Một Giấc Ngủ Dậy Ta Mang Thai Hài Tử Của Cương Thi

Chương 23

Trước Sau
Trương Khâu nghe trong giọng Ly Thù có mùi nguy hiểm, tim nhảy bình bịch, tâm tư nhỏ có chút không giấu được, có lẽ nào Ly Thù cũng cong?

Trương Khâu rối rắm một hồi, Trương Khâu quyết định làm liều một phen, mặt nghẹn đến đỏ bừng, đánh bạo, thân thể rất thành thực cố ý cọ cọ một chút.

Động nè động nè! Anh muốn làm gì?! Có giỏi thì đến ăn tôi đi!

Trương Khâu vừa nghĩ tới đến chuyện xấu hổ này tâm trạng đang kích động bỗng trở nên hồi hộp, lần đầu tiên với một người đàn ông, mà người này cũng có ý đối với mình, quả thực là không có chuyện gì hạnh phúc hơn chuyện này.

"Ba!" - một tiếng

Bàn tay to vỗ vào cái mông căng tròn đang vểnh cao phát ra âm thanh giòn tan, thực ra thì cũng không có đau lắm, lỗ tai Trương Khâu đỏ hết cả lên, không biết là đang thẹn thùng hay là kích động. Cái thứ cứng cứng lớn lớn đang chọt vào đùi y hình như lại lớn hơn một tí, bàn tay lạnh lẽo từ từ đưa xuống, đến trước mặt của y, sau đó đưa tay xuống sờ vật kia của y, Trương Khâu bị loại cảm giác vừa lạnh vừa nóng làm rùng mình một cái, sau đó ——

"Bắn?" Giọng Ly Thù rất nhẹ, mang theo ý cười.

Trương Khâu vừa mới phóng thích cả người hơi nhũn ra, nghe thấy giọng nói của Ly Thù, nhất thời cảm thấy bực bội và xấu hổ gần chết, đã vậy Ly Thù còn muốn rút tay ra, trong lòng bàn tay còn dính thứ trắng trắng của y, thấy thế nào cũng đều là tại chế giễu y bắn nhanh, trước mắt đều là hiện thực tàn khốc, y tức giận đến đỏ hết cả mặt, hai tay lay lay tay Ly Thù, vội vàng giơ áo của mình lên xoa xoa lau lau như đang che giấu chứng cứ phạm tội, "Tôi, tôi lúc bình thường không phải như vậy."

"Ồ?" âm cuối Ly Thù cao hơn một chút, hiển nhiên là không tin.

Trương Khâu tức giận đến không chịu được, vén chăn lên nhanh chóng nhảy xuống giường, quay đầu lại không cẩn thận quét qua bộ vị trọng điểm của Ly Thù, nơi đó còn đang cương, cứng rắn như một cây cung, cách lớp quần đùi rộng có thể nhìn thấy cái thứ bên trong, lớn vượt quá người bình thường, nhất thời nuốt một ngụm nước bọt, sợ hết cả hồn, may mà lúc nãy bản thân không đi tìm đường chết.

" To cũng vô dụng, hôm nay tôi quá mệt, lần sau nhất định sẽ vượt qua anh!" Trương Khâu đứng ở bên giường vẫn không quên để lại một lời hung hăng tìm lại tôn nghiêm đàn ông của mình, nói xong thấy Ly Thù muốn đứng lên, nhất thời sợ đến mức chạy té khói.

Ly Thù nhìn Trương Khâu đang xù lông chứng minh bản lãnh đàn ông liền hiểu ý, nhất là lúc đối phương hai chân nhũn ra giống như sợi mì, cái mông nhỏ cũng lắc lư lắc lư, nhìn chằm chằm người ta đến lúc không còn thấy bóng dáng, mới thu hồi tầm mắt.

Trương Khâu chạy trối chết đến ao nước ở sân sau, đứa cháu đang tưới nước cho rau trong vườn, thấy Trương Khâu xuống, nói: " Anh trai, anh rửa mặt xong rồi đi ăn bữa sáng, hôm nay ông em làm bánh màn thầu." Nói xong lại nhìn nhìn Trương Khâu, Trương Khâu bị nhìn có chút chột dạ, đi tới bờ ao, " Có chuyện gì sao?"

" Anh ơi, trên mặt anh có dính cái gì trắng trắng ấy, là gì vậy?" Đứa cháu ngây thơ chỉ vào một chỗ trên má ra với Trương Khâu, "Trên quần áo cũng có."

Đệch!

Trương Khâu cả người sắp bị hấp thành tôm hùm nhỏ, vội vàng dùng nước rửa rửa, nói: "Có lẽ là lúc nãy vô tình đụng phải chỗ nào đấy nên bị dính."

Đứa cháu cũng không hỏi nữa, xách thùng đựng nước trở vào nhà giúp ông.

Rửa mặt xong, đứng ở đấy một lúc, tôm hùm nhỏ đỏ đỏ hồng hồng cảm thấy đã bản thân bình tĩnh lại, mới trở vào, chỉ là lúc mới vừa vào phòng giáp mặt Ly Thù, mặt lại không tự chủ được đỏ lên, cúi đầu tùy tiện thu dọn một chút, sau đó xuống lầu ăn sáng.

Trên bàn ăn ông cụ hỏi đến đám người Kim lão đại, Trương Khâu còn đang suy nghĩ xem nên nói dối như thế nào, Ly Thù bên cạnh đã nhàn nhạt nói: " Cắm trại trong núi."

Núi ở đây không phải rất hiểm trở, cũng thường xuyên có mấy người trẻ tuổi đến đây chơi buổi tối cắm trại bên ngoài, ông cụ không nghi ngờ gì, gật gật đầu, "Không đi núi phía nam là tốt rồi, là tốt rồi." Có lẽ nhớ tới cái chết của con trai, trên mặt ông cụ hiện rõ vẻ thương tâm.

Trương Khâu bị không khí này ảnh hưởng, nghĩ đến Trương Vu Thủy lúc đi bình thường khi trở về lại biến thành hạt châu, cũng không có tâm trạng nghĩ đến chuyện khác. Cơm nước xong, trước khi đi, Trương Khâu đem toàn bộ tiền trong người đưa cho ông cụ, ông cụ từ chối nói đã hóa đơn đã thanh toán xong hết cả rồi.

" Cháu muốn mua thị xông khói của ông, ông làm ăn rất ngon "

Trương Khâu mang theo một bao lớn thịt xông khói, đến chỗ đỗ xe, Ly Thù ngồi ở ghế phụ, Hạ Bi Huệ vương ngồi ghế sau, Trương Khâu ngơ ngác " Hai người không lái xe?"



Nhìn qua dáng vẻ hai người họ rất hiển nhiên là không biết lái xe, Trương Khâu ngây ngốc đứng tại chỗ, cuối cùng cắn răn để thịt xông khói vào cốp xe, xong lại ngồi vào chỗ lái xe.

" Để tôi xem trước đã, chân ga ở đâu, đây đây, phanh xe, phanh xe, sao lại không nhúc nhích!" Trương Khâu ngồi ở ghế lái đổ hết cả mồ hôi hột, nhìn kỹ thì phát hiện y chưa mở chìa khóa xe, chờ động cơ xe vang lên, Trương Khâu cả người ưỡn lên ngồi thẳng tắp, trong miệng lảm nhảm liên miên, ra là đang nhẩm lại những gì huấn luyện viên lúc trước đã dạy.

Đạp ga một cái, xe phóng nhanh về phía trước.

Ly Thù cả người ngã về phía trước nhanh chóng nắm chặt ghế dựa vào phía sau, Hạ Bi Huệ vương phía sau càng khỏi phải nói xém chút nữa đã ngã chổng vó.

"Đã lâu không lái, chưa quen tay, chưa quen tay, một lát sẽ ổn." Y quay đầu nhìn Hạ Bi Huệ vương phía sau, lúng túng cười nói.

Hạ Bi Huệ vương vừa mới ngồi xong, mặt biến sắc, " Nhìn đằng trước, nhìn đằng trước!"

Trương Khâu vừa quay đầu lại, thấy xe sắp chạy xuống ruộng, vội đánh tay lái, sau đó phanh gấp lại, Hạ Bi Huệ vương phía sau vừa mới ngồi sau lại ngã nhào về phía trước, hạt châu trong túi bị rơi về phía trước, Ly Thù phản ứng rất nhanh nhặt hạt châu lên, sờ sờ, lòng bàn tay cảm thấy ấm áp, còn có loại thân cận khó giải thích được.

"Hạt châu đâu rồi?!" Hạ Bi Huệ vương cuống lên.

Ly Thù thấy thế đem hạt châu đưa tới, Hạ Bi Huệ vương cầm lấy giấu kỹ trong người.

Trương Khâu có chút ngượng ngùng xin lỗi mọi người, sau khi y lấy được bằng lái, niềm vui rạo rực lái xe của ba trên đường, sau đó xe bị hỏng, người không có chuyện gì, sau này không tiếp tục lái xe nữa.

Ly Thù bị màn biểu diễn phanh xe của Trương Khâu làm cho đau đầu chóng mặt, bất đắc dĩ nói: " Cậu qua đây ngồi."

" Anh lái?" Bé ngoan Trương Khâu cùng Ly Thù thay đổi vị trí, Ly Thù hỏi y, "Làm sao lái?"

Trương Khâu thực hành thực tế không được, thế nhưng kiến thức lý thuyết lại rất phong phú, sau đó giống như đọc thuộc lòng lời của huấn luyện viên một chữ cũng không thiếu hướng dẫn cho Ly Thù, "... Muốn chuyển hướng xe phải quan sát, hai điểm tạo thành một đường thẳng..."

Xe 噈 đi về phía trước, tốc độ vèo vèo, nhưng rất nhanh sau đó đã ổn định lại, ngoại trừ lúc mới bắt đầu xe chạy lúc nhanh lúc chậm, thì lúc sau vận tốc xe đã đều đều ổn định, Ly Thù lái xe quả thực không giống như người mới lái xe lần đầu tý nào. Ra khỏi đường làng, khi đến trấn trên, ba người bỏ xe, thuê một chiếc xe khác, thật sự là ba người bọn họ không biết đường, Ly Thù còn không có bằng lái xe.

Lúc đến Vân Thành đã là hai ngày sau.

"Mẹ, đây là bạn của con, Lưu Diễn." Trương Khâu giới thiệu Hạ Bi Huệ vương với người trong nhà, tránh né ánh mắt thăm dò của ba y, cười cười xách thịt xông khói ra, làm chứng rằng họ đã đi chơi rất vui vẻ, "Đây là thịt xông khói địa phương ở Tương Tây ăn cực kỳ ngon, con cố ý mua về cho mẹ ăn."

Mẹ Trương bị lời ngon tiếng ngọt làm cho vui vẻ, cũng không tính toán chuyện Trương Khâu đột nhiên không nói không rằng đi ra ngoài chơi, vỗ vai con trai, " Con dẫn bạn vào phòng ngủ dành cho khách đi, mẹ vừa mới dọn dẹp xong, còn Ly Thù vẫn sẽ ở chung phòng với con."

Mẹ y thực sự là thần trợ công! Trương Khâu đặc biệt cao hứng, không tự chủ biểu hiện lên trên mặt, vừa nghĩ tới cái thứ kia của Ly Thù, y liền cảm thấy đau xót cho cúc hoa của mình, vẻ mặt nhanh chóng hồi phục lại, trước tiên dẫn Hạ Bi Huệ vương vào phòng cái đã, sau đó lại tính tiếp.

Kể từ khi trở về từ Tương tây, Hạ Bi Huệ vương dọc đường đi rất ít nói chuyện, lúc nào cũng cầm hạt châu xuất thần, không biết đang nghĩ cái gì.

" Con trai mẹ nói nè, người bạn kia của con thật sự rất đẹp trai." Mẹ Trương quay đầu lại nhìn chằm chằm thằng con trai của mình, anh mắt hiện lên mấy phần ghét bỏ, "Trước đây cảm thấy con lớn lên đẹp trai nhất định là do mang gien của mẹ, bây giờ nhìn qua Ly Thù Lưu Diễn chỉ có con là xấu nhất, nhất định là do gien của ba con kéo chân mẹ."

Đứa con trai xấu trai Trương Khâu cười cười vỗ vỗ vai mẹ nịnh nọt, nghĩ thầm mẹ cứ chờ mà xem, Ly Thù lớn lên đẹp trai như vậy, sau này đường nào cũng thuộc về tay con trai mẹ cho mà xem.

Buổi tối sau khi ăn cơm, Mẹ Trương về phòng thay quần áo chuẩn bị xuống dưới lầu tập khiêu vũ, Trương Lục Đoạn lập tức chặn đường túm cổ con trai, lôi đến thư phòng.



" Con ngoan ngoãn mà nói thật cho ba, mấy ngày nay đã làm gì?!" Trương Lục Đoạn nghiêm mặt.

Trương Khâu không chút suy nghĩ, cười cười nói: "Ba, ba cũng thấy đấy, chính là đi Tương Tây, thịt xông khói kia ăn vô cùng ngon —— "

" Đừng có nói nhảm." Trương Lục Đoạn nghiêm mặt, giọng nói tăng thêm mấy phần khẩu khí, " Con mang về cái người tên Lưu Diễn kia rốt cuộc là ai?"

Trương Khâu bị ánh mắt nghiêm nghị của ba nhìn chằm chằm lông mao dựng đứng hết cả lên, không phải là bị phát hiện rồi chứ? Y do dự một chút, nói: "Chính là lúc đi chơi quen biết, người ta còn từng cứu con."

"Còn không chịu nói thật!"

Sẽ không phải bị ba nhìn ra manh mối chứ?!

Trương Khâu vẻ mặt không thèm đếm xỉa, nói: " Con nói với ba, nhưng mà ba đừng nói cho bác cả và mẹ nghe." Sau đó hạ nhỏ giọng, lén la lén lút như tên trộm, "Lưu Diễn thật ra bạn trai của anh ba, lần này ra ngoài chơi anh ba cũng đi, sau đó giữa chừng anh ấy có việc đi trước, để Lưu Diễn đi về cùng với con." Nói xong còn thêm một câu, "Ba, ba tuyệt đối đừng nói chuyện này cho ai biết."

Trương Lục Đoạn vẻ mặt lúng túng, ông cũng không nhìn ra được chuyện gì, định gạt Trương Khâu một chút, không nghĩ tới là việc này.

"Biết rồi, được, ba còn phải đi khiêu vũ với mẹ con." Trương Lục Đoạn lần này yên lòng, nhắc đến chuyện Lưu Diễn và Trương Vu Thủy có chút không được tự nhiên, nhưng vẫn dặn dò nói: " Chăm sóc bạn của anh ba con cho tốt, đừng có mà bỏ mặt người ta."

Trương Khâu gật đầu lia lịa, chờ ba y ra khỏi cửa vội vàng lau mồ hôi, thiếu chút nữa là bay màu rồi.

Trong nhà chỉ còn lại ba người, di chuyển đến thư phòng, Hạ Bi Huệ vương lấy cái hộp ra, bên trong là nửa tấm bản đồ bằng da, đây là thứ được đặt cùng hạt châu ở mộ Tương Tây. Bản đồ này và bản đồ Ly Thù cướp từ trong tay Hạ Bi Huệ vương cùng là một tấm bản đồ, đều là họa pháp sơn hà cổ đại, đông tây nam bắc còn không xác định được, đừng nói chi là phương hướng cụ thể, chính là kiểu thành thị chung chung ba người cũng chẳng tìm ra manh mối gì.

Trương Khâu thử ghép hai tấm bản đồ không hoàn chỉnh lại với nhau.

"Không được, ở giữa hẳn là còn một miếng nữa." Trương Khâu quay đầu hỏi Ly Thù, " Trước đây sao anh biết được miếng bản đồ này là ở Tương tây?"

" Bản thân Kim lão đại đã biết trước một vài chuyện, sau khi cậu bị trói, miếng bản đồ này bị Kim lão đại mượn, sau đó cụ thể thế nào thì tôi cũng không rõ." Ly Thù đã từng cầm miếng bản đồ đối chiếu với bản đồ hiện đại nhưng cũng không có chút nào manh mối.

Bản đồ trong tay mà xem không hiểu thì thật sự rất bực bội.

Trên máy vi tính vang lên tiếng nhắc nhở của QQ, điện thoại của Trương Khâu đã mất rồi, vẫn chưa mua lại cái mới, y cúi đầu nhìn là học trò của giáo sư ở Bắc Kinh, cũng chính là đàn anh Hoa Đình.

【 Đàn em, cột đen có chút thành quả nghiên cứu, là cửu cung khóa tiên trận được lư truyền trong thần thoại thượng cổ, nghe đâu trận pháp này vây lại đều có thần mạch, giáo sư đang nghiên cứu, những thứ này không tiết lộ ra ngoài, em biết là được rồi. 】

Một vài hình ảnh và tư liệu lịch sử được gửi qua, Trương Khâu mở một tấm ra, " Hai người xem, đây Cô Mạc quốc được đào ra ở Tần Lĩnh, thân phận của người bên trong không thể khảo chứng, có điều cây cột này giống với cái ở Tương tây, đều là chín cái, màu sắc hoa văn giống hệt, tôi đoán chủ nhân ngộ mộ Cô Mạc quốc nhất định có quan hệ gì đó với ngôi mộ ở Tương tây."

Trương Khâu nói xong, trong đầu lóe lên một suy nghĩ, gõ máy tính.

【 Cảm ơn đàn anh, em có một vấn đề muốn hỏi ý kiến của anh, trong tay cha em có một miếng bản đồ cổ đại, không có đánh dấu gì, làm thế nào mới có thể tìm được địa điểm cụ thể ở hiện đại? 】

【 Gửi qua đây xem một chút, thực ra có rất nhiều thông tin về bản đồ cổ đại được lưu lại, có thể dùng kỹ thuật hiện đại phán đoán, sàng lọc ra để tìm phương hướng đại khái. 】

Trương Khâu ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Bi Huệ vương và Ly Thù dò hỏi, có thể gửi qua được hay không, Ly Thù gật đầu, Hạ Bi Huệ vương cũng không có ý kiến, Trương Khâu chụp tấm bản đồ trong tay Hạ Bi Huệ vương gửi qua, đối phương nhận xong đã phản hồi lại liền.

【 Có lẽ phải cần chút thời gian, anh tra ra sẽ liên lạc với em. 】

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau