Mối Tình Đầu Của Siêu Sao

Chương 65: Chất vấn

Trước Sau
Edit: Sa

Mộc Phỉ và Lâm Tuyết Tĩnh cũng xem trực tuyến buổi họp báo trên mạng.

Mặc dù tối qua Tiểu Phỉ đã gặp Thẩm Gia Thụy nhưng Lâm Tuyết Tĩnh vẫn hơi lo lắng, mãi đến khi buổi họp báo kết thúc, chị ta mới thực sự an tâm. Lâm Tuyết Tĩnh thở phào nhẹ nhõm, hồ hởi nói: “May mà Thẩm Gia Thụy nể tình không lôi chúng ta ra, cảm ơn trời đất.”

Lâm Tuyết Tĩnh thật lòng cảm thấy anh đã cứu họ thoát khỏi một kiếp nạn. Những chuyện mà chị ta đã làm có thể lừa được Tiểu Phỉ nhưng không đời nào qua mắt được Thẩm Gia Thụy và Thiệu Uyên Minh. Lần này chị ta đắc tội với Tinh Ngu, bảo Tiểu Phỉ đi nhờ vả cũng chỉ hy vọng Thẩm Gia Thụy nể tình mà xử lý nhẹ tay hoặc hai bên sẽ thương lượng riêng về việc xin lỗi như thế nào, chứ nếu làm to chuyện, e rằng sẽ ảnh hưởng đến tương lai của Tiểu Phỉ, nhưng không ngờ Thẩm Gia Thụy lại dễ tính tới mức này, thậm chí ở trước mặt truyền thông còn nói đỡ cho họ, giúp họ thoát khỏi scandal mà không xây xát miếng nào, thật quá may mắn.

Trong khi Lâm Tuyết Tĩnh cảm thấy may mắn, Mộc Phỉ lại nhướn môi để lộ nụ cười còn khó coi hơn cả khóc.

Chị Tĩnh chỉ biết Thẩm Gia Thụy không so đo việc chị ấy nhúng tay vào scandal chứ không hề biết hôm qua Thẩm đại ca đã nói gì với mình. Cô đồng ý với chị Tĩnh là sẽ đi gặp Thẩm đại ca không phải chỉ để nhờ vả mà còn vì trong lòng cô có rất nhiều chuyện muốn hỏi anh.

Ai cũng nói anh quan tâm cô, đối xử đặc biệt với cô, cô là con gái nên cũng cảm nhận được điều đó. Mỗi lần được anh nhìn chăm chú, tim cô đập thình thịch, cô không thể nào không rung động khi được một người đàn ông ưu tú như anh để ý. Nhưng anh quá tốt, quá tài hoa, người bình thường như cô sao có thể xứng với anh? Cô muốn phấn đấu hơn nữa, quay phim thật tốt, nghe lời chị Tĩnh chăm chỉ làm việc, cố gắng ngày càng giỏi giang, muốn mình trở nên xuất sắc hơn, như vậy mới có thể xứng đôi với anh.

Nhưng tại sao khi cô vẫn chưa kịp trở nên xuất sắc, ánh mắt anh đã không còn dừng lại trên người cô nữa?

Trên mạng đầy rẫy tin tức nói Thẩm đại ca phong lưu đa tình, Mộc Phỉ chưa bao giờ tin. Anh có một trái tim nhạy cảm và cô độc, chỉ cần chút ánh nắng và ấm áp cũng đủ để anh quyến luyến, người như vậy sao có thể phong lưu đa tình?

Mộc Phỉ không tin ánh mắt anh dời từ cô sang người khác một cách nhanh chóng dường ấy, nhưng khi nổ ra scandal giữa anh và Ngôn Sơ Âm, cô chợt nhận ra kể từ khi anh đến Bắc Kinh, thái độ của anh dành cho cô đã thay đổi.

Không, có lẽ sự thay đổi đó đã diễn ra còn sớm hơn thế.

Thật ra cô từng cảm nhận được sự thay đổi của anh. Trong buổi hòa nhạc tại sân vận động Mercedes Benz ở Thượng Hải, cô mượn xe anh về khách sạn lấy đồ trong thời gian tổng duyệt, khi quay lại, anh đã tỏ ra hơi xa cách với cô. Chẳng qua sau đó không lâu, anh tới Bắc Kinh, thậm chí vào tối hôm đó còn tới khu dân cư cô sống, sau đó nữa là tin đồn chấn động, từ đó về sau, ai cũng nói cô chắc chắn là tình yêu đích thực của anh, họ nói nhiều đến mức khiến cô dần dần dao động rồi cũng tự cho đó là sự thật mà quên mất rằng anh và cô càng ngày càng ít tiếp xúc. Cho đến khi Ngôn Sơ Âm bị cuốn vào scandal kẻ thứ ba, vì cô ấy, lần đầu tiên anh tổ chức họp báo chỉ để làm sáng tỏ tin đồn, chẳng những giúp cô ấy lấy lại danh dự mà còn giới hạn rõ rệt quan hệ giữa anh với mình, Mộc Phỉ mới tỉnh khỏi cơn mơ. Hóa ra ngoài tin đồn hẹn hò ra, anh và cô chẳng có quan hệ gì cả.



Nhưng những quan tâm và dịu dàng mà anh dành cho cô chẳng lẽ đều là giấc mơ?

Mộc Phỉ không hiểu, cũng không cam tâm, trực giác mách bảo nếu lần này không gặp anh, cô sẽ hối hận cả đời. Vì thế, cô đã gọi điện cho anh rất nhiều lần, ban đầu là trợ lý Tề nghe máy, nói anh tạm thời không rảnh, thế là cô kiên trì gọi cho đến khi anh rảnh mới thôi. Cuối cùng cũng hẹn được anh vào tối thứ hai, ngay hôm anh về nước, nhưng thực tế lại chẳng giống như cô tưởng tượng.

Anh nói cô và chị Tĩnh không nên làm hại cô ấy.

Mộc Phỉ biết anh đang nói đến Ngôn Sơ Âm, cô bỗng nghĩ quả nhiên là thế. Trước mặt người thương, phụ nữ có ngốc nghếch đến đâu cũng sẽ trở nên nhạy cảm, trái tim không bao giờ nói dối, ngoài miệng thì cô nói không sao nhưng khi nhìn những tấm ảnh chụp chung của hai người họ, tấm nào cũng làm cô chướng mắt, tấm nào cũng làm lòng cô chua xót, bởi vì bất kể là nhìn theo góc độ nào cũng đều nhìn thấy tình cảm cố kiềm nén của anh dành cho cô gái đó.

Nhưng Mộc Phỉ không ngờ anh lại trách móc cô, thậm chí còn không cho cô cơ hội giải thích mà đã nhận định cô hãm hại người con gái anh quan tâm.

Chưa từng bị người thương đối xử như vậy, lòng Mộc Phỉ vừa đau đớn vừa tủi thân, nhưng suy nghĩ lại chưa bao giờ rõ ràng như lúc này. Cô chợt nhớ tới sự việc khiến cô canh cánh trong lòng. Ngày hôm đó, chính anh nói sẽ đến nhà cô thăm cô, không ai biết cô đã đợi anh cả đêm, nhưng anh không đến. Sau đó chị Tĩnh giúp cô nghe ngóng thì biết chỉ có một nữ MC sống cùng khu với cô, chị Tĩnh bảo cô không cần để ý, vậy là cô cũng chưa từng nghĩ nhiều.

Xâu chuỗi hai chuyện này với nhau, Mộc Phỉ không khỏi hoài nghi, bật thốt: “Hôm đó anh đã đến nhà cô ấy ư?”

Mộc Phỉ chỉ muốn anh cho mình đáp án rõ chính xác, cô không muốn bị tuyên bố thua cuộc một cách mờ mịt, nhưng không ngờ anh lại đề phòng cô và buông ra lời chất vấn: “Em đang uy hiếp?”

Uy hiếp? Hóa ra trong lòng anh, cô là loại con gái ti tiện không biết xấu hổ.

Bây giờ nhớ lại, trái tim Mộc Phỉ vẫn đau nhói từng cơn, nỗi tủi thân và khổ sở bao trùm lấy cô. Cô không làm gì cả nhưng người cô thương lại cảnh giác, phòng bị cô, sợ cô xúc phạm tới người con gái trong lòng anh.

Có lẽ đây mới thực sự là con người anh. Cô cảm nhận rõ rệt sự thay đổi của anh khi nhắc tới cô gái đó. Không còn là dáng vẻ vô tâm mặc kệ sự đời, thậm chí cũng mất luôn khí phách trước giờ, anh trở nên cẩn thận, cảnh giác tựa như mãnh thú đang canh giữ vùng lãnh địa của mình, chỉ cần gió thổi cỏ lay một chút thôi cũng khiến anh nhe nanh múa vuốt.



Có lẽ sẽ không ai tin, Thẩm Gia Thụy mà cũng có lúc như vậy ư?

Nhớ lại những lời anh nói trong buổi họp báo, lòng Mộc Phỉ càng nặng trĩu, bây giờ ngay cả cảm giác tủi thân của cô cũng là thừa thãi, hóa ra hai người họ đã quen biết từ lâu, còn cô luôn tự cho mình là người đến trước nhưng thực tế lại là kẻ dư thừa.

Lâm Tuyết Tĩnh thấy mặt mũi Mộc Phỉ tái nhợt, lòng thầm lo lắng, hỏi nhỏ: “Hôm qua Thẩm Gia Thụy trách móc em hả?”

Mộc Phỉ lắc đầu, nặng nề nói: “Anh ấy chỉ bảo… sau này em đừng tìm anh ấy nữa.”

Lâm Tuyết Tĩnh sững sờ, thấy nghệ sĩ nhà mình buồn bã, bèn an ủi: “Đừng buồn, chắc là do cậu ấy đang giận nên mới nói thế.”

Lâm Tuyết Tĩnh thấy hơi hối hận, không phải vì góp tay vào scandal lần này dù thật sự là chị ta hành động không đủ cẩn thận mà là vì chị ta ra tay quá muộn làm mất thời cơ tốt nhất. Bây giờ hứng thú của Thẩm Gia Thụy dành cho Tiểu Phỉ đã phai nhạt, hành động của chị ta quả thật hơi mạo hiểm.

Cũng may Thẩm Gia Thụy rộng lượng, mặc dù không thích Tiểu Phỉ nhưng cũng không trở mặt, nếu không họ đã chẳng dễ dàng thoát thân như bây giờ rồi. Thẩm Gia Thụy vừa về nước, Tiêu Vi đã nhanh chóng “về nhà dưỡng bệnh”, nghe nói tất cả chương trình do cô ta dẫn dắt đều đã cho người khác thay thế, không ai biết bao giờ cô ta mới khỏi bệnh. Kết cục của Tiêu Vi thê thảm là thế, vậy mà Thẩm Gia Thụy lại không truy cứu chị ta nửa lời, chứng tỏ cậu ta rất nể mặt Tiểu Phỉ. Đến khi nghe cậu ta bảo Tiểu Phỉ sau này đừng tìm cậu ta nữa, so sánh với các bạn gái tin đồn trước kia của cậu ta, Lâm Tuyết Tĩnh càng khẳng định Thẩm Gia Thụy rất rộng lượng đối với Tiểu Phỉ. Chẳng qua lòng rộng lượng này không kéo dài lâu thêm được nữa, hoặc là nên nói ban đầu chị ta không nên quá để tâm tới suy nghĩ của Tiểu Phỉ mà không làm gì nhiều, lẽ ra phải nhân lúc quan hệ của hai bên đang tốt mà kiếm thêm vài tài nguyên mới phải. Tất cả là do chị ta lạc quan quá, cứ nghĩ Thẩm Gia Thụy đối xử đặc biệt với Tiểu Phỉ thì sẽ hẹn hò với con bé, ngầm đợi đến khi hai đứa chính thức thành người yêu của nhau, chị ta có mượn danh tiếng của Thẩm Gia Thụy thì cũng là mượn một cách quang minh chính đại, Thẩm Gia Thụy sẽ không cảm thấy Tiểu Phỉ đang lợi dụng mình.

Tuy thầm tiếc nuối sâu sắc nhưng Lâm Tuyết Tĩnh không phải là người luôn tự oán trách bản thân, chị ta nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng, nghĩ theo hướng tích cực, kết quả này khiến tất cả đều vui vẻ, dù lúc xem trực tiếp họp báo, rất nhiều cư dân mạng giễu cợt như “Lúc nào cũng nghĩ mình là bạn gái của Thẩm Gia Thụy, bây giờ bị vả mặt đôm đốp”, “Không biết ‘Thiên Vương tẩu’có tâm trạng gì khi xem họp báo nhỉ 233333”, “Mẹ ơi gió đổi chiều thật kìa! Nam thần nói Ngôn Sơ Âm là bạn học lâu năm, còn Mộc Phỉ chỉ là bạn bình thường đó”, “Con dân hóng thị được mở rộng tầm mắt ha ha ha ha”, “Mặc dù Ngôn Sơ Âm rất vô tội nhưng vẫn đau lòng cho Mộc Phỉ một giây, tỏ vẻ ấm ức cho đã rồi bây giờ bị vả mặt trước toàn dân, quá bi kịch 233”.

Lâm Tuyết Tĩnh đang bị nắm thóp nên không thể sắp xếp bộ phận truyền thông định hướng dư luận trên mạng, nhưng chuyện đã được làm sáng tỏ, đề tài sẽ nhanh chóng lắng xuống, bây giờ cho dù cộng đồng mạng có mỉa mai Tiểu Phỉ đến đâu đi nữa thì chờ khi sóng gió qua đi, Tiểu Phỉ lại là cô gái trong sạch, vẫn tốt hơn nhiều so với việc công chúng gán mác “bị đá” lên người Tiểu Phỉ.

Trong lúc Lâm Tuyết Tĩnh an ủi Mộc Phỉ, Ngôn Sơ Âm bị oanh tạc, lần này là từ người quen.

Từ khi nổ ra scandal, Ngôn Sơ Âm nhận được vô số lời hỏi thăm từ bốn phương tám hướng, nhưng khi đó là vì mọi người lo lắng cho cô nên chỉ an ủi cô thôi chứ không hỏi quan hệ giữa cô và Thẩm Gia Thụy. Đến khi Thẩm Gia Thụy công khai giải thích Ngôn Sơ Âm và anh là bạn học cấp ba, bạn bè của Ngôn Sơ Âm thực sự nổ tung, ai cũng trách cứ Ngôn Sơ Âm giấu giếm chuyện này, trong đó người kích động nhất là fan não tàn của Thẩm Gia Thụy – Viên Lộ, cũng may là cô nàng không ở Bắc Kinh, nếu không e rằng cô nàng sẽ tới nhà giết cô mất.

“Hai người là bạn học cấp ba, vậy mày có biết mối tình đầu của nam thần là ai không?” Fan não tàn vô cùng quan tâm tới đời sống tình cảm của thần tượng, hơn nữa lại là fan nữ não tàn nên càng nhạy cảm, Viên Lộ hỏi sắc bén: “Hay mày chính là ‘cô Y’ trong truyền thuyết?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau