Một Nụ Hôn Không Định Tình Thì Làm Sao Đây
Chương 59: Mọi việc đều tốt
Trans by Axianbuxian12
Cố Mậu Hành và Ninh Lục Ly đương nhiên không rảnh để ý chuyện trong bình luận, sau khi chọn địa điểm thì hai hai người đi thẳng tới địa điểm nhiệm vụ.
Tuy nói đã qua 10 năm, trường học có mở rộng thêm về phía bắc, nhưng những khu cũ ngày trước không thay đổi quá nhiều. Phần ghi hình chính cũng là ở bên này.
Ninh Lục Ly và Cố Mậu Hành đi thẳng về phía lầu dạy nghệ thuật, quen đường quen nẻo tìm tới phòng âm nhạc, tốc độ cực nhanh thậm chí anh camera phia sau cũng không theo kịp.
Sau khi tới cửa phòng học cũng không cần phân công ai ở trong phòng học ai đi tìm đồ.
Ninh Lục Ly không nói hai lời đẩy cửa bước vào.
Đây là phòng piano, hồi còn ở Ngũ Trung đây là nơi Ninh Lục Ly quen thuộc nhất. Đàn piano ở trước nhất thường là giáo viên dùng.
Nhưng khi Ninh Lục Ly học ở đây, anh là trợ thủ cho giáo viên âm nhạc, số lần sử dụng cây đàn piano này là không ít. Có điều bây giờ không phải là lúc nhớ chuyện xưa, Ninh Lục Ly nhìn quanh một vòng, tìm kiếm manh mối để ở trong phòng.
Vòng này thử thách mức độ ăn ý của cộng sự, manh mối trong phòng để rất đơn giản và thô bạo.
Trên cái bàn bên cạnh có một cái hộp, bên trên dán nhãn từ 1 đến 5.
Ninh Lục Ly tiến tới cầm cái hộp lên xem và phát hiện ra chỉ có hộp số 1 là có thể trực tiếp mở ra, những hộp còn lại đều bị khóa.
Tấm thẻ đặt bên cạnh viết rõ cách thức mở 5 chiếc hộp này.
Chìa khóa mở hộp thứ 2 giấu ở một góc trong trường học, thông tin địa điểm nằm trong hộp số 1, trong hộp thứ 2 là địa điểm chìa khóa hộp số 3, cứ như vậy, bên trong hộp cuối cùng mới là thẻ manh mối nhiệm vụ.
Cách mở hộp đúng là không cần dùng tới cái đầu, chỉ là truyền đạt thông tin và chạy mà thôi. Thế nhưng khi không thể sử dụng ngôn ngữ và chữ viết thì nhiệm vụ này trở nên cực kỳ khó khăn.
Nhìn phần bình luận đầy ưu phiền là biết.
"Tổ tiết mục là ma quỷ à, giao lưu không lời lại còn tận 4 lần mới lấy được thẻ manh mối tiếp theo."
"Xong rồi, Bệ hạ chắc chắn kẹt cửa này rồi, nói không chừng phải từ bỏ nhận trừng phạt thời gian..."
"Không phải Ninh Lục Ly là nhạc sĩ à, viết bài hát rồi cho từ khóa manh mối vào không phải là được à?"
"Bạn cho rằng tổ tiết mục có thể bỏ qua cái lỗ hổng này à, quy tắc nói là không được giao lưu bằng ngôn ngữ, hát chắc chắn cũng không được..."
Phần bình luận còn đang lo lắng thay cho đôi cộng sự này, Ninh Lục Ly thì đã ngồi xuống trước cây piano.
Anh chơi một vài bài đơn giản, mỗi bài đều đánh một đoạn nhỏ, ghép những chữ cái đầu tiên trong tên mỗi bài hát là ra địa điểm giấu chìa khóa.
Trong bình luận có người xem học âm nhạc nhanh chóng nhận ra huyền cơ giấu trong mỗi bài nhạc.
"Nếu là một ca sĩ ghép đội với Ninh Lục Ly thì hạng mục này dễ như trở bàn tay. Đáng tiếc lại gặp phải Cố Mậu Hành..."
"Haiz, khi Ông trời tạo ra Bệ hạ đã cho anh ấy tất cả, sau đó lấy đi tế bào âm nhạc của anh."
Ngay khi tất cả fan của Cố Mậu Hành đều từ bỏ hy vọng, chờ đợi nhận phạt thì Cố Mậu Hành lại trực tiếp rời khỏi cửa phòng học và chạy ra ngoài.
Anh camera vội vàng chạy theo, chỉ thấy Cố Mậu Hành trong ống kính có mục tiêu cực kỳ rõ ràng, chạy thẳng tới địa điểm chính xác tìm được chìa khóa mở chiếc hộp thứ 2.
"Không..không thể nào, đây đúng là kỳ tích..."
"Tôi bắt đầu nghi ngờ tổ tiết mục có phải đã lén để lộ không..."
"Tôi cảm thấy mình còn chưa tỉnh ngủ."
Ninh Lục Ly nhận lấy chìa khóa từ Cố Mậu Hành rồi mở chiếc hộp thứ 2 ra, rồi anh lại ngồi xuống chơi đàn.
sau vài phút Cố Mậu Hành lại chạy đi.
Ninh Lục Ly đứng ở cửa nhìn bóng lưng của Cố Mậu Hành, anh nhớ lại những chuyện trước đây.
Cố Mậu Hành quả thực là không có khiếu âm nhạc, hắn không có hứng thú quá nhiều đối với âm nhạc. Nhưng toàn bộ những ngày tháng Ninh Lục Ly luyện đàn đều có Cố Mậu Hành ở bên cạnh.
Cố Mậu Hành không biết hát cũng không biết đánh đàn, nhưng hắn lại có thể nhận ra những bài hát mà Ninh Lục Ly chơi. Bởi vì trí nhớ hắn rất tốt, cho dù không có tế bào âm nhạc đi chăng nữa, một bài hát nghe đi nghe lại mấy chục lần thì cũng sẽ khác sâu vào trong đầu.
Đây là bí mật chỉ thuộc về bọn họ, cho nên khi đứng ở cổng trường bọn họ mới quyết đoán chọn phòng âm nhạc.
Khi chiếc hộp cuối cùng được mở ra, Ninh Lục Ly cầm lấy thẻ manh mối đi về phía cửa lớp nơi Cố Mậu Hành đang đứng đợi.
Thời gian như quay lại mười năm trước, sau khi anh luyện đàn xong, ngần đầu lên sẽ luôn nhìn thấy thiếu niên mỉm cười chờ đứng ngoài cửa.
"Xong rồi? Đi thôi." Tại thời khắc này, bóng hình Cố Mậu Hành trùng khít với thiếu niên Cố Mậu Hành, mang theo ấm áp vô tận.
Ninh Lục Ly mỉm cười gật đầu: "Ừm, đi thôi."
Trận chung kết "Cộng Sự Tuyệt Nhất " thuận lợi kết thúc tại thành phố B. Đội của Cố Mậu Hành và Ninh Lục Ly với ưu thế không ai địch nổi đã trở thành đội về nhất.
Hot Search ngày hôm sau tất nhiên là bị "Cộng Sự Tuyệt Nhất" và "CP Miêu Ly is REAL" các kiểu chiếm đóng.
Trong không khí hài hòa này có một nghi vấn không quá hài hòa xuất hiện chất vấn nghi ngờ Cố Mậu Hành gian lận trong nhiệm vụ "Bí mật không thể nói".
Tài khoản này lật lại mấy lịch sử ca hát mấy năm nay của Cố Mậu Hành ra.
Hồi trước trong một buổi gặp gỡ fan, có một fan nước ngoài tới tham gia nói rằng hôm nay là sinh nhật 18 tuổi của mình, cô mong rằng idol có thể hát vài câu trong bài Happy birthday tặng cô.
Một yêu cầu giản dị như vậy Cố Mậu Hành đương nhiên là không tiện từ chối, hắn liền mở miệng hát mấy câu. Lúc đó hắn khiến tất cả mọi người chấn động, bọn họ biết idol nhà mình không biết hát, thế nhưng họ chưa từng nghĩ hát Happy birthday cũng có thể hát lệch tông như vậy.
Từ đó về sau không còn fan nào dám yêu cầu Cố Mậu Hành hát nữa.
Kết luận cuối cùng của acc kia là: Một người ngay cả Happy birthday cũng không biết hát, nếu có thể nghe ra nhiều bài piano như vậy thì tôi sẽ liveSư Thầnream ăn đàn piano.
Nhất thời, trên weibo ầm ĩ, gió tanh mưa máu.
Cách giải thích của Cố Mậu Hành lại rất qua loa, hắn đăng một weibo.
Cố Mậu Hành: Sau khi bạn bồi một người luyện đàn suốt 10 năm, cho dù không biết đánh đàn thì cũng có thể lập tức phân biệt ra được những bài nhạc đó.
Bên dưới weibo đính kèm một đoạn phim. Hình ảnh trong video rất mờ, có vẻ là được quay bởi điện thoại của rất nhiều năm trước.
Trong video là một bóng lưng của bạn nam mặc đồng phục Ngũ Trung đang đánh đàn, trong video dài 10 phút này có rất nhiều bài nhạc mà hôm qua Ninh Lục Ly đã chơi trong chương trình.
Cuối cùng bạn nam kia quay đầu lại, tuy khuôn mặt vẫn còn non nớt, nhưng mọi người đều có thể nhận ra người này là Ninh Lục Ly.
Thiếu niên Ninh Lục Ly trong video chau mày lại, trông có vẻ hơi mất tự nhiên: "Cố Mậu Hành, cậu quay cái gì đấy, nghe mấy trăm đến cả ngàn lần rồi có cái gì hay mà quay chứ."
Sau đó video kết thúc.
Weibo này vừa đăng lên, không ít fan qua đường bị kích động đổi hướng. Cộng thêm fan CP Miêu Ly vì weibo này mà rơi vào điên cuồng, đến buổi chiều cái weibo chất vấn tính thật hư của chương trình đã biến mất.
Ninh Lục Ly cũng tiện tay nhấn like cho Cố Mậu Hành sau đó chia sẻ.
Ninh Lục Ly: Nghe nhiều năm như vậy cuối cùng cũng không uổng công. //@Cố Mậu Hành: Sau khi bạn bồi một người luyện đàn suốt 10 năm, cho dù không biết đánh đàn thì cũng có thể lập tức phân biệt ra được những bài nhạc đó.
Sau khi chia sẻ xong, không đợi anh nhìn thấy hiệu quả thì điện thoại đã reo lên.
Ninh Lục Ly bắt máy: "A lô, Sư Thần, cậu tới rồi à?"
Không sai, trong lúc trên weibo đang nước sôi lửa bỏng vì Ninh Lục Ly và Cố Mậu Hành thì anh lại đang đợi ở sân bay để đón người, đón một người quen, Sư Thần.
Ninh Lục Ly cũng không phải là người không nghĩa khí, bỏ mặc chuyện này cho bên công ty Cố Mậu Hành ứng phó, anh đợi ở đây cũng là vì công việc.
Giai điệu của nhạc phim cho "Tinh Hỏa" Ninh Lục Ly đã viết và sửa đến mức hài lòng nhất rồi. Bây giờ chỉ còn thiếu lời thôi, Ninh Lục Ly gửi nhạc cho Sư Thần đang ở nước A xa xôi, kết quả đối phương nói phải xem phim mới có thể viết ra lời hát phù hợp được.
Sư Thần cũng biết trước khi bộ phim chính thức công chiếu thì để lộ bộ phim ra là chuyện rất nhạy cảm. Cậu ta cũng không làm khó, nói thẳng là thời gian tới rảnh có thể về nước.
Thế là có màn đi sân bay đón người ngày hôm nay.
Sư Thần là dân thành phố B, hơn nữa mối quan hệ với Ninh Lục Ly cũng đủ thân, theo lý thì Ninh Lục Ly cũng không cần phải cố ý tới đón.
Nhưng Ninh Lục Ly nghĩ dù sao thì Sư Thần cũng là vì bộ phim mới đặc biệt bay về, về tình về lý thì anh cũng nên tới sân bay để đón, và mới Sư Thần bữa cơm để cảm ơn.
Ninh Lục Ly thấy bóng dáng Sư Thần xuất hiện ở lối ra thì có hơi ngạc nhiên.
Không phải vì thời gian này Sư Thần có sự thay đổi lớn mà là vì Sư Thần không về một mình. Cô gái đi bên cạnh cậu ta có dung mạo xuất chúng dáng người thướt tha, quan trọng là người này Ninh Lục Ly cũng quen.
Khương Vũ Huyên.
"Hey, ntl, cậu tới đón thật hả, khách sáo thế làm gì." Sư Thần đi bước lớn, vỗ vào vai Ninh Lục Ly.
Ninh Lục Ly không tiếp lời mà quay sang chào hỏi Khương Vũ Huyên: "Bạn Khương, đã lâu không gặp. Hai người các cậu là...?"
Có lẽ là sau khi yêu đương với Cố Mậu Hành, Ninh Lục Ly cũng bắt đầu nhạy cảm với những chuyện này hơn, dù sao thì anh thấy bầu không khí giữa hai người này không thích hợp.
Khương Vũ Huyên không phủ nhận gì cả, cô cười nói: "Nghe nói Cố Mậu Hành có bộ phim mới sắp công chiếu, tôi cũng bay về để xem buổi công chiếu. Tôi và Sư Thần đều là fan của Cố Mậu Hành, cậu cũng biết mà."
"Đúng vậy, nghe nói Cố Mậu Hành tính toán chuyển về làm hậu trường, nói không chừng đây là bộ phim cuối cùng rồi, không thể bỏ lỡ buổi công chiếu được." Sư Thần đứng bên cạnh phụ họa.
Ninh Lục Ly lườm cậu ta: "Vé công chiếu hết từ tám đời nào rồi, bây giờ cậu mới muốn, muộn rồi."
Sư Thần kêu thảm một tiếng: "Không phải chứ, tốt xấu gì tôi cũng là người viết lời cho nhạc phim, ngay cả buổi công chiếu cũng không thể tham gia thì đúng là không nhân đạo mà..."
Ninh Lục Ly cười nói: "Trêu cậu thôi, cậu muốn tới thì nhất định phải là ghế VIP rồi. Nhưng mà còn một tháng nữa mới công chiếu, câu xin nghỉ bao lâu?"
Sư Thần vỗ ngực: "Cậu dọa chết tôi rồi. Chuyện bên nước A tôi đã xử lý kha khá rồi, đợi một tháng mà thôi, hoàn toàn không thể ngăn cản tôi tham gia buổi công chiếu phim của idol."
Khương Vũ Huyên lên tiếng: "Đúng rồi, Giai Giai một thời gian nữa cũng sẽ về, phải giữ chỗ cho cả cô ấy nữa."
Ninh Lục Ly cười: "Đương nhiên là không thiếu cậu ấy rồi, một chỗ mà thôi, dễ nói."
Khương Vũ Huyên lại bổ sung: "Là hai chỗ, cô ấy không về một mình, có người về chung."
Ninh Lục Ly có hơi kinh ngạc: "Cậu ấy muốn dẫn bạn trai về ra mắt bố mẹ sao?"
Khương Vũ Huyên mím môi cười: "Tôi gặp qua người đó rồi, con người rất được, theo đuổi Giai Giai mấy năm, có lẽ là nước chảy đá mòn, Giai Giai cuối cùng cũng gật đầu đồng ý rồi, nghe nói chuẩn bị về nước gặp bố mẹ rồi đính hôn."
Tuy trong lòng Ninh Lục Ly có hơi kinh ngạc, nhưng càng vui mừng và yên tâm nhiều hơn.
Nghe được người bạn ấu thơ sắp bước vào cuộc sống mới, không còn vì chuyện quá khứ mà không dám tiến về phía trước nữa. Ninh Lục Ly cảm thấy như vậy thật sự rất tốt.
Mọi việc đều rất tốt, người cũng muốn bước về tương lai tươi đẹp hơn còn có cả anh và Cố Mậu Hành.
______
Vậy là chương sau là chương cuối rồi...
Cố Mậu Hành và Ninh Lục Ly đương nhiên không rảnh để ý chuyện trong bình luận, sau khi chọn địa điểm thì hai hai người đi thẳng tới địa điểm nhiệm vụ.
Tuy nói đã qua 10 năm, trường học có mở rộng thêm về phía bắc, nhưng những khu cũ ngày trước không thay đổi quá nhiều. Phần ghi hình chính cũng là ở bên này.
Ninh Lục Ly và Cố Mậu Hành đi thẳng về phía lầu dạy nghệ thuật, quen đường quen nẻo tìm tới phòng âm nhạc, tốc độ cực nhanh thậm chí anh camera phia sau cũng không theo kịp.
Sau khi tới cửa phòng học cũng không cần phân công ai ở trong phòng học ai đi tìm đồ.
Ninh Lục Ly không nói hai lời đẩy cửa bước vào.
Đây là phòng piano, hồi còn ở Ngũ Trung đây là nơi Ninh Lục Ly quen thuộc nhất. Đàn piano ở trước nhất thường là giáo viên dùng.
Nhưng khi Ninh Lục Ly học ở đây, anh là trợ thủ cho giáo viên âm nhạc, số lần sử dụng cây đàn piano này là không ít. Có điều bây giờ không phải là lúc nhớ chuyện xưa, Ninh Lục Ly nhìn quanh một vòng, tìm kiếm manh mối để ở trong phòng.
Vòng này thử thách mức độ ăn ý của cộng sự, manh mối trong phòng để rất đơn giản và thô bạo.
Trên cái bàn bên cạnh có một cái hộp, bên trên dán nhãn từ 1 đến 5.
Ninh Lục Ly tiến tới cầm cái hộp lên xem và phát hiện ra chỉ có hộp số 1 là có thể trực tiếp mở ra, những hộp còn lại đều bị khóa.
Tấm thẻ đặt bên cạnh viết rõ cách thức mở 5 chiếc hộp này.
Chìa khóa mở hộp thứ 2 giấu ở một góc trong trường học, thông tin địa điểm nằm trong hộp số 1, trong hộp thứ 2 là địa điểm chìa khóa hộp số 3, cứ như vậy, bên trong hộp cuối cùng mới là thẻ manh mối nhiệm vụ.
Cách mở hộp đúng là không cần dùng tới cái đầu, chỉ là truyền đạt thông tin và chạy mà thôi. Thế nhưng khi không thể sử dụng ngôn ngữ và chữ viết thì nhiệm vụ này trở nên cực kỳ khó khăn.
Nhìn phần bình luận đầy ưu phiền là biết.
"Tổ tiết mục là ma quỷ à, giao lưu không lời lại còn tận 4 lần mới lấy được thẻ manh mối tiếp theo."
"Xong rồi, Bệ hạ chắc chắn kẹt cửa này rồi, nói không chừng phải từ bỏ nhận trừng phạt thời gian..."
"Không phải Ninh Lục Ly là nhạc sĩ à, viết bài hát rồi cho từ khóa manh mối vào không phải là được à?"
"Bạn cho rằng tổ tiết mục có thể bỏ qua cái lỗ hổng này à, quy tắc nói là không được giao lưu bằng ngôn ngữ, hát chắc chắn cũng không được..."
Phần bình luận còn đang lo lắng thay cho đôi cộng sự này, Ninh Lục Ly thì đã ngồi xuống trước cây piano.
Anh chơi một vài bài đơn giản, mỗi bài đều đánh một đoạn nhỏ, ghép những chữ cái đầu tiên trong tên mỗi bài hát là ra địa điểm giấu chìa khóa.
Trong bình luận có người xem học âm nhạc nhanh chóng nhận ra huyền cơ giấu trong mỗi bài nhạc.
"Nếu là một ca sĩ ghép đội với Ninh Lục Ly thì hạng mục này dễ như trở bàn tay. Đáng tiếc lại gặp phải Cố Mậu Hành..."
"Haiz, khi Ông trời tạo ra Bệ hạ đã cho anh ấy tất cả, sau đó lấy đi tế bào âm nhạc của anh."
Ngay khi tất cả fan của Cố Mậu Hành đều từ bỏ hy vọng, chờ đợi nhận phạt thì Cố Mậu Hành lại trực tiếp rời khỏi cửa phòng học và chạy ra ngoài.
Anh camera vội vàng chạy theo, chỉ thấy Cố Mậu Hành trong ống kính có mục tiêu cực kỳ rõ ràng, chạy thẳng tới địa điểm chính xác tìm được chìa khóa mở chiếc hộp thứ 2.
"Không..không thể nào, đây đúng là kỳ tích..."
"Tôi bắt đầu nghi ngờ tổ tiết mục có phải đã lén để lộ không..."
"Tôi cảm thấy mình còn chưa tỉnh ngủ."
Ninh Lục Ly nhận lấy chìa khóa từ Cố Mậu Hành rồi mở chiếc hộp thứ 2 ra, rồi anh lại ngồi xuống chơi đàn.
sau vài phút Cố Mậu Hành lại chạy đi.
Ninh Lục Ly đứng ở cửa nhìn bóng lưng của Cố Mậu Hành, anh nhớ lại những chuyện trước đây.
Cố Mậu Hành quả thực là không có khiếu âm nhạc, hắn không có hứng thú quá nhiều đối với âm nhạc. Nhưng toàn bộ những ngày tháng Ninh Lục Ly luyện đàn đều có Cố Mậu Hành ở bên cạnh.
Cố Mậu Hành không biết hát cũng không biết đánh đàn, nhưng hắn lại có thể nhận ra những bài hát mà Ninh Lục Ly chơi. Bởi vì trí nhớ hắn rất tốt, cho dù không có tế bào âm nhạc đi chăng nữa, một bài hát nghe đi nghe lại mấy chục lần thì cũng sẽ khác sâu vào trong đầu.
Đây là bí mật chỉ thuộc về bọn họ, cho nên khi đứng ở cổng trường bọn họ mới quyết đoán chọn phòng âm nhạc.
Khi chiếc hộp cuối cùng được mở ra, Ninh Lục Ly cầm lấy thẻ manh mối đi về phía cửa lớp nơi Cố Mậu Hành đang đứng đợi.
Thời gian như quay lại mười năm trước, sau khi anh luyện đàn xong, ngần đầu lên sẽ luôn nhìn thấy thiếu niên mỉm cười chờ đứng ngoài cửa.
"Xong rồi? Đi thôi." Tại thời khắc này, bóng hình Cố Mậu Hành trùng khít với thiếu niên Cố Mậu Hành, mang theo ấm áp vô tận.
Ninh Lục Ly mỉm cười gật đầu: "Ừm, đi thôi."
Trận chung kết "Cộng Sự Tuyệt Nhất " thuận lợi kết thúc tại thành phố B. Đội của Cố Mậu Hành và Ninh Lục Ly với ưu thế không ai địch nổi đã trở thành đội về nhất.
Hot Search ngày hôm sau tất nhiên là bị "Cộng Sự Tuyệt Nhất" và "CP Miêu Ly is REAL" các kiểu chiếm đóng.
Trong không khí hài hòa này có một nghi vấn không quá hài hòa xuất hiện chất vấn nghi ngờ Cố Mậu Hành gian lận trong nhiệm vụ "Bí mật không thể nói".
Tài khoản này lật lại mấy lịch sử ca hát mấy năm nay của Cố Mậu Hành ra.
Hồi trước trong một buổi gặp gỡ fan, có một fan nước ngoài tới tham gia nói rằng hôm nay là sinh nhật 18 tuổi của mình, cô mong rằng idol có thể hát vài câu trong bài Happy birthday tặng cô.
Một yêu cầu giản dị như vậy Cố Mậu Hành đương nhiên là không tiện từ chối, hắn liền mở miệng hát mấy câu. Lúc đó hắn khiến tất cả mọi người chấn động, bọn họ biết idol nhà mình không biết hát, thế nhưng họ chưa từng nghĩ hát Happy birthday cũng có thể hát lệch tông như vậy.
Từ đó về sau không còn fan nào dám yêu cầu Cố Mậu Hành hát nữa.
Kết luận cuối cùng của acc kia là: Một người ngay cả Happy birthday cũng không biết hát, nếu có thể nghe ra nhiều bài piano như vậy thì tôi sẽ liveSư Thầnream ăn đàn piano.
Nhất thời, trên weibo ầm ĩ, gió tanh mưa máu.
Cách giải thích của Cố Mậu Hành lại rất qua loa, hắn đăng một weibo.
Cố Mậu Hành: Sau khi bạn bồi một người luyện đàn suốt 10 năm, cho dù không biết đánh đàn thì cũng có thể lập tức phân biệt ra được những bài nhạc đó.
Bên dưới weibo đính kèm một đoạn phim. Hình ảnh trong video rất mờ, có vẻ là được quay bởi điện thoại của rất nhiều năm trước.
Trong video là một bóng lưng của bạn nam mặc đồng phục Ngũ Trung đang đánh đàn, trong video dài 10 phút này có rất nhiều bài nhạc mà hôm qua Ninh Lục Ly đã chơi trong chương trình.
Cuối cùng bạn nam kia quay đầu lại, tuy khuôn mặt vẫn còn non nớt, nhưng mọi người đều có thể nhận ra người này là Ninh Lục Ly.
Thiếu niên Ninh Lục Ly trong video chau mày lại, trông có vẻ hơi mất tự nhiên: "Cố Mậu Hành, cậu quay cái gì đấy, nghe mấy trăm đến cả ngàn lần rồi có cái gì hay mà quay chứ."
Sau đó video kết thúc.
Weibo này vừa đăng lên, không ít fan qua đường bị kích động đổi hướng. Cộng thêm fan CP Miêu Ly vì weibo này mà rơi vào điên cuồng, đến buổi chiều cái weibo chất vấn tính thật hư của chương trình đã biến mất.
Ninh Lục Ly cũng tiện tay nhấn like cho Cố Mậu Hành sau đó chia sẻ.
Ninh Lục Ly: Nghe nhiều năm như vậy cuối cùng cũng không uổng công. //@Cố Mậu Hành: Sau khi bạn bồi một người luyện đàn suốt 10 năm, cho dù không biết đánh đàn thì cũng có thể lập tức phân biệt ra được những bài nhạc đó.
Sau khi chia sẻ xong, không đợi anh nhìn thấy hiệu quả thì điện thoại đã reo lên.
Ninh Lục Ly bắt máy: "A lô, Sư Thần, cậu tới rồi à?"
Không sai, trong lúc trên weibo đang nước sôi lửa bỏng vì Ninh Lục Ly và Cố Mậu Hành thì anh lại đang đợi ở sân bay để đón người, đón một người quen, Sư Thần.
Ninh Lục Ly cũng không phải là người không nghĩa khí, bỏ mặc chuyện này cho bên công ty Cố Mậu Hành ứng phó, anh đợi ở đây cũng là vì công việc.
Giai điệu của nhạc phim cho "Tinh Hỏa" Ninh Lục Ly đã viết và sửa đến mức hài lòng nhất rồi. Bây giờ chỉ còn thiếu lời thôi, Ninh Lục Ly gửi nhạc cho Sư Thần đang ở nước A xa xôi, kết quả đối phương nói phải xem phim mới có thể viết ra lời hát phù hợp được.
Sư Thần cũng biết trước khi bộ phim chính thức công chiếu thì để lộ bộ phim ra là chuyện rất nhạy cảm. Cậu ta cũng không làm khó, nói thẳng là thời gian tới rảnh có thể về nước.
Thế là có màn đi sân bay đón người ngày hôm nay.
Sư Thần là dân thành phố B, hơn nữa mối quan hệ với Ninh Lục Ly cũng đủ thân, theo lý thì Ninh Lục Ly cũng không cần phải cố ý tới đón.
Nhưng Ninh Lục Ly nghĩ dù sao thì Sư Thần cũng là vì bộ phim mới đặc biệt bay về, về tình về lý thì anh cũng nên tới sân bay để đón, và mới Sư Thần bữa cơm để cảm ơn.
Ninh Lục Ly thấy bóng dáng Sư Thần xuất hiện ở lối ra thì có hơi ngạc nhiên.
Không phải vì thời gian này Sư Thần có sự thay đổi lớn mà là vì Sư Thần không về một mình. Cô gái đi bên cạnh cậu ta có dung mạo xuất chúng dáng người thướt tha, quan trọng là người này Ninh Lục Ly cũng quen.
Khương Vũ Huyên.
"Hey, ntl, cậu tới đón thật hả, khách sáo thế làm gì." Sư Thần đi bước lớn, vỗ vào vai Ninh Lục Ly.
Ninh Lục Ly không tiếp lời mà quay sang chào hỏi Khương Vũ Huyên: "Bạn Khương, đã lâu không gặp. Hai người các cậu là...?"
Có lẽ là sau khi yêu đương với Cố Mậu Hành, Ninh Lục Ly cũng bắt đầu nhạy cảm với những chuyện này hơn, dù sao thì anh thấy bầu không khí giữa hai người này không thích hợp.
Khương Vũ Huyên không phủ nhận gì cả, cô cười nói: "Nghe nói Cố Mậu Hành có bộ phim mới sắp công chiếu, tôi cũng bay về để xem buổi công chiếu. Tôi và Sư Thần đều là fan của Cố Mậu Hành, cậu cũng biết mà."
"Đúng vậy, nghe nói Cố Mậu Hành tính toán chuyển về làm hậu trường, nói không chừng đây là bộ phim cuối cùng rồi, không thể bỏ lỡ buổi công chiếu được." Sư Thần đứng bên cạnh phụ họa.
Ninh Lục Ly lườm cậu ta: "Vé công chiếu hết từ tám đời nào rồi, bây giờ cậu mới muốn, muộn rồi."
Sư Thần kêu thảm một tiếng: "Không phải chứ, tốt xấu gì tôi cũng là người viết lời cho nhạc phim, ngay cả buổi công chiếu cũng không thể tham gia thì đúng là không nhân đạo mà..."
Ninh Lục Ly cười nói: "Trêu cậu thôi, cậu muốn tới thì nhất định phải là ghế VIP rồi. Nhưng mà còn một tháng nữa mới công chiếu, câu xin nghỉ bao lâu?"
Sư Thần vỗ ngực: "Cậu dọa chết tôi rồi. Chuyện bên nước A tôi đã xử lý kha khá rồi, đợi một tháng mà thôi, hoàn toàn không thể ngăn cản tôi tham gia buổi công chiếu phim của idol."
Khương Vũ Huyên lên tiếng: "Đúng rồi, Giai Giai một thời gian nữa cũng sẽ về, phải giữ chỗ cho cả cô ấy nữa."
Ninh Lục Ly cười: "Đương nhiên là không thiếu cậu ấy rồi, một chỗ mà thôi, dễ nói."
Khương Vũ Huyên lại bổ sung: "Là hai chỗ, cô ấy không về một mình, có người về chung."
Ninh Lục Ly có hơi kinh ngạc: "Cậu ấy muốn dẫn bạn trai về ra mắt bố mẹ sao?"
Khương Vũ Huyên mím môi cười: "Tôi gặp qua người đó rồi, con người rất được, theo đuổi Giai Giai mấy năm, có lẽ là nước chảy đá mòn, Giai Giai cuối cùng cũng gật đầu đồng ý rồi, nghe nói chuẩn bị về nước gặp bố mẹ rồi đính hôn."
Tuy trong lòng Ninh Lục Ly có hơi kinh ngạc, nhưng càng vui mừng và yên tâm nhiều hơn.
Nghe được người bạn ấu thơ sắp bước vào cuộc sống mới, không còn vì chuyện quá khứ mà không dám tiến về phía trước nữa. Ninh Lục Ly cảm thấy như vậy thật sự rất tốt.
Mọi việc đều rất tốt, người cũng muốn bước về tương lai tươi đẹp hơn còn có cả anh và Cố Mậu Hành.
______
Vậy là chương sau là chương cuối rồi...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất