Mối Tình Đầu Nghịch Tập Hệ Thống
Chương 36
“Diệp thiếu, gần nhất như thế nào không thấy anh a?”
Thiếu niên nhuộm tóc màu đỏ nhìn về phía Diệp Dập đang không biết nghĩ gì ngồi bên cạnh mình, tò mò hỏi.
Diệp Dập cũng không thèm để ý tới gã, vẫn như trước chống cằm, biểu cảm mang theo một chút đăm chiêu tự hỏi.
“Tốt lắm Doanh tử, lão Đại nhà cậu hiện tại chính là người đang lâm vào trong bể tình, mỗi ngày đều nhớ tới người trong lòng, nào có thời gian để để ý tới chúng ta?” Liễu Hoa nghiêng người ngồi trên ghế mỉm cười trêu chọc.
“—– người trong lòng?!”
↑ Không cần hoài nghi, đây chính là đại hợp thanh.
Liễu Hoa thở dài, “Chính là như vậy, người nào đó hiện tại cả ngày chỉ nghĩ xem phải làm sao để lấy lòng được người trong lòng, căn bản đã quên mất bản thân bên cạnh còn có một đám huynh đệ nha.”
Thiếu niên được gọi là ‘Doanh tử’ kia thật cẩn thận liếc liếc mắt nhìn Diệp Dập vẫn còn đang chìm trong thế giới của bản thân chưa hoàn hồn lại, sau đó nhỏ giọng hỏi, “Người trong lòng của Diệp thiếu… là ai vậy a, Hoa ca?”
Liễu Hoa cười cười, đang muốn nói gì đó, dư quang đột nhiên thoáng nhìn thấy sắc mặt của vị bạn tốt kia đột nhiên trở nên hưng phấn lên, không cần hỏi cũng biết vì sao. Gã theo ánh mắt của Diệp Dập nhìn xuống phía dưới, quả nhiên tìm được Hội trưởng đại nhân vừa được nhắc tới. Hắn hiện tại vẻ mặt đang mang theo tràn ngập bất đắc dĩ đi bên cạnh hai nữ nhân.
Gã mỉm cười, mang theo một chút tâm tư ‘Ta đã bị kinh hách, các người tự nhiên cũng phải bị giống như ta’, hơi hơi vuốt vuốt cằm, “Chậc, chính là người kia.”
Mấy người vội vàng quay đầu nhìn lại, “A, đó không phải là Hội trưởng Hội học sinh của trường chúng ta hay sao, Hoa ca? Người Diệp thiếu thích cư nhiên quen biết với anh ta? … Rốt cuộc là cô gái nhìn qua có chút thành thục kia, hay vẫn là —– a, người kia là lớp trưởng của Diệp thiếu!”
Doanh tử đoán, “Vậy khẳng định là lớp trưởng rồi, bọn họ hai người không phải thường xuyên liếc mắt đưa tình với nhau hay sao?”
“Cũng không nhất định a, người có bộ dáng thành thục kia cũng rất được a.” Có người phản bác.
Sau đó mọi người đều quay đầu, lấy chủ đề Diệp Dập rốt cuộc thích ai để thảo luận.
Liễu Hoa sau khi nhìn thấy Diệp Dập kích động lao xuống, lúc này mới nâng đầu lên biếng nhác nói, “Thấy rõ ràng người mà Diệp thiếu của các người muốn lấy lòng là ai đi.”
Mấy người sửng sốt, ngẩng đầu lên nhìn qua, sau đó…
Mọi người: = 口 =
“—– Hội trưởng Hội học sinh?!”
…
“Hóa ra chị chính là chị gái của Mộ Ngôn học trưởng a!” Tô Hà có chút ngượng ngùng cười cười, “Lần đầu gặp mặt, em là Tô Hà, chào chị.”
Lăng Mộ Ngữ khoác lấy bả vai của em trai nhà mình, cười rạng rỡ, “Xin chào a, em gái nhỏ, bất quá đây cũng không phải là lần đầu tiên gặp mặt, chị đã sớm gặp qua em.”
“A? Lăng tỷ tỷ… từng gặp qua em?”
Lăng Mộ Ngữ hướng về phía Tô Hà chớp chớp mắt, “Đúng vậy, em gần đây không phải mỗi ngày đều cùng A Ngôn chạy bộ buổi sáng hay sao? Chị trộm nhìn thấy em nha ~”
“Loại chuyện như nhìn lén này, vậy mà chị cũng dám tự hào nói ra.” Lăng Mộ Ngôn mặt không chút thay đổi đem cái tay đang khoác trên vai mình bỏ xuống, “Còn có, em chỉ là bồi Tô Hà học muội chạy bộ vận động một chút mà thôi, chị chạy theo hai người bọn em làm cái gì?”
Lăng Mộ Ngữ vẻ mặt ai oán, “Thân ái, em cũng không yêu chị… Quả nhiên có học muội rồi thì sẽ không cần tới chị gái nữa sao QAQ”
Tô Hà ở một bên không khỏi đỏ mặt.
Mà Lăng Mộ Ngôn lại không khỏi tự hỏi một chút, “… Em có thể nói là không yêu sao?”
“… Lăng Mộ Ngôn, em muốn chết sao!”
“Chị xem, cho nên em không trả lời cũng được.”
Lăng Mộ Ngữ: “…”
“Chúng ta không cần tiếp tục để ý tới tiểu tử này nha, Tiểu Hà. Đi, chị mang em đi chọn đồ vận động.” Lăng Mộ Ngữ ném cho em trai một cái nhìn xem thường, lôi kéo Tô Hà đi về phía trước, “Ánh mắt của em trai ngu ngốc nhà chị rất kém, em sao lại để cho em ấy chọn đồ giúp?”
Tô Hà có chút không biết phải làm sao, bị kéo về phía trước, “A? Cái đó, em…”
Lăng Mộ Ngôn hai tay cắm vào trong túi áo, không sao cả đi theo phía sau, bình tĩnh đáp, “Cho nên mới có chị.”
“Cái này cùng điều chị đang nói tới hoàn toàn không quan hệ với nhau!” Lăng Mộ Ngữ quay đầu hừ một tiếng.”
“Bởi vì có chị cho nên ánh mắt của em mới không tốt đó.”
“… Này có quan hệ sao, Lăng Mộ Ngôn!”
“Ừm.” Lăng Mộ Ngôn hơi hơi nghiêng đầu, “Dù sao em vẫn cho là như vậy.”
Lăng Mộ Ngữ: “…”
Tô Hà ‘xì’ một tiếng bật cười, Mộ Ngôn học trưởng ở trước mặt của chị gái cảm giác thực đáng yêu nha >////////
Thiếu niên nhuộm tóc màu đỏ nhìn về phía Diệp Dập đang không biết nghĩ gì ngồi bên cạnh mình, tò mò hỏi.
Diệp Dập cũng không thèm để ý tới gã, vẫn như trước chống cằm, biểu cảm mang theo một chút đăm chiêu tự hỏi.
“Tốt lắm Doanh tử, lão Đại nhà cậu hiện tại chính là người đang lâm vào trong bể tình, mỗi ngày đều nhớ tới người trong lòng, nào có thời gian để để ý tới chúng ta?” Liễu Hoa nghiêng người ngồi trên ghế mỉm cười trêu chọc.
“—– người trong lòng?!”
↑ Không cần hoài nghi, đây chính là đại hợp thanh.
Liễu Hoa thở dài, “Chính là như vậy, người nào đó hiện tại cả ngày chỉ nghĩ xem phải làm sao để lấy lòng được người trong lòng, căn bản đã quên mất bản thân bên cạnh còn có một đám huynh đệ nha.”
Thiếu niên được gọi là ‘Doanh tử’ kia thật cẩn thận liếc liếc mắt nhìn Diệp Dập vẫn còn đang chìm trong thế giới của bản thân chưa hoàn hồn lại, sau đó nhỏ giọng hỏi, “Người trong lòng của Diệp thiếu… là ai vậy a, Hoa ca?”
Liễu Hoa cười cười, đang muốn nói gì đó, dư quang đột nhiên thoáng nhìn thấy sắc mặt của vị bạn tốt kia đột nhiên trở nên hưng phấn lên, không cần hỏi cũng biết vì sao. Gã theo ánh mắt của Diệp Dập nhìn xuống phía dưới, quả nhiên tìm được Hội trưởng đại nhân vừa được nhắc tới. Hắn hiện tại vẻ mặt đang mang theo tràn ngập bất đắc dĩ đi bên cạnh hai nữ nhân.
Gã mỉm cười, mang theo một chút tâm tư ‘Ta đã bị kinh hách, các người tự nhiên cũng phải bị giống như ta’, hơi hơi vuốt vuốt cằm, “Chậc, chính là người kia.”
Mấy người vội vàng quay đầu nhìn lại, “A, đó không phải là Hội trưởng Hội học sinh của trường chúng ta hay sao, Hoa ca? Người Diệp thiếu thích cư nhiên quen biết với anh ta? … Rốt cuộc là cô gái nhìn qua có chút thành thục kia, hay vẫn là —– a, người kia là lớp trưởng của Diệp thiếu!”
Doanh tử đoán, “Vậy khẳng định là lớp trưởng rồi, bọn họ hai người không phải thường xuyên liếc mắt đưa tình với nhau hay sao?”
“Cũng không nhất định a, người có bộ dáng thành thục kia cũng rất được a.” Có người phản bác.
Sau đó mọi người đều quay đầu, lấy chủ đề Diệp Dập rốt cuộc thích ai để thảo luận.
Liễu Hoa sau khi nhìn thấy Diệp Dập kích động lao xuống, lúc này mới nâng đầu lên biếng nhác nói, “Thấy rõ ràng người mà Diệp thiếu của các người muốn lấy lòng là ai đi.”
Mấy người sửng sốt, ngẩng đầu lên nhìn qua, sau đó…
Mọi người: = 口 =
“—– Hội trưởng Hội học sinh?!”
…
“Hóa ra chị chính là chị gái của Mộ Ngôn học trưởng a!” Tô Hà có chút ngượng ngùng cười cười, “Lần đầu gặp mặt, em là Tô Hà, chào chị.”
Lăng Mộ Ngữ khoác lấy bả vai của em trai nhà mình, cười rạng rỡ, “Xin chào a, em gái nhỏ, bất quá đây cũng không phải là lần đầu tiên gặp mặt, chị đã sớm gặp qua em.”
“A? Lăng tỷ tỷ… từng gặp qua em?”
Lăng Mộ Ngữ hướng về phía Tô Hà chớp chớp mắt, “Đúng vậy, em gần đây không phải mỗi ngày đều cùng A Ngôn chạy bộ buổi sáng hay sao? Chị trộm nhìn thấy em nha ~”
“Loại chuyện như nhìn lén này, vậy mà chị cũng dám tự hào nói ra.” Lăng Mộ Ngôn mặt không chút thay đổi đem cái tay đang khoác trên vai mình bỏ xuống, “Còn có, em chỉ là bồi Tô Hà học muội chạy bộ vận động một chút mà thôi, chị chạy theo hai người bọn em làm cái gì?”
Lăng Mộ Ngữ vẻ mặt ai oán, “Thân ái, em cũng không yêu chị… Quả nhiên có học muội rồi thì sẽ không cần tới chị gái nữa sao QAQ”
Tô Hà ở một bên không khỏi đỏ mặt.
Mà Lăng Mộ Ngôn lại không khỏi tự hỏi một chút, “… Em có thể nói là không yêu sao?”
“… Lăng Mộ Ngôn, em muốn chết sao!”
“Chị xem, cho nên em không trả lời cũng được.”
Lăng Mộ Ngữ: “…”
“Chúng ta không cần tiếp tục để ý tới tiểu tử này nha, Tiểu Hà. Đi, chị mang em đi chọn đồ vận động.” Lăng Mộ Ngữ ném cho em trai một cái nhìn xem thường, lôi kéo Tô Hà đi về phía trước, “Ánh mắt của em trai ngu ngốc nhà chị rất kém, em sao lại để cho em ấy chọn đồ giúp?”
Tô Hà có chút không biết phải làm sao, bị kéo về phía trước, “A? Cái đó, em…”
Lăng Mộ Ngôn hai tay cắm vào trong túi áo, không sao cả đi theo phía sau, bình tĩnh đáp, “Cho nên mới có chị.”
“Cái này cùng điều chị đang nói tới hoàn toàn không quan hệ với nhau!” Lăng Mộ Ngữ quay đầu hừ một tiếng.”
“Bởi vì có chị cho nên ánh mắt của em mới không tốt đó.”
“… Này có quan hệ sao, Lăng Mộ Ngôn!”
“Ừm.” Lăng Mộ Ngôn hơi hơi nghiêng đầu, “Dù sao em vẫn cho là như vậy.”
Lăng Mộ Ngữ: “…”
Tô Hà ‘xì’ một tiếng bật cười, Mộ Ngôn học trưởng ở trước mặt của chị gái cảm giác thực đáng yêu nha >////////
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất