Chương 48: Chương trình thực tế
Về chuyện chương trình thực tế đó, Lục Linh Quyên nói với Doãn Sướng bọn họ chưa lên lịch trình chính thức gì hết.
Doãn Sướng nhẹ nhàng thở ra, Lục Linh Quyên liền nói: “Nhưng chị nghe Diêu tổng nói người ta rất mong em và Thiệu Quân Lăng tham gia. Chị ấy sẽ bàn chuyện kĩ càng với em khi em ghé thăm công ty.”
Tài ăn nói của Diêu Mạn Hòe thì Doãn Sướng đã từng chứng kiến, nghe Lục Linh Quyên nói, nháy mắt lại đầy áp lực.
Vài ngày sau, kết thúc mười lăm ngày nghỉ Doãn Sướng gặp được Diêu Mạn Hòe ở văn phòng Giám đốc công ty giải trí Tân Tinh.
Diêu Mạn Hòe đứng dậy ôm hắn một cái, Doãn Sướng cũng rất lễ phép mà nói với Diêu Mạn Hòe “Chúc mừng năm mới”.
“Ngồi đi,” Diêu Mạn Hòe chỉ chỉ sô pha bên cạnh, vào thẳng chủ đề, “Mấy ngày hôm trước dì có nói tiểu Lục sắp xếp công việc cho con đến nửa năm sau, cô ấy đã nói với con chưa?”
“Dạ, nói rồi ạ, còn chương trình thực tế đó……” Doãn Sướng cũng không quanh co lòng vòng, nói thẳng, “Con không muốn tham gia.”
“Tại sao?” Diêu Mạn Hòe bình tĩnh rót trà cho hai người, ngồi xuống đối diện với hắn, “Chương trình giải trí của một đài truyền hình lớn, tài nguyên như vậy rất khó đến.”
Loại cơ hội này nếu rơi xuống đầu Bách Tiếu Tri và Giả Tư Tề phỏng chừng bọn họ cao hứng còn không kịp ấy chứ.
Nhưng Doãn Sướng không phải bọn họ, hắn vừa debut liền đứng ở đỉnh núi. Khi mới vừa vào showbiz, hắn còn có chút ngây thơ, sẽ không hề băn khoăn mà tiếp thu an bài của Diêu Mạn Hòe, nhưng hơn nửa năm qua, hắn đã bắt đầu có ý nghĩ của riêng mình.
Với hắn mà nói tài nguyên tốt xấu gì cũng được, tiền đề cần thiết là hắn cảm thấy mình có thể tiếp thu.
“Thân phận của Thiệu Quân Lăng có quá nhiều tranh luận, con không muốn nó tham gia chương trình……” Doãn Sướng cũng đã nghĩ tới làm sao để cự tuyệt chuyện này, “Hơn nữa, bây giờ nó còn đang đi học, bị cho lên báo sẽ ảnh hưởng đến học tập.”
So với vế sau thì vế trước mới là chuyện Doãn Sướng lo lắng nhất.
Lần trước Diêu Mạn Hòe vì muốn bình ổn dư luận nên đã phơi ra trước truyền thông chuyện hắn và Thiệu Quân Lăng không phải là anh em ruột, để mọi người tin rằng Thiệu Quân Lăng không phải là con riêng của Doãn Đông, giữ gìn danh dự cho Doãn Đông.
Nhưng trên thực tế, Thiệu Quân Lăng chính là con ruột của Doãn Đông, chứng nhận DNA giấu trong ngăn tủ ở thư phòng chính là chứng cứ tốt nhất.
Nếu không có chứng cứ, người sáng suốt vừa thấy diện mạo của Thiệu Quân Lăng, trong lòng đã có phán đoán, giống như Dương Na, Vương Toàn, cùng với ánh mắt của mấy người tại tiệc Tân Niên ở đài truyền hình khi gặp phải Thiệu Quân Lăng ……Ngược lại là hắn, người mà mọi người nghĩ rằng là con trai ruột của Doãn Đông, mới chân chính là bị nuôi dưỡng.
Cảm giác bị mọi người lật tẩy làm Doãn Sướng hoảng sợ…… Nhưng tâm tư nhỏ nhoi này của hắn không muốn để Diêu Mạn Hòe biết.
Doãn Sướng lại nói: “Với lại quan hệ giữa con với Thiệu Quân Lăng không có tốt như mọi người nghĩ……”
Doãn Sướng lo lắng một phần cũng do Diêu Mạn Hòe gây ra. Biết được Doãn Sướng quyết định đem một phần tài sản của Doãn Đông để lại cho Thiệu Quân Lăng, Diêu Mạn Hòe mua một loạt tin tức, khuếch đại chuyện này lên, đem Doãn Sướng biến thành một người anh trai tốt nhất thế giới……Nhưng Doãn Sướng lại cảm thấy, đó là chuyện hiển nhiên mà Thiệu Quân Lăng được hưởng, cũng như hắn chưa có cơ hội biến chuyện này thành sự thật.
Với mánh khóe của Diêu Mạn Hòe, Doãn Sướng cảm giác mình đã biến thành một người không có khuyết điểm.
Nhưng trong lòng hắn biết hắn chỉ là một người bình thường, cũng có hỉ nộ ái ố như ai, nên cũng có mặt yếu đuối, ỷ lại —— hắn sẽ vì Doãn Đông từ trần mà tuyệt vọng bi thương, sẽ vì thân thế của bản thân mà xót thương, sẽ vì bảo mẫu bất công mà tâm thái thất hành, cũng sẽ bởi vì Thiệu Quân Lăng kiệt ngạo khó thuần mà nổi trận lôi đình……
Tưởng tượng đến tham gia chương trình thực tế mà mình phải mang lên mặt nạ, còn phải sắm vai người anh trai hoàn hảo ở trước mặt Thiệu Quân Lăng, hắn liền nảy sinh kháng cự.
Diêu Mạn Hòe nghe hắn nói mấy câu, giương mắt truy vấn một câu: “Còn gì nữa không?”
“…… Chỉ có nhiêu đây thôi ạ.” Doãn Sướng đã chuẩn bị tâm lý, vô luận Diêu Mạn Hòe lấy lý do gì khuyên hắn tham gia thì hắn cũng không nghe theo.
Không nghĩ tới là Diêu Mạn Hòe chỉ cười cười, ôn nhu mà nhìn hắn nói: “Tiểu Sướng, dạo gần đây con bị áp lực lớn lắm hả?”
Diêu Mạn Hòe buông cái ly, thở dài nói: “Cơ hội này thực ra không tồi, từ chối thì có chút đáng tiếc. Nhưng nếu con không muốn tham gia, thì không tham gia. Với tình trạng tài chính của con bây giờ thì mình không cần mấy tài nguyên này.”
Doãn Sướng nhất thời không kịp phản ứng…… Diêu Mạn Hòe đồng ý rồi á?
Diêu Mạn Hòe: “Bất quá, nghe con nói nãy giờ, dì cũng có mấy ý nghĩ thế này, nếu con nguyện ý thì nghe dì càm ràm, còn nếu thấy dì nói quá phiền phức thì đừng để trong lòng nữa nhé.”
Doãn Sướng biết mình không phải mang Thiệu Quân Lăng tham gia tiết mục, không còn khẩn trương như lúc mới vào.
Hắn cầm lấy ly trà trước mặt để thuận giọng, nói: “Dì nói đi.” Hắn cũng muốn nghe xem Diêu Mạn Hòe có giải thích độc đáo thế nào.
Diêu Mạn Hòe thấy Doãn Sướng thả lỏng, mới chậm rãi nói: “Con vừa mới nói đều là những điểm bất lợi đối với con và Thiệu Quân Lăng. Nhưng con có nghĩ tới tham gia chương trình này sẽ mang lại điều tốt cho hai đứa không? Nói về con trước đi, Tiểu Sướng, con không giống với mấy đứa minh tinh mới nổi ngoài kia. Dì vẫn luôn cường điệu rằng con là đứa nhỏ rất có mị lực, dì tin ánh mắt của mình. Không chỉ có dì mà Lục Linh Quyên cũng có cùng ý kiến, hẳn là có nói với con rồi chứ? Tham gia show thực tế như này, con không cần cố sức lấy lòng người xem, con chỉ cần bày ra bộ dáng chân thật của mình thì người xem sẽ không tự chủ được mà thích con, mang lại danh tiếng tốt cho con……”
Doãn Sướng nhíu mày, có thể là sự nổi tiếng đến với hắn quá nhanh và dễ dàng nên hắn một chút cũng chưa động tâm.
Diêu Mạn Hòe nói tiếp: “Còn Thiệu Quân Lăng, con có từng hỏi ý kiến thằng bé chưa?”
Doãn Sướng nói: “Nó vẫn là đứa con nít thì biết gì chứ.”
Diêu Mạn Hòe đạm đạm cười: “Nó không hiểu, nhưng dì thấy con trẻ cũng có quyền biểu đạt suy nghĩ của mình. Con ngẫm lại xem, lùi lại vài năm trước đó, nếu Doãn Đông không để con một mình ở nước ngoài, mà là mỗi lần ra cửa công tác đều hỏi ý kiến của con có đồng ý theo ông ấy ra ngoài hay không, tuy rằng sẽ liên lụy đến an toàn của con nhưng mà con sẽ nghĩ như thế nào?”
Doãn Sướng: “……” Nếu Doãn Đông nguyện ý mang hắn theo, hắn phỏng chừng sẽ vui đến mất muốn bay lên trời. Đừng nói chịu khổ chịu nhọc gì hết, hay là bị cho lên báo bị nghị luận, chỉ cần có thể ở bên cạnh ba ba thì hắn chịu được hết.
Diêu Mạn Hòe lại nói: “Dì nghĩ, Thiệu Quân Lăng cũng sẽ rất vui nếu con hỏi ý kiến thằng bé đó, con bây giờ là người thân duy nhất của nó, cùng con tham gia chương trình, chẳng những để nó có thêm cơ hội ở bên cạnh con, còn có thể để nó được rèn luyện. Thằng bé sẽ được nhìn thấy những chuyện phía sau hậu trường, đặt mình vào vị trí của con, cũng có thể kết bạn sau khi tham gia chương trình nữa. Không chỉ là thằng bé, con cũng có thể học hỏi kinh nghiệm từ các cặp anh em khác làm thế nào để sống chung với Thiệu Quân Lăng.”
“Còn nữa, con biết tham gia chương trình này người ta trả cho con và Thiệu Quân Lăng bao nhiêu không?” Diêu Mạn Hòe dừng một chút, đánh một đòn nghiêm trọng, “Đài Tinh Diệu trả cho hai đứa 1 tỷ 500 triệu lận đó, hoàn toàn dựa theo giá trị của một minh tinh lão làng…… Dì biết, con sẽ nói con không thiếu tiền, Doãn Đông để lại rất nhiều tài sản cho con, hơn nửa năm nay con cũng kiếm lời không ít. Nhưng Thiệu Quân Lăng thì sao? Xuất thân của thằng bé hoàn toàn khác với con. Con hỏi nó xem, cho nó 500 triệu để nó tham gia chương trình với con mùa hè này thì thằng bé có nguyện ý hay không……”
Nghĩ đến chồng tiền chỉnh tề dưới gối của Thiệu Quân Lăng, trong lòng Doãn Sướng liền kêu to “Thôi xong”, tiểu tử này khẳng định sẽ lập tức đáp ứng!
Diêu Mạn Hòe uống ngụm trà, nói tiếp: “Nhắc tới tranh luận lúc nãy của con, dì không phủ nhận, thân phận hiện tại của Thiệu Quân Lăng là quả bom nổ chậm, nhưng nó cũng là con trai của ba con. Thân phận và danh khí của Doãn Đông khẳng định là nằm trong tầm ngắm của mọi người, đây là chuyện Thiệu Quân Lăng phải đối mặt …… Con ra sức bảo vệ nó thì chẳng lẽ mấy chuyện này sẽ không xảy ra sao? Không, vẫn là tồn tại, chỉ là chưa có bại lộ ra ngoài mà thôi. Với tranh luận, trốn tránh vĩnh viễn đều không phải là biện pháp, biện pháp tốt nhất là đối mặt với nó. Người xem không có bằng chứng, làm gì được mấy đứa? Người xem sẽ để ý đến tình cảm giữa hai đứa, chỉ cần hai anh em hòa thuận, tương thân tương ái cho mọi người thấy thì người xem sẽ cảm nhận được năng lượng tích cực từ hai đứa, bọn họ sẽ để ý đến bản thân hai đứa nhiều hơn, mà những lời đồn nhằm vào thân thế của hai đứa, cũng sẽ bị áp xuống, không trở thành đề tài bàn tán nữa.”
Diêu Mạn Hòe: “Dì cho rằng giáo dục con trẻ cần phải có kiên nhẫn, nói lời hay cũng được, nói bậy cũng phải nghe, còn phải học cách dùng tâm thái bình thản để tiếp thu. Trước kia ba con bảo vệ con như hoa trong nhà kính, dì không tán thành con sẽ làm điều tương tự. Nếu ông ấy sớm mang theo con thì con sẽ sớm lí giải được những trở ngại mà ba mình phải đối mặt hằng ngày, cũng như tình cảm giữa hai người…… Cũng có thể sẽ càng tốt hơn.”
Đến tận đây, Doãn Sướng đã á khẩu không trả lời được.
Hắn đã chuẩn bị kĩ lưỡng những gì mà mình muốn nói, thế mà nghe xong những điều Diêu Mạn Hòe đề cập tới, lại cảm thấy tâm phục khẩu phục, thập phần vô lực……
Diêu Mạn Hòe cười cười: “Được rồi, những điều cần nói thì dì đã nói xong. Người chế tác ở đài Tinh Diệu có chút quan hệ với dì, dì thay con nhận chương trình này cũng là tin vào nhân phẩm và năng lực của người ta, hai đứa tham gia vào chương trình này đảm bảo nhân khí sẽ càng tăng cao. Nhưng có đồng ý hay không thì do con quyết định, về nhà suy nghĩ cho kĩ. Nếu vẫn là không muốn đi thì dì giúp con tìm cớ từ chối.”
“Dạ……” Doãn Sướng giống tiểu hồ ly gặp thất bại, ủ rũ cụp đuôi mà rời khỏi văn phòng Diêu Mạn Hòe.
Diêu Mạn Hòe nhìn bóng Doãn Sướng, cũng bất đắc dĩ mà thở dài.
Trước mắt cô hiện lên hình ảnh Thiệu Quân Lăng trốn nhà đi bụi, Doãn Sướng tìm được liền ôm thằng bé vào lòng……
Cái loại cảm giác ấm áp này, dễ dàng bắt được nhân tâm, cô đã nhìn qua nhân cách của rất nhiều idol mà vẫn chưa có người nào làm cô cảm động như vậy.
Hơn nửa năm qua, cô cũng ít nhiều thấy được những trả giá mà Doãn Sướng đã dành cho Thiệu Quân Lăng, hai anh em này được lên truyền hình, tuyệt đối có tiềm chất nổi tiếng…… Đứa nhỏ kia sao không tự tin gì hết vậy chứ?
Bởi vì nghỉ Tết nên Doãn Sướng bỏ bê công việc khá nhiều, nay quay lại làm việc nên mỗi ngày buổi sáng 7 giờ ra cửa, nửa đêm mới có thể về đến nhà.
Ngày hôm nay hiếm lắm hắn mới về sớm được một bữa, khi chạy xe về tới cửa tiểu khu, vừa vặn thấy đằng trước là chiếc xe hắn mướn đưa đón Thiệu Quân Lăng đi học. Tài xế đặt Thiệu Quân Lăng ở cửa tiểu khu, tiểu gia hỏa xuống xe, không giống ngày thường liều mạng chạy nhảy mà ngược lại bước đi tập tễnh, khập khiễng.
Doãn Sướng nhíu mày, lúc này mới nhớ tới Thiệu Quân Lăng đã bắt đầu tham gia tập huấn Tae Kwon Do.
Đậu xe xong vào nhà, Doãn Sướng thấy Thiệu Quân Lăng nghiêm túc ngồi ở trước bàn ăn, ôm một cái chén lớn “Roẹt roẹt” ăn ngấu nghiến, đầu vùi vào trong chén.
“Ây da? Hôm nay sớm như vậy đã về rồi!” Dương Na thấy hắn vui vẻ nói, “Quân Lăng cũng vừa mới về, con muốn ăn gì không, dì đi làm cho?”
“Không cần đâu ạ, con ăn rồi.” Doãn Sướng đã dùng bữa ở khách sạn, hắn buông chìa khóa xe, đi đến bàn ăn, ngồi xuống đối diện với Thiệu Quân Lăng.
Tiểu gia hỏa buồn bã ỉu xìu mà ngẩng đầu nhìn hắn một cái, trong miệng ngậm mì, khuôn mặt nhỏ trướng đến hồng hồng.
“Ăn từ từ……” Doãn Sướng bị bộ dáng của thằng bé chọc cười, nhịn không được hỏi nó, “Học Tae Kwon Do vui không?”
Thiệu Quân Lăng vất vả nuốt mì, héo úa ủ rũ mà nói câu: “Chơi không vui.”
Doãn Sướng cười như không cười: “Còn chịu nổi không?”
Thiệu Quân Lăng húp ngụm nước lèo, không hé răng.
Doãn Sướng có chút không đành lòng: “Học không được thì nghỉ đi.”
Không nghĩ tới là Thiệu Quân Lăng nghe xong lời này, giận dỗi, trừng mắt nói: “Muốn học!”
【 chuyện bên lề 】
Doãn Sướng ( đau lòng ): Đừng học.
Thiệu Quân Lăng: Vì cách mạng cao to, có khổ có mệt cũng phải học!
Doãn Sướng nhẹ nhàng thở ra, Lục Linh Quyên liền nói: “Nhưng chị nghe Diêu tổng nói người ta rất mong em và Thiệu Quân Lăng tham gia. Chị ấy sẽ bàn chuyện kĩ càng với em khi em ghé thăm công ty.”
Tài ăn nói của Diêu Mạn Hòe thì Doãn Sướng đã từng chứng kiến, nghe Lục Linh Quyên nói, nháy mắt lại đầy áp lực.
Vài ngày sau, kết thúc mười lăm ngày nghỉ Doãn Sướng gặp được Diêu Mạn Hòe ở văn phòng Giám đốc công ty giải trí Tân Tinh.
Diêu Mạn Hòe đứng dậy ôm hắn một cái, Doãn Sướng cũng rất lễ phép mà nói với Diêu Mạn Hòe “Chúc mừng năm mới”.
“Ngồi đi,” Diêu Mạn Hòe chỉ chỉ sô pha bên cạnh, vào thẳng chủ đề, “Mấy ngày hôm trước dì có nói tiểu Lục sắp xếp công việc cho con đến nửa năm sau, cô ấy đã nói với con chưa?”
“Dạ, nói rồi ạ, còn chương trình thực tế đó……” Doãn Sướng cũng không quanh co lòng vòng, nói thẳng, “Con không muốn tham gia.”
“Tại sao?” Diêu Mạn Hòe bình tĩnh rót trà cho hai người, ngồi xuống đối diện với hắn, “Chương trình giải trí của một đài truyền hình lớn, tài nguyên như vậy rất khó đến.”
Loại cơ hội này nếu rơi xuống đầu Bách Tiếu Tri và Giả Tư Tề phỏng chừng bọn họ cao hứng còn không kịp ấy chứ.
Nhưng Doãn Sướng không phải bọn họ, hắn vừa debut liền đứng ở đỉnh núi. Khi mới vừa vào showbiz, hắn còn có chút ngây thơ, sẽ không hề băn khoăn mà tiếp thu an bài của Diêu Mạn Hòe, nhưng hơn nửa năm qua, hắn đã bắt đầu có ý nghĩ của riêng mình.
Với hắn mà nói tài nguyên tốt xấu gì cũng được, tiền đề cần thiết là hắn cảm thấy mình có thể tiếp thu.
“Thân phận của Thiệu Quân Lăng có quá nhiều tranh luận, con không muốn nó tham gia chương trình……” Doãn Sướng cũng đã nghĩ tới làm sao để cự tuyệt chuyện này, “Hơn nữa, bây giờ nó còn đang đi học, bị cho lên báo sẽ ảnh hưởng đến học tập.”
So với vế sau thì vế trước mới là chuyện Doãn Sướng lo lắng nhất.
Lần trước Diêu Mạn Hòe vì muốn bình ổn dư luận nên đã phơi ra trước truyền thông chuyện hắn và Thiệu Quân Lăng không phải là anh em ruột, để mọi người tin rằng Thiệu Quân Lăng không phải là con riêng của Doãn Đông, giữ gìn danh dự cho Doãn Đông.
Nhưng trên thực tế, Thiệu Quân Lăng chính là con ruột của Doãn Đông, chứng nhận DNA giấu trong ngăn tủ ở thư phòng chính là chứng cứ tốt nhất.
Nếu không có chứng cứ, người sáng suốt vừa thấy diện mạo của Thiệu Quân Lăng, trong lòng đã có phán đoán, giống như Dương Na, Vương Toàn, cùng với ánh mắt của mấy người tại tiệc Tân Niên ở đài truyền hình khi gặp phải Thiệu Quân Lăng ……Ngược lại là hắn, người mà mọi người nghĩ rằng là con trai ruột của Doãn Đông, mới chân chính là bị nuôi dưỡng.
Cảm giác bị mọi người lật tẩy làm Doãn Sướng hoảng sợ…… Nhưng tâm tư nhỏ nhoi này của hắn không muốn để Diêu Mạn Hòe biết.
Doãn Sướng lại nói: “Với lại quan hệ giữa con với Thiệu Quân Lăng không có tốt như mọi người nghĩ……”
Doãn Sướng lo lắng một phần cũng do Diêu Mạn Hòe gây ra. Biết được Doãn Sướng quyết định đem một phần tài sản của Doãn Đông để lại cho Thiệu Quân Lăng, Diêu Mạn Hòe mua một loạt tin tức, khuếch đại chuyện này lên, đem Doãn Sướng biến thành một người anh trai tốt nhất thế giới……Nhưng Doãn Sướng lại cảm thấy, đó là chuyện hiển nhiên mà Thiệu Quân Lăng được hưởng, cũng như hắn chưa có cơ hội biến chuyện này thành sự thật.
Với mánh khóe của Diêu Mạn Hòe, Doãn Sướng cảm giác mình đã biến thành một người không có khuyết điểm.
Nhưng trong lòng hắn biết hắn chỉ là một người bình thường, cũng có hỉ nộ ái ố như ai, nên cũng có mặt yếu đuối, ỷ lại —— hắn sẽ vì Doãn Đông từ trần mà tuyệt vọng bi thương, sẽ vì thân thế của bản thân mà xót thương, sẽ vì bảo mẫu bất công mà tâm thái thất hành, cũng sẽ bởi vì Thiệu Quân Lăng kiệt ngạo khó thuần mà nổi trận lôi đình……
Tưởng tượng đến tham gia chương trình thực tế mà mình phải mang lên mặt nạ, còn phải sắm vai người anh trai hoàn hảo ở trước mặt Thiệu Quân Lăng, hắn liền nảy sinh kháng cự.
Diêu Mạn Hòe nghe hắn nói mấy câu, giương mắt truy vấn một câu: “Còn gì nữa không?”
“…… Chỉ có nhiêu đây thôi ạ.” Doãn Sướng đã chuẩn bị tâm lý, vô luận Diêu Mạn Hòe lấy lý do gì khuyên hắn tham gia thì hắn cũng không nghe theo.
Không nghĩ tới là Diêu Mạn Hòe chỉ cười cười, ôn nhu mà nhìn hắn nói: “Tiểu Sướng, dạo gần đây con bị áp lực lớn lắm hả?”
Diêu Mạn Hòe buông cái ly, thở dài nói: “Cơ hội này thực ra không tồi, từ chối thì có chút đáng tiếc. Nhưng nếu con không muốn tham gia, thì không tham gia. Với tình trạng tài chính của con bây giờ thì mình không cần mấy tài nguyên này.”
Doãn Sướng nhất thời không kịp phản ứng…… Diêu Mạn Hòe đồng ý rồi á?
Diêu Mạn Hòe: “Bất quá, nghe con nói nãy giờ, dì cũng có mấy ý nghĩ thế này, nếu con nguyện ý thì nghe dì càm ràm, còn nếu thấy dì nói quá phiền phức thì đừng để trong lòng nữa nhé.”
Doãn Sướng biết mình không phải mang Thiệu Quân Lăng tham gia tiết mục, không còn khẩn trương như lúc mới vào.
Hắn cầm lấy ly trà trước mặt để thuận giọng, nói: “Dì nói đi.” Hắn cũng muốn nghe xem Diêu Mạn Hòe có giải thích độc đáo thế nào.
Diêu Mạn Hòe thấy Doãn Sướng thả lỏng, mới chậm rãi nói: “Con vừa mới nói đều là những điểm bất lợi đối với con và Thiệu Quân Lăng. Nhưng con có nghĩ tới tham gia chương trình này sẽ mang lại điều tốt cho hai đứa không? Nói về con trước đi, Tiểu Sướng, con không giống với mấy đứa minh tinh mới nổi ngoài kia. Dì vẫn luôn cường điệu rằng con là đứa nhỏ rất có mị lực, dì tin ánh mắt của mình. Không chỉ có dì mà Lục Linh Quyên cũng có cùng ý kiến, hẳn là có nói với con rồi chứ? Tham gia show thực tế như này, con không cần cố sức lấy lòng người xem, con chỉ cần bày ra bộ dáng chân thật của mình thì người xem sẽ không tự chủ được mà thích con, mang lại danh tiếng tốt cho con……”
Doãn Sướng nhíu mày, có thể là sự nổi tiếng đến với hắn quá nhanh và dễ dàng nên hắn một chút cũng chưa động tâm.
Diêu Mạn Hòe nói tiếp: “Còn Thiệu Quân Lăng, con có từng hỏi ý kiến thằng bé chưa?”
Doãn Sướng nói: “Nó vẫn là đứa con nít thì biết gì chứ.”
Diêu Mạn Hòe đạm đạm cười: “Nó không hiểu, nhưng dì thấy con trẻ cũng có quyền biểu đạt suy nghĩ của mình. Con ngẫm lại xem, lùi lại vài năm trước đó, nếu Doãn Đông không để con một mình ở nước ngoài, mà là mỗi lần ra cửa công tác đều hỏi ý kiến của con có đồng ý theo ông ấy ra ngoài hay không, tuy rằng sẽ liên lụy đến an toàn của con nhưng mà con sẽ nghĩ như thế nào?”
Doãn Sướng: “……” Nếu Doãn Đông nguyện ý mang hắn theo, hắn phỏng chừng sẽ vui đến mất muốn bay lên trời. Đừng nói chịu khổ chịu nhọc gì hết, hay là bị cho lên báo bị nghị luận, chỉ cần có thể ở bên cạnh ba ba thì hắn chịu được hết.
Diêu Mạn Hòe lại nói: “Dì nghĩ, Thiệu Quân Lăng cũng sẽ rất vui nếu con hỏi ý kiến thằng bé đó, con bây giờ là người thân duy nhất của nó, cùng con tham gia chương trình, chẳng những để nó có thêm cơ hội ở bên cạnh con, còn có thể để nó được rèn luyện. Thằng bé sẽ được nhìn thấy những chuyện phía sau hậu trường, đặt mình vào vị trí của con, cũng có thể kết bạn sau khi tham gia chương trình nữa. Không chỉ là thằng bé, con cũng có thể học hỏi kinh nghiệm từ các cặp anh em khác làm thế nào để sống chung với Thiệu Quân Lăng.”
“Còn nữa, con biết tham gia chương trình này người ta trả cho con và Thiệu Quân Lăng bao nhiêu không?” Diêu Mạn Hòe dừng một chút, đánh một đòn nghiêm trọng, “Đài Tinh Diệu trả cho hai đứa 1 tỷ 500 triệu lận đó, hoàn toàn dựa theo giá trị của một minh tinh lão làng…… Dì biết, con sẽ nói con không thiếu tiền, Doãn Đông để lại rất nhiều tài sản cho con, hơn nửa năm nay con cũng kiếm lời không ít. Nhưng Thiệu Quân Lăng thì sao? Xuất thân của thằng bé hoàn toàn khác với con. Con hỏi nó xem, cho nó 500 triệu để nó tham gia chương trình với con mùa hè này thì thằng bé có nguyện ý hay không……”
Nghĩ đến chồng tiền chỉnh tề dưới gối của Thiệu Quân Lăng, trong lòng Doãn Sướng liền kêu to “Thôi xong”, tiểu tử này khẳng định sẽ lập tức đáp ứng!
Diêu Mạn Hòe uống ngụm trà, nói tiếp: “Nhắc tới tranh luận lúc nãy của con, dì không phủ nhận, thân phận hiện tại của Thiệu Quân Lăng là quả bom nổ chậm, nhưng nó cũng là con trai của ba con. Thân phận và danh khí của Doãn Đông khẳng định là nằm trong tầm ngắm của mọi người, đây là chuyện Thiệu Quân Lăng phải đối mặt …… Con ra sức bảo vệ nó thì chẳng lẽ mấy chuyện này sẽ không xảy ra sao? Không, vẫn là tồn tại, chỉ là chưa có bại lộ ra ngoài mà thôi. Với tranh luận, trốn tránh vĩnh viễn đều không phải là biện pháp, biện pháp tốt nhất là đối mặt với nó. Người xem không có bằng chứng, làm gì được mấy đứa? Người xem sẽ để ý đến tình cảm giữa hai đứa, chỉ cần hai anh em hòa thuận, tương thân tương ái cho mọi người thấy thì người xem sẽ cảm nhận được năng lượng tích cực từ hai đứa, bọn họ sẽ để ý đến bản thân hai đứa nhiều hơn, mà những lời đồn nhằm vào thân thế của hai đứa, cũng sẽ bị áp xuống, không trở thành đề tài bàn tán nữa.”
Diêu Mạn Hòe: “Dì cho rằng giáo dục con trẻ cần phải có kiên nhẫn, nói lời hay cũng được, nói bậy cũng phải nghe, còn phải học cách dùng tâm thái bình thản để tiếp thu. Trước kia ba con bảo vệ con như hoa trong nhà kính, dì không tán thành con sẽ làm điều tương tự. Nếu ông ấy sớm mang theo con thì con sẽ sớm lí giải được những trở ngại mà ba mình phải đối mặt hằng ngày, cũng như tình cảm giữa hai người…… Cũng có thể sẽ càng tốt hơn.”
Đến tận đây, Doãn Sướng đã á khẩu không trả lời được.
Hắn đã chuẩn bị kĩ lưỡng những gì mà mình muốn nói, thế mà nghe xong những điều Diêu Mạn Hòe đề cập tới, lại cảm thấy tâm phục khẩu phục, thập phần vô lực……
Diêu Mạn Hòe cười cười: “Được rồi, những điều cần nói thì dì đã nói xong. Người chế tác ở đài Tinh Diệu có chút quan hệ với dì, dì thay con nhận chương trình này cũng là tin vào nhân phẩm và năng lực của người ta, hai đứa tham gia vào chương trình này đảm bảo nhân khí sẽ càng tăng cao. Nhưng có đồng ý hay không thì do con quyết định, về nhà suy nghĩ cho kĩ. Nếu vẫn là không muốn đi thì dì giúp con tìm cớ từ chối.”
“Dạ……” Doãn Sướng giống tiểu hồ ly gặp thất bại, ủ rũ cụp đuôi mà rời khỏi văn phòng Diêu Mạn Hòe.
Diêu Mạn Hòe nhìn bóng Doãn Sướng, cũng bất đắc dĩ mà thở dài.
Trước mắt cô hiện lên hình ảnh Thiệu Quân Lăng trốn nhà đi bụi, Doãn Sướng tìm được liền ôm thằng bé vào lòng……
Cái loại cảm giác ấm áp này, dễ dàng bắt được nhân tâm, cô đã nhìn qua nhân cách của rất nhiều idol mà vẫn chưa có người nào làm cô cảm động như vậy.
Hơn nửa năm qua, cô cũng ít nhiều thấy được những trả giá mà Doãn Sướng đã dành cho Thiệu Quân Lăng, hai anh em này được lên truyền hình, tuyệt đối có tiềm chất nổi tiếng…… Đứa nhỏ kia sao không tự tin gì hết vậy chứ?
Bởi vì nghỉ Tết nên Doãn Sướng bỏ bê công việc khá nhiều, nay quay lại làm việc nên mỗi ngày buổi sáng 7 giờ ra cửa, nửa đêm mới có thể về đến nhà.
Ngày hôm nay hiếm lắm hắn mới về sớm được một bữa, khi chạy xe về tới cửa tiểu khu, vừa vặn thấy đằng trước là chiếc xe hắn mướn đưa đón Thiệu Quân Lăng đi học. Tài xế đặt Thiệu Quân Lăng ở cửa tiểu khu, tiểu gia hỏa xuống xe, không giống ngày thường liều mạng chạy nhảy mà ngược lại bước đi tập tễnh, khập khiễng.
Doãn Sướng nhíu mày, lúc này mới nhớ tới Thiệu Quân Lăng đã bắt đầu tham gia tập huấn Tae Kwon Do.
Đậu xe xong vào nhà, Doãn Sướng thấy Thiệu Quân Lăng nghiêm túc ngồi ở trước bàn ăn, ôm một cái chén lớn “Roẹt roẹt” ăn ngấu nghiến, đầu vùi vào trong chén.
“Ây da? Hôm nay sớm như vậy đã về rồi!” Dương Na thấy hắn vui vẻ nói, “Quân Lăng cũng vừa mới về, con muốn ăn gì không, dì đi làm cho?”
“Không cần đâu ạ, con ăn rồi.” Doãn Sướng đã dùng bữa ở khách sạn, hắn buông chìa khóa xe, đi đến bàn ăn, ngồi xuống đối diện với Thiệu Quân Lăng.
Tiểu gia hỏa buồn bã ỉu xìu mà ngẩng đầu nhìn hắn một cái, trong miệng ngậm mì, khuôn mặt nhỏ trướng đến hồng hồng.
“Ăn từ từ……” Doãn Sướng bị bộ dáng của thằng bé chọc cười, nhịn không được hỏi nó, “Học Tae Kwon Do vui không?”
Thiệu Quân Lăng vất vả nuốt mì, héo úa ủ rũ mà nói câu: “Chơi không vui.”
Doãn Sướng cười như không cười: “Còn chịu nổi không?”
Thiệu Quân Lăng húp ngụm nước lèo, không hé răng.
Doãn Sướng có chút không đành lòng: “Học không được thì nghỉ đi.”
Không nghĩ tới là Thiệu Quân Lăng nghe xong lời này, giận dỗi, trừng mắt nói: “Muốn học!”
【 chuyện bên lề 】
Doãn Sướng ( đau lòng ): Đừng học.
Thiệu Quân Lăng: Vì cách mạng cao to, có khổ có mệt cũng phải học!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất