Chương 36: Bạn học lại nổi tiếng rồi
Thật ra trong trò chơi Thẩm Tuất cũng không tính là danh hoa, chỉ là cặp cánh của Đại tương du lớn một chút, tần xuất lên TV nhiều một chút, nói chuyện khí phách một chút, tiêu tiền hào phóng một chút, tham gia thế lực cũng nổi tiếng một chút,… cho nên trong server Thề non hẹn biển, chỉ cần là người thường onl không ai không biết đến Đại tương du, mà đại thần đã nổi tiếng liền sẽ có nhiều người đến nịnh bợ.
Giá trị con người Đại tương du siêu cao, phàm là ôm được đùi anh chắc chắn sẽ nhận được nhiều ưu việt. Như Tiêu Niếp Niếp chẳng hạn, khi Đại tương du thu cô nàng làm đồ đệ cũng chỉ là Băng Tâm 45 cấp mặc bộ Liên hoa hay thậm chí còn kém hơn, mà cô ta đi theo buff cho Đại tương du lâu ngày, không chỉ là tăng mạnh tốc độ thăng cấp mà tốc độ thay trang bị cực cực kì mau chóng, mới cấp 70 đã góp đủ tu vi để thay một bộ Lam thấm, trang bị cũng nhanh chóng đục đến 13 lỗ làm vô số người vây xem ganh tị.
Đại tương du lập tức tạo nên hình tượng kim cương Vương lão ngũ trong lòng mọi người, để đâu cũng rêu rao, cũng khó trách lúc trước Lạc Thần trở về chơi Tiểu Long Nhân còn đặc biệt chạy đến lải nhải một tràng, e sợ đại thần thế lực mình bị em gái khác bắt cóc. Huống chi kẻ rình rập Đại tương du như hổ vồ mồi cũng không chỉ có mấy cô gái thôi, ngay cả tên Phong Y bên Vô Song các cũng nhắc đi nhắc lại cái tên Đại tương du trước mặt Tiểu Long Nhân mấy lần, làm cho Tiểu Long Nhân càng thêm lo lắng cái tấm bảng vàng của Đại Hoàng phong sẽ thật sự bị người ta lừa đi.
Ai u Tiểu Đường tử nhà chúng ta như nào lại đột nhiên biến mất thế kia? Nếu Đại tương du thật sự bị lừa mất, đó chắc chắn là tội của tên ấy! Mỗi khi Tiểu Long Nhân nhìn Đại tương du thành đôi ra ra vào vào với người chơi nữ khác, người làm thế lực chủ như cậu ta liền cảm thấy áp lực như núi.
Chỉ là vượt ngoài dự kiến của mọi người, Đại tương du cũng không lựa chọn bất cứ một người chơi nữ nào bên trong trò chơi, lựa chọn của anh chính là sáng tỏ nhất và cũng là trực tiếp nhất.
Nghe ngữ điệu mình quen thuộc bắt đầu ngầu lên, Lạc Thần cũng nhịn không được cười khanh khách, mắt nhìn vách tường, trong lòng từ từ khẩn trương lên mà than nhỏ: “Anh lại nói bậy gì nữa đấy, cứ như anh thì dù hai ta đi kết hôn cũng vậy thôi.”
Trong trò chơi ai quan tâm đối phương có vợ có chồng hay chưa, nhìn hợp mắt liền tử triền lạn đả, nếu không thì trên diễn đàn móc đâu ra nhiều tin nóng sốt như vậy. Chu Tiểu Nghi bạn cậu rõ ràng là một ví dụ đó thôi.
“Ha ha…” Vừa nghe Lạc Thần phản bác thế, Thẩm Tuất cũng không thèm để ý, thậm chí lấy làm tự hào mà nói, “Vậy em đồng ý rồi đúng chứ! Em đừng coi thường tôi, chờ chúng ta kết hôn xong bản thiên vương sẽ cho em hiểu thế nào là đi qua vạn bụi hoa, không vương một chiếc lá.”
Thẩm Tuất tự xưng là bản Thiên vương, mặt không đỏ tim không đập, mở miệng nói đến là dễ dàng, khiến Lạc Thần lập tức nghĩ đến lúc trước vị đại thần này khoe bạn gái với mình. Lạc Thần cong miệng cười nói: “Thẩm Thiên vương, tôi thật sự không ngờ được anh là người như vậy đó.”
Đúng vậy, không ai ngờ được Thẩm Thiên vương sẽ có một mặt không muốn người khác biết như vậy – trước mắt khán giả thì tỏ ra đẹp trai, chui vào trò chơi liền phạm nhị Trước mặt fan thì bán hủ, vào trò chơi lại bán manh Trước mặt phóng viên thì đánh thái cực, chui vào trò chơi thì đả tương du.
“Tôi thế nào?” Nhưng Thẩm Tuất cố tình không hề tự giác, ngược lại tò mò ngẩng đầu lên nhìn Lạc Thần.
Lạc Thần lắc lắc cổ, cách một lúc mới hồi đáp: “Có cảm giác không giống lúc nhìn video.”
“Ồ –” Đại Thiên Vương bừng tỉnh đại ngộ, không khỏi có chút thất vọng nói, “Đương nhiên là vậy rồi, mấy thứ lên TV diễn đều để người khác nhìn, chắc chắn kém xa, như Ngụy Việt Lăng thật ra là nương c, Đường Lê Hân thật ra giỏi trở mặt, Trần Phỉ Phỉ tẩy trang sẽ thành học sinh trung học,… ấy.”
Bí mật của mấy ngôi sao bí mật bị Thẩm Tuất phanh phui từng cái từng cái một, Lạc Thần nghe mà sửng sốt, hơn nửa ngày mới ha ha cười, hơi hơi cựa mình.
Trong ổ chăn có nhiệt độ của hai người, ấm ấm áp áp cực kì thoải mái, làm Lạc Thần có loại hạnh phúc như đang nằm mơ, giữa đêm dài cũng không còn thấy cô độc nữa
Ít nhất ngay khoảnh khắc này, cậu hạnh phúc.
Hai người cùng giường cùng chăn, cũng không biết kích thích trên tâm lý hay là sinh lý, hai người đều một đêm không ngủ, hôm sau cùng đeo đôi mắt đen thui bò xuống khỏi giường. Trần Vũ Phi ngược lại ngủ ngon cực kì, lúc bò xuống giường nhìn thấy hai người một trước một sau đứng chiếm toilet có hơi sửng sốt, mãi đến khi Thẩm Thiên Vương nghiêm túc vệ sinh xong bản thân, mới hồ nghi liếc nhìn Lạc Thần một cái, lê dép lẹp xẹp đi vào toilet rửa mặt.
Đại Thiên vương chọn buổi tối không một bóng người thời mới quang lâm đến ổ chó của Lạc Thần, đến hôm sau đương nhiên không thể đi lung tung trong sân trường nhốn nháo người được. Rửa mặt xong, Lạc Thần liền bỏ Thẩm Tuất ở trong phòng, bản thân cầm thẻ cơm đi căn-tin trường cùng Trần Vũ Phi.
Bảy giờ đến tám giờ sáng là giai đoạn đông người đến căn-tin mua cơm nhất. Lúc Lạc Thần và Trần Vũ Phi đến căn tin, một loạt bảy tám cửa số căn tin đã xếp thành những hàng dài. Lạc Thần lựa một hàng nhìn hơi ngắn hơn chạy đến xếp, liền nghe có người đứng sau nhiệt tình vỗ vai cậu.
“Tiểu Thần tử!” Hôm nay nhìn sắc mặt Chu Tiểu Nghi có vẻ không tồi, có thể là vì hôm qua đánh được Thủy linh hộ thối bên Ngoại Tỏa Yêu Tháp, cả người đều có tinh thần.
Lạc Thần trước khi rời phòng ngủ đang định mua vài món thêm về cho Thẩm Tuất, bị Chu Tiểu Nghi vỗ một cái liền nhảy dựng, nhấc mắt lên nhìn Chu Tiểu Nghi.
“Chuyện gì?” Lạc Thần hỏi.
“Chào cậu thôi!” Chu Tiểu Nghi vẫn còn đang hứng phấn đây, nhìn người khác cũng đặc biệt vui vẻ, “Ngày hôm qua đánh xong Ngoại Tỏa Yêu Tháp cậu đi làm gì? Tui làm xong trang bị định quay lại nói cậu dẫn đi phụ bản Hoàng Lăng cổ, vậy mà kêu sao cậu cũng không đáp lời.”
Đánh Ngoại Tỏa Yêu Tháp xong Lạc Thần liền treo Dương Quang Đường mà ngẩn người, ngẩn người xong thì nhận điện thoại của Thẩm Tuất, vì thế cậu liền đi ra cổng trường đón đại Thiên vương đỉnh đỉnh đại danh. Chỉ tiếc sự thật là như thế nhưng chuyện Thẩm Thiên Vương tới trường họ không thể để lộ, Lạc Thần nhanh chóng nghĩ cách, ấp úng nói: “Dẫn cậu đi phụ bản xong thấy hơi mệt, không đóng máy tính mà chạy đi ngủ luôn.”
“Ừm.” Chu Tiểu Nghi lộ ra sắc mặt quan tâm, nhìn vành mắt đen sì của Lạc Thần mấy lần, mới nhíu mày nói, “Tiểu Thần tử, đừng bảo cậu bị tui nói mấy câu nên tổn thương nha, tui cũng nói nói thế thôi, đừng nghĩ ngợi nhiều nha.”
Lạc Thần trừng mắt nhìn, có điểm khó hiểu: “Tổn thương? Cậu nói cái gì?”
“Thì là bảo cậu tái hợp với đại thần nha!” Chu Tiểu Nghi nói.
“…” Lạc Thần nuốt xuống mấy câu trong cổ họng, cuối cùng cũng không nói gì thêm, quay đầu lại muốn bụm mặt mình luôn.
Tái hợp như ban đầu —
Hình như đêm qua cậu với Đại tương du cũng đã quay lại rồi.
Suýt chút nữa cậu đã quên đêm qua mình hứa với Thẩm Tuất hôm nay sẽ lên game kết hôn. Nếu việc này bị Chu Tiểu Nghi biết, không chừng lại bị người ta đuổi theo truy hỏi chứ không phải chơi.
Hơn nữa cứ theo mức độ hứng thú của Chu Tiểu Nghi với chuyện giữa cậu với Đại tương du, việc biết được cũng là chuyện sớm muộn thôi.
Thẩm Tuất sẽ cầu hôn cậu đương nhiên làm Lạc Thần vui sướng, nhưng chuyện đi chùi mông có vẻ hơi bận rộn đây. Người trong thế lực Đại Hoàng phong ai cũng biết cậu với Đại tương du đều là nam, bình thường chọc ghẹo nhau trên YY cũng không thấy có vấn đề gì, nhưng nếu chuyện này làm thật chỉ sợ sẽ lại gây ra một vụ lùm xùm lớn nữa.
Quả nhiên tư tưởng của vị Thẩm Thiên vương kia, thoáng đến như vậy.
Lạc Thần bóp trán, bắt đầu sầu lo vì hôn lễ của hai người, sau khi mua đồ ăn sáng cho Thẩm Tuất xong lại một lần nữa bị Chu Tiểu Nghi lon ta lon ton đuổi theo.
“Í? Tiểu Thần tử mình cậu mà ăn nhiều vậy cơ à?” Chu Tiểu Nghi tùy tiện liếc liếc cái đống trong tay Lạc Thần, có chút bất ngờ.
Kỳ thật cũng không trách Lạc Thần, đây là lần đầu Thẩm Tuất đến trường cậu, đương nhiên không biết nên ăn sáng cái gì cho ngon, Thẩm Tuất không chọn ra được, Lạc Thần làm chủ nhân cũng không dám chậm trễ, chuyên môn đến căn-tin lựa mấy món không tệ lắm đem về.
Thẩm Tuất dù sao cũng là Thẩm Thiên Vương, nghe đồn có ba người trợ lý hầu hạ trên xuống, trong trường học cũng không có người chăm sóc Thẩm Tuất, Lạc Thần đương nhiên phải tiếp đãi đàng hoàng.
Nhưng Chu Tiểu Nghi vừa hỏi liền hỏi đến Lạc Thần choáng váng, trong tay cậu bưng đa số đều là món nóng, để lạnh liền khó ăn, nguyên đống thế này cũng không thể bịa với Chu Tiểu Nghi là mình định cất lại để dành, Lạc Thần xấu hổ cầm đồ ăn, ngược lại Trần Vũ Phi cạnh cậu liền thông minh đáp hộ: “Đống này là của bọn lão Vương phòng bên, bọn này dậy sớm, bọn họ nhờ hai đứa tôi mang về hộ.”
“Ra là thế.” Chu Tiểu Nghi bừng tỉnh đại ngộ, sau đó lại gật gật đầu chỉ về một đội người khác, hỏi: “Nhưng bọn lão Vương cũng đi căn-tin kìa, bọn họ ăn hai phần cơ á?”
Nói, Lạc Thần và Trần Vũ Phi cũng nhìn theo hướng Chu Tiểu Nghi chỉ, chỉ thấy cách đó không xa hai người phòng lão Vương cũng đi về hướng căn-tin, thấy bạn cùng lớp cũng không quên phất phát tay.
“…” Lạc Thần và Trần Vũ Phi hai mặt nhìn nhau, không nói gì. Trần Vũ Phi vừa thấy lòi, đành ngẩng mặt lên trời cười ha ha, đành ăn ngay nói thật: “Thật ra cũng không có gì, chỉ là có bạn tới chơi nên tôi mang cho người ta chút đồ ăn.”
Về phần là loại bạn gì, cứ nhìn cái giá của vị “bạn” kia của Lạc Thần, Trần Vũ Phi liền không dám nói rõ. Tuy cậu ta không hâm mộ thần tượng, nhưng vẫn biết được tên tuổi của Thẩm Thiên Vương, huống chi hình tượng của Thẩm Thiên Vương trong mắt mấy cô rất cao, nếu bị Chu Tiểu Nghi biết mà nói, biết đâu sẽ bị đâm chết ngay.
Chu Tiểu Nghi liếc Trần Vũ Phi liếc một cái, thấy cậu ta không như đang nói dối mới đổi đề tài. Ba người lúc này đã đi đến ngã rẽ của kí ý túc xá nam và nữ, Chu Tiểu Nghi giơ bánh bao trong tay cười tủm tỉm nhìn Lạc Thần: “Nói nhiêu thôi, lúc nào rảnh mang tui đi phụ bản, hôm nay chắc tui sẽ lên được cấp 52, chờ khi đó liền đi thử Thái Hư.”
Cô gái này bản thân cũng là một kẻ cuồng game, há mồm ngậm miệng cũng không rời khỏi chủ đề trò chơi. Lạc Thần nghe xong cũng do dự một chút sau đó gật gật đầu, cùng Trần Vũ Phi về phòng ngủ. Vừa mở cửa phòng liền thấy Thẩm đại Thiên vương Thẩm Tuất đang nhìn đống số liệu đối diện không biết đang làm gì.
“Về rồi à!” Ngửi được mùi thức ăn, Thẩm Tuất lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Lạc Thần.
Lạc Thần đóng cửa, tò mò nhìn thứ Thẩm Tuất đang cầm, mãi đến lúc lại gần mới phát hiện trong tay đại Thiên vương cư nhiên cầm một bộ định tuyến.
Router a.k.a hộp mạng có ăng ten ý
Giá trị con người Đại tương du siêu cao, phàm là ôm được đùi anh chắc chắn sẽ nhận được nhiều ưu việt. Như Tiêu Niếp Niếp chẳng hạn, khi Đại tương du thu cô nàng làm đồ đệ cũng chỉ là Băng Tâm 45 cấp mặc bộ Liên hoa hay thậm chí còn kém hơn, mà cô ta đi theo buff cho Đại tương du lâu ngày, không chỉ là tăng mạnh tốc độ thăng cấp mà tốc độ thay trang bị cực cực kì mau chóng, mới cấp 70 đã góp đủ tu vi để thay một bộ Lam thấm, trang bị cũng nhanh chóng đục đến 13 lỗ làm vô số người vây xem ganh tị.
Đại tương du lập tức tạo nên hình tượng kim cương Vương lão ngũ trong lòng mọi người, để đâu cũng rêu rao, cũng khó trách lúc trước Lạc Thần trở về chơi Tiểu Long Nhân còn đặc biệt chạy đến lải nhải một tràng, e sợ đại thần thế lực mình bị em gái khác bắt cóc. Huống chi kẻ rình rập Đại tương du như hổ vồ mồi cũng không chỉ có mấy cô gái thôi, ngay cả tên Phong Y bên Vô Song các cũng nhắc đi nhắc lại cái tên Đại tương du trước mặt Tiểu Long Nhân mấy lần, làm cho Tiểu Long Nhân càng thêm lo lắng cái tấm bảng vàng của Đại Hoàng phong sẽ thật sự bị người ta lừa đi.
Ai u Tiểu Đường tử nhà chúng ta như nào lại đột nhiên biến mất thế kia? Nếu Đại tương du thật sự bị lừa mất, đó chắc chắn là tội của tên ấy! Mỗi khi Tiểu Long Nhân nhìn Đại tương du thành đôi ra ra vào vào với người chơi nữ khác, người làm thế lực chủ như cậu ta liền cảm thấy áp lực như núi.
Chỉ là vượt ngoài dự kiến của mọi người, Đại tương du cũng không lựa chọn bất cứ một người chơi nữ nào bên trong trò chơi, lựa chọn của anh chính là sáng tỏ nhất và cũng là trực tiếp nhất.
Nghe ngữ điệu mình quen thuộc bắt đầu ngầu lên, Lạc Thần cũng nhịn không được cười khanh khách, mắt nhìn vách tường, trong lòng từ từ khẩn trương lên mà than nhỏ: “Anh lại nói bậy gì nữa đấy, cứ như anh thì dù hai ta đi kết hôn cũng vậy thôi.”
Trong trò chơi ai quan tâm đối phương có vợ có chồng hay chưa, nhìn hợp mắt liền tử triền lạn đả, nếu không thì trên diễn đàn móc đâu ra nhiều tin nóng sốt như vậy. Chu Tiểu Nghi bạn cậu rõ ràng là một ví dụ đó thôi.
“Ha ha…” Vừa nghe Lạc Thần phản bác thế, Thẩm Tuất cũng không thèm để ý, thậm chí lấy làm tự hào mà nói, “Vậy em đồng ý rồi đúng chứ! Em đừng coi thường tôi, chờ chúng ta kết hôn xong bản thiên vương sẽ cho em hiểu thế nào là đi qua vạn bụi hoa, không vương một chiếc lá.”
Thẩm Tuất tự xưng là bản Thiên vương, mặt không đỏ tim không đập, mở miệng nói đến là dễ dàng, khiến Lạc Thần lập tức nghĩ đến lúc trước vị đại thần này khoe bạn gái với mình. Lạc Thần cong miệng cười nói: “Thẩm Thiên vương, tôi thật sự không ngờ được anh là người như vậy đó.”
Đúng vậy, không ai ngờ được Thẩm Thiên vương sẽ có một mặt không muốn người khác biết như vậy – trước mắt khán giả thì tỏ ra đẹp trai, chui vào trò chơi liền phạm nhị Trước mặt fan thì bán hủ, vào trò chơi lại bán manh Trước mặt phóng viên thì đánh thái cực, chui vào trò chơi thì đả tương du.
“Tôi thế nào?” Nhưng Thẩm Tuất cố tình không hề tự giác, ngược lại tò mò ngẩng đầu lên nhìn Lạc Thần.
Lạc Thần lắc lắc cổ, cách một lúc mới hồi đáp: “Có cảm giác không giống lúc nhìn video.”
“Ồ –” Đại Thiên Vương bừng tỉnh đại ngộ, không khỏi có chút thất vọng nói, “Đương nhiên là vậy rồi, mấy thứ lên TV diễn đều để người khác nhìn, chắc chắn kém xa, như Ngụy Việt Lăng thật ra là nương c, Đường Lê Hân thật ra giỏi trở mặt, Trần Phỉ Phỉ tẩy trang sẽ thành học sinh trung học,… ấy.”
Bí mật của mấy ngôi sao bí mật bị Thẩm Tuất phanh phui từng cái từng cái một, Lạc Thần nghe mà sửng sốt, hơn nửa ngày mới ha ha cười, hơi hơi cựa mình.
Trong ổ chăn có nhiệt độ của hai người, ấm ấm áp áp cực kì thoải mái, làm Lạc Thần có loại hạnh phúc như đang nằm mơ, giữa đêm dài cũng không còn thấy cô độc nữa
Ít nhất ngay khoảnh khắc này, cậu hạnh phúc.
Hai người cùng giường cùng chăn, cũng không biết kích thích trên tâm lý hay là sinh lý, hai người đều một đêm không ngủ, hôm sau cùng đeo đôi mắt đen thui bò xuống khỏi giường. Trần Vũ Phi ngược lại ngủ ngon cực kì, lúc bò xuống giường nhìn thấy hai người một trước một sau đứng chiếm toilet có hơi sửng sốt, mãi đến khi Thẩm Thiên Vương nghiêm túc vệ sinh xong bản thân, mới hồ nghi liếc nhìn Lạc Thần một cái, lê dép lẹp xẹp đi vào toilet rửa mặt.
Đại Thiên vương chọn buổi tối không một bóng người thời mới quang lâm đến ổ chó của Lạc Thần, đến hôm sau đương nhiên không thể đi lung tung trong sân trường nhốn nháo người được. Rửa mặt xong, Lạc Thần liền bỏ Thẩm Tuất ở trong phòng, bản thân cầm thẻ cơm đi căn-tin trường cùng Trần Vũ Phi.
Bảy giờ đến tám giờ sáng là giai đoạn đông người đến căn-tin mua cơm nhất. Lúc Lạc Thần và Trần Vũ Phi đến căn tin, một loạt bảy tám cửa số căn tin đã xếp thành những hàng dài. Lạc Thần lựa một hàng nhìn hơi ngắn hơn chạy đến xếp, liền nghe có người đứng sau nhiệt tình vỗ vai cậu.
“Tiểu Thần tử!” Hôm nay nhìn sắc mặt Chu Tiểu Nghi có vẻ không tồi, có thể là vì hôm qua đánh được Thủy linh hộ thối bên Ngoại Tỏa Yêu Tháp, cả người đều có tinh thần.
Lạc Thần trước khi rời phòng ngủ đang định mua vài món thêm về cho Thẩm Tuất, bị Chu Tiểu Nghi vỗ một cái liền nhảy dựng, nhấc mắt lên nhìn Chu Tiểu Nghi.
“Chuyện gì?” Lạc Thần hỏi.
“Chào cậu thôi!” Chu Tiểu Nghi vẫn còn đang hứng phấn đây, nhìn người khác cũng đặc biệt vui vẻ, “Ngày hôm qua đánh xong Ngoại Tỏa Yêu Tháp cậu đi làm gì? Tui làm xong trang bị định quay lại nói cậu dẫn đi phụ bản Hoàng Lăng cổ, vậy mà kêu sao cậu cũng không đáp lời.”
Đánh Ngoại Tỏa Yêu Tháp xong Lạc Thần liền treo Dương Quang Đường mà ngẩn người, ngẩn người xong thì nhận điện thoại của Thẩm Tuất, vì thế cậu liền đi ra cổng trường đón đại Thiên vương đỉnh đỉnh đại danh. Chỉ tiếc sự thật là như thế nhưng chuyện Thẩm Thiên Vương tới trường họ không thể để lộ, Lạc Thần nhanh chóng nghĩ cách, ấp úng nói: “Dẫn cậu đi phụ bản xong thấy hơi mệt, không đóng máy tính mà chạy đi ngủ luôn.”
“Ừm.” Chu Tiểu Nghi lộ ra sắc mặt quan tâm, nhìn vành mắt đen sì của Lạc Thần mấy lần, mới nhíu mày nói, “Tiểu Thần tử, đừng bảo cậu bị tui nói mấy câu nên tổn thương nha, tui cũng nói nói thế thôi, đừng nghĩ ngợi nhiều nha.”
Lạc Thần trừng mắt nhìn, có điểm khó hiểu: “Tổn thương? Cậu nói cái gì?”
“Thì là bảo cậu tái hợp với đại thần nha!” Chu Tiểu Nghi nói.
“…” Lạc Thần nuốt xuống mấy câu trong cổ họng, cuối cùng cũng không nói gì thêm, quay đầu lại muốn bụm mặt mình luôn.
Tái hợp như ban đầu —
Hình như đêm qua cậu với Đại tương du cũng đã quay lại rồi.
Suýt chút nữa cậu đã quên đêm qua mình hứa với Thẩm Tuất hôm nay sẽ lên game kết hôn. Nếu việc này bị Chu Tiểu Nghi biết, không chừng lại bị người ta đuổi theo truy hỏi chứ không phải chơi.
Hơn nữa cứ theo mức độ hứng thú của Chu Tiểu Nghi với chuyện giữa cậu với Đại tương du, việc biết được cũng là chuyện sớm muộn thôi.
Thẩm Tuất sẽ cầu hôn cậu đương nhiên làm Lạc Thần vui sướng, nhưng chuyện đi chùi mông có vẻ hơi bận rộn đây. Người trong thế lực Đại Hoàng phong ai cũng biết cậu với Đại tương du đều là nam, bình thường chọc ghẹo nhau trên YY cũng không thấy có vấn đề gì, nhưng nếu chuyện này làm thật chỉ sợ sẽ lại gây ra một vụ lùm xùm lớn nữa.
Quả nhiên tư tưởng của vị Thẩm Thiên vương kia, thoáng đến như vậy.
Lạc Thần bóp trán, bắt đầu sầu lo vì hôn lễ của hai người, sau khi mua đồ ăn sáng cho Thẩm Tuất xong lại một lần nữa bị Chu Tiểu Nghi lon ta lon ton đuổi theo.
“Í? Tiểu Thần tử mình cậu mà ăn nhiều vậy cơ à?” Chu Tiểu Nghi tùy tiện liếc liếc cái đống trong tay Lạc Thần, có chút bất ngờ.
Kỳ thật cũng không trách Lạc Thần, đây là lần đầu Thẩm Tuất đến trường cậu, đương nhiên không biết nên ăn sáng cái gì cho ngon, Thẩm Tuất không chọn ra được, Lạc Thần làm chủ nhân cũng không dám chậm trễ, chuyên môn đến căn-tin lựa mấy món không tệ lắm đem về.
Thẩm Tuất dù sao cũng là Thẩm Thiên Vương, nghe đồn có ba người trợ lý hầu hạ trên xuống, trong trường học cũng không có người chăm sóc Thẩm Tuất, Lạc Thần đương nhiên phải tiếp đãi đàng hoàng.
Nhưng Chu Tiểu Nghi vừa hỏi liền hỏi đến Lạc Thần choáng váng, trong tay cậu bưng đa số đều là món nóng, để lạnh liền khó ăn, nguyên đống thế này cũng không thể bịa với Chu Tiểu Nghi là mình định cất lại để dành, Lạc Thần xấu hổ cầm đồ ăn, ngược lại Trần Vũ Phi cạnh cậu liền thông minh đáp hộ: “Đống này là của bọn lão Vương phòng bên, bọn này dậy sớm, bọn họ nhờ hai đứa tôi mang về hộ.”
“Ra là thế.” Chu Tiểu Nghi bừng tỉnh đại ngộ, sau đó lại gật gật đầu chỉ về một đội người khác, hỏi: “Nhưng bọn lão Vương cũng đi căn-tin kìa, bọn họ ăn hai phần cơ á?”
Nói, Lạc Thần và Trần Vũ Phi cũng nhìn theo hướng Chu Tiểu Nghi chỉ, chỉ thấy cách đó không xa hai người phòng lão Vương cũng đi về hướng căn-tin, thấy bạn cùng lớp cũng không quên phất phát tay.
“…” Lạc Thần và Trần Vũ Phi hai mặt nhìn nhau, không nói gì. Trần Vũ Phi vừa thấy lòi, đành ngẩng mặt lên trời cười ha ha, đành ăn ngay nói thật: “Thật ra cũng không có gì, chỉ là có bạn tới chơi nên tôi mang cho người ta chút đồ ăn.”
Về phần là loại bạn gì, cứ nhìn cái giá của vị “bạn” kia của Lạc Thần, Trần Vũ Phi liền không dám nói rõ. Tuy cậu ta không hâm mộ thần tượng, nhưng vẫn biết được tên tuổi của Thẩm Thiên Vương, huống chi hình tượng của Thẩm Thiên Vương trong mắt mấy cô rất cao, nếu bị Chu Tiểu Nghi biết mà nói, biết đâu sẽ bị đâm chết ngay.
Chu Tiểu Nghi liếc Trần Vũ Phi liếc một cái, thấy cậu ta không như đang nói dối mới đổi đề tài. Ba người lúc này đã đi đến ngã rẽ của kí ý túc xá nam và nữ, Chu Tiểu Nghi giơ bánh bao trong tay cười tủm tỉm nhìn Lạc Thần: “Nói nhiêu thôi, lúc nào rảnh mang tui đi phụ bản, hôm nay chắc tui sẽ lên được cấp 52, chờ khi đó liền đi thử Thái Hư.”
Cô gái này bản thân cũng là một kẻ cuồng game, há mồm ngậm miệng cũng không rời khỏi chủ đề trò chơi. Lạc Thần nghe xong cũng do dự một chút sau đó gật gật đầu, cùng Trần Vũ Phi về phòng ngủ. Vừa mở cửa phòng liền thấy Thẩm đại Thiên vương Thẩm Tuất đang nhìn đống số liệu đối diện không biết đang làm gì.
“Về rồi à!” Ngửi được mùi thức ăn, Thẩm Tuất lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Lạc Thần.
Lạc Thần đóng cửa, tò mò nhìn thứ Thẩm Tuất đang cầm, mãi đến lúc lại gần mới phát hiện trong tay đại Thiên vương cư nhiên cầm một bộ định tuyến.
Router a.k.a hộp mạng có ăng ten ý
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất