Mượn Căn Làm Việc

Chương 7

Trước Sau
Y như lần trước Diệp Ngôn Tích bò lên trên giường Cố Thừa Vọng, còn nhẹ nhàng gọi một tiếng, thấy người kia không có phản ứng gì, cho rằng hắn đã ngủ như chết rồi. Bộ dạng Lén lút này làm cậu không nhịn được ở trong lòng khinh bỉ bản thân, Diệp Ngôn Tích cậu vậy mà phải làm mấy trò này, thế nhưng động tác trên tay không dùng lại được.

Dù sao cũng là lần cuối cùng, về sau mình nhất định sẽ không làm loại sự việc ngu ngốc này nữa.

Diệp Ngôn Tích nghĩ như vậy, liền cảm thấy lá gan lớn hơn, còn về việc cảm thấy thẹn thùng cũng bị đè nén xuống. Lần trước cũng chỉ nghĩ là một trò đùa dai, lần này lại có mục đích như vậy, khiến Diệp Ngôn Tích không khẩn trương cũng không được.

Cố Thừa Vọng lúc ngủ có thói quen chỉ mặc độc cái quần lót, Diệp Ngôn Tích mở điều hòa ký túc xá,nếu không sẽ bị khô nóng như lần trước, giống như trước kéo quần lót Cố Thừa Vọng xuống một chút, đây là lần thứ hai Diệp Ngôn Tích nhìn thấy đồ vật nơi đó của hắn, hình dạng và nhan sắc vẫn rất không tồi, chỉ là ký túc xá quá mờ, cũng không nhìn thấy quá rõ ràng, chỉ cảm thấy mình xoa nắn vài cái hai cây đồ vật kích thước không nhỏ kia liền bắt đầu cứng lên. Cố Thừa Vọng cố gắng điều chỉnh hô hấp của mình, lúc này còn phải giả bộ đang ngủ thật sự là rất không dễ dàng.

Thật ra vốn dĩ lúc cảm giác được Diệp Ngôn Tích bò lên, hắn đã muốn mở mắt ra hỏi cậu lên trên giường mình làm cái gì, nào nghĩ đến người kia đột nhiên cởi luôn quần của hắn, Cố Thừa Vọng đột nhiên ý thức được chỗ nào đó không đúng, dứt khoát cũng không vạch trần, loại không khí quỷ dị này khiến cho Cố Thừa Vọng cũng có vài phần tò mò, xem vị đại thiếu gia kia rốt cuộc muốn làm cái gì, đừng bảo là nhìn mình không vừa mắt cũng không đến mức vào lúc trăng thanh gió mát giết người diệt khẩu đi. Cố Thừa Vọng vì ảo tưởng của mình mà thắp vài cây nến. ( tui chém gió hết nhé <( ̄︶ ̄)>)

Lúc Diệp Ngôn Tích sờ tay lên hai cây đồ vật kia của mình, không chịu nổi kích thích từ bên ngoài con cu xử nam lập tức liền cứng, hơn nữa còn là hai cây cùng lúc ngẩng cao đầu, ngón tay Diệp Ngôn Tích thon dài, khớp xương rõ ràng, hơn nữa sạch sẽ trắng nõn, kỳ thật rất nhiều lần Cố Thừa Vọng cũng không nhịn được nhìn chằm chằm tay cậu, sau đó lại nhịn không được thở dài tay đẹp như vậy lại ở trên loại người này thật là phí phạm của trời.

Nhưng mà...... Chỉ cần tưởng tượng hai cây cự vật của mình bị bàn tay xinh đẹp như vậy sờ qua, Cố Thừa Vọng có thể trong nháy mắt cứng như thiết trụ. Chỉ cảm thấy tim mình hung hăng lộp bộp một chút, có chút không thể tin được, còn có cái cảm giác vi diệu. Bởi vì chuyên chú sờ dương v*t Cố Thừa Vọng, Diệp Ngôn Tích cũng không chú ý đến Cố Thừa Vọng có gì không đúng.

Mấy ngày nay hư không đã làm phía dưới của cậu tự động chảy nước, Diệp Ngôn Tích cởi quần ngủ của mình ra, mặt trên đã một mảng ẩm ướt, sợ đánh thức Cố Thừa Vọng, Diệp Ngôn Tích lần này cũng không do dự nhiều nữa, trực tiếp bẻ ra nhục huyệt của mình, sau đó ngồi trên người Cố Thừa Vọng, đặt hai cây cự vật ở giữa, bắt đầu cọ xát lên xuống.

"A...... thật thích...... Cứng như vậy...... A a thật thoải mái! dương v*t cứng quá, rất thích!" Bị hai cây đồ vật thô to nóng bỏng kia đụng tới, Diệp Ngôn Tích hận không thể liều mạng lắc mông phát dâm, trong miệng càng không kìm được hô lên các loại từ ngữ dâm đãng.

Cố Thừa Vọng chỉ cảm thấy có từng luồng nước ấm áp phun xuống dưới, chảy xuống cự bổng của mình, trong nháy mắt không khí đều là hương vị tao lãng. Đại não Đã không còn khả năng tự hỏi Diệp Ngôn Tích vì sao sẽ ở trên người mình làm chuyện như vậy, hơn nữa nhìn dáng vẻ của cậu cũng không phải lần đầu tiên tự mình chơi hai cây dương v*t

Cố Thừa Vọng chỉ cảm thấy mình phát ngốc ba giây, sau đó lại cảm giác được phía dưới người này hình như có gì đó không giống người bình thường...... thịt non mềm mại không ngừng cọ trên dương v*t của mình, giống như hai cánh môi nhỏ đang hút liếm mình, bởi vì ngậm thật chặt, lúc dời đi còn ba một tiếng, vì cọ xát quá mức mà mang theo từng đợt nước dâm, giả bộ như đang vô ý thức đắm chìm trong khoái cảm



Cố Thừa Vọng nhẹ nhàng đỉnh đỉnh hông, rõ ràng cảm giác được phía dưới người này ngoại trừ dương v*t phía trước cùng lỗ đít ở mặt sau, ở giữa còn có một cái miệng mở ra, ướt mềm ấm áp, Diệp Ngôn Tích còn không ngừng lấy nơi đó của mình cọ dương v*t hắn, một bên kêu thật sướng, tuy rằng không tiếp xúc qua con gái, cũng vẫn biết cái bộ vị kia không phải của nam nhân.

"A...... Lại đâm đến âm đế...... Quy đầu thật lớn! *** chết tôi a a!"

Lúc nghe thấy Diệp Ngôn Tích hô lên âm đế, Cố Thừa Vọng chỉ cảm thấy côn th*t của mình lại cương cứng thêm vài phần! Người này vậy mà lại có khí quan của nữ, trước kia tra về vấn để sinh lý của mình có nhìn thấy tin tức liên quan đến người song tính, không nghĩ tới người như Diệp Ngôn Tích vậy mà sẽ là.....

Hơn nữa hắn càng không nghĩ đến chính là, người này đang lấy hai cây côn th*t của mình tự chơi!

Cố Thừa Vọng mơ hồ nhớ đến mộng xuân vào khoảng thời gian trước, cảm xúc như vậy thật sự quá mức quen thuộc, chẳng lẽ lần trước mình bị chuốc rượu say, gia hỏa này lên giường mình làm việc như vậy? Càng nghĩ Cố Thừa Vọng càng thấy xác định, khó trách buổi sáng mình tỉnh lại phát hiện bắn nhiều như vậy, a, Diệp Ngôn Tích, nếu cậu hy vọng bị tôi *** chết như vậy, tôi đành vui vẻ cống hiến sức lực.

"A a! *** dâm thật nhiều nước...... dương v*t lớn *** đến ướt đẫm bổn thiếu gia...... A a a a...... Dùng sức...... Nóng quá! A......" Ngay cả không cắm vào trong, Diệp Ngôn Tích cũng sướng đến không ngừng run rẩy, liều mạng co rút hoa huy*t, không thật sự bị đi vào nơi đó không ngừng buộc chặt, nước dâm lại không ngăn được chảy xuống, chỗ sâu trong *** dâm thật ngứa thật trống rỗng, rất muốn, nhưng Diệp Ngôn Tích khắc chế không dám cắm vào, tuyệt đối không thể. Chỉ có thể co huyệt của mình lại càng nhanh, hai cây côn th*t từ đầu đến gốc thậm chí ngay cả trứng dái cũng ướt.

Hai chân đang quỳ của Diệp Ngôn Tích có chút không xong, không ngừng run lên, chỉ cần không cẩn thận thì sẽ ngã ngồi xuống, sau đó hung hăng ngồi xuống hai cây dương v*t kia, khiến mình một phát bị đâm thủng.

"A ha...... dương v*t bự đâm lỗ đít...... Thật sướng! A a! Hai cây thật thoải mái! Sắp bay...... Ô ô......!" giờ phút này Diệp Ngôn Tích nào còn bộ dạng khinh thường hắn như ngày thường, luôn muốn đối nghịch với hắn, Cố Thừa Vọng mở mắt ra nhìn thấy là không gian ánh trăng không quá sáng, cơ thể làn da tuyết trắng tinh tế, đang nhắm mắt ngửa đầu, khóe miệng chảy ra nước bọt thành một dòng chỉ bạc, môi anh đào đỏ mọng không ngừng phun ra lời nói dâm uế và thở dốc, trên mặt vẫn còn nước mắt, nhìn qua không hề phòng bị, tự mở thân thể của mình ra, vòng eo mảnh khảnh làm cho người ta có xúc động nắm lấy.

Trong nháy mắt Cố Thừa Vọng lại có chút dại ra. Nhưng cũng chỉ là một giây, đã bị khoái cảm to lớn và lời nói dâm đãng của Diệp Ngôn Tích đánh mất lý trí. Bởi vì Cố Thừa Vọng vẫn luôn cố nén tình dục trán đã nổi đầy gân xanh, hơn nữa Diệp Ngôn Tích so với trước kia khác biệt quá lớn, làm Cố Thừa Vọng càng thêm có xúc động muốn làm nhục cậu. Vì thế trực tiếp mạnh mẽ động eo vài cái.

"A a a...... *** chết tôi! *** dâm bị *** hỏng rồi a a ha!" Còn chưa có làm cậu đã kêu dâm đến như vậy, trong đầu Cố Thừa Vọng lập tức có cảm giác muốn nổ tung, tuy rằng buổi tối uống rượu không nhiều lắm, nhưng cồn vẫn phát huy tác dụng.

"Mẹ nó, đồ dâm đãng! Dâm thành như vậy, cậu có phải hay không đã sớm bị người khác *** qua?!"

Nghĩ đến những bạn nhậu của cậu, Cố Thừa Vọng lập tức khó chịu vô cùng, đã biết người này là phú nhị đại cả ngày ăn chơi đàng điếm, nhất định là đã lên giường với nhiều người mới có thể dâm tới như vậy. Cố Thừa Vọng cảm giác mình bị cọ đến lửa trong lòng đốt lên tận não, mạnh mẽ đè Diệp Ngôn Tích lại, căn bản không cho đối phương cơ hội tránh thoát, sau đó dùng cây phía trước đặt lên cái cửa huyệt không ngừng chảy nước kia của Diệp Ngôn Tích, "Chỉ ở bên ngoài không cắm vào hẳn là khó chịu đi, chi bằng để tôi giúp cậu." Cố Thừa Vọng vừa cười nói, sau đó ấn eo Diệp Ngôn Tích, mắt thấy sắp đâm vào trong.



Diệp Ngôn Tích nghe được thanh âm của hắn lập tức mở bừng mắt, nhìn thấy hắn vậy mà tỉnh trong lúc nhất thời đầu óc phát ngốc. Dưới thân đột nhiên bị động, cậu vốn cho rằng giống như lần trước vô ý thức, lại không biết rằng...... Hơn nữa động tác Cố Thừa Vọng, làm cho Diệp Ngôn Tích theo bản năng cảm thấy nguy hiểm.

"A! Cậu sao lại tỉnh??!! Cút đi! Không cho cắm vào tôi!! Cố Thừa Vọng cậu cái đồ vương bát đản! Buông tôi ra, không có lệnh của bổn thiếu gia cậu dám động vào tôi?! Cậu cho rằng cậu mẹ nó là ai, cũng xứng...... A!" Diệp Ngôn Tích bắt đầu luống cuống, mượn dương v*t của hắn tới chơi là một chuyện, bản thân lại trước không hề nghĩ đến việc bị phá thân!

"Mắng tôi vương bát đản? Vừa rồi là ai vẫn luôn chơi dương v*t của tôi kêu dâm như vậy?" Cố Thừa Vọng một trận lửa nóng, để cho cậu nhìn xem mình có dám động cậu hay không! Đôi tay đè lại eo Diệp Ngôn Tích, trực tiếp để cây dương v*t phía trước của mình nhắm ngay hoa huy*t của cậu, quy đầu mở ra môi âm hộ đầy đặn, sau đó *** vào.

"A a a a! Cậu mẹ nó!! Đau quá!"

Diệp Ngôn Tích chảy ra một chút nước mắt, dưới tình huống không kịp phản ứng lại bị ***, người kia, dùng đồ vật thô to giống như cái gậy gộc, *** vào nơi xử nữ chưa từng có người đụng tới.

Cố Thừa Vọng sau khi *** vào đi chỉ cảm thấy chặt đến phát đau, sau đó một cổ đồ vật ướt nóng chảy đến quy đầu của mình, chờ đến lúc rút ra một ít Cố Thừa Vọng duỗi tay sờ một cái, một cỗ mùi máu tươi chui vào xoang mũi.

"Vậy mà còn có máu, lần đầu?" Cố Thừa Vọng nhìn nơi kết hợp của hai người chảy ra vết máu, có chút kinh ngạc.

Mà lúc này đầu óc Diệp Ngôn Tích đã trống rỗng, cậu vậy mà...... Bị cái tên ngu ngốc này...... ***......

..........

Hôm nay lười chỉ làm một chương thôi ~~~

Tui đang cày lại bộ Thần điêu chi Văn Quá thị phi, rất hay rất ngọt,đề cử ( ◜‿◝)♡

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau