Mỹ Nam Ngư Tiên Sinh, Anh Đừng Lại Đây!
Chương 12: Ân oán năm xưa mãi không đứt được
Nạp Lan gia ban đầu hoàn toàn là làm liều, dựa vào tài lực hùng hầu và địa vị bá chủ lúc đó để đi tìm. lại không ngờ tìm được mỹ nhân ngư thật. Rồi kết quả của một hồi gáo vỡ làm muôi là Nạp Lan gia bá chủ một phương không đến vài năm đã dần dần lụi tàn sau cả mấy trăm nay huy hoàng. Và thứ họ có được là một lời nguyền mãi mãi bám theo huyết mạch Nạp Lan gia được họ nâng niu như hoàn ngọc quý lúc đó.
Labrad dùng tay làm gối khẽ gác cằm lên đó trầm tư thật lâu. Có một chuyện vẫn luôn quấy nhiễu trong lòng hắn cả ngày hôm nay, hiện tại được phóng thích bản thân trong làn nước quen thuộc hắn vẫn là cảm thấy lung tung mơ hồ khó hiểu.
Bản thân hắn rõ ràng người của Nạp Lan gia lúc đó hiện tại đã không còn huyết mạch nào trên đời nữa. Chuyện này khó lòng thoát khỏi không liên quan đến hắn, hắn cũng không phản bác. Tự thân hắn biết Nạp Lan gia hiện tại cũng không phải Nạp Lan gia lúc đó, nhưng trùng hợp làm sao cái người bị hắn nguyền rủa kia lại vẫn đầu thai vào một nhà họ Nạp Lan.
Thời điểm hắn có ý định để cho Nạp Lan gia biến mất khỏi thế giới này hắn không hề nghĩ đến chuyện không có Nạp Lan gia thì người kia có thể đầu thai nữa hay không, đầu thai rồi lại đi đến đâu. Tựa như thời điểm hắn phát ra lời nguyền kia bản thân đang trong trạng thái căm phẫn tột cùng, hắn chỉ muốn khiến cho bọn họ hối hận chứ không hề nghĩ đời đời tìm cho được người kia rồi giày vò đối phương đến chết. Nạp Lan gia làm sao ngờ được chỉ vì một người mà họ gần như thanh tẩy cả một tộc tiên cá, kết quả người họ muốn cứu lại vĩnh viễn không có ngày yên ổn. Cho dù bắt được mỹ nhân ngư thì sao? Cho dù có ăn thịt, uống máu của mỹ nhân ngư thì sao? Đối phương cũng chỉ có thể chết dần chết mòn, kiếp kiếp đi đền trả tội nghiệt này.
Rốt cuộc đối phương cũng chết rồi. Chết không lâu sau khi hắn trốn được khỏi Nạp Lan gia.
Sau khi đầu thai vẫn mang theo lời nguyền kia của hắn tiếp tục một kiếp đã định không thể sống quá hai mươi tuổi. Cho dù trời đất an bài mệnh trung phú quý thì sao? Rốt cuộc vẫn phải nằm xuống cho hắn.
Mỹ nhân ngư không phải hoàn toàn bất tử. Họ vẫn sẽ chết, chết già. Chỉ là tuổi thọ của họ rất cao. Labrad cho rằng họ chỉ có thể chết già, lại không nghĩ sẽ bị người giết chết, thậm trí là diệt tộc. Cả tộc đàn của họ đã lánh ở nơi xa xăm ngoài biển cả rộng lớn, kết quả chỉ vì một người mà...
Rắc!
Bàn tay bị mỹ nam ngư trong hồ nước nắm đến kêu vang. Đôi mắt nhắm nghiền lại vẫn không thể che giấu được biểu tình lạnh lẽo mỗi khi nghĩ đến thảm cảnh của cả tộc đàn.
Rốt cuộc thì ở thời khắc này, bỗng nhiên gặp được người kia, nỗi phẫn nộ những tưởng đã vùi sâu nơi đáy lòng hắn lại ùm ùm kéo tới, mạnh mẽ nhấn chìm lý trí của hắn. Để cho hắn vừa lướt qua đối phương đã không nhịn được giống như trước kia, vì muốn trả thù mà không ngừng giả mạo con người chỉ để tiếp cận huyết mạch Nạp Lan gia, rồi tìm mọi cách hủy hoại họ.
Ha... Là vậy đấy, đây chính là lý do tại sao Labrad lại xuất hiện ở Nạp Lan gia, còn làm gia sư của Nạp Lan Dương. Tất cả đều vì hắn muốn tiếp cận cậu, rồi giày vò cậu đến chết. Cho dù cậu mang trên người lời nguyền kia, hắn cũng không muốn buông tha.
Mới đầu hắn cứ đinh ninh người kia là nữ, hắn không nghĩ đầu thai rồi đối phương lại thành nam... Trước đây hắn không thiếu dùng cách thức tiếp cận rồi quyến rũ, khiến đối phương thích mình đến móc tim móc phổi ra cho hắn để giày vò đối phương đến chết. Trước là dày vò nội tâm, sau là giày vò thân xác, miễn có thể giải được nổi hận của hắn. Rốt cuộc thì tộc nhân ngư đã sống quá an bình, thời gian khiến nội tâm của họ trở nên thiện lương mới để cho những nhân loại kia có cơ hội hủy hoại. Nếu đã là sai lầm thì không cần bước vào nữa, cứ để cho hắn đến viết lại nỗi sợ hãi của con người đối với tộc nhân ngư đi.
Bản thân là một mỹ nam ngư có khả năng mê hoặc người khác bằng vẻ đẹp và giọng nói, hắn cho rằng cứ dùng cách thức này là nhanh và nhẹ nhàng lại hiệu quả nhất. Ở trong ký ức của hắn, những nữ nhân có huyết mạch Nạp Lan gia không có ai là không bị hắn mê đắm rồi chủ động tìm đến hắn, sau đó mặc cho hắn giày vò đến chết. Nhưng hắn lại chưa từng thử đối nam nhân làm chuyện này...
Vừa nghĩ đến đây biểu tình của vị mỹ nam ngư bên hồ nước kia trở nên có chút vặn vẹo.
Dù rằng hắn không hề hối hận vì đã vào Nạp Lan gia làm gia sư, bởi vì kiểu gì hắn vẫn phải tiếp cận Nạp Lan Dương thì mới có thể tìm cách giày vò được đối phương. Mặc dù hắn có không làm gì thì người kia đã mười chín tuổi rồi, rất nhanh sẽ chết đi thôi. Nhưng hắn lại không cam lòng giằng xuống nổi căm phẫn đã nổi lên trong lòng. Hắn không muốn đối phương bình thản ra đi như vậy. Mà sau khi tiếp xúc với Nạp Lan Dương hắn lại càng quyết tâm không muốn dễ dàng bỏ qua cho cậu hơn.
Labrad dùng tay làm gối khẽ gác cằm lên đó trầm tư thật lâu. Có một chuyện vẫn luôn quấy nhiễu trong lòng hắn cả ngày hôm nay, hiện tại được phóng thích bản thân trong làn nước quen thuộc hắn vẫn là cảm thấy lung tung mơ hồ khó hiểu.
Bản thân hắn rõ ràng người của Nạp Lan gia lúc đó hiện tại đã không còn huyết mạch nào trên đời nữa. Chuyện này khó lòng thoát khỏi không liên quan đến hắn, hắn cũng không phản bác. Tự thân hắn biết Nạp Lan gia hiện tại cũng không phải Nạp Lan gia lúc đó, nhưng trùng hợp làm sao cái người bị hắn nguyền rủa kia lại vẫn đầu thai vào một nhà họ Nạp Lan.
Thời điểm hắn có ý định để cho Nạp Lan gia biến mất khỏi thế giới này hắn không hề nghĩ đến chuyện không có Nạp Lan gia thì người kia có thể đầu thai nữa hay không, đầu thai rồi lại đi đến đâu. Tựa như thời điểm hắn phát ra lời nguyền kia bản thân đang trong trạng thái căm phẫn tột cùng, hắn chỉ muốn khiến cho bọn họ hối hận chứ không hề nghĩ đời đời tìm cho được người kia rồi giày vò đối phương đến chết. Nạp Lan gia làm sao ngờ được chỉ vì một người mà họ gần như thanh tẩy cả một tộc tiên cá, kết quả người họ muốn cứu lại vĩnh viễn không có ngày yên ổn. Cho dù bắt được mỹ nhân ngư thì sao? Cho dù có ăn thịt, uống máu của mỹ nhân ngư thì sao? Đối phương cũng chỉ có thể chết dần chết mòn, kiếp kiếp đi đền trả tội nghiệt này.
Rốt cuộc đối phương cũng chết rồi. Chết không lâu sau khi hắn trốn được khỏi Nạp Lan gia.
Sau khi đầu thai vẫn mang theo lời nguyền kia của hắn tiếp tục một kiếp đã định không thể sống quá hai mươi tuổi. Cho dù trời đất an bài mệnh trung phú quý thì sao? Rốt cuộc vẫn phải nằm xuống cho hắn.
Mỹ nhân ngư không phải hoàn toàn bất tử. Họ vẫn sẽ chết, chết già. Chỉ là tuổi thọ của họ rất cao. Labrad cho rằng họ chỉ có thể chết già, lại không nghĩ sẽ bị người giết chết, thậm trí là diệt tộc. Cả tộc đàn của họ đã lánh ở nơi xa xăm ngoài biển cả rộng lớn, kết quả chỉ vì một người mà...
Rắc!
Bàn tay bị mỹ nam ngư trong hồ nước nắm đến kêu vang. Đôi mắt nhắm nghiền lại vẫn không thể che giấu được biểu tình lạnh lẽo mỗi khi nghĩ đến thảm cảnh của cả tộc đàn.
Rốt cuộc thì ở thời khắc này, bỗng nhiên gặp được người kia, nỗi phẫn nộ những tưởng đã vùi sâu nơi đáy lòng hắn lại ùm ùm kéo tới, mạnh mẽ nhấn chìm lý trí của hắn. Để cho hắn vừa lướt qua đối phương đã không nhịn được giống như trước kia, vì muốn trả thù mà không ngừng giả mạo con người chỉ để tiếp cận huyết mạch Nạp Lan gia, rồi tìm mọi cách hủy hoại họ.
Ha... Là vậy đấy, đây chính là lý do tại sao Labrad lại xuất hiện ở Nạp Lan gia, còn làm gia sư của Nạp Lan Dương. Tất cả đều vì hắn muốn tiếp cận cậu, rồi giày vò cậu đến chết. Cho dù cậu mang trên người lời nguyền kia, hắn cũng không muốn buông tha.
Mới đầu hắn cứ đinh ninh người kia là nữ, hắn không nghĩ đầu thai rồi đối phương lại thành nam... Trước đây hắn không thiếu dùng cách thức tiếp cận rồi quyến rũ, khiến đối phương thích mình đến móc tim móc phổi ra cho hắn để giày vò đối phương đến chết. Trước là dày vò nội tâm, sau là giày vò thân xác, miễn có thể giải được nổi hận của hắn. Rốt cuộc thì tộc nhân ngư đã sống quá an bình, thời gian khiến nội tâm của họ trở nên thiện lương mới để cho những nhân loại kia có cơ hội hủy hoại. Nếu đã là sai lầm thì không cần bước vào nữa, cứ để cho hắn đến viết lại nỗi sợ hãi của con người đối với tộc nhân ngư đi.
Bản thân là một mỹ nam ngư có khả năng mê hoặc người khác bằng vẻ đẹp và giọng nói, hắn cho rằng cứ dùng cách thức này là nhanh và nhẹ nhàng lại hiệu quả nhất. Ở trong ký ức của hắn, những nữ nhân có huyết mạch Nạp Lan gia không có ai là không bị hắn mê đắm rồi chủ động tìm đến hắn, sau đó mặc cho hắn giày vò đến chết. Nhưng hắn lại chưa từng thử đối nam nhân làm chuyện này...
Vừa nghĩ đến đây biểu tình của vị mỹ nam ngư bên hồ nước kia trở nên có chút vặn vẹo.
Dù rằng hắn không hề hối hận vì đã vào Nạp Lan gia làm gia sư, bởi vì kiểu gì hắn vẫn phải tiếp cận Nạp Lan Dương thì mới có thể tìm cách giày vò được đối phương. Mặc dù hắn có không làm gì thì người kia đã mười chín tuổi rồi, rất nhanh sẽ chết đi thôi. Nhưng hắn lại không cam lòng giằng xuống nổi căm phẫn đã nổi lên trong lòng. Hắn không muốn đối phương bình thản ra đi như vậy. Mà sau khi tiếp xúc với Nạp Lan Dương hắn lại càng quyết tâm không muốn dễ dàng bỏ qua cho cậu hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất