Chương 15: Phá Ngọc Quyền
Công cuộc luyện đan cần phải được tiến hành một cách chậm rãi, từng cây thảo dược và yêu đan của yêu thú cũng phải cho vào dần từng thứ một.
Nếu chậm quá thì sẽ làm giảm tác dụng của thảo dược.
Còn nếu nhanh quá thì sẽ khiến đặc tính của thảo dược không thể dung hoà, thậm chí còn gây nổ!
Với thầy luyện đan mà nói thì mấy chục giây thật sự là quá nhanh.
Những thầy luyện đan tài giỏi khi luyện chế một loại đan dược cấp cao thường mất mười mấy ngày cho đến một tháng cũng là bởi nguyên nhân này.
Hành vi của Mục Vỹ lúc này giống hệt như đang làm bậy.
Trong vòng chục giây, Mục Vỹ đã khống chế được đan hoả, sau đó bỏ cỏ Ngân Mao Liễu vào bên trong lò luyện.
Hắn cho cả ba loại thảo dược vào bên trong lò luyện đan, thời gian cách nhau không bao lâu, chưa tới nửa phút.
“Phần rễ của cỏ Tự Tẫn chứa sức mạnh to lớn, giúp kích thích máu huyết. Hoa Bách Ngân có sẵn tính dẻo dai. Dù cỏ Ngân Mao Liễu hơi kém, nhưng dưới sự bổ trợ của cỏ Tự Tẫn và hoa Bách Ngân, nó sẽ tạo ra hiệu quả quan trọng nhất cho dược liệu!”
Mục Vỹ lẩm bẩm, còn hai tay thì liên tục kiểm soát nhiệt độ lửa của lò luyện đan qua việc điều chỉnh lỗ thông hơi ở bên dưới lò.
Trời dần sáng, Mục Vỹ không màng hình tượng dang tay dang chân nằm vật ra đất, rồi thở phì phò.
Mệt quá!
Trong lòng hắn thật sự muốn chửi thề một câu!
Chỉ luyện chế Tôi Thể Đan thôi mà suýt nữa hắn đã mất một cái mạng. Mục Vỹ của trước kia đúng là có tố chất thân thể quá yếu ớt.
Mục Vỹ mở lòng bàn tay ra, ngắm nghía chín viên đan dược màu bạc, hắn lau mồ hôi trên trán, rồi khẽ mỉm cười.
Lẽ ra hắn có thể luyện chế được mười viên, nhưng do thân thể của hắn không thể chịu đựng nổi nữa, nên viên cuối cùng đã thất bại.
“Chắc Tôi Cốt Đan có thể giúp mình thăng lên cảnh giới Tôi Thể, tầng thứ nhất của thân xác được rồi đây!”
Mục Vỹ lập tức nuốt một viên Tôi Cốt Đan, sau đó chầm chậm ngồi dậy.
Cảnh giới Tôi Thể đúng là tên sao ý vậy, chính là rèn luyện da thịt. Thân thể cường tráng sẽ giúp võ giả có sức mạnh cấp một, đủ để sống hơn tám mươi tuổi.
“Phù…”
Mục Vỹ không nhịn được thở ra một hơi. Hắn cảm thấy viên Tôi Cốt Đan đang dần chui xuống bụng, hoá thành một dòng nước ấm, lan ra khắp cơ thể.
“Hử? Không đủ ư?”
Cảm nhận được hiệu quả của Tôi Cốt Đan chưa lan tới hết tứ chi, Mục Vỹ không chút do dự uống ngay thêm một viên nữa.
Một luồng sức mạnh ấm áp luân chuyển trong cơ thể, dần lan tới từng đường kinh mạch trong cơ thể.
Mục Vỹ nhắm mắt trầm tư, một kỹ năng võ thuật đang lặng lẽ vận chuyển trong đầu hắn.
“Phá Ngọc Quyền!”
Môn võ này từng chẳng là gì trong mắt Mục Vỹ cả, nhưng bây giờ thì lại phù hợp với hắn nhất.
Sau khi sống lại, với Mục Vỹ mà nói thì những kiến thức về kỹ năng võ thuật, luyện đan và luyện khí đều đã in sâu trong đầu hắn.
Hắn căn bản không cần phải lo lắng về những vấn đề này.
Điều cần thiết bây giờ là phải tĩnh tâm, để cảm nhận sự vận chuyển của từng luồng sức mạnh của Tôi Cốt Đan trong cơ thể…
Màn đêm dần tan, đường chân trời màu đỏ đã dần ló rạng.
Sau một đêm, Mục Vỹ đã liên tiếp uống bốn viên Tôi Cốt Đan, rồi trực tiếp vượt qua cảnh giới Tôi Thể, thăng lên cảnh giới Đoàn Cốt tầng thứ hai của thân xác.
Còn sức mạnh trong cơ thể hắn không phải là bậc năm, mà là bậc bảy!
Hơn kém nhau sức mạnh của hai con trâu, có thể nói là đã mạnh hơn võ giả cảnh giới Đoàn Cốt bình thường ba lần.
“Tôi Cốt Đan rèn luyện và tinh luyện xương cốt, nên mình bước vào cảnh giới Đoàn Cốt cũng là chuyện thường tình!”, Mục Vỹ mở mắt, thấy tia sáng dần hé lên bên ngoài phòng, hắn mỉm cười.
Đương nhiên trong đầu hắn còn có rất nhiều phương pháp luyện chế đan dược, nhưng với cảnh giới và tình hình kinh tế hiện nay, hắn muốn luyện chế ra những loại đan dược đó thì hơi khó thực hiện.
“Tầng thứ hai của thân xác, cảnh giới Đoàn Cốt sẽ giúp mình không còn bị đau tay khi đánh lão già Mục Tiền chết tiệt nữa!”, Mục Vỹ mỉm cười tự giễu, sau đó đứng dậy.
Vù…
Song khi Mục Vỹ đang chuẩn bị đứng dậy, trong đầu hắn chợt vang lên tiếng vù vù.
Nếu chậm quá thì sẽ làm giảm tác dụng của thảo dược.
Còn nếu nhanh quá thì sẽ khiến đặc tính của thảo dược không thể dung hoà, thậm chí còn gây nổ!
Với thầy luyện đan mà nói thì mấy chục giây thật sự là quá nhanh.
Những thầy luyện đan tài giỏi khi luyện chế một loại đan dược cấp cao thường mất mười mấy ngày cho đến một tháng cũng là bởi nguyên nhân này.
Hành vi của Mục Vỹ lúc này giống hệt như đang làm bậy.
Trong vòng chục giây, Mục Vỹ đã khống chế được đan hoả, sau đó bỏ cỏ Ngân Mao Liễu vào bên trong lò luyện.
Hắn cho cả ba loại thảo dược vào bên trong lò luyện đan, thời gian cách nhau không bao lâu, chưa tới nửa phút.
“Phần rễ của cỏ Tự Tẫn chứa sức mạnh to lớn, giúp kích thích máu huyết. Hoa Bách Ngân có sẵn tính dẻo dai. Dù cỏ Ngân Mao Liễu hơi kém, nhưng dưới sự bổ trợ của cỏ Tự Tẫn và hoa Bách Ngân, nó sẽ tạo ra hiệu quả quan trọng nhất cho dược liệu!”
Mục Vỹ lẩm bẩm, còn hai tay thì liên tục kiểm soát nhiệt độ lửa của lò luyện đan qua việc điều chỉnh lỗ thông hơi ở bên dưới lò.
Trời dần sáng, Mục Vỹ không màng hình tượng dang tay dang chân nằm vật ra đất, rồi thở phì phò.
Mệt quá!
Trong lòng hắn thật sự muốn chửi thề một câu!
Chỉ luyện chế Tôi Thể Đan thôi mà suýt nữa hắn đã mất một cái mạng. Mục Vỹ của trước kia đúng là có tố chất thân thể quá yếu ớt.
Mục Vỹ mở lòng bàn tay ra, ngắm nghía chín viên đan dược màu bạc, hắn lau mồ hôi trên trán, rồi khẽ mỉm cười.
Lẽ ra hắn có thể luyện chế được mười viên, nhưng do thân thể của hắn không thể chịu đựng nổi nữa, nên viên cuối cùng đã thất bại.
“Chắc Tôi Cốt Đan có thể giúp mình thăng lên cảnh giới Tôi Thể, tầng thứ nhất của thân xác được rồi đây!”
Mục Vỹ lập tức nuốt một viên Tôi Cốt Đan, sau đó chầm chậm ngồi dậy.
Cảnh giới Tôi Thể đúng là tên sao ý vậy, chính là rèn luyện da thịt. Thân thể cường tráng sẽ giúp võ giả có sức mạnh cấp một, đủ để sống hơn tám mươi tuổi.
“Phù…”
Mục Vỹ không nhịn được thở ra một hơi. Hắn cảm thấy viên Tôi Cốt Đan đang dần chui xuống bụng, hoá thành một dòng nước ấm, lan ra khắp cơ thể.
“Hử? Không đủ ư?”
Cảm nhận được hiệu quả của Tôi Cốt Đan chưa lan tới hết tứ chi, Mục Vỹ không chút do dự uống ngay thêm một viên nữa.
Một luồng sức mạnh ấm áp luân chuyển trong cơ thể, dần lan tới từng đường kinh mạch trong cơ thể.
Mục Vỹ nhắm mắt trầm tư, một kỹ năng võ thuật đang lặng lẽ vận chuyển trong đầu hắn.
“Phá Ngọc Quyền!”
Môn võ này từng chẳng là gì trong mắt Mục Vỹ cả, nhưng bây giờ thì lại phù hợp với hắn nhất.
Sau khi sống lại, với Mục Vỹ mà nói thì những kiến thức về kỹ năng võ thuật, luyện đan và luyện khí đều đã in sâu trong đầu hắn.
Hắn căn bản không cần phải lo lắng về những vấn đề này.
Điều cần thiết bây giờ là phải tĩnh tâm, để cảm nhận sự vận chuyển của từng luồng sức mạnh của Tôi Cốt Đan trong cơ thể…
Màn đêm dần tan, đường chân trời màu đỏ đã dần ló rạng.
Sau một đêm, Mục Vỹ đã liên tiếp uống bốn viên Tôi Cốt Đan, rồi trực tiếp vượt qua cảnh giới Tôi Thể, thăng lên cảnh giới Đoàn Cốt tầng thứ hai của thân xác.
Còn sức mạnh trong cơ thể hắn không phải là bậc năm, mà là bậc bảy!
Hơn kém nhau sức mạnh của hai con trâu, có thể nói là đã mạnh hơn võ giả cảnh giới Đoàn Cốt bình thường ba lần.
“Tôi Cốt Đan rèn luyện và tinh luyện xương cốt, nên mình bước vào cảnh giới Đoàn Cốt cũng là chuyện thường tình!”, Mục Vỹ mở mắt, thấy tia sáng dần hé lên bên ngoài phòng, hắn mỉm cười.
Đương nhiên trong đầu hắn còn có rất nhiều phương pháp luyện chế đan dược, nhưng với cảnh giới và tình hình kinh tế hiện nay, hắn muốn luyện chế ra những loại đan dược đó thì hơi khó thực hiện.
“Tầng thứ hai của thân xác, cảnh giới Đoàn Cốt sẽ giúp mình không còn bị đau tay khi đánh lão già Mục Tiền chết tiệt nữa!”, Mục Vỹ mỉm cười tự giễu, sau đó đứng dậy.
Vù…
Song khi Mục Vỹ đang chuẩn bị đứng dậy, trong đầu hắn chợt vang lên tiếng vù vù.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất