Chương 1: Đêm Đầu Tiên
Nhóm Dịch: 1 0 2
Đêm đầu tiên
Ánh đèn quán bar mờ ảo, nam nữ uống rượu, cười đùa phóng túng dục vọng.
Trên sàn nhảy, bọn họ quấn lấy nhau theo điệu nhạc Dirty Dance, tay chân đan xen, vuốt ve nhau, cảnh tượng vô cùng nóng bỏng.
Minh Thập lim dim ngủ, sau đó tỉnh dậy.
Hàng mi cong dài như chổi quét của anh ta khẽ rung, đôi mắt tĩnh như nước mùa thu mới có chút sức sống.
Anh ta ngẩng đầu lên, khiến Tiêu Điềm Lê ngồi cách anh ta ba mét phải kinh ngạc. Đó là một người đàn ông vô cùng đẹp trai, không thể đoán tuổi, tạo cho người ta cảm giác vừa giống đàn ông lại vừa giống con trai, mà tất cả những ưu điểm của đàn ông và con trai đều tập trung trên người anh ta, thần thần bí bí.
Anh ta có làn da trắng lạnh, dưới mắt có quầng thâm, trông như thể không ngủ đủ giấc, nhưng đôi môi lại đỏ thắm một cách yêu dị. Cô nheo mắt nhìn anh ta, dưới ánh đèn sân khấu nhiều màu sắc, đường nét khuôn mặt anh ta như dãy núi xa xa trong sương mù, đẹp đến mức không thật.
Gương mặt chán đời, lãnh đạm, kìm nén.
Khuôn mặt này đẹp đến cực điểm, gần như thành yêu nghiệt.
Có thể thấy, anh ta hẳn là con lai, đường nét vùng mắt và xương lông mày rất sâu, sống mũi cao thẳng, nhưng nếu nói đến nét mềm mại thì đôi mắt anh ta rất đẹp và dịu dàng, giống như cánh hoa đào. Tiêu Điềm Lê đặc biệt thích cái lúm đồng tiền thẳng đứng trên cằm anh ta, vô cùng quyến rũ.
Tiêu Điềm Lê thích ngắm nhìn mọi thứ đẹp đẽ. Người đàn ông này vô cùng đẹp mắt.
Tiêu Điềm Lê ngáp một cái, như thể bị anh ta lây nhiễm. Nơi này hỗn loạn như thế, thật chán ngắt. Cô vốn hẹn bạn, nhưng không ngờ lại bị cho leo cây. Không biết người đàn ông trước mặt này đến đây làm gì, nhưng anh ta không uống rượu, không phóng túng, thực sự không hợp với nơi này.
Tiêu Điềm Lê đến đây là để gặp bạn, không phải để tìm vui, nên ăn mặc khá kín đáo, mặc một chiếc váy bó sát màu đen, tuy là váy hai dây nhưng không hở nhiều da thịt, váy dài đến bắp chân, kiểu dáng thanh lịch chứ không gợi cảm.
Nhưng cô là một mỹ nhân, lại có vóc dáng đẹp, cao 1m74, ngực đầy eo thon chân dài, khuôn mặt có chút trẻ con, vô cùng ngọt ngào, khi cười có hai lúm đồng tiền nhỏ, nhưng khi cô liếc nhìn người khác thì lại rất quyến rũ, đuôi mắt hạnh nhếch lên, nhìn người khác rất câu hồn. Một khuôn mặt trông có vẻ ngây thơ ngọt ngào, nhưng thực chất lại ẩn chứa muôn vàn phong tình, dễ khiến bướm ong vây quanh. Có rất nhiều người đàn ông đến tán tỉnh cô, cô thấy phiền nên chỉ liếc xéo, nhưng hương vị quyến rũ đó lại khiến những con sói đói xông tới càng nhiều hơn.
Miệng cô trở nên độc địa: "Cút cút cút, bà đây không có hứng thú ngủ với anh đâu!"
Có một anh chàng đẹp trai đến tán tỉnh cô, tay sờ lên lưng cô, cô liền tát vào tay anh ta: "Cút!"
"Không hứng thú với tôi à? Vậy thì loại đàn ông nào mới có thể đ* cô?" Anh chàng đẹp trai nói càng lúc càng tục tĩu, nhưng khuôn mặt kia lại đẹp đến mức khiến một đám đàn ông đứng xem xung quanh cười khúc khích.
Đêm đầu tiên
Ánh đèn quán bar mờ ảo, nam nữ uống rượu, cười đùa phóng túng dục vọng.
Trên sàn nhảy, bọn họ quấn lấy nhau theo điệu nhạc Dirty Dance, tay chân đan xen, vuốt ve nhau, cảnh tượng vô cùng nóng bỏng.
Minh Thập lim dim ngủ, sau đó tỉnh dậy.
Hàng mi cong dài như chổi quét của anh ta khẽ rung, đôi mắt tĩnh như nước mùa thu mới có chút sức sống.
Anh ta ngẩng đầu lên, khiến Tiêu Điềm Lê ngồi cách anh ta ba mét phải kinh ngạc. Đó là một người đàn ông vô cùng đẹp trai, không thể đoán tuổi, tạo cho người ta cảm giác vừa giống đàn ông lại vừa giống con trai, mà tất cả những ưu điểm của đàn ông và con trai đều tập trung trên người anh ta, thần thần bí bí.
Anh ta có làn da trắng lạnh, dưới mắt có quầng thâm, trông như thể không ngủ đủ giấc, nhưng đôi môi lại đỏ thắm một cách yêu dị. Cô nheo mắt nhìn anh ta, dưới ánh đèn sân khấu nhiều màu sắc, đường nét khuôn mặt anh ta như dãy núi xa xa trong sương mù, đẹp đến mức không thật.
Gương mặt chán đời, lãnh đạm, kìm nén.
Khuôn mặt này đẹp đến cực điểm, gần như thành yêu nghiệt.
Có thể thấy, anh ta hẳn là con lai, đường nét vùng mắt và xương lông mày rất sâu, sống mũi cao thẳng, nhưng nếu nói đến nét mềm mại thì đôi mắt anh ta rất đẹp và dịu dàng, giống như cánh hoa đào. Tiêu Điềm Lê đặc biệt thích cái lúm đồng tiền thẳng đứng trên cằm anh ta, vô cùng quyến rũ.
Tiêu Điềm Lê thích ngắm nhìn mọi thứ đẹp đẽ. Người đàn ông này vô cùng đẹp mắt.
Tiêu Điềm Lê ngáp một cái, như thể bị anh ta lây nhiễm. Nơi này hỗn loạn như thế, thật chán ngắt. Cô vốn hẹn bạn, nhưng không ngờ lại bị cho leo cây. Không biết người đàn ông trước mặt này đến đây làm gì, nhưng anh ta không uống rượu, không phóng túng, thực sự không hợp với nơi này.
Tiêu Điềm Lê đến đây là để gặp bạn, không phải để tìm vui, nên ăn mặc khá kín đáo, mặc một chiếc váy bó sát màu đen, tuy là váy hai dây nhưng không hở nhiều da thịt, váy dài đến bắp chân, kiểu dáng thanh lịch chứ không gợi cảm.
Nhưng cô là một mỹ nhân, lại có vóc dáng đẹp, cao 1m74, ngực đầy eo thon chân dài, khuôn mặt có chút trẻ con, vô cùng ngọt ngào, khi cười có hai lúm đồng tiền nhỏ, nhưng khi cô liếc nhìn người khác thì lại rất quyến rũ, đuôi mắt hạnh nhếch lên, nhìn người khác rất câu hồn. Một khuôn mặt trông có vẻ ngây thơ ngọt ngào, nhưng thực chất lại ẩn chứa muôn vàn phong tình, dễ khiến bướm ong vây quanh. Có rất nhiều người đàn ông đến tán tỉnh cô, cô thấy phiền nên chỉ liếc xéo, nhưng hương vị quyến rũ đó lại khiến những con sói đói xông tới càng nhiều hơn.
Miệng cô trở nên độc địa: "Cút cút cút, bà đây không có hứng thú ngủ với anh đâu!"
Có một anh chàng đẹp trai đến tán tỉnh cô, tay sờ lên lưng cô, cô liền tát vào tay anh ta: "Cút!"
"Không hứng thú với tôi à? Vậy thì loại đàn ông nào mới có thể đ* cô?" Anh chàng đẹp trai nói càng lúc càng tục tĩu, nhưng khuôn mặt kia lại đẹp đến mức khiến một đám đàn ông đứng xem xung quanh cười khúc khích.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất