng bé —— động tác rất nhẹ, chỉ có tác dụng cảnh cáo: “Không được la!”
Thiệu Quân Lăng: “Ô……”
Doãn Sướng kéo vali hành lý, đen mặt nắm tay thằng bé xuống lầu, trực tiếp ném vào trong xe dùng dây an toàn trói lại.
Trên đường lái xe đến trường học, Doãn Sướng không kìm được mà giảng đạo lý: “Nếu ba ba còn sống, cũng sẽ đem nhóc đến trường học, ba bận rộn như vậy làm sao có thời gian ở nhà chơi với nhóc.”
“Anh có khác gì ba đâu, sắp tới bận rộn công việc, nhóc ở nhà một mình không biết chán sao?”
“Đi học đối với nhóc là chuyện tốt, nhóc có nỗ lực học tập thì ba ba mới không thất vọng.”
Cũng không biết Thiệu Quân Lăng có nghe vào hay không, nhưng tựa hồ an phận hơn so với vừa nãy, chỉ là đôi tay nắm chặt dây an toàn, ánh mắt vẫn là phẫn uất bất bình.
Doãn Sướng nheo mày liếc mắt một cái, cười cười chọc nó: “Anh chở nhóc đi học không phải chở lên pháp trường!”
Thiệu Quân Lăng: “……”
Trường Đức Âm cách chung cư sông Hoài hơn hai mươi km, trên đường phải dừng lại mấy lần làm Doãn Sướng chạy xe một tiếng đồng hồ mới đến.
Chủ nhiệm lớp, cô giáo Lâm đang chờ trước cổng trường.
Gặp người đưa đến, cô giáo Lâm chủ động tiến lên đem Thiệu Quân Lăng xuống xe, nắm tay nó, ôn tồn mềm giọng mà kêu tên của nó: “Quân Lăng, cô là cô Lâm, mấy ngày sắp tới con đi theo cô nha, chờ anh hai và dì Diêu đến cuối tuần đến đón con, chịu không?”
Có thể là khí chất trên người đối phương gần giống với cô giáo ở Viện Phúc Lợi, cũng có thể là Thiệu Quân Lăng tận mắt nhìn thấy con đường từ nhà đến trường không xa lắm, cho nên đã chết tâm, cuối cùng không còn phản kháng vô nghĩa nữa.
Doãn Sướng cũng xuống xe, hắn vòng ra cốp xe, xách ra một vali hành lý mới tinh, bên trong là đồ dùng sinh hoạt và quần áo của Thiệu Quân Lăng trong hai tuần.
Hắn kéo hành lý đến trước mặt cô giáo Lâm, lễ phép nói: “Thưa cô Lâm, Thiệu Quân Lăng liền giao cho cô chiếu cố.”
Cô giáo Lâm bất quá cũng mới 27, 28 tuổi, đứng gần nhìn chàng trai có gương mặt không góc chết này, không khỏi ngây người, nghe vậy hồi phục tinh thần, hai má đỏ ửng: “Em yên tâm! Em yên tâm!”
Diêu Mạn Hòe xã giao với cô Lâm vài câu, để lại phương thức liên hệ, hai người liền tính toán rời đi.
Nhìn Doãn Sướng ngồi vào xe, cô giáo Lâm ngồi xổm xuống, ôn tồn mà dỗ thằng bé: “Quân Lăng, anh hai phải đi rồi, con chào tạm biệt với anh hai đi!”
Thiệu Quân Lăng: “……”
Doãn Sướng nhìn qua cửa sổ xe, thấy Thiệu Quân Lăng trừng mắt nhìn mình, giống như hắn đang thiếu nợ thằng bé mấy trăm vạn vậy.
Hắn cưỡng chế tức giận trong lòng, cũng không đôi co với đối phương, giẫm chân gas tuyệt tình chạy đi.
Mấy ngày kế tiếp, Doãn Sướng không những học kịch bản còn phải học rất nhiều môn nghệ thuật khác nhau.
Diêu Mạn Hòe mời thầy dạy thanh nhạc, thầy dạy vũ đạo một đối một giảng dạy cho Doãn Sướng, tranh thủ thời gian biến hắn thành minh tinh toàn tài.
Mỗi ngày có sáu tiết học, mỗi tiết học một tiếng rưỡi, cùng với thời gian ăn cơm và nghỉ ngơi, Doãn Sướng cơ hồ một ngày mười hai tiếng đồng hồ phải ở công ty.
Không cần phải băn khoăn về Thiệu Quân Lăng nên Doãn Sướng rất chú tâm học hành.
Hai thầy giáo kia cứ nghĩ Doãn Sướng là một thiếu gia tính tình đỏng đảnh, lại do bà chủ chỉ điểm dạy bảo, gặp phải người như vậy, bọn họ muốn mắng cũng không được, nâng đỡ cũng không xong, trong lòng sầu lo không thôi.
Nhưng không nghĩ tới, Doãn Sướng khiêm tốn có lễ, có thể chịu khổ chịu nỗ lực, mới học được một ngày đã khiến cho hai người đánh mất thành kiến ban đầu.
“Không hổ là con trai Doãn Đông, người cha chuyên nghiệp, còn con trai rất nỗ lực……”
“Đúng vậy, xem ra gia trưởng giáo dục rất quan trọng, đúng là cha nào con nấy!”
Mà càng làm cho hai thầy giáo cảm thấy khiếp sợ chính là năng lực học tập của Doãn Sướng, mặc kệ là huấn luyện thanh nhạc hay là vũ đạo, chỉ cần dạy qua một lần, nhiều lắm là hai lần, là Doãn Sướng có thể học được; người khác luyện một hai ngày mới thuần thục động tác, còn hắn một hai tiết liền trôi chảy.
Nghĩ đến đám tiểu thịt tươi dạy một trăm lần cũng không tìm được trọng điểm, đối lập với Doãn Sướng thiên phú dị bẩm, hai người quả thực muốn lệ rơi hai hàng.
“Này mẹ nó là ông trời thưởng cơm ăn đi!”
“Thân tàng bất lộ là đây nè!”
Hơn nữa, dạy học kiểu này mang đến cảm giác thành tựu là không gì sánh kịp, hai người cũng vì thế càng thêm tận tâm tận lực, nghiêm khắc yêu cầu.
Kỳ thật Doãn Sướng từng học qua Street Dance, ca hát, nhưng bởi vì không có mục đích rõ ràng nên hắn cảm thấy không có tính khiêu chiến, liền dời mục tiêu. Hiện tại có người chuyên nghiệp thiết kế bài học cho hắn, hắn tự nhiên sẽ bị khai phá ra tiềm lực vô hạn của mình.
Buổi tối thứ sáu, 《 New Face 》 tuyên bố ảnh bìa số báo mới nhất, ấn bản có Doãn Sướng làm người mẫu ảnh bìa, tag Weibo hắn: “Có ai biết soái ca này là ai không? Mau tới đặt hàng 《 New Face 》 kỳ 312, 22 trang phỏng vấn độc quyền 《 Doãn Sướng: Con trai thần bí của ảnh đế điệu thấp 》, để bạn hiểu biết tận tình! Doãn Sướng [ tim ][ tim ][ tm ]”
Weibo Doãn Sướng lập tức chuyển phát, nhưng không thêm tiêu đề gì, chỉ có bốn chữ “Chuyển phát Weibo” cực kì cao lãnh.
Đây là lần đầu tiên sau một tháng rưỡi Doãn Sướng đăng bài trên Weibo. Những tin nhắn anti đã sớm bị xóa bỏ, lưu lại đều là nhóm fan một mực khăng khăng trung thành với hắn cùng nhóm fans mới gia nhập.
“A a a Sướng Sướng anh rốt cuộc đã trở lại!”
“Chị em ơi! Con trai Doãn Đông đã trở lại! Xông lên đi!”
“Ảnh chụp hảo soái a a mị tha hồ liếm!”
“Sao Doãn Đông có đứa con trai đẹp vậy trời? Mị không tin! Hệ liệt gạt người sinh nhi tử là đây nè!”
“Lầu trên: Đầu tiên cô phải có chồng đẹp như Doãn Đông. [ mỉm cười ]”
……
Buổi tối thứ bảy, chỉ trong vòng 24 tiếng đồng hồ, tạp chí bán ra hơn mười vạn bản.
Ở thập kỉ giấy báo xuống dốc, kết quả này tuyệt đối có thể gọi là lập kỉ lục, điều này cũng đủ để chứng minh 《New Face 》 nguyện ý cho Doãn Sướng mặt mũi.
Ba ngày sau, nhóm mua báo đầu tiên nhận được ấn phẩm, sôi nổi tụ tập ở Weibo Doãn Sướng thả bình luận.
“Có 16 trang hình màu luôn, hiện đại, trang phục, phong cách thường ngày, từ lúc nhận được tui liếm cả đêm, mấy chị em nên mua đi, đừng do dự! Tuyệt đối sẽ không hối hận! [ liếm ][ liếm ]”
“Sướng Sướng là chòm sao Cự Giải á, xem ra nam thần mới của chị em ta là người lãng mạn lắm đó nha! ~o(n_n)o~”
“Biết bốn loại ngôn ngữ, thích trượt tuyết cùng thái quyền, hằng ngày còn tự mình làm điểm tâm ngọt, xứng với gương mặt này…… Mị chết, đây là thần tiên giáng trần nào mới xuống?”
“Iem muốn thấy hình ảnh nam thần ở nhà cơ! Iem còn chưa mua báo, chị em gái nào rũ lòng thương đăng ảnh cho iem liếm với! Cầu xin! T_T”
……
Số lượng tiêu thụ tăng lên đều đều, mấy sản phẩm Doãn Sướng chụp cùng như hoa hồng Onerose, chocolate Dov cùng kính mát KE cũng bùng nổ doanh số theo.
Hiện tượng này làm giới doanh nghiệp giật mình: Rốt cuộc Doãn Sướng là ai, không phải là con trai Doãn Đông sao? Không có tác phẩm nghệ thuật nào nhưng chỉ dựa vào mấy tấm ảnh chụp mà nổi tiếng đến thế?
Nguyên nhân thì khó nói, nhưng nhà tư bản thì có lợi.
Doãn Sướng từ số 《 New Face 》 kỳ này nổi tiếng, lời mời từ khắp nơi kéo đến: 《 Thượng lưu BZ》《 Men 》《 Lovers 》…… Lời mời hắn làm người mẫu ảnh bìa, người đại diện phát ngôn kéo dài từ tháng 10 năm nay đến tận tháng 2 năm sau. Xuất hiện lần đầu tiên nhưng đã liên tục bạo phát, tuyệt đối duy trì trình độ nổi tiếng. Mà loại đãi ngộ này, có thể nói là hai năm trước bạo hồng Mễ Tu cùng hào môn quý tử đầu năm nay debut Vương Thần đều không có.
Nhưng mà ở lúc Doãn Sướng cho rằng cuộc đời mình rẽ sang bước ngoặt bình yên mới thì nhận được thông tin ngoài ý muốn.
Mới mười ngày Thiệu Quân Lăng nhập học, cô giáo Lâm liên hệ với Diêu Mạn Hòe, cô nói rằng đứa trẻ này đánh người ở trong trường.
Bất quá, chất lượng giáo dục ở Quốc tế Đức Âm có khởi điểm rất cao, tố chất đầu vào lẫn đầu ra cao hơn các trường bình thường khác nên giáo viên lo lắng Thiệu Quân Lăng theo không kịp các bạn, họ đề nghị Thiệu Quân Lăng nên học lại lớp một, cũng như tham gia học phụ đạo sau giờ lên lớp, bảo đảm thằng bé sẽ phát triển toàn diện, chờ đến khi thằng bé nắm được kiến thức cơ bản thì căn cứ vào thành tích của thằng bé để nó được nhảy lớp.
Điều này yêu cầu Thiệu Quân Lăng phải ở lại ký túc xá một năm, cách hai tuần nửa tháng mới được về thăm nhà, cho đến khi thằng bé có thể đuổi kịp bạn cùng lớp mới thôi.
Thật ra Doãn Sướng không có dị nghị gì, vốn dĩ Thiệu Quân Lăng không hay nói chuyện, hai người bọn họ ở chung cũng cảm thấy xấu hổ, nếu nửa tháng thấy mặt một lần, hắn còn thấy nhẹ nhàng hơn.
Sau khi quyết định nhập học, Doãn Sướng liền thay Thiệu Quân Lăng mua quần áo mới, giày mới, cặp sách mới, muốn để thằng bé sau này không mất mặt với bạn bè.
Kỳ thật diện mạo của Thiệu Quân Lăng giống với Doãn Đông, vốn dĩ không khó coi, hơn nữa trước khi Doãn Đông qua đời đã từng mua không ít quần áo mới cho thằng bé. Nhưng không biết có phải vấn đề khí chất hay không mà Thiệu Quân Lăng mặc quần áo gì đều có vẻ cà lơ phất phơ.
Hơn nữa, thằng bé không tự chủ mà lộ ra vẻ hung hãn, như là luôn chuẩn bị gây sự với người ta.
Lần trước Doãn Sướng gọi video với Ivan, ánh mắt của thằng nhóc này trong lúc vô tình lại mang ý nghĩa “khiêu khích” với Ivan.
Thằng bé bây giờ còn nhỏ, lại dữ dằn, nếu gặp được bạn cùng lứa tuổi thì Doãn Sướng hy vọng nó sẽ mất đi tính nết trái gió trở trời của mình. Bất quá Doãn Sướng cảm thấy có lẽ là trước kia Thiệu Quân Lăng ở Viện Phúc Lợi chịu không ít khi dễ nên tính tình mới thành ra như bây giờ, chờ thằng bé đi học, ở chung với bạn bè có tố chất tốt hơn thì sẽ chậm rãi thay đổi mà thôi.
Ngày đưa Thiệu Quân Lăng đến trường lại xuất hiện thêm một vấn đề mới.
Ngày thường đứa trẻ luôn tỏ vẻ nhu mì ở trước mặt Doãn Sướng nay lại phản nghịch ra mặt.
Bắt đầu từ tối hôm qua, thằng bé tự nhốt mình trong phòng ngủ, Doãn Sướng gọi nó, nó không ra, buổi sáng Doãn Sướng trực tiếp vào phòng tìm nó thì nó lại làm trò chui xuống gầm giường.
“Nhóc…… Anh mang nhóc đi học thôi mà, nhóc trốn cái gì?” Doãn Sướng thấy tức cười vì hành động của Thiệu Quân Lăng, hắn cũng không thể chui xuống dưới gầm giường để bắt người, chỉ có thể đứng ở mép giường.
Lúc đầu còn có kiên nhẫn nhẹ nhàng khuyên bảo.
“Nhóc được nhận vào trường Đức Âm không thích sao?”
“Trong trường học có rất nhiều bạn nhỏ cùng tuổi với nhóc, mấy đứa có thể cùng nhau học tập, cùng nhau vui chơi.”
“Thiệu Quân Lăng, nhóc có nghe thấy không? Mau ra đây.”
……
Nói một hồi lâu, Thiệu Quân Lăng cũng không dao động, Doãn Sướng nhìn thời gian thấy sắp trễ cũng nhịn không được có chút nóng giận.
“Anh đếm từ một đến ba, nếu nhóc không ra thì anh không khách khí,” mềm không được, vậy chỉ có thể cứng rắn thôi, “Một, hai,……”
Còn chưa đếm đến ba, Doãn Sướng không kiên nhẫn mà duỗi tay nâng chân góc giường lên.
Thiệu Quân Lăng đang núp trong góc: “……!!!”
Doãn Sướng một tay nâng giường, một tay nắm lấy Thiệu Quân Lăng đang muốn chạy trốn, tiểu gia hỏa tức khắc phát ra một tràng la hét như heo bị thọc tiết.
Doãn Sướng nghe muốn điếc tai nhưng không buông tay, bắt lấy cánh tay Thiệu Quân Lăng, không thể nhịn được nữa mà đánh một cái vào ót thằng bé —— động tác rất nhẹ, chỉ có tác dụng cảnh cáo: “Không được la!”
Thiệu Quân Lăng: “Ô……”
Doãn Sướng kéo vali hành lý, đen mặt nắm tay thằng bé xuống lầu, trực tiếp ném vào trong xe dùng dây an toàn trói lại.
Trên đường lái xe đến trường học, Doãn Sướng không kìm được mà giảng đạo lý: “Nếu ba ba còn sống, cũng sẽ đem nhóc đến trường học, ba bận rộn như vậy làm sao có thời gian ở nhà chơi với nhóc.”
“Anh có khác gì ba đâu, sắp tới bận rộn công việc, nhóc ở nhà một mình không biết chán sao?”
“Đi học đối với nhóc là chuyện tốt, nhóc có nỗ lực học tập thì ba ba mới không thất vọng.”
Cũng không biết Thiệu Quân Lăng có nghe vào hay không, nhưng tựa hồ an phận hơn so với vừa nãy, chỉ là đôi tay nắm chặt dây an toàn, ánh mắt vẫn là phẫn uất bất bình.
Doãn Sướng nheo mày liếc mắt một cái, cười cười chọc nó: “Anh chở nhóc đi học không phải chở lên pháp trường!”
Thiệu Quân Lăng: “……”
Trường Đức Âm cách chung cư sông Hoài hơn hai mươi km, trên đường phải dừng lại mấy lần làm Doãn Sướng chạy xe một tiếng đồng hồ mới đến.
Chủ nhiệm lớp, cô giáo Lâm đang chờ trước cổng trường.
Gặp người đưa đến, cô giáo Lâm chủ động tiến lên đem Thiệu Quân Lăng xuống xe, nắm tay nó, ôn tồn mềm giọng mà kêu tên của nó: “Quân Lăng, cô là cô Lâm, mấy ngày sắp tới con đi theo cô nha, chờ anh hai và dì Diêu đến cuối tuần đến đón con, chịu không?”
Có thể là khí chất trên người đối phương gần giống với cô giáo ở Viện Phúc Lợi, cũng có thể là Thiệu Quân Lăng tận mắt nhìn thấy con đường từ nhà đến trường không xa lắm, cho nên đã chết tâm, cuối cùng không còn phản kháng vô nghĩa nữa.
Doãn Sướng cũng xuống xe, hắn vòng ra cốp xe, xách ra một vali hành lý mới tinh, bên trong là đồ dùng sinh hoạt và quần áo của Thiệu Quân Lăng trong hai tuần.
Hắn kéo hành lý đến trước mặt cô giáo Lâm, lễ phép nói: “Thưa cô Lâm, Thiệu Quân Lăng liền giao cho cô chiếu cố.”
Cô giáo Lâm bất quá cũng mới 27, 28 tuổi, đứng gần nhìn chàng trai có gương mặt không góc chết này, không khỏi ngây người, nghe vậy hồi phục tinh thần, hai má đỏ ửng: “Em yên tâm! Em yên tâm!”
Diêu Mạn Hòe xã giao với cô Lâm vài câu, để lại phương thức liên hệ, hai người liền tính toán rời đi.
Nhìn Doãn Sướng ngồi vào xe, cô giáo Lâm ngồi xổm xuống, ôn tồn mà dỗ thằng bé: “Quân Lăng, anh hai phải đi rồi, con chào tạm biệt với anh hai đi!”
Thiệu Quân Lăng: “……”
Doãn Sướng nhìn qua cửa sổ xe, thấy Thiệu Quân Lăng trừng mắt nhìn mình, giống như hắn đang thiếu nợ thằng bé mấy trăm vạn vậy.
Hắn cưỡng chế tức giận trong lòng, cũng không đôi co với đối phương, giẫm chân gas tuyệt tình chạy đi.
Mấy ngày kế tiếp, Doãn Sướng không những học kịch bản còn phải học rất nhiều môn nghệ thuật khác nhau.
Diêu Mạn Hòe mời thầy dạy thanh nhạc, thầy dạy vũ đạo một đối một giảng dạy cho Doãn Sướng, tranh thủ thời gian biến hắn thành minh tinh toàn tài.
Mỗi ngày có sáu tiết học, mỗi tiết học một tiếng rưỡi, cùng với thời gian ăn cơm và nghỉ ngơi, Doãn Sướng cơ hồ một ngày mười hai tiếng đồng hồ phải ở công ty.
Không cần phải băn khoăn về Thiệu Quân Lăng nên Doãn Sướng rất chú tâm học hành.
Hai thầy giáo kia cứ nghĩ Doãn Sướng là một thiếu gia tính tình đỏng đảnh, lại do bà chủ chỉ điểm dạy bảo, gặp phải người như vậy, bọn họ muốn mắng cũng không được, nâng đỡ cũng không xong, trong lòng sầu lo không thôi.
Nhưng không nghĩ tới, Doãn Sướng khiêm tốn có lễ, có thể chịu khổ chịu nỗ lực, mới học được một ngày đã khiến cho hai người đánh mất thành kiến ban đầu.
“Không hổ là con trai Doãn Đông, người cha chuyên nghiệp, còn con trai rất nỗ lực……”
“Đúng vậy, xem ra gia trưởng giáo dục rất quan trọng, đúng là cha nào con nấy!”
Mà càng làm cho hai thầy giáo cảm thấy khiếp sợ chính là năng lực học tập của Doãn Sướng, mặc kệ là huấn luyện thanh nhạc hay là vũ đạo, chỉ cần dạy qua một lần, nhiều lắm là hai lần, là Doãn Sướng có thể học được; người khác luyện một hai ngày mới thuần thục động tác, còn hắn một hai tiết liền trôi chảy.
Nghĩ đến đám tiểu thịt tươi dạy một trăm lần cũng không tìm được trọng điểm, đối lập với Doãn Sướng thiên phú dị bẩm, hai người quả thực muốn lệ rơi hai hàng.
“Này mẹ nó là ông trời thưởng cơm ăn đi!”
“Thân tàng bất lộ là đây nè!”
Hơn nữa, dạy học kiểu này mang đến cảm giác thành tựu là không gì sánh kịp, hai người cũng vì thế càng thêm tận tâm tận lực, nghiêm khắc yêu cầu.
Kỳ thật Doãn Sướng từng học qua Street Dance, ca hát, nhưng bởi vì không có mục đích rõ ràng nên hắn cảm thấy không có tính khiêu chiến, liền dời mục tiêu. Hiện tại có người chuyên nghiệp thiết kế bài học cho hắn, hắn tự nhiên sẽ bị khai phá ra tiềm lực vô hạn của mình.
Buổi tối thứ sáu, 《 New Face 》 tuyên bố ảnh bìa số báo mới nhất, ấn bản có Doãn Sướng làm người mẫu ảnh bìa, tag Weibo hắn: “Có ai biết soái ca này là ai không? Mau tới đặt hàng 《 New Face 》 kỳ 312, 22 trang phỏng vấn độc quyền 《 Doãn Sướng: Con trai thần bí của ảnh đế điệu thấp 》, để bạn hiểu biết tận tình! Doãn Sướng [ tim ][ tim ][ tm ]”
Weibo Doãn Sướng lập tức chuyển phát, nhưng không thêm tiêu đề gì, chỉ có bốn chữ “Chuyển phát Weibo” cực kì cao lãnh.
Đây là lần đầu tiên sau một tháng rưỡi Doãn Sướng đăng bài trên Weibo. Những tin nhắn anti đã sớm bị xóa bỏ, lưu lại đều là nhóm fan một mực khăng khăng trung thành với hắn cùng nhóm fans mới gia nhập.
“A a a Sướng Sướng anh rốt cuộc đã trở lại!”
“Chị em ơi! Con trai Doãn Đông đã trở lại! Xông lên đi!”
“Ảnh chụp hảo soái a a mị tha hồ liếm!”
“Sao Doãn Đông có đứa con trai đẹp vậy trời? Mị không tin! Hệ liệt gạt người sinh nhi tử là đây nè!”
“Lầu trên: Đầu tiên cô phải có chồng đẹp như Doãn Đông. [ mỉm cười ]”
……
Buổi tối thứ bảy, chỉ trong vòng 24 tiếng đồng hồ, tạp chí bán ra hơn mười vạn bản.
Ở thập kỉ giấy báo xuống dốc, kết quả này tuyệt đối có thể gọi là lập kỉ lục, điều này cũng đủ để chứng minh 《New Face 》 nguyện ý cho Doãn Sướng mặt mũi.
Ba ngày sau, nhóm mua báo đầu tiên nhận được ấn phẩm, sôi nổi tụ tập ở Weibo Doãn Sướng thả bình luận.
“Có 16 trang hình màu luôn, hiện đại, trang phục, phong cách thường ngày, từ lúc nhận được tui liếm cả đêm, mấy chị em nên mua đi, đừng do dự! Tuyệt đối sẽ không hối hận! [ liếm ][ liếm ]”
“Sướng Sướng là chòm sao Cự Giải á, xem ra nam thần mới của chị em ta là người lãng mạn lắm đó nha! ~o(n_n)o~”
“Biết bốn loại ngôn ngữ, thích trượt tuyết cùng thái quyền, hằng ngày còn tự mình làm điểm tâm ngọt, xứng với gương mặt này…… Mị chết, đây là thần tiên giáng trần nào mới xuống?”
“Iem muốn thấy hình ảnh nam thần ở nhà cơ! Iem còn chưa mua báo, chị em gái nào rũ lòng thương đăng ảnh cho iem liếm với! Cầu xin! T_T”
……
Số lượng tiêu thụ tăng lên đều đều, mấy sản phẩm Doãn Sướng chụp cùng như hoa hồng Onerose, chocolate Dov cùng kính mát KE cũng bùng nổ doanh số theo.
Hiện tượng này làm giới doanh nghiệp giật mình: Rốt cuộc Doãn Sướng là ai, không phải là con trai Doãn Đông sao? Không có tác phẩm nghệ thuật nào nhưng chỉ dựa vào mấy tấm ảnh chụp mà nổi tiếng đến thế?
Nguyên nhân thì khó nói, nhưng nhà tư bản thì có lợi.
Doãn Sướng từ số 《 New Face 》 kỳ này nổi tiếng, lời mời từ khắp nơi kéo đến: 《 Thượng lưu BZ》《 Men 》《 Lovers 》…… Lời mời hắn làm người mẫu ảnh bìa, người đại diện phát ngôn kéo dài từ tháng 10 năm nay đến tận tháng 2 năm sau. Xuất hiện lần đầu tiên nhưng đã liên tục bạo phát, tuyệt đối duy trì trình độ nổi tiếng. Mà loại đãi ngộ này, có thể nói là hai năm trước bạo hồng Mễ Tu cùng hào môn quý tử đầu năm nay debut Vương Thần đều không có.
Nhưng mà ở lúc Doãn Sướng cho rằng cuộc đời mình rẽ sang bước ngoặt bình yên mới thì nhận được thông tin ngoài ý muốn.
Mới mười ngày Thiệu Quân Lăng nhập học, cô giáo Lâm liên hệ với Diêu Mạn Hòe, cô nói rằng đứa trẻ này đánh người ở trong trường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất