Chương 79: Anh thật nghịch ngợm
“Chỉ muốn thử xem? Vãi đạn……” Mễ Tu không che giấu ganh tị, “Thái tử gia như cậu thật biết cách chọc người ha!”
Doãn Sướng âm thầm thở dài, hắn hiểu rõ, mấy cơ hội kiểu này thì mấy ai có được, người ta ganh tị với hắn là đúng thôi ha? Nhưng thẳng thắn mà nói, có lẽ là hắn vô tâm với danh lợi, cho nên mấy tài nguyên này với hắn có cũng được, không có cũng chẳng sao.
Mễ Tu lấy thân phận là người từng trải chia sẻ không ít những chuyện cũ chua xót trong lòng mình ra với Doãn Sướng, cũng nói cho Doãn Sướng biết mánh khóe trong làng giải trí, làm cho Doãn Sướng cảm kích rất nhiều.
Hai người hàn huyên tới tận nửa đêm, chờ đến khi mệt mỏi thì Thiệu Quân Lăng đã ngủ say bên người Doãn Sướng rồi.
Sáng sớm hôm sau, Mễ Tu tỉnh lại khi cả người lạnh căm căm.
Theo bản năng anh ta sờ sờ bên cạnh, đụng phải một cánh tay nóng hầm hập làm Mễ Tu kinh ngạc, nghiêng đầu nhìn thì thiếu chút nữa phun máu ngất xỉu.
Chỉ thấy chăn của mình không biết từ lúc nào bị Thiệu Quân Lăng đoạt đi, toàn bộ tấm chăn nằm trên người anh nó và nó.
Máy lạnh được bật ở mức thấp nhất, hai anh em trùm chăn kín mít còn mình một góc cũng không có, không chết cóng mới là lạ!?
Mễ Tu vươn tay muốn cướp chăn về, kết quả bị cái gì hấp dẫn, tò mò vươn người, chuyên chú đánh giá người trước mặt.
…… Lông mi này, hốc mắt này, mũi này……
Doãn Sướng đẹp trai thật á, vì sao ông trời không công bằng vậy hả?!
Đúng lúc vào lúc này, Thiệu Quân Lăng cũng tỉnh, nó mơ mơ màng màng thấy mặt Mễ Tu gần trong gang tấc, “!!!” Giật mình lộn người như cá chép về trời, tui đánh.
Phòng ngủ lại vang lên tiếng kêu thảm thiết……
Nhân viên công tác trong viện đều bừng tỉnh, gióng chiếc cổ dài như đà điểu nhìn nhau.
…… Thật sự đánh nhau há!?
Camera man nhanh chóng mở máy, chuẩn bị đi vào quay chụp.
Vài phút sau, trong phòng vệ sinh.
Mễ Tu dùng khăn lông ấm chườm mắt, phẫn nộ lên án với Doãn Sướng: “Thằng nhỏ này có khuynh hướng bạo lực đó! Tối hôm qua đoạt chăn anh không nói, vừa tỉnh dậy đã đánh người!”
“Em xin lỗi……” Doãn Sướng áy náy nhìn về khóe mắt Mễ Tu.
Người nào đó bị lên án vẻ mặt không phục mà đứng ở cửa buồng vệ sinh, muốn biện bạch: “Em, em……”
Doãn Sướng liếc mắt với nó một cái: “Em đừng lên tiếng!”
Thiệu Quân Lăng nắm chặt nắm tay nhỏ, buồn bực đỏ mặt.
Mễ Tu che lại đôi mắt ai oán nói: “Chúng ta hôm nay còn phải quay chụp, không biết có còn quay được nữa không……”
“Nghiêm trọng lắm sao? Muốn đi bệnh viện khám không?” Doãn Sướng bối rối, vốn dĩ fans của hai người còn đang đánh nhau ở trên mạng, hiện tại Thiệu Quân Lăng còn gây họa nữa, vạn nhất bị truyền ra, quả thực như là thêm dầu vào lửa……
Mễ Tu “Tê tê” rên rỉ trong chốc lát, mở khăn lông ra hỏi Doãn Sướng: “Thế nào, có sưng lên hay không?”
Doãn Sướng vừa thấy, thoáng nhẹ nhàng thở ra: “Còn được, không bị sưng.”
Mễ Tu: “Nhưng anh cảm thấy rất đau.”
Doãn Sướng lo lắng nói: “Làm sao bây giờ?”
Mễ Tu nhắm mắt lại, hơi hơi ngẩng đầu lên nói: “Em thổi thổi cho anh với.”
Doãn Sướng ngẩn người, nhưng hắn thấy ấn đường Mễ Tu nhíu lại, tựa hồ là thật sự khó chịu, ma xui quỷ khiến mà thò lại gần, nhẹ nhàng đỡ lấy đầu đối phương, thật sự thổi thổi cho anh ta……
Thiệu Quân Lăng: “!!!”
Camera man đang quay lén: “!!!!!!”
Không khí ái muội bao trùm khắp nơi, lông mi Mễ Tu khẽ run, một lần nữa mở to mắt, nhìn Doãn Sướng cười cười: “Một ngụm tiên khí của em đã giúp anh rồi.”
Doãn Sướng: “???”
Nhóm nhân viên công tác đầy khẩn trương: “?????”
Doãn Sướng nhìn Mễ Tu, ngây người: “Không phải, anh vừa mới…… Giả bộ hả?”
Khóe mắt, đuôi lông mày của Mễ Tu đều ức chế không nhịn được ý cười: “A. Là. Em trai, cậu ngây thơ quá đi!”
Doãn Sướng lúc này mới hiểu ra mình bị Mễ Tu lừa gạt, quay đầu lại nhìn Thiệu Quân Lăng, chỉ thấy tiểu gia hỏa như bị ép đến đường cùng, gấp đến độ nói lắp: “Em, em căn bản không, không đánh lại anh ta mà!” Nói xong dậm chân một cái, buồn bực bỏ chạy.
“Ha ha ha……” Mễ Tu nhìn bóng dáng Thiệu Quân Lăng cười to.
Thấy Doãn Sướng lại quay đầu nhìn mình, Mễ Tu sợ hắn tìm mình tính sổ, vội vàng vươn tay thủ thế phòng ngừa đối phương trả thù, nói rõ: “Ai, chậm đã…… Thằng nhóc đoạt chăn của anh thiệt mà, còn muốn đánh anh nữa mà!”
“Anh thật……”
Trước kia có không ít người nói Doãn Sướng có nhân cách mị lực, Doãn Sướng không biết đó là cái gì, nhưng sau khi tiếp xúc với Mễ Tu, Doãn Sướng mới dần dần hiểu được nhân cách mị lực là gì —— đó là một loại lực hấp dẫn tự nhiên, sẽ làm cho người khác tự nhiên muốn tới gần, muốn nói chuyện với mình.
Doãn Sướng nhìn anh ta, khóe miệng vừa nhấc, liền bật cười một cách khoan dung: “Anh nghịch quá đi!”
Mễ Tu: “……” Không phải, lão tử là tiền bối, còn lớn hơn ba tuổi mà sao cậu dám dùng từ nghịch ngợm để rầy anh?…… Thích hợp không?
Doãn Sướng nói xong liền xoay người đi tìm Thiệu Quân Lăng, tiểu gia hỏa vô duyên vô cớ bị mình rầy vài câu, phỏng chừng cũng ủy khuất chịu không nổi rồi.
Buổi quay hôm nay, tổ tiết mục thiết kế thi bóng rổ, bóng bàn, đi cà kheo, bowling cho mọi người tham gia.
Nhóm khách mời thông qua thi đấu mới giành được bữa trưa. Mễ Tu mang thân phận đặc thù giúp đỡ các bên, mỗi một lần thi đấu, tổ nào may mắn giành được Mễ Tu thì tổ đó có thêm một tuyển thủ. Chỉ cần không biểu hiện quá kém thì có khả năng giành phần thắng.
Hoạt động ngày hôm nay phi thường phong phú, mọi người đều chơi thật sự vui vẻ, Mễ Tu dung nhập với mọi người rất nhanh, nhưng anh ta chỉ tới đây có hai ngày, đêm đó kết thúc quay chụp thì anh ta phải đi.
Buổi tối nhóm khách mời tiễn anh ta ở cửa thôn, Mễ Tu ôm tạm biệt từng người, khi ôm đến Doãn Sướng, anh ta cười nói ở bên tai Doãn Sướng: “Trở về nhớ xem Weibo của anh, có kinh hỉ chờ em.”
Lời này làm Doãn Sướng hãi hùng khiếp vía, hắn biết Weibo của Mễ Tu có biết bao nhiêu người theo dõi, kinh hỉ thế nào đây? Chẳng lẽ trực tiếp khoe tình bạn của hai người lên Weibo hả?
Doãn Sướng suy nghĩ một ngày một đêm, chờ đến ngày thứ ba sau khi quay chụp kết thúc, hắn gặp Lục Linh Quyên, mới hỏi: “Mễ Tu phát gì trên Weibo vậy chị?”
Lục Linh Quyên tựa hồ cũng đang muốn nói với hắn chuyện này, nghe vậy sửng sốt: “Sao em biết cậu ta đăng Weibo?”
Doãn Sướng thấy trên mặt cô mang theo hưng phấn, càng thêm tò mò: “Trước khi đi ảnh nói với em.”
Lục Linh Quyên đem điện thoại đưa cho hắn: “Em tự xem đi……”
Doãn Sướng mở Weibo, thấy một mảnh tin tức đỏ rực, trực tiếp click mở, liền thấy được rạng sáng hôm nay Mễ Tu phát Weibo: “Đoán xem chúng ta đang làm cái gì? [ cười ngây ngô ]”
Bức ảnh đó là buổi sáng hôm qua Doãn Sướng đang thổi thổi lên mắt Mễ Tu.
Bởi vì là chụp từ đằng sau, không có lộ ra mặt Doãn Sướng, nhưng khoảng cách này, tư thế ái muội này…… Ai không biết còn tưởng rằng hắn đang hôn mắt, môi Mễ Tu nữa……
Doãn Sướng: “……”
Đây là kinh hỉ kiểu gì? Là kinh hách mới đúng á!?
Lại xem bình luận, đứng đầu là có người lột trần thân phận của hắn.
“Căn cứ đầu tóc, bóng dáng, chiều cao, tui đoán đây là…… Doãn Sướng!? [ trợn mắt há mồm ]”
“Đậu, đậu má!?”
“Doãn Sướng a a a a a a là anh hả?”
“Bọn họ đang làm gì?”
“Tui vừa đánh xong một chương cẩu huyết, nhìn bức ảnh này sợ tới mức đánh rơi bàn phím!”
“Doãn Sướng quen Mễ Tu hở???”
“Bọn họ rốt cuộc đang làm gì?”
“Móa gần gũi vậy chắc đang chim chuột gì rồi?”
“A a a Tu Tu anh không thể thay lòng đổi dạ! Mẹ chúng mình không đồng ý đâu!!”
“Cầu mấy má đừng cọ nhiệt độ Sướng Sướng nhà tôi! Mạnh mẽ xào cp có ghê tởm hay không!?”
“Đậu má, Sướng nhà mấy cô chủ động với Tu nhà bọn tôi đấy nhá, nhìn cho kĩ rồi mới sủa nhá?”
“Có ai nói cho em biết, bọn họ rốt cuộc là đang làm cái gì?”
—— trả lời lầu trên: “Liếm…… Liếm ghèn?”
“Đứa nào nói liếm ghen lăn ra đây cho chị, đang kể chuyện cổ tích hả bé ha ha ha ha!”
“Nếu là bạn của Tu Tu thì chị em mình ngừng chiến thôi, chúng ta như vậy, Tu Tu thấy được khẳng định sẽ rất khổ sở.”
“Bo bo cp đêm nay chính thức thành lập, người cùng sở thích mời thêm số xxxx”
“Fan cp cút đi được không, ghê tởm chết người!”
……
Doãn Sướng nhìn trong chốc lát, cả người ngứa ngáy.
Hắn đau đầu mà quơ quơ di động với Lục Linh Quyên: “Em nghe Mễ Tu nói, công ty mình dùng anh ta để lăng xê em, chị có biết không?”
“Biết,” Lục Linh Quyên sắc mặt quỷ dị cố gắng đứng đắn, như là sợ Doãn Sướng phản cảm, cô vội chỉ vào di động Doãn Sướng giải thích, “Nhưng không phải loại này, cái này là do Mễ Tu tự làm, chúng ta không dự đoán được cậu ta sẽ chủ động phát ảnh chụp này.”
Doãn Sướng nhíu mày, lại nghe Lục Linh Quyên hiếu kỳ nói: “Chị có thắc mắc, tấm ảnh này…… Cậu ta làm sao vậy?”
“Không có gì, ảnh gạt em nói bị đau mắt, nhờ em thổi vài cái.” Doãn Sướng giải thích xong, nhớ tới tình cảnh buổi sáng hôm đó, có chút bất đắc dĩ.
“Chị biết Wechat của Mễ Tu không ạ?” Doãn Sướng mở WeChat ra, thuận miệng hỏi.
“À à, quên nói với em, cậu ta tìm chị xin số Wechat của em, em xem có ai mới kết bạn không……”
“…… Thấy được.” Danh sách bạn tốt gửi lời mời, ảnh đại diện là chibi túi gạo, ghi chú là “Mễ Tu”.
Doãn Sướng thông qua nghiệm chứng, thêm anh ta vào bạn tốt, gửi đi tin tức: “Em nhìn Weibo……”
Mễ Tu chắc đang bận rộn, không trả lời.
Trong lúc chờ trả lời, Doãn Sướng cũng hỏi thăm Lục Linh Quyên xem Mễ Tu có bị ảnh hưởng gì nhiều với chuyện này hay không?
Lục Linh Quyên lắc đầu nói: “Chắc là…… Không thể nào. Tuy cậu ta là minh tinh lưu lượng, nhưng mà ai cũng công nhận thực lực của cậu ta, chờ một khi tập này phát sóng thì khán giả sẽ biết thôi, cho nên mấy chuyện này, fans cũng hiểu là cậu ta phải lăng xê cho chương trình, xào xào nhiệt độ, sẽ không có ảnh hưởng gì lớn đâu.”
Doãn Sướng nhẹ nhàng thở ra, rồi lại nghe Lục Linh Quyên nói: “Nhưng chị nghe nói, Mễ Tu là có đời tư rất trong sạch, tuy rằng trước kia fans của cậu ta ghép đôi khắp nơi nhưng cậu ta chú trọng danh tiếng lắm, đừng nói là cùng nữ minh tinh, với nam minh tinh cũng rất ít khi xã giao. Cho nên, từ lúc cậu ta debut tới nay, có nhiều người trong giới nói cậu ta tâm cao khí ngạo…… Đây là lần đầu tiên cậu ta chủ động lăng xê người khác đó.”
Doãn Sướng: “……”
Lục Linh Quyên tiếp tục giải thích: “Trong hiệp nghị không đề cập tới phải xào đến mức độ này, cho nên lúc nhìn thấy tin trên Weibo, Diêu tổng và chị cũng bất đắc dĩ, bọn chị còn đi hỏi người đại diện của cậu ta chuyện là thế nào, người đại diện nói cậu ta tự làm, không ngăn cản được, còn nói cậu ta vì bức ảnh này mà mời cơm tổ quay phim nữa đó.”
【 chuyện bên lề 】
Mễ Tu: Doãn Sướng thật đẹp trai, mình hận, mình ganh tị.
Thiệu Quân Lăng ( bừng tỉnh ): Hỗn đản này quả nhiên có ý đồ bất lương với anh Sướng!
Doãn Sướng âm thầm thở dài, hắn hiểu rõ, mấy cơ hội kiểu này thì mấy ai có được, người ta ganh tị với hắn là đúng thôi ha? Nhưng thẳng thắn mà nói, có lẽ là hắn vô tâm với danh lợi, cho nên mấy tài nguyên này với hắn có cũng được, không có cũng chẳng sao.
Mễ Tu lấy thân phận là người từng trải chia sẻ không ít những chuyện cũ chua xót trong lòng mình ra với Doãn Sướng, cũng nói cho Doãn Sướng biết mánh khóe trong làng giải trí, làm cho Doãn Sướng cảm kích rất nhiều.
Hai người hàn huyên tới tận nửa đêm, chờ đến khi mệt mỏi thì Thiệu Quân Lăng đã ngủ say bên người Doãn Sướng rồi.
Sáng sớm hôm sau, Mễ Tu tỉnh lại khi cả người lạnh căm căm.
Theo bản năng anh ta sờ sờ bên cạnh, đụng phải một cánh tay nóng hầm hập làm Mễ Tu kinh ngạc, nghiêng đầu nhìn thì thiếu chút nữa phun máu ngất xỉu.
Chỉ thấy chăn của mình không biết từ lúc nào bị Thiệu Quân Lăng đoạt đi, toàn bộ tấm chăn nằm trên người anh nó và nó.
Máy lạnh được bật ở mức thấp nhất, hai anh em trùm chăn kín mít còn mình một góc cũng không có, không chết cóng mới là lạ!?
Mễ Tu vươn tay muốn cướp chăn về, kết quả bị cái gì hấp dẫn, tò mò vươn người, chuyên chú đánh giá người trước mặt.
…… Lông mi này, hốc mắt này, mũi này……
Doãn Sướng đẹp trai thật á, vì sao ông trời không công bằng vậy hả?!
Đúng lúc vào lúc này, Thiệu Quân Lăng cũng tỉnh, nó mơ mơ màng màng thấy mặt Mễ Tu gần trong gang tấc, “!!!” Giật mình lộn người như cá chép về trời, tui đánh.
Phòng ngủ lại vang lên tiếng kêu thảm thiết……
Nhân viên công tác trong viện đều bừng tỉnh, gióng chiếc cổ dài như đà điểu nhìn nhau.
…… Thật sự đánh nhau há!?
Camera man nhanh chóng mở máy, chuẩn bị đi vào quay chụp.
Vài phút sau, trong phòng vệ sinh.
Mễ Tu dùng khăn lông ấm chườm mắt, phẫn nộ lên án với Doãn Sướng: “Thằng nhỏ này có khuynh hướng bạo lực đó! Tối hôm qua đoạt chăn anh không nói, vừa tỉnh dậy đã đánh người!”
“Em xin lỗi……” Doãn Sướng áy náy nhìn về khóe mắt Mễ Tu.
Người nào đó bị lên án vẻ mặt không phục mà đứng ở cửa buồng vệ sinh, muốn biện bạch: “Em, em……”
Doãn Sướng liếc mắt với nó một cái: “Em đừng lên tiếng!”
Thiệu Quân Lăng nắm chặt nắm tay nhỏ, buồn bực đỏ mặt.
Mễ Tu che lại đôi mắt ai oán nói: “Chúng ta hôm nay còn phải quay chụp, không biết có còn quay được nữa không……”
“Nghiêm trọng lắm sao? Muốn đi bệnh viện khám không?” Doãn Sướng bối rối, vốn dĩ fans của hai người còn đang đánh nhau ở trên mạng, hiện tại Thiệu Quân Lăng còn gây họa nữa, vạn nhất bị truyền ra, quả thực như là thêm dầu vào lửa……
Mễ Tu “Tê tê” rên rỉ trong chốc lát, mở khăn lông ra hỏi Doãn Sướng: “Thế nào, có sưng lên hay không?”
Doãn Sướng vừa thấy, thoáng nhẹ nhàng thở ra: “Còn được, không bị sưng.”
Mễ Tu: “Nhưng anh cảm thấy rất đau.”
Doãn Sướng lo lắng nói: “Làm sao bây giờ?”
Mễ Tu nhắm mắt lại, hơi hơi ngẩng đầu lên nói: “Em thổi thổi cho anh với.”
Doãn Sướng ngẩn người, nhưng hắn thấy ấn đường Mễ Tu nhíu lại, tựa hồ là thật sự khó chịu, ma xui quỷ khiến mà thò lại gần, nhẹ nhàng đỡ lấy đầu đối phương, thật sự thổi thổi cho anh ta……
Thiệu Quân Lăng: “!!!”
Camera man đang quay lén: “!!!!!!”
Không khí ái muội bao trùm khắp nơi, lông mi Mễ Tu khẽ run, một lần nữa mở to mắt, nhìn Doãn Sướng cười cười: “Một ngụm tiên khí của em đã giúp anh rồi.”
Doãn Sướng: “???”
Nhóm nhân viên công tác đầy khẩn trương: “?????”
Doãn Sướng nhìn Mễ Tu, ngây người: “Không phải, anh vừa mới…… Giả bộ hả?”
Khóe mắt, đuôi lông mày của Mễ Tu đều ức chế không nhịn được ý cười: “A. Là. Em trai, cậu ngây thơ quá đi!”
Doãn Sướng lúc này mới hiểu ra mình bị Mễ Tu lừa gạt, quay đầu lại nhìn Thiệu Quân Lăng, chỉ thấy tiểu gia hỏa như bị ép đến đường cùng, gấp đến độ nói lắp: “Em, em căn bản không, không đánh lại anh ta mà!” Nói xong dậm chân một cái, buồn bực bỏ chạy.
“Ha ha ha……” Mễ Tu nhìn bóng dáng Thiệu Quân Lăng cười to.
Thấy Doãn Sướng lại quay đầu nhìn mình, Mễ Tu sợ hắn tìm mình tính sổ, vội vàng vươn tay thủ thế phòng ngừa đối phương trả thù, nói rõ: “Ai, chậm đã…… Thằng nhóc đoạt chăn của anh thiệt mà, còn muốn đánh anh nữa mà!”
“Anh thật……”
Trước kia có không ít người nói Doãn Sướng có nhân cách mị lực, Doãn Sướng không biết đó là cái gì, nhưng sau khi tiếp xúc với Mễ Tu, Doãn Sướng mới dần dần hiểu được nhân cách mị lực là gì —— đó là một loại lực hấp dẫn tự nhiên, sẽ làm cho người khác tự nhiên muốn tới gần, muốn nói chuyện với mình.
Doãn Sướng nhìn anh ta, khóe miệng vừa nhấc, liền bật cười một cách khoan dung: “Anh nghịch quá đi!”
Mễ Tu: “……” Không phải, lão tử là tiền bối, còn lớn hơn ba tuổi mà sao cậu dám dùng từ nghịch ngợm để rầy anh?…… Thích hợp không?
Doãn Sướng nói xong liền xoay người đi tìm Thiệu Quân Lăng, tiểu gia hỏa vô duyên vô cớ bị mình rầy vài câu, phỏng chừng cũng ủy khuất chịu không nổi rồi.
Buổi quay hôm nay, tổ tiết mục thiết kế thi bóng rổ, bóng bàn, đi cà kheo, bowling cho mọi người tham gia.
Nhóm khách mời thông qua thi đấu mới giành được bữa trưa. Mễ Tu mang thân phận đặc thù giúp đỡ các bên, mỗi một lần thi đấu, tổ nào may mắn giành được Mễ Tu thì tổ đó có thêm một tuyển thủ. Chỉ cần không biểu hiện quá kém thì có khả năng giành phần thắng.
Hoạt động ngày hôm nay phi thường phong phú, mọi người đều chơi thật sự vui vẻ, Mễ Tu dung nhập với mọi người rất nhanh, nhưng anh ta chỉ tới đây có hai ngày, đêm đó kết thúc quay chụp thì anh ta phải đi.
Buổi tối nhóm khách mời tiễn anh ta ở cửa thôn, Mễ Tu ôm tạm biệt từng người, khi ôm đến Doãn Sướng, anh ta cười nói ở bên tai Doãn Sướng: “Trở về nhớ xem Weibo của anh, có kinh hỉ chờ em.”
Lời này làm Doãn Sướng hãi hùng khiếp vía, hắn biết Weibo của Mễ Tu có biết bao nhiêu người theo dõi, kinh hỉ thế nào đây? Chẳng lẽ trực tiếp khoe tình bạn của hai người lên Weibo hả?
Doãn Sướng suy nghĩ một ngày một đêm, chờ đến ngày thứ ba sau khi quay chụp kết thúc, hắn gặp Lục Linh Quyên, mới hỏi: “Mễ Tu phát gì trên Weibo vậy chị?”
Lục Linh Quyên tựa hồ cũng đang muốn nói với hắn chuyện này, nghe vậy sửng sốt: “Sao em biết cậu ta đăng Weibo?”
Doãn Sướng thấy trên mặt cô mang theo hưng phấn, càng thêm tò mò: “Trước khi đi ảnh nói với em.”
Lục Linh Quyên đem điện thoại đưa cho hắn: “Em tự xem đi……”
Doãn Sướng mở Weibo, thấy một mảnh tin tức đỏ rực, trực tiếp click mở, liền thấy được rạng sáng hôm nay Mễ Tu phát Weibo: “Đoán xem chúng ta đang làm cái gì? [ cười ngây ngô ]”
Bức ảnh đó là buổi sáng hôm qua Doãn Sướng đang thổi thổi lên mắt Mễ Tu.
Bởi vì là chụp từ đằng sau, không có lộ ra mặt Doãn Sướng, nhưng khoảng cách này, tư thế ái muội này…… Ai không biết còn tưởng rằng hắn đang hôn mắt, môi Mễ Tu nữa……
Doãn Sướng: “……”
Đây là kinh hỉ kiểu gì? Là kinh hách mới đúng á!?
Lại xem bình luận, đứng đầu là có người lột trần thân phận của hắn.
“Căn cứ đầu tóc, bóng dáng, chiều cao, tui đoán đây là…… Doãn Sướng!? [ trợn mắt há mồm ]”
“Đậu, đậu má!?”
“Doãn Sướng a a a a a a là anh hả?”
“Bọn họ đang làm gì?”
“Tui vừa đánh xong một chương cẩu huyết, nhìn bức ảnh này sợ tới mức đánh rơi bàn phím!”
“Doãn Sướng quen Mễ Tu hở???”
“Bọn họ rốt cuộc đang làm gì?”
“Móa gần gũi vậy chắc đang chim chuột gì rồi?”
“A a a Tu Tu anh không thể thay lòng đổi dạ! Mẹ chúng mình không đồng ý đâu!!”
“Cầu mấy má đừng cọ nhiệt độ Sướng Sướng nhà tôi! Mạnh mẽ xào cp có ghê tởm hay không!?”
“Đậu má, Sướng nhà mấy cô chủ động với Tu nhà bọn tôi đấy nhá, nhìn cho kĩ rồi mới sủa nhá?”
“Có ai nói cho em biết, bọn họ rốt cuộc là đang làm cái gì?”
—— trả lời lầu trên: “Liếm…… Liếm ghèn?”
“Đứa nào nói liếm ghen lăn ra đây cho chị, đang kể chuyện cổ tích hả bé ha ha ha ha!”
“Nếu là bạn của Tu Tu thì chị em mình ngừng chiến thôi, chúng ta như vậy, Tu Tu thấy được khẳng định sẽ rất khổ sở.”
“Bo bo cp đêm nay chính thức thành lập, người cùng sở thích mời thêm số xxxx”
“Fan cp cút đi được không, ghê tởm chết người!”
……
Doãn Sướng nhìn trong chốc lát, cả người ngứa ngáy.
Hắn đau đầu mà quơ quơ di động với Lục Linh Quyên: “Em nghe Mễ Tu nói, công ty mình dùng anh ta để lăng xê em, chị có biết không?”
“Biết,” Lục Linh Quyên sắc mặt quỷ dị cố gắng đứng đắn, như là sợ Doãn Sướng phản cảm, cô vội chỉ vào di động Doãn Sướng giải thích, “Nhưng không phải loại này, cái này là do Mễ Tu tự làm, chúng ta không dự đoán được cậu ta sẽ chủ động phát ảnh chụp này.”
Doãn Sướng nhíu mày, lại nghe Lục Linh Quyên hiếu kỳ nói: “Chị có thắc mắc, tấm ảnh này…… Cậu ta làm sao vậy?”
“Không có gì, ảnh gạt em nói bị đau mắt, nhờ em thổi vài cái.” Doãn Sướng giải thích xong, nhớ tới tình cảnh buổi sáng hôm đó, có chút bất đắc dĩ.
“Chị biết Wechat của Mễ Tu không ạ?” Doãn Sướng mở WeChat ra, thuận miệng hỏi.
“À à, quên nói với em, cậu ta tìm chị xin số Wechat của em, em xem có ai mới kết bạn không……”
“…… Thấy được.” Danh sách bạn tốt gửi lời mời, ảnh đại diện là chibi túi gạo, ghi chú là “Mễ Tu”.
Doãn Sướng thông qua nghiệm chứng, thêm anh ta vào bạn tốt, gửi đi tin tức: “Em nhìn Weibo……”
Mễ Tu chắc đang bận rộn, không trả lời.
Trong lúc chờ trả lời, Doãn Sướng cũng hỏi thăm Lục Linh Quyên xem Mễ Tu có bị ảnh hưởng gì nhiều với chuyện này hay không?
Lục Linh Quyên lắc đầu nói: “Chắc là…… Không thể nào. Tuy cậu ta là minh tinh lưu lượng, nhưng mà ai cũng công nhận thực lực của cậu ta, chờ một khi tập này phát sóng thì khán giả sẽ biết thôi, cho nên mấy chuyện này, fans cũng hiểu là cậu ta phải lăng xê cho chương trình, xào xào nhiệt độ, sẽ không có ảnh hưởng gì lớn đâu.”
Doãn Sướng nhẹ nhàng thở ra, rồi lại nghe Lục Linh Quyên nói: “Nhưng chị nghe nói, Mễ Tu là có đời tư rất trong sạch, tuy rằng trước kia fans của cậu ta ghép đôi khắp nơi nhưng cậu ta chú trọng danh tiếng lắm, đừng nói là cùng nữ minh tinh, với nam minh tinh cũng rất ít khi xã giao. Cho nên, từ lúc cậu ta debut tới nay, có nhiều người trong giới nói cậu ta tâm cao khí ngạo…… Đây là lần đầu tiên cậu ta chủ động lăng xê người khác đó.”
Doãn Sướng: “……”
Lục Linh Quyên tiếp tục giải thích: “Trong hiệp nghị không đề cập tới phải xào đến mức độ này, cho nên lúc nhìn thấy tin trên Weibo, Diêu tổng và chị cũng bất đắc dĩ, bọn chị còn đi hỏi người đại diện của cậu ta chuyện là thế nào, người đại diện nói cậu ta tự làm, không ngăn cản được, còn nói cậu ta vì bức ảnh này mà mời cơm tổ quay phim nữa đó.”
【 chuyện bên lề 】
Mễ Tu: Doãn Sướng thật đẹp trai, mình hận, mình ganh tị.
Thiệu Quân Lăng ( bừng tỉnh ): Hỗn đản này quả nhiên có ý đồ bất lương với anh Sướng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất