Chương 18
Edit: Draxt.
Beta: Khả.
Sau khi Diệp Mặc về đến nhà, lập tức nằm trên giường, một mực nằm vật xuống đến tối, đói bụng liền đi ra ăn cơm.
Diệp Mặc gặp được đại ca của mình, Diệp Sâm.
Hình như Diệp Sâm đang bàn bạc vài thứ cùng ba ba mình, Diệp Tín Quý,.
Diệp Sâm so với hắn lớn hơn bảy tuổi, đặc biệt đẹp trai, làm cho người ta có cảm giác trầm ổn. Trong trí nhớ, Diệp Mặc gặp Diệp Sâm khi còn bé, lúc hắn vừa tới thành phố này cũng từng gặp mặt người này một lần, đương nhiên chỉ là một lần mà thôi, không có ấn tượng khác.
” Diệp Mặc.” Diệp Sâm nhìn thấy hắn trên lầu không nhịn được nở nụ cười : ” Đã lâu rồi chưa gặp lại đứa con riêng như mày.”
Trong lời nói của Diệp Sâm rõ ràng có ý cười nhạo, đại khái ai cũng sẽ không nghĩ tới con của một nữ nhân được cưới hỏi đàng hoàng như vậy lại không có tiếng tăm gì.
” Đã lâu không gặp.” Diệp Mặc cũng không sinh khí, trái lại cười đối với gã nói : ” Chúc mừng anh trở thành một trong những người thừa kế Diệp gia.”
Diệp Mặc biết một chút về sự tình liên quan đến Diệp gia, Diệp gia cùng những gia tộc khác không giống nhau. Người thừa kế không nhất định phải có chung máu mủ, có lúc Diệp gia sẽ cho người ngoài quản lý, mỗi một năm sẽ có người có khả năng trở thành người thừa kế Diệp gia, còn việc đó là ai thì khó mà nói trước. Khả năng có thể là người Diệp gia, cũng có khả năng là một người ngoại tộc. Thế nhưng đến phút cuối cùng, người kia đều là người nhà họ Diệp, tương đối có bản lĩnh lãnh đạo một gia tộc.
” Cha nói mày cũng có cơ hội, ông đồng ý cho mày thêm một cơ hội nữa.” Diệp Sâm cười nói : ” Bố thí cho mày vài cái vốn, nói không chừng mày có thể một bước lên mây.”
Diệp Mặc nở nụ cười, sau đó nói: ” Nếu như tôi muốn, mấy người kể cả ai cũng không thể cướp đi được.”
Diệp Sâm ghét nhất chính là bộ dạng hiện tại này của Diệp Mặc, tuy rằng không tiếp xúc gì nhiều cùng Diệp Mặc, nhưng mỗi một lần khi chạm mặt với Diệp Mặc, hắn vĩnh viễn đều lại một bộ cao cao tại thượng. Rõ ràng ở Diệp gia, hắn mới là người thấp hèn nhất cơ mà.
” Muốn ở lại ăn cơm không?” Diệp Mặc thấy đi cha mình đi ra hỏi : ” Hiếm thấy Diệp Sâm đến đây.”
Diệp Tín Quý kinh ngạc nở nụ cười, Diệp Mặc cũng thật rộng lượng, có một chút phong phạm năm đó của ông.
” Không cần thiết, chúng tôi phải đến công ty mở hội nghị.” Diệp Sâm nói : ” Cha, thời gian cũng không sai biệt lắm, nên đi thôi.”
Diệp Tín Quý cười thoáng qua, sau đó cùng Diệp Sâm rời đi. Diệp Mặc nhìn xe dần khuất bóng, hắn nghĩ hắn quả thực nên thay đổi một chút. Hắn không có hứng thú với Diệp gia, thứ hắn hứng thú nhất chỉ, có Tống Đàn Vũ kia.
Gần đây trường học tổ chức Đại hội thể thao.
Tống Hi Đông rủ Tống Đàn Vũ đi cùng, vừa vặn ngôi trường kia cũng hi vọng đại lão bản này có thể tới. Tống Đàn Vũ cũng có thời gian, hơn nữa cậu không hiểu sao có chút nhớ nhung thiếu niên tên Diệp Mặc kia.
” Hi Đông, gần đây Diệp Mặc ở chung cùng em thế nào?” Tống Đàn Vũ hỏi Tống Hi Đông đang xem TV.
Tống Hi Đông suy nghĩ một chút rồi nói: ” Gần đây đặc biệt yên tĩnh, bất quá từ trước tới giờ đều yên tĩnh, không có thay đổi gì, vẫn là cả ngày ngồi ở phía sau vừa nghe nhạc vừa nhìn ra cửa sổ ngẩn người, không biết hắn đang suy nghĩ gì.”
Tống Đàn Vũ nhíu nhíu mày, liền hỏi: ” Thế nào mà em rõ ràng như vậy, chẳng lẽ khi đi học em đều nhìn cậu ta?”
Tống Hi Đông có chút không được tự nhiên mặt đỏ lên, sau đó nhỏ giọng nói: ” Em phát hiện con người của Diệp Mặc thật ra cũng không tệ, kỳ thực bản thân hắn có tinh thần trọng nghĩa, chỉ là không biết cách thể hiện ra ngoài. Hơn nữa người đó thật sự siêu soái, cũng không phải hắn giả bộ, mà là trời sinh đã như vậy, siêu cấp lạnh lùng, đúng là thiên tài hotboy.”
( Dra : Chứ không phải voãi chưởng họt boy à =]])
Tống Đàn Vũ trợn trắng mắt, cái từ hình dung cuối cùng kia, cậu thật sự không biết nên nói gì…Rốt cuộc cũng biết tại sao qua nhiều năm như vậy, môn Ngữ văn của Tống Hi Đông không tài nào khá lên. Bất quá đây cũng không phải trọng điểm, màtrọng điểm là em gái cậu tựa hồ thích cái tên vãi chưởng hotboy kia mất rồi.
Nếu để cho ba mẹ ở nước ngoài biết, nhất định họ sẽ lập tức bay về đây. Xem ra cậu nhất định phải cùng Diệp Mặc hảo hảo nói chuyện một lát rồi, để hắn giữ khoảng cách với muội muội mình một chút.
Beta: Khả.
Sau khi Diệp Mặc về đến nhà, lập tức nằm trên giường, một mực nằm vật xuống đến tối, đói bụng liền đi ra ăn cơm.
Diệp Mặc gặp được đại ca của mình, Diệp Sâm.
Hình như Diệp Sâm đang bàn bạc vài thứ cùng ba ba mình, Diệp Tín Quý,.
Diệp Sâm so với hắn lớn hơn bảy tuổi, đặc biệt đẹp trai, làm cho người ta có cảm giác trầm ổn. Trong trí nhớ, Diệp Mặc gặp Diệp Sâm khi còn bé, lúc hắn vừa tới thành phố này cũng từng gặp mặt người này một lần, đương nhiên chỉ là một lần mà thôi, không có ấn tượng khác.
” Diệp Mặc.” Diệp Sâm nhìn thấy hắn trên lầu không nhịn được nở nụ cười : ” Đã lâu rồi chưa gặp lại đứa con riêng như mày.”
Trong lời nói của Diệp Sâm rõ ràng có ý cười nhạo, đại khái ai cũng sẽ không nghĩ tới con của một nữ nhân được cưới hỏi đàng hoàng như vậy lại không có tiếng tăm gì.
” Đã lâu không gặp.” Diệp Mặc cũng không sinh khí, trái lại cười đối với gã nói : ” Chúc mừng anh trở thành một trong những người thừa kế Diệp gia.”
Diệp Mặc biết một chút về sự tình liên quan đến Diệp gia, Diệp gia cùng những gia tộc khác không giống nhau. Người thừa kế không nhất định phải có chung máu mủ, có lúc Diệp gia sẽ cho người ngoài quản lý, mỗi một năm sẽ có người có khả năng trở thành người thừa kế Diệp gia, còn việc đó là ai thì khó mà nói trước. Khả năng có thể là người Diệp gia, cũng có khả năng là một người ngoại tộc. Thế nhưng đến phút cuối cùng, người kia đều là người nhà họ Diệp, tương đối có bản lĩnh lãnh đạo một gia tộc.
” Cha nói mày cũng có cơ hội, ông đồng ý cho mày thêm một cơ hội nữa.” Diệp Sâm cười nói : ” Bố thí cho mày vài cái vốn, nói không chừng mày có thể một bước lên mây.”
Diệp Mặc nở nụ cười, sau đó nói: ” Nếu như tôi muốn, mấy người kể cả ai cũng không thể cướp đi được.”
Diệp Sâm ghét nhất chính là bộ dạng hiện tại này của Diệp Mặc, tuy rằng không tiếp xúc gì nhiều cùng Diệp Mặc, nhưng mỗi một lần khi chạm mặt với Diệp Mặc, hắn vĩnh viễn đều lại một bộ cao cao tại thượng. Rõ ràng ở Diệp gia, hắn mới là người thấp hèn nhất cơ mà.
” Muốn ở lại ăn cơm không?” Diệp Mặc thấy đi cha mình đi ra hỏi : ” Hiếm thấy Diệp Sâm đến đây.”
Diệp Tín Quý kinh ngạc nở nụ cười, Diệp Mặc cũng thật rộng lượng, có một chút phong phạm năm đó của ông.
” Không cần thiết, chúng tôi phải đến công ty mở hội nghị.” Diệp Sâm nói : ” Cha, thời gian cũng không sai biệt lắm, nên đi thôi.”
Diệp Tín Quý cười thoáng qua, sau đó cùng Diệp Sâm rời đi. Diệp Mặc nhìn xe dần khuất bóng, hắn nghĩ hắn quả thực nên thay đổi một chút. Hắn không có hứng thú với Diệp gia, thứ hắn hứng thú nhất chỉ, có Tống Đàn Vũ kia.
Gần đây trường học tổ chức Đại hội thể thao.
Tống Hi Đông rủ Tống Đàn Vũ đi cùng, vừa vặn ngôi trường kia cũng hi vọng đại lão bản này có thể tới. Tống Đàn Vũ cũng có thời gian, hơn nữa cậu không hiểu sao có chút nhớ nhung thiếu niên tên Diệp Mặc kia.
” Hi Đông, gần đây Diệp Mặc ở chung cùng em thế nào?” Tống Đàn Vũ hỏi Tống Hi Đông đang xem TV.
Tống Hi Đông suy nghĩ một chút rồi nói: ” Gần đây đặc biệt yên tĩnh, bất quá từ trước tới giờ đều yên tĩnh, không có thay đổi gì, vẫn là cả ngày ngồi ở phía sau vừa nghe nhạc vừa nhìn ra cửa sổ ngẩn người, không biết hắn đang suy nghĩ gì.”
Tống Đàn Vũ nhíu nhíu mày, liền hỏi: ” Thế nào mà em rõ ràng như vậy, chẳng lẽ khi đi học em đều nhìn cậu ta?”
Tống Hi Đông có chút không được tự nhiên mặt đỏ lên, sau đó nhỏ giọng nói: ” Em phát hiện con người của Diệp Mặc thật ra cũng không tệ, kỳ thực bản thân hắn có tinh thần trọng nghĩa, chỉ là không biết cách thể hiện ra ngoài. Hơn nữa người đó thật sự siêu soái, cũng không phải hắn giả bộ, mà là trời sinh đã như vậy, siêu cấp lạnh lùng, đúng là thiên tài hotboy.”
( Dra : Chứ không phải voãi chưởng họt boy à =]])
Tống Đàn Vũ trợn trắng mắt, cái từ hình dung cuối cùng kia, cậu thật sự không biết nên nói gì…Rốt cuộc cũng biết tại sao qua nhiều năm như vậy, môn Ngữ văn của Tống Hi Đông không tài nào khá lên. Bất quá đây cũng không phải trọng điểm, màtrọng điểm là em gái cậu tựa hồ thích cái tên vãi chưởng hotboy kia mất rồi.
Nếu để cho ba mẹ ở nước ngoài biết, nhất định họ sẽ lập tức bay về đây. Xem ra cậu nhất định phải cùng Diệp Mặc hảo hảo nói chuyện một lát rồi, để hắn giữ khoảng cách với muội muội mình một chút.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất