Chương 2: Cảm giác mất mát
Vì đối phương tỏ ra rất mệt bởi công việc nên đêm đó Mộc Hòa không hề động đến y.
Lúc Tưởng Tân Chỉ ngủ say, hắn cẩn thận đem cánh tay bị đè đến tê dại rút ra.
Y mơ mơ màng màng lẩm bẩm:" Hơn nửa đêm rồi còn đi đâu?"
Hắn kéo chiếc chăn bông bằng lụa mỏng cho y, thanh âm trầm thấp ôn nhu:" Không có gì, anh đi vệ sinh, em ngủ tiếp đi."
Tưởng Tân Chỉ không mở mắt, xoay người tiếp tục chìm vào giấc ngủ.
Mộc Hòa tay chân nhẹ nhàng đóng lại cửa phòng nhưng không đi vệ sinh mà là xoay người ra ban công.
Trong tiết trời cuối thu, hắn tùy tiện mặc một chiếc áo khoác gió mỏng, ngón tay kẹp một điếu thuốc lá, hút mấy hơi rồi bị sặc đến ho khan liên tục.
Hắn không thường xuyên hút thuốc, cũng không thích mùi thuốc lá, nhưng lúc này đối với hắn mà nói không gì thích hợp hơn là hút thuốc để giải tỏa cảm giác mất mát.
Đây là năm thứ tám hắn và Tưởng Tân Chỉ ở bên nhau, thời điểm bảy năm đầu, tình cảm của bọn họ tưởng chừng rất tốt, nhưng gần đây hắn càng ngày càng thấy thất vọng.
Có lẽ là vì mệt mỏi, cũng có lẽ là những lời đồn thổi đang rộ lên từng ngày. Càng quan trọng là thái độ lảng tránh của Tưởng Tân Chỉ và gương mặt tuấn mỹ luôn tỏ ra không kiên nhẫn.
Tưởng Tân Chỉ luôn rất xuất sắc, điều này hắn luôn biết rõ. Thời điểm họ bên nhau là khi còn học đại học, và việc đối phương đồng ý ở bên hắn là việc mà hắn không ngờ tới.
Dung mạo y mười phần tuấn mỹ, ở bên ngoài có rất nhiều cô gái gửi thư tình, mà trong vòng tròn nhỏ này của bọn họ, người theo đuổi Tưởng Tân Chỉ cũng không ít.
Tuy nhiên, đáng tiếc Tưởng Tân Chỉ là một thuần O, y không thể cứng rắn với phụ nữ, nên khi lên đại học y đã come out.
Nghe nói gia đình đã cắt đứt toàn bộ nguồn kinh tế của y, nhưng Tưởng Tân Chỉ rất lạc quan, dưới áp lực lớn như vậy còn mạnh mẽ hăng hái. Hơn nữa dựa vào nỗ lực của chính mình y đã hoàn thành việc học với tiền học bổng và đi làm thêm. Sau đó dựa vào thủ đoạn xã giao cùng năng lực làm việc để vào công ty lớn và từ từ leo tới vị trí hiện tại.
Mà chuyện đối phương thích đàn ông từ 5 năm trước đã được bố mẹ mềm lòng chấp nhận, từ đây sự nghiệp của y lên một tầm cao mới.
So sánh với y, Mộc Hòa kém hơn rất nhiều. Dựa vào vận khí được nhận vào trường đại học nổi tiếng này, tuy rằng học khoa tiếng Trung dễ kiếm học bổng nhưng dưới áp lực của các học bá cùng học thần hắn không lấy được học bổng, so với Tưởng Tân Chỉ- người nhận học bổng quốc gia hàng năm, còn kém xa. Gia đình hắn cũng rất bình thường, còn có một cô em gái nhỏ hơn năm tuổi.
Tưởng Tân Chỉ năm đó tuy nhảy lớp tưởng chỉ lớn hơn hắn ba tuổi, nhưng thật ra lại lớn hơn hắn năm tuổi. Khi đó hắn là học sinh năm ba thì đối phương đã đi làm được mấy năm.
Hai người gặp nhau lần đầu là lúc trường học cùng công ty tổ chức thông báo tuyển dung nhân viên, đối phương mặc tây trang được cắt may hoàn mỹ vặn nắp một chai nước khoáng, Mộc Hòa nhìn nước chảy vào miệng y, hầu kết chuyển động lên xuống, đặc biệt gợi cảm.
Cho dù đã trải qua bao lâu, ngày hôm đó vẫn như một bức tranh hoàn mỹ in sâu vào tâm trí hắn.Lúc ấy hắn vẫn chưa rõ xu hướng giới tính của mình, chỉ biết tim đập rất nhanh, lần đầu biết đến cái gì gọi là tình yêu sét đánh, tim đập rộn ràng.
Lúc Tưởng Tân Chỉ ngủ say, hắn cẩn thận đem cánh tay bị đè đến tê dại rút ra.
Y mơ mơ màng màng lẩm bẩm:" Hơn nửa đêm rồi còn đi đâu?"
Hắn kéo chiếc chăn bông bằng lụa mỏng cho y, thanh âm trầm thấp ôn nhu:" Không có gì, anh đi vệ sinh, em ngủ tiếp đi."
Tưởng Tân Chỉ không mở mắt, xoay người tiếp tục chìm vào giấc ngủ.
Mộc Hòa tay chân nhẹ nhàng đóng lại cửa phòng nhưng không đi vệ sinh mà là xoay người ra ban công.
Trong tiết trời cuối thu, hắn tùy tiện mặc một chiếc áo khoác gió mỏng, ngón tay kẹp một điếu thuốc lá, hút mấy hơi rồi bị sặc đến ho khan liên tục.
Hắn không thường xuyên hút thuốc, cũng không thích mùi thuốc lá, nhưng lúc này đối với hắn mà nói không gì thích hợp hơn là hút thuốc để giải tỏa cảm giác mất mát.
Đây là năm thứ tám hắn và Tưởng Tân Chỉ ở bên nhau, thời điểm bảy năm đầu, tình cảm của bọn họ tưởng chừng rất tốt, nhưng gần đây hắn càng ngày càng thấy thất vọng.
Có lẽ là vì mệt mỏi, cũng có lẽ là những lời đồn thổi đang rộ lên từng ngày. Càng quan trọng là thái độ lảng tránh của Tưởng Tân Chỉ và gương mặt tuấn mỹ luôn tỏ ra không kiên nhẫn.
Tưởng Tân Chỉ luôn rất xuất sắc, điều này hắn luôn biết rõ. Thời điểm họ bên nhau là khi còn học đại học, và việc đối phương đồng ý ở bên hắn là việc mà hắn không ngờ tới.
Dung mạo y mười phần tuấn mỹ, ở bên ngoài có rất nhiều cô gái gửi thư tình, mà trong vòng tròn nhỏ này của bọn họ, người theo đuổi Tưởng Tân Chỉ cũng không ít.
Tuy nhiên, đáng tiếc Tưởng Tân Chỉ là một thuần O, y không thể cứng rắn với phụ nữ, nên khi lên đại học y đã come out.
Nghe nói gia đình đã cắt đứt toàn bộ nguồn kinh tế của y, nhưng Tưởng Tân Chỉ rất lạc quan, dưới áp lực lớn như vậy còn mạnh mẽ hăng hái. Hơn nữa dựa vào nỗ lực của chính mình y đã hoàn thành việc học với tiền học bổng và đi làm thêm. Sau đó dựa vào thủ đoạn xã giao cùng năng lực làm việc để vào công ty lớn và từ từ leo tới vị trí hiện tại.
Mà chuyện đối phương thích đàn ông từ 5 năm trước đã được bố mẹ mềm lòng chấp nhận, từ đây sự nghiệp của y lên một tầm cao mới.
So sánh với y, Mộc Hòa kém hơn rất nhiều. Dựa vào vận khí được nhận vào trường đại học nổi tiếng này, tuy rằng học khoa tiếng Trung dễ kiếm học bổng nhưng dưới áp lực của các học bá cùng học thần hắn không lấy được học bổng, so với Tưởng Tân Chỉ- người nhận học bổng quốc gia hàng năm, còn kém xa. Gia đình hắn cũng rất bình thường, còn có một cô em gái nhỏ hơn năm tuổi.
Tưởng Tân Chỉ năm đó tuy nhảy lớp tưởng chỉ lớn hơn hắn ba tuổi, nhưng thật ra lại lớn hơn hắn năm tuổi. Khi đó hắn là học sinh năm ba thì đối phương đã đi làm được mấy năm.
Hai người gặp nhau lần đầu là lúc trường học cùng công ty tổ chức thông báo tuyển dung nhân viên, đối phương mặc tây trang được cắt may hoàn mỹ vặn nắp một chai nước khoáng, Mộc Hòa nhìn nước chảy vào miệng y, hầu kết chuyển động lên xuống, đặc biệt gợi cảm.
Cho dù đã trải qua bao lâu, ngày hôm đó vẫn như một bức tranh hoàn mỹ in sâu vào tâm trí hắn.Lúc ấy hắn vẫn chưa rõ xu hướng giới tính của mình, chỉ biết tim đập rất nhanh, lần đầu biết đến cái gì gọi là tình yêu sét đánh, tim đập rộn ràng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất