Chương 20: Báo thù
Khi tất cả mọi người đều đang đổ dồn sự chú ý vào vụ tai nạn của Trình Hiểu Yên và đi xuống đường lớn quây xung quanh cô.
Đúng lúc này, một người đàn ông vẫn còn đứng ở bên lề đường, bỗng nhiên hét lên và lùi ra phía đường lớn nơi tập trung đông người, gương mặt anh ta tràn đầy vẻ khiếp sợ nhìn cô gái đang nằm trong vũng máu tươi trên nền đất “Có… có người bị đâm rồi!”
Mọi người theo tiếng hét của người đàn nhìn sang thì thấy nguyên nhân của vụ tai nạn thảm khốc vừa rồi, cô gái xấu tính vừa nãy đã vứt bông hoa của bé gái ra đường gây nên sự việc đau lòng, đang trợn trắng mắt nằm thoi thóp trong vũng máu, ngực trái cô ta bị một con dao đâm cắm phập vào.
Không khí lúc này càng trở nên hỗn loạn hơn bao giờ hết, mọi người còn la hét dữ dội còn hơn lúc nãy, nhanh chóng gọi điện cho cảnh sát và xe cấp cứu lần nữa.
Ở một góc phía xa, cách vụ tai nạn vài mét, người phụ nữ lúc sáng được Trình Hiểu Yên giúp đỡ và cũng là người đã bảo cô đến nơi này, vừa vặn thu hết mọi chuyện vào tầm mắt. Người phụ nữ không giấu được sự sửng sốt trên gương mặt, đôi mắt cô ta mở to.
Vào lúc này một người phụ nữ khác độ chừng 20 mấy, cả người diện toàn đồ trắng, không biết từ đâu bước đến gần, đưa tay choàng qua vai của người phụ nữ mặc đầm đen.
Hai người một trắng một đen, đứng cạnh nhau trông vô cùng tương phản, đến cả thần thái của họ cũng đối nghịch nhưng ngoại hình và gương mặt lại có phần giống nhau đến kì lạ.
Người phụ nữ mặc đầm trắng ung dung lên tiếng, cô ta mỉm cười trông có vẻ vô cùng đắc ý “Cô Cô, tương lai mà chị tiên liệu đã bị thay đổi rồi. Bởi một biến số bé nhỏ đáng thương. Bây giờ chị định sẽ làm thế nào đây? Em rất mong đợi đó.”
Trước lời khiêu khích của người phụ nữ, Cô Cô không tỏ bất kì thái độ nào.
Người phụ nữ sau khi nói những lời thách thức Cô Cô cũng không một lời chào mà đột nhiên biến mất giữa dòng người.
Vụ việc rùng mình kia nhanh chóng phủ sóng đầy trên khắp các mặt báo và bản tin của thành phố Bắc.
Những người đã chứng kiến hai vụ tai nạn liên tiếp đều cảm thấy vẫn còn rất sốc và bị ám ảnh. Người dân sinh sống ở khu vực gần đó cũng tỏ ra hoang mang trước sự việc đáng sợ này.
****
Quán rượu Ngọc Kinh Tử ở thành phố Nam, Trạch Siêu cùng đám anh em đang ngồi họp ở bên trong một phòng rượu riêng thì bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.
Trạch Siêu cất giọng “Vào đi.”
Giang Mặc mở cửa bước vào, anh ta sắc mặt nghiêm trọng nói với Trạch Siêu “Ông chủ Trạch, đã tìm ra kẻ nhận lời sai khiến của Phàm Huân mà sát hại Phàm Dương.”
Ánh mắt Trạch Siêu thoáng lên tia hung tợn “Là ai?”
Nhưng còn chưa kịp để Giang Mặc nói tiếp, một người đàn ông khác trối chết chạy vào báo tin, anh ta mồ hôi tuôn ra như tắm, thở hồng hộc nói năng đứt quãng “Anh Siêu… Lâm Ngữ Yến… cô ta…”
“Cô ta làm sao?” Trạch Siêu cau mày hỏi người đàn ông.
Người đàn ông cố gắng điều hoà nhịp thở, anh ta nuốt nước bọt rồi tiếp tục “Cô ta chết rồi! Là bị người khác thủ tiêu. Có khi nào…”
Còn chưa để người đàn ông nói dứt câu, Giang Mặc đã quay sang Trạch Siêu, khẳng định thốt lên “Nhất định là do Phàm Huân làm!”
Từ Phong không nói lời nào, trực tiếp bật tivi, bấm chọn vào kênh tin tức ở thành phố Bắc.
“Ở bản tin mới nhất được cập nhật, hai cô gái xấu số trong vụ tai nạn liên hoàng xảy ra ở khu vực gần quán rượu Persephone, trên đường đưa đến bệnh viện không may cả hai đều không qua khỏi. Một trong số hai cô gái được xác nhận chính là nữ diễn viên Lâm Ngữ Yến. Người còn lại, cô Trình XX, 27 tuổi, được xác nhận đang sống và làm việc tại một quán rượu ở thành phố Nam.
Theo trích xuất từ camera giám sát trên đường, vào hôm xảy ra vụ việc, một bé gái bán hoa vì nhặt bông hoa mà đã chạy ra đường lớn, nhìn thấy chiếc xe hơi đang lao đến cô bé với tốc độ nhanh, cô Trình đã không hề do dự xông ra và dùng thân mình che chắn cho đứa bé. Sự hy sinh của cô Trình nhận được rất nhiều lời tán thưởng và cảm kích từ người dân ở thành phố Bắc, đồng thời họ cũng bày tỏ sự tiếc nuối, thương xót trước sự ra đi của cô Trình.”
“Đó… không phải là quản lý Trình đâu phải không?” Từ Phong mở to mắt nhìn thất kinh chằm chằm vào bản tin.
Trạch Siêu tay cuộn chặt thành nắm đấm, ánh mắt anh tối sầm lại, cả người toả ra sát khí đáng sợ, không khí chết chóc mạnh mẽ bao trùm lấy căn phòng.
Một lúc thật lâu sau, mới nghe thấy Trạch Siêu cất giọng “Từ Phong, Trương Thành, Giang Mặc, các chú theo tôi đến thành phố Bắc. Những người còn lại lần lượt chia nhóm tới sau, đừng gây ra sự chú ý. Nội trong một tuần tôi muốn tất cả phải có mặt ở thành phố Bắc.”
“Anh Siêu, anh đây là muốn….” Từ Phong cau mày nghi hoặc hỏi Trạch Siêu.
Trạch Siêu quay sang nhìn anh ta, nở một nụ cười chết chóc “Đến lúc trả thù rồi. Phàm Huân hay Lâm Ngữ Yến, Thế Vũ hay Lâm Thị, tất cả đều phải trả giá! Trong vòng một tháng, tôi muốn san bằng toàn bộ các gia tộc và thế lực ở thành phố Bắc!”
Đôi mắt Trạch Siêu sáng rực như ngọn lửa, sâu bên trong đáy mắt là sự tàn bạo mà trước giờ chưa từng có, giống như một con rắn bị cắn vào đuôi, đang phẫn nộ mà nhe nanh chuẩn bị dùng nọc độc cắn chết con mồi của mình.
****
Trạch Siêu nói là làm. Trong vòng một tháng, thành phố Bắc liên tiếp xảy ra nhiều vụ án mạng bí ẩn và kỳ lạ gây nên một cuộc biến động lớn.
Chủ tịch công ty Thế Vũ, Phàm Huân, bất ngờ bị ám sát tại nhà riêng.
Tin tức về việc Phàm Huân cùng Lâm Ngữ Yến ngoại tình sau lưng cố ảnh đế Phàm Dương cũng bị phanh phui tạo nên làn sóng phẫn nộ dữ dội từ dư luận, cổ phiếu Thế Vũ liên tục giảm.
Phía cảnh sát cũng bất chợt nhận được một tệp hồ sơ nặc danh, trong đó là bản sao chép về những khoảng giao dịch đen, các hợp đồng làm ăn bất hợp pháp, và bằng chứng trốn thuế của Thế Vũ.
Còn nhanh hơn cả Hoằng Dạ năm đó, tập đoàn Thế Vũ trong một đêm hoàn toàn sụp đổ và phải tuyên bố phá sản.
Công tố viên đảm nhận vụ án ở Tô gia, người đã liên tục dồn ép Phàm Dực đến bước đường cùng và đẩy nhanh quá trình xét xử, cũng đột ngột qua đời vì tai nạn xe mất thắng một cách kỳ lạ.
Ông chủ của một loạt các quán rượu, sòng bạc và tụ điểm ăn chơi nức tiếng ở thành phố Bắc cũng được phát hiện đã chết tại một trong các quán rượu của mình, quán rượu Hades.
Lâm Thị cũng không thoát khỏi búa rìu dư luận khi Lâm Ngữ Yến, hậu duệ duy nhất của Lâm gia, bị phanh phui chuyện ngoại tình chấn động. Lâm Thị vốn đã suy yếu nay gần như không còn có thể vực dậy được nữa.
Ba gia tộc lớn được ví như kiềng ba chân thống trị thành phố Bắc lần lượt sụp đổ khiến cho kinh tế và trị an nơi này trải qua một cuộc biến động vô cùng lớn.
Có người nói là do ba gia tộc tự chém giết lẫn nhau.
Có người nói là do chính phủ muốn lấy lại quyền cai trị thành phố Bắc nên đã ra tay loại trừ cả ba gia tộc.
Người khác lại nói là do người anh em vào sinh ra tử của Phàm Dực, ông trùm thành phố Nam gây nên.
Nhưng những sự việc kỳ lạ gây ra cuộc biến động lớn đó, mãi đến sau này vẫn là một bí ẩn không có lời giải đáp.
Đúng lúc này, một người đàn ông vẫn còn đứng ở bên lề đường, bỗng nhiên hét lên và lùi ra phía đường lớn nơi tập trung đông người, gương mặt anh ta tràn đầy vẻ khiếp sợ nhìn cô gái đang nằm trong vũng máu tươi trên nền đất “Có… có người bị đâm rồi!”
Mọi người theo tiếng hét của người đàn nhìn sang thì thấy nguyên nhân của vụ tai nạn thảm khốc vừa rồi, cô gái xấu tính vừa nãy đã vứt bông hoa của bé gái ra đường gây nên sự việc đau lòng, đang trợn trắng mắt nằm thoi thóp trong vũng máu, ngực trái cô ta bị một con dao đâm cắm phập vào.
Không khí lúc này càng trở nên hỗn loạn hơn bao giờ hết, mọi người còn la hét dữ dội còn hơn lúc nãy, nhanh chóng gọi điện cho cảnh sát và xe cấp cứu lần nữa.
Ở một góc phía xa, cách vụ tai nạn vài mét, người phụ nữ lúc sáng được Trình Hiểu Yên giúp đỡ và cũng là người đã bảo cô đến nơi này, vừa vặn thu hết mọi chuyện vào tầm mắt. Người phụ nữ không giấu được sự sửng sốt trên gương mặt, đôi mắt cô ta mở to.
Vào lúc này một người phụ nữ khác độ chừng 20 mấy, cả người diện toàn đồ trắng, không biết từ đâu bước đến gần, đưa tay choàng qua vai của người phụ nữ mặc đầm đen.
Hai người một trắng một đen, đứng cạnh nhau trông vô cùng tương phản, đến cả thần thái của họ cũng đối nghịch nhưng ngoại hình và gương mặt lại có phần giống nhau đến kì lạ.
Người phụ nữ mặc đầm trắng ung dung lên tiếng, cô ta mỉm cười trông có vẻ vô cùng đắc ý “Cô Cô, tương lai mà chị tiên liệu đã bị thay đổi rồi. Bởi một biến số bé nhỏ đáng thương. Bây giờ chị định sẽ làm thế nào đây? Em rất mong đợi đó.”
Trước lời khiêu khích của người phụ nữ, Cô Cô không tỏ bất kì thái độ nào.
Người phụ nữ sau khi nói những lời thách thức Cô Cô cũng không một lời chào mà đột nhiên biến mất giữa dòng người.
Vụ việc rùng mình kia nhanh chóng phủ sóng đầy trên khắp các mặt báo và bản tin của thành phố Bắc.
Những người đã chứng kiến hai vụ tai nạn liên tiếp đều cảm thấy vẫn còn rất sốc và bị ám ảnh. Người dân sinh sống ở khu vực gần đó cũng tỏ ra hoang mang trước sự việc đáng sợ này.
****
Quán rượu Ngọc Kinh Tử ở thành phố Nam, Trạch Siêu cùng đám anh em đang ngồi họp ở bên trong một phòng rượu riêng thì bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.
Trạch Siêu cất giọng “Vào đi.”
Giang Mặc mở cửa bước vào, anh ta sắc mặt nghiêm trọng nói với Trạch Siêu “Ông chủ Trạch, đã tìm ra kẻ nhận lời sai khiến của Phàm Huân mà sát hại Phàm Dương.”
Ánh mắt Trạch Siêu thoáng lên tia hung tợn “Là ai?”
Nhưng còn chưa kịp để Giang Mặc nói tiếp, một người đàn ông khác trối chết chạy vào báo tin, anh ta mồ hôi tuôn ra như tắm, thở hồng hộc nói năng đứt quãng “Anh Siêu… Lâm Ngữ Yến… cô ta…”
“Cô ta làm sao?” Trạch Siêu cau mày hỏi người đàn ông.
Người đàn ông cố gắng điều hoà nhịp thở, anh ta nuốt nước bọt rồi tiếp tục “Cô ta chết rồi! Là bị người khác thủ tiêu. Có khi nào…”
Còn chưa để người đàn ông nói dứt câu, Giang Mặc đã quay sang Trạch Siêu, khẳng định thốt lên “Nhất định là do Phàm Huân làm!”
Từ Phong không nói lời nào, trực tiếp bật tivi, bấm chọn vào kênh tin tức ở thành phố Bắc.
“Ở bản tin mới nhất được cập nhật, hai cô gái xấu số trong vụ tai nạn liên hoàng xảy ra ở khu vực gần quán rượu Persephone, trên đường đưa đến bệnh viện không may cả hai đều không qua khỏi. Một trong số hai cô gái được xác nhận chính là nữ diễn viên Lâm Ngữ Yến. Người còn lại, cô Trình XX, 27 tuổi, được xác nhận đang sống và làm việc tại một quán rượu ở thành phố Nam.
Theo trích xuất từ camera giám sát trên đường, vào hôm xảy ra vụ việc, một bé gái bán hoa vì nhặt bông hoa mà đã chạy ra đường lớn, nhìn thấy chiếc xe hơi đang lao đến cô bé với tốc độ nhanh, cô Trình đã không hề do dự xông ra và dùng thân mình che chắn cho đứa bé. Sự hy sinh của cô Trình nhận được rất nhiều lời tán thưởng và cảm kích từ người dân ở thành phố Bắc, đồng thời họ cũng bày tỏ sự tiếc nuối, thương xót trước sự ra đi của cô Trình.”
“Đó… không phải là quản lý Trình đâu phải không?” Từ Phong mở to mắt nhìn thất kinh chằm chằm vào bản tin.
Trạch Siêu tay cuộn chặt thành nắm đấm, ánh mắt anh tối sầm lại, cả người toả ra sát khí đáng sợ, không khí chết chóc mạnh mẽ bao trùm lấy căn phòng.
Một lúc thật lâu sau, mới nghe thấy Trạch Siêu cất giọng “Từ Phong, Trương Thành, Giang Mặc, các chú theo tôi đến thành phố Bắc. Những người còn lại lần lượt chia nhóm tới sau, đừng gây ra sự chú ý. Nội trong một tuần tôi muốn tất cả phải có mặt ở thành phố Bắc.”
“Anh Siêu, anh đây là muốn….” Từ Phong cau mày nghi hoặc hỏi Trạch Siêu.
Trạch Siêu quay sang nhìn anh ta, nở một nụ cười chết chóc “Đến lúc trả thù rồi. Phàm Huân hay Lâm Ngữ Yến, Thế Vũ hay Lâm Thị, tất cả đều phải trả giá! Trong vòng một tháng, tôi muốn san bằng toàn bộ các gia tộc và thế lực ở thành phố Bắc!”
Đôi mắt Trạch Siêu sáng rực như ngọn lửa, sâu bên trong đáy mắt là sự tàn bạo mà trước giờ chưa từng có, giống như một con rắn bị cắn vào đuôi, đang phẫn nộ mà nhe nanh chuẩn bị dùng nọc độc cắn chết con mồi của mình.
****
Trạch Siêu nói là làm. Trong vòng một tháng, thành phố Bắc liên tiếp xảy ra nhiều vụ án mạng bí ẩn và kỳ lạ gây nên một cuộc biến động lớn.
Chủ tịch công ty Thế Vũ, Phàm Huân, bất ngờ bị ám sát tại nhà riêng.
Tin tức về việc Phàm Huân cùng Lâm Ngữ Yến ngoại tình sau lưng cố ảnh đế Phàm Dương cũng bị phanh phui tạo nên làn sóng phẫn nộ dữ dội từ dư luận, cổ phiếu Thế Vũ liên tục giảm.
Phía cảnh sát cũng bất chợt nhận được một tệp hồ sơ nặc danh, trong đó là bản sao chép về những khoảng giao dịch đen, các hợp đồng làm ăn bất hợp pháp, và bằng chứng trốn thuế của Thế Vũ.
Còn nhanh hơn cả Hoằng Dạ năm đó, tập đoàn Thế Vũ trong một đêm hoàn toàn sụp đổ và phải tuyên bố phá sản.
Công tố viên đảm nhận vụ án ở Tô gia, người đã liên tục dồn ép Phàm Dực đến bước đường cùng và đẩy nhanh quá trình xét xử, cũng đột ngột qua đời vì tai nạn xe mất thắng một cách kỳ lạ.
Ông chủ của một loạt các quán rượu, sòng bạc và tụ điểm ăn chơi nức tiếng ở thành phố Bắc cũng được phát hiện đã chết tại một trong các quán rượu của mình, quán rượu Hades.
Lâm Thị cũng không thoát khỏi búa rìu dư luận khi Lâm Ngữ Yến, hậu duệ duy nhất của Lâm gia, bị phanh phui chuyện ngoại tình chấn động. Lâm Thị vốn đã suy yếu nay gần như không còn có thể vực dậy được nữa.
Ba gia tộc lớn được ví như kiềng ba chân thống trị thành phố Bắc lần lượt sụp đổ khiến cho kinh tế và trị an nơi này trải qua một cuộc biến động vô cùng lớn.
Có người nói là do ba gia tộc tự chém giết lẫn nhau.
Có người nói là do chính phủ muốn lấy lại quyền cai trị thành phố Bắc nên đã ra tay loại trừ cả ba gia tộc.
Người khác lại nói là do người anh em vào sinh ra tử của Phàm Dực, ông trùm thành phố Nam gây nên.
Nhưng những sự việc kỳ lạ gây ra cuộc biến động lớn đó, mãi đến sau này vẫn là một bí ẩn không có lời giải đáp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất