Chương 140: Không thể thay thế
Edit: Sa Tổng giám đốc Thiệu là người thuộc phái hành động, hoặc có thể là anh ta chờ ngày này đã lâu và cũng đã chuẩn bị từ lâu nên chỉ vài ngày sau, toàn bộ ekip đều bị anh ta đóng gói chuyển tới Bắc Kinh.
Lúc nghe tin, Ngôn Sơ Âm sững sờ: “Nhanh thế á? Sao không nghe anh nói gì hết vậy?”
Mấy hôm nay tuy không nghe Thẩm Gia Thụy nhắc lại chuyện thu âm bài hát nhưng cô không lấy làm lạ, ngược lại còn thấy rất bình thường, dẫu sao cũng không phải là chuyện nhỏ, việc sắp xếp nhân viên rất phí công, Thẩm Gia Thụy không nói chắc hẳn là vì còn lâu mới bắt đầu. Bây giờ bất thình lình nghe thấy ekip đã tới Bắc Kinh, lại còn rủ họ đi ăn bữa cơm, Ngôn Sơ Âm rất bất ngờ.
Thẩm Gia Thụy tưởng cô không muốn đi, bèn giải thích: “Chỉ là đi ăn bữa cơm thôi, họ không có ý gì đâu, muốn được gặp em thôi ấy mà.”
Anh nghe Tiểu Tề nói trên dưới công ty rất tò mò về bạn gái của anh.
Có một điều mà Ngôn Sơ Âm không biết là ở Tinh Ngu, cô được gọi là “Thụy tẩu”, thông qua xưng hô, có thể thấy Thẩm Gia Thụy là “Thụy ca” của cả công ty Tinh Ngu không phải vì địa vị và danh tiếng của anh mà là vì họ thực sự quý mến anh.
Thật ra không chỉ một mình Thẩm Gia Thụy, Burning cũng có địa vị rất cao trong lòng nhân viên Tinh Ngu. Họ thành danh đã lâu, hiện tại nhân viên công ty hầu hết toàn là người trẻ tuổi, 70-80% xin làm việc tại Tinh Ngu là vì thần tượng Burning. Họ không phải nghệ sĩ mà chỉ là nhân viên hậu trường, không có xung đột lợi ích với Burning, ngược lại Burning càng nổi tiếng, nhân viên công ty càng được lợi, hơn nữa hình tượng của Burning trước mặt công chúng và ở công ty không khác nhau mấy, đều yêu âm nhạc, tài hoa và đời tư sạch sẽ. Có thể trong mắt nghệ sĩ cùng công ty, Burning quá ngạo mạn, khinh thường người khác, chỉ chơi với đồng đội trong nhóm, nhưng họ giống với hình tượng được xây dựng chứ không như nhiều người khác, bên ngoài thì tốt đẹp còn cuộc sống riêng tư lại bẩn thỉu vô cùng.
Vì công ty có rất nhiều fanboy lẫn fangirl của Thẩm Gia Thụy nên trình độ nhiều chuyện của trợ lý Tề mới cao ngất ngưỡng đến vậy, kể từ khi Thụy ca công khai tỏ tình tới nay, địa vị của trợ lý Tề được tăng lên không ít. Để tìm hiểu những chuyện riêng tư của Thụy ca nhà mình, các nhân viên công ty vô cùng tích cực liên lạc với trợ lý Tề. Trợ lý Tề tự nhận nếu một ngày nào đó công ty tổ chức bầu chọn trợ lý được yêu thích nhất, bảo đảm anh ta sẽ chiến thắng áp đảo.
Nói đi thì cũng nói lại, nhân viên Tinh Ngu tò mò về “Thụy tẩu” trong truyền thuyết là vì cô quá kín tiếng, tuy làm việc trong giới giải trí nhưng bạn bè trong giới không nhiều, các mối quan hệ hầu như toàn ở Bắc Kinh khiến họ muốn tìm hiểu về cô cũng khó. Sau này, khi đã hẹn hò với Thụy ca nhà họ, Ngôn Sơ Âm vẫn kín tiếng như trước, lâu thế rồi mà vẫn chưa tới thăm công ty họ làm nhân viên công ty đợi mòn con mắt. Phải biết Thụy ca không những là cây hái ra tiền cho công ty mà còn là đại cổ đông đó, Ngôn Sơ Âm miễn cưỡng cũng được coi là một nửa bà chủ, nếu cô ấy tới công ty đi dạo, mọi người cũng rất vui lòng dạo với cô. Ngay từ khi Thụy ca và Thụy tẩu ở bên nhau nhưng vẫn chưa công khai, họ đã chuẩn bị xong xuôi màn ra mắt, không ngờ chờ hoài chờ mãi mà vẫn không thấy người đâu, ai cũng thất vọng tràn trề.
Tinh Ngu không phải là công ty nhỏ, họ được báo chí xưng tụng là “Giấc mơ của nghệ sĩ”, bất kể là tài nguyên hay đãi ngộ của công ty dành cho nghệ sĩ dưới trướng, bất kể là nghệ sĩ đã nổi tiếng hay còn vô danh thì cũng không có ai muốn đi ăn máng khác. Là người trong giới, Ngôn Sơ Âm lại chẳng đoái hoài tới công ty của họ càng khiến nhân viên tò mò về cô hơn.
Hình như cô đóng đô ở Bắc Kinh không đi đâu, nhân tiện nhốt luôn nam thần của họ, điều này khiến người ta bi thương không ngớt, rõ ràng là người nhà nhưng họ lại chưa gặp mặt bao giờ.
Người càng bí ẩn càng gây tò mò, trước kia họ ở Thượng Hải nên không có cơ hội, khó khăn lắm mới tới địa bàn của Thụy tẩu, không gặp một lần sao được?
Suy nghĩ của nhân viên rất hợp với ý Thẩm Gia Thụy, trên mạng có nói người đàn ông yêu thật lòng thì mới muốn khoe bạn gái, còn những kẻ lưu manh chỉ hận không thể khiến bạn gái không nhìn thấy mặt trời để toàn thế giới nghĩ hắn ta độc thân. Thẩm Gia Thụy thấy bản thân anh xuất sắc thế này hiển nhiên không phải là lưu manh. Đáng tiếc, thân là nhân vật công chúng, làm gì cũng phải có chừng mực, khoe ân ái nhiều quá sẽ khiến người ta hiểu nhầm là lăng xê, do đó Thẩm Gia Thụy chỉ có thể kiềm chế bản thân. Không khoe trước mặt công chúng, vậy thì khoe trước mặt bạn bè thôi, yêu cầu của các nhân viên vừa khéo giống với mong muốn của anh, vậy là họ nhịp nhàng quyết định chuyện liên hoan.
Ngôn Sơ Âm nghe anh giải thích, lắc đầu nói: “Em đâu nói là không muốn đi, họ tới đây từ bao giờ thế? Sắp xếp xong hết chưa?”
“Tới hôm qua, Tiểu Tề phụ trách sắp xếp, em đừng lo.”
Ngôn Sơ Âm như cười như không liếc anh, mấy hôm nay anh chàng này cứ dửng dưng như không có gì, đúng là sếp phủi tay hết rồi, “Ăn bữa cơm hôm nay xong là bắt đầu làm việc đúng không?”
“Gần như vậy.”
Vậy là Ngôn Sơ Âm đi tham gia liên hoan cùng Thẩm Gia Thụy, lúc ra cửa, Ngôn Sơ Âm hỏi lại Thẩm Gia Thụy lần nữa: “Có thật là chỉ ăn cơm không hay còn đi tăng khác nữa?”
Thẩm Gia Thụy lắc đầu: “Tăng khác chúng ta không đi cũng được, để Tiểu Tề đi theo thanh toán là xong.”
Bấy giờ Ngôn Sơ Âm mới cười, ôm anh nói: “Vậy ăn cơm xong bọn mình đi xem phim nhé? Hiếm lắm mới có ngày nghỉ, nghe nói dạo này có phim hay lắm.”
“Ừ.” Thẩm Gia Thụy cũng cười, dù sao anh cũng chỉ muốn khoe bồ tí thôi chứ không muốn ảnh hưởng tới thế giới hai người của họ.
Ngôn Sơ Âm tưởng liên hoan với ekip từ Thượng Hải tới Bắc Kinh, nào ngờ vô phòng bao rồi mới phát hiện không chỉ có họ mà tất cả những người của Tinh Ngu đang ở Bắc Kinh cũng tới, bao gồm Tống Thừa Vũ.
Ngôn Sơ Âm nhớ Lâm Vũ Tường từng nói danh tiếng của Tinh Ngu rất tốt, hơn nữa môi trường làm việc của Tinh Ngu cũng rất thân thiện, không có nhiều mâu thuẫn. Hồi đó Lâm Vũ Tường vẫn chưa biết quan hệ của cô và Thẩm Gia Thụy, tưởng Thiệu Uyên Minh nhiệt tình với cô là vì muốn cô đầu quân cho Tinh Ngu nên đã khuyên cô suy nghĩ kỹ. Bây giờ xem ra đánh giá của anh Tường dành cho Tinh Ngu quả không sai.
Quan hệ giữa mọi người với nhau rất tốt, ăn cơm xong, Thẩm Gia Thụy muốn đưa bạn gái về trước, mọi người không ngăn cản nhưng vẫn trêu chọc một thôi một hồi, Ngôn Sơ Âm và Thẩm Gia Thụy đã quen, không hề lúng túng mà nắm tay nhau rời đi.
“Tám giờ rồi…” Lên xe, Ngôn Sơ Âm xem đồng hồ, “Xem phim xong về nhà chắc cũng phải mười một, mười hai giờ nhỉ?”
“Ngày mai buổi chiều em mới đi làm mà.” Thẩm Gia Thụy thuộc lòng lịch làm việc của Ngôn Sơ Âm, mặt tỉnh bơ nổ máy xe rồi chạy về hướng rạp chiếu phim gần nhất.
Ngôn Sơ Âm cười nói: “Em thì không sao, nhưng sáng mai anh phải làm việc.”
“Không ảnh hưởng tới việc xem phim.”
Trông quyết tâm chưa kìa. Ngôn Sơ Âm nhoẻn môi cười: “Được thôi, để em xem có những phim gì.”
“Ừm.” Thẩm Gia Thụy đáp, quay đầu nhìn Ngôn Sơ Âm, cô đang thả lỏng dựa vào ghế, ánh sáng màn hình điện thoại hắt lên mặt, sườn mặt đẹp đẽ như được lớp dát vàng mờ ảo bao phủ, ánh mắt Thẩm Gia Thụy trở nên dịu dàng, nhẹ nhàng hỏi: “Em có nghe thấy bọn anh bàn chuyện MV không?”
“Ca khúc mới ấy hả?” Ngôn Sơ Âm hỏi, lúc ăn cơm, cô loáng thoáng nghe thấy Thẩm Gia Thụy và Tống Thừa Vũ bàn chuyện đó nhưng vì không có hứng thú nên không nghe kỹ.
“Bọn anh định tung MV cùng lúc phát hành ca khúc luôn, hai buổi concert tháng sau đã sắp xếp ổn thỏa, chờ diễn xong là có thể bắt tay quay MV.”
“Tốt quá.” Ngôn Sơ Âm vẫn chăm chú nhìn điện thoại, trả lời mà không ngẩng đầu lên.
Thẩm Gia Thụy thấy cô chẳng có phản ứng gì, bất giác bặm môi dưới, sau đó hỏi thẳng: “Vậy tháng sau em có thời gian không?”
Tay Ngôn Sơ Âm khựng lại, sau đó làm như không có gì, nói: “Chắc là không, em đã kể cho anh rồi đó, chương trình mới đang kéo nhà tài trợ, đài truyền hình nói hiện tại đã thương lượng gần xong với Phương Tín rồi, chỉ cần tiền vào là chương trình sẽ bắt tay làm ngay, có lẽ em phải bận tới một, hai tháng.”
“Trùng hợp thế à?” Đáy mắt Thẩm Gia Thụy dâng lên nỗi thất vọng.
Ngôn Sơ Âm đáp “Ừm”, cất điện thoại, sau đó nghe Thẩm Gia Thụy nói: “Vậy chờ tới lúc em rảnh vậy.”
“Đừng.” Ngôn Sơ Âm vội nói: “Em cũng không biết bao giờ mình mới rảnh, chờ bắt tay làm chương trình mới thì sẽ càng ngày càng bận, đừng vì em mà làm trễ nãi công việc của anh.”
“Vậy em bảo phải làm sao bây giờ?” Giọng Thẩm Gia Thụy không vui.
Ngôn Sơ Âm mím môi im lặng, cô biết Thẩm Gia Thụy có niềm kiêu hãnh và giới hạn của mình, không thể lúc nào cũng nhượng bộ, bây giờ anh đang không vui, nếu cô nói nữa sẽ là đổ dầu vào lửa.
Nhưng phải làm sao để anh không giận? Ngôn Sơ Âm không nghĩ ra và cũng cảm thấy là không thể, bất kể cô trả lời ra sao đều chẳng khiến anh vui lòng, mà cô cũng không thể miễn cưỡng bản thân chỉ vì sợ anh không vui, cô không phải là người ngậm bồ hòn làm ngọt, càng không muốn dối gạt anh.
Sau một hồi im lặng, Ngôn Sơ Âm nói nhỏ: “Không cần phải phối hợp với lịch làm việc của em đâu, mời người khác cũng như nhau cả mà.”
Vừa dứt lời, tiếng ma sát giữa bánh xe và mặt đường vang lên, Thẩm Gia Thụy dừng xe, quay đầu nhìn cô: “Em không muốn quay MV cho anh đến mức đó cơ à?”
Ngôn Sơ Âm nhíu mày: “Ở đây không được đỗ xe, có gì về nhà hẵng nói.”
“Em trả lời anh trước đã.” Thẩm Gia Thụy không nghe lời cô cũng không bỏ qua: “Có phải em không muốn quay MV với anh không?”
“Không phải, em…”
Thẩm Gia Thụy cắt ngang lời giải thích của cô: “Không có thời gian? Lúc em quay MV cho Đỗ Dịch An, chẳng lẽ em rảnh hơn bây giờ ư? Không những thế mà em còn có thời gian phối hợp tuyên truyền với cậu ta nữa?”
Ngôn Sơ Âm thấy tình hình căng thẳng, không muốn tranh luận trong lúc anh nổi nóng, bèn nhượng bộ: “Nếu anh không thích, sau này em sẽ không nhận kiểu công việc đó nữa.”
Thẩm Gia Thụy hạ cửa sổ xe xuống, ảo não nói: “Anh không muốn can thiệp vào công việc của em, chỉ là em có thể quay MV cho người khác nhưng tại sao lại không muốn quay MV cho anh?”
“Không phải là em không muốn…” Môi dưới Ngôn Sơ Âm run lên nhưng lại chẳng thể nói tiếp, lòng cô có một cái gai, cứ huyễn hoặc rằng không đụng tới những việc liên quan tới Mộc Phỉ là có thể quên đi sự ảnh hưởng của cô ấy với anh, quên đi cô ấy từng xuất hiện và thậm chí là lưu lại dấu vết trong thế giới của anh. Nhưng Ngôn Sơ Âm không thể thốt thành lời lý do như thế, Thẩm Gia Thụy cũng sẽ không tin.
Ai sẽ tin cô? Họ chia tay mười năm, cô hẹn hò với vài chàng trai trong khi Mộc Phỉ còn chưa được tính là bạn gái cũ của Thẩm Gia Thụy, vậy mà cô lại luôn canh cánh trong lòng việc anh từng mập mờ với Mộc Phỉ!
Nếu cô nói điều này, chẳng khác nào cô đang gây sự vô lý. Cho nên Ngôn Sơ Âm lựa chọn im lặng.
“Vậy rốt cuộc là tại sao?!” Mãi vẫn không nghe được nguyên nhân, Thẩm Gia Thụy càng phiền não, đập mạnh vào vô lăng làm vang lên tiếng còi xe inh ỏi.
Tiếng còi xe bất chợt khiến Ngôn Sơ Âm giật nảy mình, cũng khiến Thẩm Gia Thụy tỉnh táo lại, anh hít sâu một hơi, cố gắng đè nén cơn giận, phớt lờ lời khuyên nhủ ban nãy của cô mà hỏi rất nghiêm túc: “Hay là em không hài lòng ba ca khúc này? Anh sẽ viết tiếp bài khác…”
“Không phải.” Ngôn Sơ Âm không biết phải làm sao, cắt đứt lời anh: “Em rất thích những bài đó, anh đừng nghĩ lung tung.”
Thẩm Gia Thụy càng không vui, cười lạnh lẽo: “Vậy là vì em không hài lòng về anh?”
Ngôn Sơ Âm cũng nổi giận, nhíu mày: “Đừng gây sự nữa được không?”
“Em nghĩ anh đang gây sự?” Thẩm Gia Thụy tức giận đến mức bật cười, “Trong lòng em, anh viết nhạc về em, muốn cùng em hoàn thành ca khúc của chúng ta chỉ là đang gây sự?”
“Tất nhiên không phải!” Cơn giận dâng trào, Ngôn Sơ Âm cao giọng: “Anh viết nhạc tặng em, em rất cảm động. Anh muốn phát hành, muốn quay MV, anh nói đây là ca khúc thuộc về em, em đều ủng hộ anh, nhưng em thực sự không có thời gian quay MV cho anh, em cũng chẳng để ý việc anh tìm người thích hợp hơn, tại sao anh không thể thay đổi suy nghĩ, lẽ nào không phải em thì không được à?”
“Đúng vậy.” Thẩm Gia Thụy kiên định nói: “Chỉ có em mới có thể làm nữ chính trong MV của anh, không ai có thể thay thế.”
“Thế cơ à?” Ngôn Sơ Âm cười lạnh lẽo, không kiềm được mà chất vấn: “Vậy Mộc Phỉ thì sao? Cô ấy không phải là nữ chính MV của anh à? Cô ấy không phải là người cô gái đầu tiên xuất hiện trong MV của anh à? Hai người không ôm ấp, hôn hít, quấn quýt nhau trong MV à?”
Nếu đã nói ra, Ngôn Sơ Âm mặc kệ tất cả, liếc Thẩm Gia Thụy, nói tiếp: “Đều là nụ hôn màn ảnh đầu tiên của hai người nhỉ? Ra mắt bao nhiêu năm, lần đầu tiên diễn cảnh tình cảm mặn nồng với một cô gái, khi đó mọi người nói như thế nào ấy nhỉ, Kim Đồng Ngọc Nữ? Nhìn thấy tình yêu trong mắt hai người? Ha, Thẩm Gia Thụy, sao em không biết diễn xuất của anh tài tình đến mức diễn mà như thật vậy nhỉ?”
Thẩm Gia Thụy còn chưa kịp trả lời câu hỏi đầu tiên thì đã bị đóng đinh bởi những câu chất vấn liên tục phía sau, anh há miệng nhưng nhất thời chẳng biết phải giải thích thế nào, hoặc chăng không biết phải giải thích về cái gì.
Ngôn Sơ Âm đang nóng giận, lãnh đạm nói: “Hai người lại nhận giải thưởng MV xuất sắc nhất năm, chẳng phải cô ấy còn thích hợp hơn em à? Vậy nên không có cái gì là không thể thay thế.”
Mặt Thẩm Gia Thụy lập tức biến sắc, những lời trước mà cô nói quả thật là anh đuối lý, trước khi gặp lại cô, đúng là anh từng có hảo cảm với Mộc Phỉ, điều này anh không thể nào biện minh, nhưng câu cuối cùng của cô chẳng khác nào đánh đổ hết tất thảy những gì mà anh đã làm vì cô trong thời gian qua. Từ tận đáy lòng, cô không tin anh. Nhận thức rõ điều này, trái tim Thẩm Gia Thụy trĩu nặng, làn gió đêm lùa vào xe qua ổ cửa sổ khiến anh lạnh buốt xương.
Lúc nghe tin, Ngôn Sơ Âm sững sờ: “Nhanh thế á? Sao không nghe anh nói gì hết vậy?”
Mấy hôm nay tuy không nghe Thẩm Gia Thụy nhắc lại chuyện thu âm bài hát nhưng cô không lấy làm lạ, ngược lại còn thấy rất bình thường, dẫu sao cũng không phải là chuyện nhỏ, việc sắp xếp nhân viên rất phí công, Thẩm Gia Thụy không nói chắc hẳn là vì còn lâu mới bắt đầu. Bây giờ bất thình lình nghe thấy ekip đã tới Bắc Kinh, lại còn rủ họ đi ăn bữa cơm, Ngôn Sơ Âm rất bất ngờ.
Thẩm Gia Thụy tưởng cô không muốn đi, bèn giải thích: “Chỉ là đi ăn bữa cơm thôi, họ không có ý gì đâu, muốn được gặp em thôi ấy mà.”
Anh nghe Tiểu Tề nói trên dưới công ty rất tò mò về bạn gái của anh.
Có một điều mà Ngôn Sơ Âm không biết là ở Tinh Ngu, cô được gọi là “Thụy tẩu”, thông qua xưng hô, có thể thấy Thẩm Gia Thụy là “Thụy ca” của cả công ty Tinh Ngu không phải vì địa vị và danh tiếng của anh mà là vì họ thực sự quý mến anh.
Thật ra không chỉ một mình Thẩm Gia Thụy, Burning cũng có địa vị rất cao trong lòng nhân viên Tinh Ngu. Họ thành danh đã lâu, hiện tại nhân viên công ty hầu hết toàn là người trẻ tuổi, 70-80% xin làm việc tại Tinh Ngu là vì thần tượng Burning. Họ không phải nghệ sĩ mà chỉ là nhân viên hậu trường, không có xung đột lợi ích với Burning, ngược lại Burning càng nổi tiếng, nhân viên công ty càng được lợi, hơn nữa hình tượng của Burning trước mặt công chúng và ở công ty không khác nhau mấy, đều yêu âm nhạc, tài hoa và đời tư sạch sẽ. Có thể trong mắt nghệ sĩ cùng công ty, Burning quá ngạo mạn, khinh thường người khác, chỉ chơi với đồng đội trong nhóm, nhưng họ giống với hình tượng được xây dựng chứ không như nhiều người khác, bên ngoài thì tốt đẹp còn cuộc sống riêng tư lại bẩn thỉu vô cùng.
Vì công ty có rất nhiều fanboy lẫn fangirl của Thẩm Gia Thụy nên trình độ nhiều chuyện của trợ lý Tề mới cao ngất ngưỡng đến vậy, kể từ khi Thụy ca công khai tỏ tình tới nay, địa vị của trợ lý Tề được tăng lên không ít. Để tìm hiểu những chuyện riêng tư của Thụy ca nhà mình, các nhân viên công ty vô cùng tích cực liên lạc với trợ lý Tề. Trợ lý Tề tự nhận nếu một ngày nào đó công ty tổ chức bầu chọn trợ lý được yêu thích nhất, bảo đảm anh ta sẽ chiến thắng áp đảo.
Nói đi thì cũng nói lại, nhân viên Tinh Ngu tò mò về “Thụy tẩu” trong truyền thuyết là vì cô quá kín tiếng, tuy làm việc trong giới giải trí nhưng bạn bè trong giới không nhiều, các mối quan hệ hầu như toàn ở Bắc Kinh khiến họ muốn tìm hiểu về cô cũng khó. Sau này, khi đã hẹn hò với Thụy ca nhà họ, Ngôn Sơ Âm vẫn kín tiếng như trước, lâu thế rồi mà vẫn chưa tới thăm công ty họ làm nhân viên công ty đợi mòn con mắt. Phải biết Thụy ca không những là cây hái ra tiền cho công ty mà còn là đại cổ đông đó, Ngôn Sơ Âm miễn cưỡng cũng được coi là một nửa bà chủ, nếu cô ấy tới công ty đi dạo, mọi người cũng rất vui lòng dạo với cô. Ngay từ khi Thụy ca và Thụy tẩu ở bên nhau nhưng vẫn chưa công khai, họ đã chuẩn bị xong xuôi màn ra mắt, không ngờ chờ hoài chờ mãi mà vẫn không thấy người đâu, ai cũng thất vọng tràn trề.
Tinh Ngu không phải là công ty nhỏ, họ được báo chí xưng tụng là “Giấc mơ của nghệ sĩ”, bất kể là tài nguyên hay đãi ngộ của công ty dành cho nghệ sĩ dưới trướng, bất kể là nghệ sĩ đã nổi tiếng hay còn vô danh thì cũng không có ai muốn đi ăn máng khác. Là người trong giới, Ngôn Sơ Âm lại chẳng đoái hoài tới công ty của họ càng khiến nhân viên tò mò về cô hơn.
Hình như cô đóng đô ở Bắc Kinh không đi đâu, nhân tiện nhốt luôn nam thần của họ, điều này khiến người ta bi thương không ngớt, rõ ràng là người nhà nhưng họ lại chưa gặp mặt bao giờ.
Người càng bí ẩn càng gây tò mò, trước kia họ ở Thượng Hải nên không có cơ hội, khó khăn lắm mới tới địa bàn của Thụy tẩu, không gặp một lần sao được?
Suy nghĩ của nhân viên rất hợp với ý Thẩm Gia Thụy, trên mạng có nói người đàn ông yêu thật lòng thì mới muốn khoe bạn gái, còn những kẻ lưu manh chỉ hận không thể khiến bạn gái không nhìn thấy mặt trời để toàn thế giới nghĩ hắn ta độc thân. Thẩm Gia Thụy thấy bản thân anh xuất sắc thế này hiển nhiên không phải là lưu manh. Đáng tiếc, thân là nhân vật công chúng, làm gì cũng phải có chừng mực, khoe ân ái nhiều quá sẽ khiến người ta hiểu nhầm là lăng xê, do đó Thẩm Gia Thụy chỉ có thể kiềm chế bản thân. Không khoe trước mặt công chúng, vậy thì khoe trước mặt bạn bè thôi, yêu cầu của các nhân viên vừa khéo giống với mong muốn của anh, vậy là họ nhịp nhàng quyết định chuyện liên hoan.
Ngôn Sơ Âm nghe anh giải thích, lắc đầu nói: “Em đâu nói là không muốn đi, họ tới đây từ bao giờ thế? Sắp xếp xong hết chưa?”
“Tới hôm qua, Tiểu Tề phụ trách sắp xếp, em đừng lo.”
Ngôn Sơ Âm như cười như không liếc anh, mấy hôm nay anh chàng này cứ dửng dưng như không có gì, đúng là sếp phủi tay hết rồi, “Ăn bữa cơm hôm nay xong là bắt đầu làm việc đúng không?”
“Gần như vậy.”
Vậy là Ngôn Sơ Âm đi tham gia liên hoan cùng Thẩm Gia Thụy, lúc ra cửa, Ngôn Sơ Âm hỏi lại Thẩm Gia Thụy lần nữa: “Có thật là chỉ ăn cơm không hay còn đi tăng khác nữa?”
Thẩm Gia Thụy lắc đầu: “Tăng khác chúng ta không đi cũng được, để Tiểu Tề đi theo thanh toán là xong.”
Bấy giờ Ngôn Sơ Âm mới cười, ôm anh nói: “Vậy ăn cơm xong bọn mình đi xem phim nhé? Hiếm lắm mới có ngày nghỉ, nghe nói dạo này có phim hay lắm.”
“Ừ.” Thẩm Gia Thụy cũng cười, dù sao anh cũng chỉ muốn khoe bồ tí thôi chứ không muốn ảnh hưởng tới thế giới hai người của họ.
Ngôn Sơ Âm tưởng liên hoan với ekip từ Thượng Hải tới Bắc Kinh, nào ngờ vô phòng bao rồi mới phát hiện không chỉ có họ mà tất cả những người của Tinh Ngu đang ở Bắc Kinh cũng tới, bao gồm Tống Thừa Vũ.
Ngôn Sơ Âm nhớ Lâm Vũ Tường từng nói danh tiếng của Tinh Ngu rất tốt, hơn nữa môi trường làm việc của Tinh Ngu cũng rất thân thiện, không có nhiều mâu thuẫn. Hồi đó Lâm Vũ Tường vẫn chưa biết quan hệ của cô và Thẩm Gia Thụy, tưởng Thiệu Uyên Minh nhiệt tình với cô là vì muốn cô đầu quân cho Tinh Ngu nên đã khuyên cô suy nghĩ kỹ. Bây giờ xem ra đánh giá của anh Tường dành cho Tinh Ngu quả không sai.
Quan hệ giữa mọi người với nhau rất tốt, ăn cơm xong, Thẩm Gia Thụy muốn đưa bạn gái về trước, mọi người không ngăn cản nhưng vẫn trêu chọc một thôi một hồi, Ngôn Sơ Âm và Thẩm Gia Thụy đã quen, không hề lúng túng mà nắm tay nhau rời đi.
“Tám giờ rồi…” Lên xe, Ngôn Sơ Âm xem đồng hồ, “Xem phim xong về nhà chắc cũng phải mười một, mười hai giờ nhỉ?”
“Ngày mai buổi chiều em mới đi làm mà.” Thẩm Gia Thụy thuộc lòng lịch làm việc của Ngôn Sơ Âm, mặt tỉnh bơ nổ máy xe rồi chạy về hướng rạp chiếu phim gần nhất.
Ngôn Sơ Âm cười nói: “Em thì không sao, nhưng sáng mai anh phải làm việc.”
“Không ảnh hưởng tới việc xem phim.”
Trông quyết tâm chưa kìa. Ngôn Sơ Âm nhoẻn môi cười: “Được thôi, để em xem có những phim gì.”
“Ừm.” Thẩm Gia Thụy đáp, quay đầu nhìn Ngôn Sơ Âm, cô đang thả lỏng dựa vào ghế, ánh sáng màn hình điện thoại hắt lên mặt, sườn mặt đẹp đẽ như được lớp dát vàng mờ ảo bao phủ, ánh mắt Thẩm Gia Thụy trở nên dịu dàng, nhẹ nhàng hỏi: “Em có nghe thấy bọn anh bàn chuyện MV không?”
“Ca khúc mới ấy hả?” Ngôn Sơ Âm hỏi, lúc ăn cơm, cô loáng thoáng nghe thấy Thẩm Gia Thụy và Tống Thừa Vũ bàn chuyện đó nhưng vì không có hứng thú nên không nghe kỹ.
“Bọn anh định tung MV cùng lúc phát hành ca khúc luôn, hai buổi concert tháng sau đã sắp xếp ổn thỏa, chờ diễn xong là có thể bắt tay quay MV.”
“Tốt quá.” Ngôn Sơ Âm vẫn chăm chú nhìn điện thoại, trả lời mà không ngẩng đầu lên.
Thẩm Gia Thụy thấy cô chẳng có phản ứng gì, bất giác bặm môi dưới, sau đó hỏi thẳng: “Vậy tháng sau em có thời gian không?”
Tay Ngôn Sơ Âm khựng lại, sau đó làm như không có gì, nói: “Chắc là không, em đã kể cho anh rồi đó, chương trình mới đang kéo nhà tài trợ, đài truyền hình nói hiện tại đã thương lượng gần xong với Phương Tín rồi, chỉ cần tiền vào là chương trình sẽ bắt tay làm ngay, có lẽ em phải bận tới một, hai tháng.”
“Trùng hợp thế à?” Đáy mắt Thẩm Gia Thụy dâng lên nỗi thất vọng.
Ngôn Sơ Âm đáp “Ừm”, cất điện thoại, sau đó nghe Thẩm Gia Thụy nói: “Vậy chờ tới lúc em rảnh vậy.”
“Đừng.” Ngôn Sơ Âm vội nói: “Em cũng không biết bao giờ mình mới rảnh, chờ bắt tay làm chương trình mới thì sẽ càng ngày càng bận, đừng vì em mà làm trễ nãi công việc của anh.”
“Vậy em bảo phải làm sao bây giờ?” Giọng Thẩm Gia Thụy không vui.
Ngôn Sơ Âm mím môi im lặng, cô biết Thẩm Gia Thụy có niềm kiêu hãnh và giới hạn của mình, không thể lúc nào cũng nhượng bộ, bây giờ anh đang không vui, nếu cô nói nữa sẽ là đổ dầu vào lửa.
Nhưng phải làm sao để anh không giận? Ngôn Sơ Âm không nghĩ ra và cũng cảm thấy là không thể, bất kể cô trả lời ra sao đều chẳng khiến anh vui lòng, mà cô cũng không thể miễn cưỡng bản thân chỉ vì sợ anh không vui, cô không phải là người ngậm bồ hòn làm ngọt, càng không muốn dối gạt anh.
Sau một hồi im lặng, Ngôn Sơ Âm nói nhỏ: “Không cần phải phối hợp với lịch làm việc của em đâu, mời người khác cũng như nhau cả mà.”
Vừa dứt lời, tiếng ma sát giữa bánh xe và mặt đường vang lên, Thẩm Gia Thụy dừng xe, quay đầu nhìn cô: “Em không muốn quay MV cho anh đến mức đó cơ à?”
Ngôn Sơ Âm nhíu mày: “Ở đây không được đỗ xe, có gì về nhà hẵng nói.”
“Em trả lời anh trước đã.” Thẩm Gia Thụy không nghe lời cô cũng không bỏ qua: “Có phải em không muốn quay MV với anh không?”
“Không phải, em…”
Thẩm Gia Thụy cắt ngang lời giải thích của cô: “Không có thời gian? Lúc em quay MV cho Đỗ Dịch An, chẳng lẽ em rảnh hơn bây giờ ư? Không những thế mà em còn có thời gian phối hợp tuyên truyền với cậu ta nữa?”
Ngôn Sơ Âm thấy tình hình căng thẳng, không muốn tranh luận trong lúc anh nổi nóng, bèn nhượng bộ: “Nếu anh không thích, sau này em sẽ không nhận kiểu công việc đó nữa.”
Thẩm Gia Thụy hạ cửa sổ xe xuống, ảo não nói: “Anh không muốn can thiệp vào công việc của em, chỉ là em có thể quay MV cho người khác nhưng tại sao lại không muốn quay MV cho anh?”
“Không phải là em không muốn…” Môi dưới Ngôn Sơ Âm run lên nhưng lại chẳng thể nói tiếp, lòng cô có một cái gai, cứ huyễn hoặc rằng không đụng tới những việc liên quan tới Mộc Phỉ là có thể quên đi sự ảnh hưởng của cô ấy với anh, quên đi cô ấy từng xuất hiện và thậm chí là lưu lại dấu vết trong thế giới của anh. Nhưng Ngôn Sơ Âm không thể thốt thành lời lý do như thế, Thẩm Gia Thụy cũng sẽ không tin.
Ai sẽ tin cô? Họ chia tay mười năm, cô hẹn hò với vài chàng trai trong khi Mộc Phỉ còn chưa được tính là bạn gái cũ của Thẩm Gia Thụy, vậy mà cô lại luôn canh cánh trong lòng việc anh từng mập mờ với Mộc Phỉ!
Nếu cô nói điều này, chẳng khác nào cô đang gây sự vô lý. Cho nên Ngôn Sơ Âm lựa chọn im lặng.
“Vậy rốt cuộc là tại sao?!” Mãi vẫn không nghe được nguyên nhân, Thẩm Gia Thụy càng phiền não, đập mạnh vào vô lăng làm vang lên tiếng còi xe inh ỏi.
Tiếng còi xe bất chợt khiến Ngôn Sơ Âm giật nảy mình, cũng khiến Thẩm Gia Thụy tỉnh táo lại, anh hít sâu một hơi, cố gắng đè nén cơn giận, phớt lờ lời khuyên nhủ ban nãy của cô mà hỏi rất nghiêm túc: “Hay là em không hài lòng ba ca khúc này? Anh sẽ viết tiếp bài khác…”
“Không phải.” Ngôn Sơ Âm không biết phải làm sao, cắt đứt lời anh: “Em rất thích những bài đó, anh đừng nghĩ lung tung.”
Thẩm Gia Thụy càng không vui, cười lạnh lẽo: “Vậy là vì em không hài lòng về anh?”
Ngôn Sơ Âm cũng nổi giận, nhíu mày: “Đừng gây sự nữa được không?”
“Em nghĩ anh đang gây sự?” Thẩm Gia Thụy tức giận đến mức bật cười, “Trong lòng em, anh viết nhạc về em, muốn cùng em hoàn thành ca khúc của chúng ta chỉ là đang gây sự?”
“Tất nhiên không phải!” Cơn giận dâng trào, Ngôn Sơ Âm cao giọng: “Anh viết nhạc tặng em, em rất cảm động. Anh muốn phát hành, muốn quay MV, anh nói đây là ca khúc thuộc về em, em đều ủng hộ anh, nhưng em thực sự không có thời gian quay MV cho anh, em cũng chẳng để ý việc anh tìm người thích hợp hơn, tại sao anh không thể thay đổi suy nghĩ, lẽ nào không phải em thì không được à?”
“Đúng vậy.” Thẩm Gia Thụy kiên định nói: “Chỉ có em mới có thể làm nữ chính trong MV của anh, không ai có thể thay thế.”
“Thế cơ à?” Ngôn Sơ Âm cười lạnh lẽo, không kiềm được mà chất vấn: “Vậy Mộc Phỉ thì sao? Cô ấy không phải là nữ chính MV của anh à? Cô ấy không phải là người cô gái đầu tiên xuất hiện trong MV của anh à? Hai người không ôm ấp, hôn hít, quấn quýt nhau trong MV à?”
Nếu đã nói ra, Ngôn Sơ Âm mặc kệ tất cả, liếc Thẩm Gia Thụy, nói tiếp: “Đều là nụ hôn màn ảnh đầu tiên của hai người nhỉ? Ra mắt bao nhiêu năm, lần đầu tiên diễn cảnh tình cảm mặn nồng với một cô gái, khi đó mọi người nói như thế nào ấy nhỉ, Kim Đồng Ngọc Nữ? Nhìn thấy tình yêu trong mắt hai người? Ha, Thẩm Gia Thụy, sao em không biết diễn xuất của anh tài tình đến mức diễn mà như thật vậy nhỉ?”
Thẩm Gia Thụy còn chưa kịp trả lời câu hỏi đầu tiên thì đã bị đóng đinh bởi những câu chất vấn liên tục phía sau, anh há miệng nhưng nhất thời chẳng biết phải giải thích thế nào, hoặc chăng không biết phải giải thích về cái gì.
Ngôn Sơ Âm đang nóng giận, lãnh đạm nói: “Hai người lại nhận giải thưởng MV xuất sắc nhất năm, chẳng phải cô ấy còn thích hợp hơn em à? Vậy nên không có cái gì là không thể thay thế.”
Mặt Thẩm Gia Thụy lập tức biến sắc, những lời trước mà cô nói quả thật là anh đuối lý, trước khi gặp lại cô, đúng là anh từng có hảo cảm với Mộc Phỉ, điều này anh không thể nào biện minh, nhưng câu cuối cùng của cô chẳng khác nào đánh đổ hết tất thảy những gì mà anh đã làm vì cô trong thời gian qua. Từ tận đáy lòng, cô không tin anh. Nhận thức rõ điều này, trái tim Thẩm Gia Thụy trĩu nặng, làn gió đêm lùa vào xe qua ổ cửa sổ khiến anh lạnh buốt xương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất