Chương 15: Đêm Thứ Hai (5)
Minh Thập cười khẽ, áp cô vào thân cây, rồi cực kỳ gợi tình và chậm rãi đưa côn thịt vào, quá trình đó giống như tua chậm lại, anh nói: "Em cúi đầu xuống xem."
Cô nhìn, tiểu huyệt hút rất mạnh, cô chỉ thấy toàn thân ngứa ngáy, chỉ hận không thể bị anh làm hỏng mới tốt. Cô một tay sờ lấy ngực mình, một tay vặn vẹo mông muốn anh nhanh lên.
"Tiểu dâm phụ." Anh cười khẽ, vẫn chậm rãi rút ra, để cô tự nhìn xem tiểu huyệt của mình đang ăn thứ của anh như thế nào. Cô hai tay chơi lấy ngực, nhưng anh cắm vào quá chậm, không bắt được trọng điểm, mãi không đến được. Cô sắp khóc đến nơi. Anh buông cô ra, rút ra, xoay cô lại, nói: "Tay vịn cây, lưng cúi xuống, mông nhếch lên, anh phải làm em như làm chó cái vậy."
Cô nghe lời dâm đãng của anh, chỉ cảm thấy tiểu huyệt càng trống rỗng, càng ướt, chỉ có thể khuất phục trước dục vọng, ép eo, chổng mông lên, để lộ toàn bộ hoa huyệt, anh còn chưa cắm vào, nước của cô đã chảy lênh láng, anh vịn lấy phân thân, một tay khống chế eo cô, cắm thẳng vào. Cô sướng đến mức cả người muốn bay lên.
Anh nhìn ngắm sự nóng bỏng ra vào trong nhục huyệt, vừa nói cho cô nghe: "Tiểu huyệt của em đã bị côn thịt của anh chống đỡ thành hình dạng của anh, một cái lỗ to như vậy, còn có thể co giãn, có thể động, có thể hút, thật đẹp!"
"Đừng nói nữa!" Cô khóc nức nở, đã bị anh làm từ phía sau đến cao trào, cô rốt cuộc không chịu nổi mà ngã xuống.
Dưới thân là đất, cũng không đau. Anh vẫn chưa thỏa mãn, ấn cô xuống đất, tách hai chân cô ra, từ phía sau tiếp tục làm cô, cứ thế mà làm cô ngay trên đất.
Thập Dạ nức nở từng đợt thể hiện sự lên đỉnh, đó là một loại khoái cảm đến mức ngạt thở và mất kiểm soát, ngón tay cô cắm vào đất, mà dương vật của anh vẫn khuấy động trong cơ thể cô, anh đưa một tay ra trước, ôm lấy đôi gò bồng đảo của cô, rồi dùng lực bóp lấy những bầu sữa đó, cô sướng đến ngất đi.
Nhưng anh vẫn chưa xuất, lật cô lại, mở rộng hai chân cô, làm cô từng đợt.
Làm một hồi lâu, anh dừng lại, ngón tay từ mắt cô phủ xuống, dọc theo giọt mồ hôi của cô trượt đến bầu vú trái lộ ra, anh nhéo nhéo quả hồng đó, nghe cô rên rỉ, anh cười: "Thật sự là một cơ thể nhạy cảm và dâm đãng. Thập Dạ, anh rất yêu em." Anh ngẩng đầu lên, nhìn xung quanh camera giám sát.
Khóe miệng anh nở một nụ cười lạnh, trong không gian lạnh lẽo của khu vườn Nhật Bản này, toát lên một vẻ kỳ quái.
Cô nhìn, tiểu huyệt hút rất mạnh, cô chỉ thấy toàn thân ngứa ngáy, chỉ hận không thể bị anh làm hỏng mới tốt. Cô một tay sờ lấy ngực mình, một tay vặn vẹo mông muốn anh nhanh lên.
"Tiểu dâm phụ." Anh cười khẽ, vẫn chậm rãi rút ra, để cô tự nhìn xem tiểu huyệt của mình đang ăn thứ của anh như thế nào. Cô hai tay chơi lấy ngực, nhưng anh cắm vào quá chậm, không bắt được trọng điểm, mãi không đến được. Cô sắp khóc đến nơi. Anh buông cô ra, rút ra, xoay cô lại, nói: "Tay vịn cây, lưng cúi xuống, mông nhếch lên, anh phải làm em như làm chó cái vậy."
Cô nghe lời dâm đãng của anh, chỉ cảm thấy tiểu huyệt càng trống rỗng, càng ướt, chỉ có thể khuất phục trước dục vọng, ép eo, chổng mông lên, để lộ toàn bộ hoa huyệt, anh còn chưa cắm vào, nước của cô đã chảy lênh láng, anh vịn lấy phân thân, một tay khống chế eo cô, cắm thẳng vào. Cô sướng đến mức cả người muốn bay lên.
Anh nhìn ngắm sự nóng bỏng ra vào trong nhục huyệt, vừa nói cho cô nghe: "Tiểu huyệt của em đã bị côn thịt của anh chống đỡ thành hình dạng của anh, một cái lỗ to như vậy, còn có thể co giãn, có thể động, có thể hút, thật đẹp!"
"Đừng nói nữa!" Cô khóc nức nở, đã bị anh làm từ phía sau đến cao trào, cô rốt cuộc không chịu nổi mà ngã xuống.
Dưới thân là đất, cũng không đau. Anh vẫn chưa thỏa mãn, ấn cô xuống đất, tách hai chân cô ra, từ phía sau tiếp tục làm cô, cứ thế mà làm cô ngay trên đất.
Thập Dạ nức nở từng đợt thể hiện sự lên đỉnh, đó là một loại khoái cảm đến mức ngạt thở và mất kiểm soát, ngón tay cô cắm vào đất, mà dương vật của anh vẫn khuấy động trong cơ thể cô, anh đưa một tay ra trước, ôm lấy đôi gò bồng đảo của cô, rồi dùng lực bóp lấy những bầu sữa đó, cô sướng đến ngất đi.
Nhưng anh vẫn chưa xuất, lật cô lại, mở rộng hai chân cô, làm cô từng đợt.
Làm một hồi lâu, anh dừng lại, ngón tay từ mắt cô phủ xuống, dọc theo giọt mồ hôi của cô trượt đến bầu vú trái lộ ra, anh nhéo nhéo quả hồng đó, nghe cô rên rỉ, anh cười: "Thật sự là một cơ thể nhạy cảm và dâm đãng. Thập Dạ, anh rất yêu em." Anh ngẩng đầu lên, nhìn xung quanh camera giám sát.
Khóe miệng anh nở một nụ cười lạnh, trong không gian lạnh lẽo của khu vườn Nhật Bản này, toát lên một vẻ kỳ quái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất