Mượn Căn Làm Việc

Chương 30: Cuộc đời còn có gì nhọ hơn khi mà bị đối thủ của mình đụ rồi còn mang thai con của hắn?!( chuẩn bị sinh bánh ba

Trước Sau
Tác giả: Dục Hiểu

Editor: Trẫm chứ ai!!

Beta: Ba con mèo

Cảm ơn bạn @conchymnhonho đã cung cấp raw cho tui

" Làm sao có khả năng!!!" trong thanh âm Diệp Ngôn Tích tràn đầy khiếp sợ. May mắn đang ngồi ghế lô, nếu không thì bây giờ cậu nhất định đã thu hút không ít ánh nhìn.

" Tiểu Ngôn. " Lúc này ngay cả Lê Ngự Hành cũng nghiêm túc lên, " Chuyện này là sao? "

" Em...... Em làm sao biết được tại sao! "

" Là Cố Thừa Vọng đó sao? "

Lời Lê Ngự Hành nói mãnh liệt đập vào trong lòng Diệp Ngôn Tích, như bị giáng một đòn thật mạnh, ở trong lòng phát ra âm thanh khó chịu. Nếu thật sự mang thai, nó trăm phần trăm chính là...... Nhưng Diệp Ngôn Tích căn bản không tiếp thu được sự thật này a!! Cuộc đời còn có gì nhọ hơn khi đã bị đối thủ một mất một còn của mình ** rồi còn mang thai con của hắn!! Điều này làm sao cậu có thể chập nhận!

" Liên quan gì đến hắn, vì sao lại nhắc đến hắn......" Diệp Ngôn Tích không hề biết bộ dạng ra vẻ hùng hồn của mình nhìn qua vô cùng chột dạ.

" Thực sự là Cố Thừa Vọng. " Nhìn biểu cảm của Diệp Ngôn Tích, Lê Ngự Hành liền khẳng định.

Kỳ thật anh sở dĩ hoài nghi là Cố Thừa Vọng, bởi vì lần trước Diệp Ngôn Tích thần thần bí bí hỏi anh có thể đuổi Cố Thừa Vọng đi được hay không. Lúc đó anh đã cảm thấy rất kỳ quái, Diệp Ngôn Tích rất ít mở miệng xin mình điều gì. Hơn nữa kỳ lạ nhất chính là, nếu quả thật cậu hận ngưới kia thấu xương, cứ cho là lần trước anh nói trường học không thể tùy tiện đuổi học Cố Thừa Vọng, với tính cách của cậu nhất định sẽ không dễ dàng từ bỏ ý đồ như vậy. Nhưng sau đó Diệp Ngôn Tích cuối cùng không đề cập đến chuyện này nữa. Hôm nay lúc đến ký túc xá, phát hiện nam sinh kia hóa ra lớn lên cũng coi như rất đẹp trai, nhưng mà không biết tại sao, cảm giác, cảm thấy hắn với Diệp Ngôn Tích trong lúc đó có sóng điện kỳ quái bắt đầu khởi động, bây giờ biết Diệp Ngôn Tích mang thai, ý nghĩ đầu tiên hiện trong đầu anh chính là người kia.

Tuy rằng rất khiếp sợ, nhưng Lê Ngự Hành cũng không hỏi nhiều. Bởi vì trước mắt so với khiếp sợ chuyện quan trọng hơn, là giải quyết chuyện này thế nào.

Thấy bị vạch trần, Diệp Ngôn Tích cũng không cách nào nói dối nữa, dù sao Lê Ngự Hành thông minh như vậy, mình phủ nhận ảnh cũng có thể biết là ai.

" Nếu như muốn nói chính xác thì phải cẩn thận kiểm tra thêm. " Hạ Hàm nhắc nhở.



" Có thể biết đứa bé được bao lâu rồi không. "

" Hơn một tháng a. "

" Hơn một tháng Ngôn Tích tại sao lại có phản ứng sinh lý lớn như vậy? " Lê Ngự Hành còn tưởng rằng ít nhất đã hơn hai tháng.

" Thật ra cũng bình thường, có người 40 ngày sẽ có phản ứng, cũng có người không đến một tháng thì có phản ứng. Có lẽ thể chất Tiểu Ngôn mẫn cảm hơn. "

" Em muốn phá thai. " Diệp Ngôn Tích không suy nghĩ nhiều nữa, trực tiếp thốt ra. Mình bây giờ căn bản không thể sinh đứa bé này, không biết làm thế nào đối mặt với tên ngốc Cố Thừa Vọng kia không nói, người trong nhà cậu cũng không cách nào nói rõ a.

" Vậy Tiểu Ngôn qua mấy ngày đến chỗ anh kiểm tra một chút đi, anh giúp em sắp xếp. " Hạ Hàm tuy muốn khuyên cậu, nhưng biết rõ tình huống trong nhà Diệp Ngôn Tích. Tin tức này mình cũng cảm thấy khiếp sợ, đừng nói Diệp lão gia làm sao có thể tiếp nhận.

" Được. "

X

Ngây ngốc trở về trường học, mấy ngày nay đừng nói đến đấu võ mồm với Cố Thừa Vọng, ngay cả nhìn cũng không muốn nhìn hắn. Bởi vì chỉ cần vừa nghĩ đến mình vậy mà mang thai con của tên hỗn đản ngu xuẩn này, trong lòng Diệp Ngôn Tích liền khó chịu, mà cảm giác khó chịu này, chỉ có mình cậu biết rõ. Cùng với việc ấy đã bị cậu chôn dấu thật lâu, vốn cho rằng tự mình tẩy não bản thân hai năm rốt cục thoát khỏi quan hệ bí mật này.

Sau đó Diệp Ngôn Tích lại lén lén lút lút đi đến nhà Hạ Hàm làm kiểm tra, sợ bị người nhà phát hiện, ngoại trừ hai người biết chuyện còn lại ai cậu cũng không nói. Dù sao đến lúc mình phá thai xong, tiếp tục quay về trường học, không ai biết được chuyện này.

Nhưng mà Diệp Ngôn Tích không ngờ tới chính là, Hạ Hàm nói cho cậu biết mình không thích hợp phá thai.

" Bởi vì thành tử cung của em rất mỏng, hơn nữa thân thể đặc thù, phá thai có thể sẽ khiến cho xuất huyết nhiều, đến lúc đó sẽ có nguy hiểm tính mạng. "

Không ngờ mình muốn phá cái thai cũng không được! Cả người Diệp Ngôn Tích đều ngây ngốc.

" Anh nói là, em chỉ có thể sinh nó ra?? "

" Đúng. "



Nghĩ đến mình phải sinh nó ra, không biết tại sao, trong đầu Diệp Ngôn Tích đột nhiên hiện ra tin tức " Sinh viên là người song tính, sinh con trong WC ký túc xá mất máu quá nhiều tử vong" như vậy, tuy phá thai nguy hiểm đến tính mạng, nhưng không có nghĩa là sinh con thì không có a!

Đến lúc đó không chỉ là Cố Thừa Vọng với người trong nhà mình, tất cả mọi người đều biết chuyện xấu của cậu...... Diệp Ngôn Tích ngẫm lại toàn thân liền run lên. Tuy cậu thích tìm đường chết, nhưng không có nghĩa là cậu muốn chết a! Nam nhân đẹp trai lại nhiều tiền như mình, trên thế giới này vốn đã không nhiều rồi!

" Thân thể Ngôn Tích thật sự có thể sinh sao? " Lê Ngự Hành cũng lo lắng, Diệp gia bây giờ một dòng độc đinh, Diệp lão gia với Diệp phu nhân đều cực kỳ cưng chiều cậu, nếu để cho bọn họ biết bảo bối nhà mình bị bạn cùng phòng của nó " Xơi mất ", còn không giết người ta luôn. Thật ra Lê Ngự Hành suy đi nghĩ lại, cũng hiểu được Diệp Ngôn Tích bây giờ không thích hợp để sinh con, nhưng nếu như sẩy thai nguy hiểm đến sinh mạng, cũng không thể để cậu phá. Nếu vạn nhất Diệp Ngôn Tích xảy ra chuyện gì, Lê Ngự Hành không cần nghĩ cũng biết hậu quả thật sự không chịu nổi. Cho nên hiện tại tiến thoái lưỡng nan.

" Sinh nó ra độ mạo hiểm ít hơn so với phá thai, hơn nữa em có thể nghiên cứu thêm về mảng phương diện này, nhất định không để cho Tiểu Ngôn cùng hài tử gặp chuyện không may. Nhưng Tiểu Ngôn...... Em có muốn......" Hoặc nói, có muốn đứa bé này không.

Trong lúc nhất thời bầu không khí trong phòng có chút ngưng trọng, không ai nói gì, Diệp Ngôn Tích lâm vào trầm tư.

" Mẹ kiếp, em còn chưa muốn chết. "

Diệp Ngôn Tích mắng một câu thô tục, lại khiến cho Lê Ngự Hành với Hạ Hàm đều có chút buồn cười.

" Vậy em chỉ có thể sinh nó ra. "

" Được thôi, sống thì sống, nhưng hai người phải giúp em giữ bí mật, chuyện này nhất định không thể để cho ba mẹ em biết. " Diệp Ngôn Tích sờ lên bụng của mình, dù sao bên trong cũng là một sinh mệnh bé nhỏ, dứt khoát quyết tâm vượt qua, vậy thì sinh a. Những chuyện khác sau này sẽ có biện pháp, tuy cậu cũng không biết nên xử lý thế nào, nhưng ít nhất hiện tại không thể để cho người nhà biết được, có thể giấu diếm bao lâu thì giấu bấy lâu.

Lê Ngự Hành thở dài, " Được. Nhưng Tiểu Ngôn, cũng không cho bạn cùng phòng của em biết ư? "

" Đương nhiên! " -

Đánh chết cũng không thể để cho Cố Thừa Vọng biết a! Cùng lắm thì sau này sinh nó ra mình tìm gia đình nào đó gửi nuôi đứa bé, chỉ cần mình thường xuyên đén xem là được rồi, ai cũng không biết đó là con riêng của Diệp Ngôn Tích!

" Em tại sao lại phát sinh loại quan hệ với tên Cố Thừa Vọng đó. "

Không ngờ Lê Ngự Hành đột nhiên hỏi mình cái này, Diệp Ngôn Tích HÁ-M-Ồ-M cả buổi không nói nên lời, nhưng mà tai đỏ hồng, " Em...... Em bây giờ một hai lời không thể nói rõ được. "

Thật ra vốn do mình chủ quan, thời điểm lần đầu tiên nên uống thuốc tránh thai. Nếu tính toán từ khoảng thời gian đó, chắc là thật sự một lần liền mang bầu, nhưng đương nhiên do Diệp Ngôn Tích cảm thấy tỷ lệ mình mang thai cũng không lớn, nên không thèm để ý. Ai mà ngờ ông trời lại " Chiếu cố" mình như thế! Diệp Ngôn Tích cảm thấy mình không đi mua xổ số quả thật đáng tiếc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau