Chương 61
Chương 61:
Edit: Vũ
Beta: Khả Tịch Nguyệt
---------------------------------
Chỉ là có vài sự tình khiến Tống Đàn Vũ không ứng phó kịp chính là, Diệp Mặc muốn ở chung cùng cậu.
"Tôi không đồng ý." Tống Đàn Vũ đóng sầm cửa lại "Không phải cậu có tiền sao? Sao lại muốn ở cùng một chỗ với tôi a!"
"Bồi dưỡng cảm tình." Diệp Mặc nhấc theo vali, nói rất chăm chú.
"Bồi dưỡng tình cảm cái quỷ gì a!" Tống Đàn Vũ nói, "Tôi không thích nhất mấy người tự cho mình là đúng, dù người khác không đồng ý mà vẫn nghĩ là được."
"Ừm, bởi vì anh ngốc, rất nhiều chuyện có muốn mà không được nên tôi chỉ có thể tự mình đến thôi." Diệp Mặc đưa tay sờ sờ đầu Tống Đàn Vũ nói, "Ngoan, không nên quậy."
"Không được coi tôi là thằng nhóc, tôi lớn tuổi hơn cậu đấy!" Tống Đàn Vũ có chút tức giận, "Với lại chuyện này tôi sẽ không đồng ý."
"Tại sao?"
"Không cần hỏi tại sao!" Tống Đàn Vũ quát, "Tôi chính là không thích ở chung cùng cậu."
Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh ( **v**)
Ở chung cùng Diệp Mặc ai biết cậu có còn sống hay không a! Cậu chỉ là muốn thoát khỏi người này, cho nên mới đưa cái yêu cầu một tháng kia ra. Cậu nghĩ thầm, chỉ cần hời hợt qua một tháng sẽ tránh được hắn. Ai ngờ Diệp Mặc lại một mực muốn chuyển vào ở cùng, vậy làm sao mà tránh a!
Cho nên tuyệt đối với không thể để cho người này đi vào, tuyệt đối không!
"Tôi rất thương tâm đó." Diệp Mặc nhìn xuống Tống Đàn Vũ, Tống Đàn Vũ ngẩng đầu nhìn hắn, tại sao cậu không nhìn ra chút thương tâm nào của hắn a...
"Nhưng tôi không bỏ cuộc đâu." Diệp Mặc tà mị nói, "Tôi định dùng phương pháp giống lúc trước đi vào."
Tống Đàn Vũ rùng mình một cái, phương pháp giống lúc trước, đó là phương pháp gì a? Ngày hôm qua hắn dùng cách gì tiến vào nhỉ? Để cậu cẩn thận ngẫm lại, nghĩ tới nghĩ lui, đột nhiên nghĩ tới một chuyện.
Mặt Tống Đàn Vũ "Xoẹt..." một lúc liền đỏ, ngày hôm qua, cái phương pháp đó... tuyệt đối không thể dùng nữa.
"Nhớ ra rồi sao?" Diệp Mặc có chút bĩ khí hỏi, "Muốn tôi dùng không?"
"Không cần." Tống Đàn Vũ kiêu căng nói, sau đó lui một bước, Diệp Mặc cho rằng cậu nghĩ rõ ràng, ai ngờ một giây sau người này liền đóng cửa chứ.
"Nếu như cậu dám mở khóa, tôi sẽ báo cảnh sát." Người bên trong nói nghiêm túc như vậy, Diệp Mặc có chút không phản ứng lại.
"Anh vẫn là trẻ con sao?" Diệp Mặc hỏi cậu, "Chuyện như vậy anh cũng làm?"
"Đối phó với đứa nhóc như cậu chỉ có thể dùng cách này." Tống Đàn Vũ lẽ thẳng khí hùng nói.
"Vậy tôi chỉ có thể dùng cách tiếp cận ngây thơ hơn rồi." Diệp Mặc bất thình lình nói thế, Tống Đàn Vũ đột nhiên có một loại dự cảm xấu.
"Anh mở cửa đi a! Không thể làm người ta xong liền không chịu trách nhiệm chứ!" Diệp Mặc reo lên thật lớn, "Tôi cũng không cần anh chịu trách nhiệm nữa, tôi chỉ là muốn nhìn anh một chút mà thôi..."
Thời điểm Diệp Mặc vừa định gõ cửa, Tống Đàn Vũ đã mở cửa ra, sau đó trực tiếp kéo người này vào.
"Cậu nháo thế làm gì!" Tống Đàn Vũ bất đắc dĩ nói, "Bộ cậu muốn cho cả hàng xóm đều biết sao?"
Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh ( **v**)
"Còn không phải do anh không chịu mở cửa." Diệp Mặc dùng ưu thế chiều cao của mình ép người này vào vách tường.
"Vậy cậu còn không nhanh đi vào." Tống Đàn Vũ nhỏ giọng nói, "Diễn còn thật xuất sắc nữa chứ!"
"Tôi ấu trĩ như vậy chỉ vẻn vẹn một mình anh biết." Diệp Mặc cười nói, "Hôm nay tại sao anh vẫn chưa đi làm?"
"Chờ một chút nữa mới đi gặp mặt ông chủ lớn bàn chuyện thu mua Du Diệp." Tống Đàn Vũ rất vui vẻ, "Diệp thị biết không?"
"Biết." Diệp Mặc mở cửa đem đống hành lý đi vào, "Sao thế?"
"Diệp thị dự định thu mua Du Diệp, hơn nữa ông chủ còn cho điều kiện rất tốt, trọng điểm là, Vu tổng giám đốc bọn họ hình như chỉ muốn thu mua, cũng không tính thay đổi bản chất của Du Diệp."
"Suy cho cùng Du Diệp vẫn có lợi nhuận, không cần thiết thay đổi." Diệp Mặc bật thốt lên.
Tống Đàn Vũ một mặt mờ mịt nhìn Diệp Mặc, hỏi: "Làm sao cậu biết?"
Diệp Mặc suy nghĩ một chút, sau đó cười thần bí nói: "Sau này anh sẽ biết."
~ end chương 61 ~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất